Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 411: Đột phát tình hình (length: 10505)

Cô hai chê nghèo yêu giàu cả đời, cùng lắm cũng chỉ là sống cuộc sống của một gia đình khá giả.
Hôm nay con trai kết hôn, đám cưới xa hoa này và cô con dâu giàu có có thể khiến lòng hư vinh của nàng được thỏa mãn tột độ, gặp ai cũng muốn khoe khoang một phen.
Trong miệng hắn, anh Minh Phong, cũng chính là con trai của nàng Kỳ Minh Phong, chính là chú rể ngày hôm nay.
Mẹ nào con nấy, vị biểu ca Đường Ngôn này, mặc bộ âu phục tân lang đáng giá không nhỏ, vừa mở miệng cũng huênh hoang:
"Đường Ngôn à, nhớ không nhầm thì năm nay ngươi năm tư sắp tốt nghiệp nhỉ, tìm việc thế nào rồi? Thời đại này áp lực tìm việc lớn, công việc khó lắm đấy, nếu không được thì đến tìm ta, chị dâu ngươi ở Gia Thành làm công ty lớn lắm, sắp xếp vài người không thành vấn đề."
Trên đời này.
Có những người rõ ràng nói lời giúp đỡ người khác, nhưng trong miệng lại mang ý tự đắc, vênh váo hống hách, ban phát ân huệ, ra vẻ mình là người cao cấp hơn người.
Người như thế vừa mở miệng, tám chín phần mười là kẻ khoe khoang, trước tiên kiếm đủ lòng hư vinh, quay đầu ngươi dám thật sự tìm hắn nhờ giúp, hắn sẽ viện cớ thoái thác ngay.
Đường Ngôn nghe xong lời nói đầy vẻ đắc ý ban phát như vậy vẫn không có phản ứng gì.
Nhưng cha Đường An Dân lại rất không vui.
Con trai của ta giờ giá trị bản thân cả trăm triệu, cần phải cầu ngươi sắp xếp công việc sao? Khi nào nghe thấy ăn mày đi sắp xếp công việc cho tỷ phú? Thật là đảo ngược cả đất trời!
Mấy người thân thích giàu có này thường làm ông tức, trong lời nói đều huênh hoang đắc ý, bản thân ông không sao, dù sao cả đời chỉ làm ở nhà máy thép, quả thực không có thành tựu gì lớn, nhưng nếu nói về con trai Đường Ngôn của ông, vậy ông không thể nhịn được.
"Ngọc Chi, Minh Phong thật đúng là con trai ruột của chị, tính cách giống hệt chị." Đường An Dân giận dữ nói.
"Ngũ đệ, ý trong lời này của em là sao?"
Cô hai mặt mày xám xịt, cái đồ nhà nghèo rách mướp, suốt ngày ở nhà máy như con sâu đi làm cũng dám mỉa mai mình?
Thật là cho mấy cái sắc mặt đã muốn mở xưởng nhuộm?
Cô hai đang định không khách khí đáp trả.
"Keng keng keng..."
Kết quả một cuộc điện thoại vang lên, khiến cho khuôn mặt đắc ý của hai người không giữ được hai phút đã lập tức biến sắc.
Điện thoại do phù rể nghe, nói chưa được mấy câu đã biến sắc vội vàng chuyển máy cho chú rể Kỳ Minh Phong.
Chú rể cầm điện thoại lên chưa được mấy giây, sắc mặt đột ngột thay đổi, ủ rũ cúp máy.
"Chuyện gì vậy con trai?"
Cô hai thấy sắc mặt của chú rể thì trong lòng cũng hoảng.
Hôm nay là việc trọng đại của nhà, hơn nữa ở Gia Thành này đặc biệt xem trọng giờ lành và may mắn, tuyệt đối đừng có chuyện gì không hay xảy ra.
"Mẹ, bên đội xe hoa gọi tới, nói là có một chiếc xe tạm thời bị hỏng không khởi động được, bảo chúng ta nhanh tìm xe khác." Chú rể vội vàng nói.
"Lúc này còn hai mươi phút nữa là đến giờ lành rồi, mau đi tìm đi, còn đứng ngây ra đó làm gì." Cô hai tức giận thúc giục.
"Mẹ nói nhẹ nhàng quá, đội xe hoa hôm nay cả mười chiếc đều là Mercedes S450 đời mới, mẹ bảo con đi đâu mà kiếm được chiếc xe ngay bây giờ?" Mặt mày chú rể Kỳ Minh Phong nhăn nhó cả lại.
"Hả?"
Cô hai cũng khó xử, mười chiếc xe hoa hôm nay đều là nhà Vũ Hàm, tức là nhà cô dâu chuẩn bị, xảy ra vấn đề đúng là đau đầu.
Trong toàn bộ đám thân thích của mình, cũng không có ai giàu có cả, tìm một chiếc Mercedes E hay Audi A6 còn được, chứ tự dưng đi tìm một chiếc Mercedes S450 thì chẳng phải là chuyện đùa sao.
Loại xe sang trăm vạn này, lại còn là đời mới, ở đâu mà người bình thường có thể lái nổi.
Đừng xem trên mạng xe sang trăm vạn không đáng gì, chứ ngoài đời, ở các thành phố hạng hai, ba, xe sang trăm vạn đời mới vẫn rất được coi trọng, tượng trưng cho địa vị và thực lực.
"Xe đều là do nhà Vũ Hàm chuẩn bị, mau gọi điện thoại cho Vũ Hàm, bảo nó nghĩ cách, nhà nó ở Gia Thành có tiền có thế, mấy vấn đề cỏn con này chắc chắn không thành vấn đề." Cô hai nhanh trí nói.
Thấy giờ xe hoa xuất phát sắp đến, chú rể Kỳ Minh Phong lúc này không nghĩ được nhiều, vội vàng gọi điện thoại cho cô dâu Thôi Vũ Hàm.
Điện thoại vừa nối, liền vội vàng nói sơ qua sự tình.
Không ngờ được là.
Chú rể Kỳ Minh Phong vừa dứt lời, cô dâu Thôi Vũ Hàm đã nổi đóa:
"Kỳ Minh Phong, anh làm gì sớm không làm đi, giờ lành sắp tới nơi rồi, anh nói cho tôi là đội xe hoa xảy ra vấn đề rồi, giờ còn bắt tôi tìm Mercedes S450 từ phía tôi đến khách sạn Gia Nguyên, thời gian có kịp không hả?"
Đối diện với sự mạnh mẽ bá đạo của cô dâu, Kỳ Minh Phong ngay trước mặt đông đảo khách khứa ở phòng chờ khách sạn cảm thấy mặt tối sầm lại, nóng ran, nhưng hắn căn bản không dám cãi lại, chỉ có thể nhỏ giọng nói:
"Bà xã, em bớt giận, giờ không phải lúc tức giận, vẫn là tìm cách giải quyết vấn đề trước mắt đi đã."
"Mười chiếc xe hoa đến đón tôi, tất cả đều là do cha tôi tìm, giờ tạm thời hỏng một chiếc, mà bên nhà anh một chiếc cũng không tìm được sao? Thế tôi còn cần anh làm gì?" Cô dâu Thôi Vũ Hàm không khách sáo nói.
"Vợ ơi, đây là Mercedes S450 đời mới đấy, kiếm đâu ra mà nhanh thế, nếu không thì anh tìm một chiếc tạm dùng được không, hoặc là đi đón dâu bằng 9 chiếc thôi được không? Em thấy sao?" Kỳ Minh Phong răm rắp nói theo.
"Lại còn bày đặt nghĩ ra được, cả đoàn xe S một màu giờ anh lại muốn trộn mấy cái xe khác vào, có phải muốn cho người ta cười vào mặt tôi không? Còn nói cái gì mà 9 chiếc, anh có biết là cha tôi làm ăn quan trọng nhất là may mắn không, phải thập toàn thập mỹ mới là 10 chiếc!" Cô dâu đối diện thiếu kiên nhẫn, không cho phép bàn cãi.
Chú rể Kỳ Minh Phong ngay lập tức như quả bóng xì hơi, không dám cãi, cũng không dám đôi co với cô dâu, hiển nhiên bình thường bị bắt nạt quen rồi.
Cô hai đứng bên cạnh cũng không còn vẻ hung hăng kiêu ngạo như trước, mặt mày buồn rầu.
Còn ông chú dượng bên trái thì lại càng không ra gì, ông ta chỉ là một hộ kinh doanh nhỏ, bình thường trong nhà toàn là vợ quyết định, căn bản không có chủ kiến.
Cưới được con dâu nhà giàu thì tốt, có thể giúp con trai mình khỏi phải phấn đấu mấy chục năm, có thể giúp bản thân mình vượt qua tầng lớp, nhưng cũng chẳng khác nào cưới một bà cô tổ về nhà, hai người công công bà bà như mình trước mặt con dâu chẳng có chút địa vị nào.
Cô dâu thấy Kỳ Minh Phong không nói gì, dáng vẻ bất lực này lại càng làm cô ta bực mình:
"Nhà các người đến một chiếc Mercedes S vớ vẩn cũng không tìm được hả, không nói đến việc bắt anh mua cho tôi siêu xe, mà kết hôn tìm cái tạm dùng anh cũng không kiếm được, còn mặt mũi nào gọi cho tôi nữa, tôi nói cho anh biết Kỳ Minh Phong, hôm nay mà không kiếm đủ xe, thì cái đám cưới này tôi không cưới nữa đâu! Anh muốn cưới ai thì cưới đi!"
Rầm!
Nói xong, không đợi chú rể Kỳ Minh Phong lên tiếng, cô dâu liền trực tiếp cúp máy.
...
Đường An Dân đứng bên cạnh quan sát mọi chuyện từ đầu đến cuối, không phải là đang cần xe gấp dùng tạm sao, ha ha, ta có Maybach dòng S đây, nhưng ta chính là không cho dùng đấy!
Lão Đường đồng chí xem kịch vui, trong lòng sướng vô cùng.
Mấy người trong lời nói lúc nào cũng khinh thường chúng ta nhà nghèo, còn đòi dùng xe của ta à, mơ đi! Có Maybach ta cũng không cho dùng.
Đường Ngôn tự nhiên cũng vui vẻ hả hê xem trò vui, ngồi trong phòng chờ khách sạn lấy hạt dưa đãi tiệc ra, vừa bóc hạt dưa vừa cho em gái Tiểu Đường Quả ăn, mang đầy thuộc tính ăn dưa quần chúng.
Ở Gia Thành hay cổ hiền này, đừng nói đến nhà giàu, ngay cả người bình thường cũng rất quan trọng chuyện phô trương đám cưới và giờ lành.
Những chuyện vui khác còn đỡ, đặc biệt là đám cưới đại sự này, cha mẹ con cái đều quan tâm nhất là sự may mắn, đoàn xe đã định là mười chiếc thập toàn thập mỹ mà giờ lại biến thành 9 chiếc, thì to chuyện rồi.
Nếu như trong đoàn xe đồng màu lại xen kẽ những chiếc xe phổ thông khác, thì sẽ càng cảm thấy mất mặt.
Hôm nay có kịch hay để xem rồi.
Phòng chờ lớn phía sau khách sạn Gia Nguyên Quốc Tế nhất thời trở nên im ắng, đám bạn bè thân thiết và phù rể không ai ngờ được lại xảy ra chuyện như vậy.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thấy khoảng cách giờ xuất phát của đội xe đón dâu càng ngày càng gần.
Mẹ Chu Tú Lan vẫn hơi ái ngại, lấy tay khẽ đẩy Đường An Dân nhỏ giọng nói:
"Lão Đường, dù sao thì cũng là ngày hỉ sự, náo loạn không vui, người thân thích chúng ta cũng mất mặt, có câu thà phá mười ngôi miếu chứ không phá một mối thân, đừng vì chuyện chiếc xe hoa mà khiến bọn trẻ không cưới được."
Đường An Dân nghe vậy nhíu mày trầm tư một lát, thở ra một hơi nói:
"Thôi được rồi, vậy thì cho cô hai dùng đi, dù sao thì cũng là anh em họ, hơn nữa hôm nay là chuyện đại hỷ của bọn nhỏ, làm mất mặt cũng không hay, cô hai thì kiểu cách thật, nhưng bọn trẻ không có tội."
"Ừm, ông đi nói đi."
Mẹ Chu Tú Lan cười nói, những năm này tuy rằng gia đình khó khăn, nhưng cuộc sống vẫn ổn thỏa, một phần không thể tách rời khỏi tính cách hiền hòa, thấu đáo và luôn giúp đỡ người khác của mẹ.
"Cô hai, nhà con có xe, cô dùng tạm xe của con đi." Đường An Dân đi đến mở miệng nói.
Vừa dứt lời.
Phía sau phòng khách lớn, nhị biểu cô cùng với chú rể Kỳ Minh Phong và một đám bạn bè thân thích đều hướng mắt nhìn về phía Đường An Dân.
Nhị biểu cô đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười khẩy một tiếng, thái độ khinh thường nói:
"Ngươi có xe? Cái xe rách của ngươi, chúng ta dùng được chắc? Chúng ta muốn là Mercedes S-Class! Đừng ra ngoài làm trò cười được không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận