Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 476: Đường Ngôn, ta đầu lưỡi có chút lạnh (length: 8509)

Cái thứ hai ra trận tự nhiên chính là 《Trang trí》, danh tiếng và tỷ lệ người xem vô cùng tốt.
Một câu gió đông thổi trống trận đánh, 《Trang trí》 vẫn là ta Hoàng Đại Chùy, độ nóng không hề thấp.
Trúng cử vòng hai PK Tiểu phẩm Chi Vương.
Cái thứ ba ra trận chính là 《Làm công kỳ ngộ》, danh tiếng bùng nổ, tỷ lệ người xem còn phá kỷ lục 50,026%!
"Cung đình ngọc dịch rượu, một trăm tám mươi mốt ly, cùng với quần anh tập trung củ cải mở hội, còn có đi tứ phương, ngươi nhìn một chút nếm thử, ta làm cơm nước đến cùng có thơm không" thành một câu nói cửa miệng quen thuộc.
Chất lượng cho điểm và tỷ lệ người xem đều ở trên 《Trang trí》, tương tự được thăng cấp vòng hai PK.
Đệ 4 cái ra trận, tiểu phẩm 《Thúc hôn đại thời đại》 danh tiếng cực kỳ tệ, bị mắng từ đầu đến cuối.
Hầu như đắc tội với tất cả khán giả, từ người béo phì đến người theo chủ nghĩa nữ quyền, từ người độc thân đến tình nguyện viên giúp người nghèo, mỗi người đều có lý do cảm thấy bất mãn.
Trong tiểu phẩm có một câu "Độc thân là chó", càng gợi ra sự phẫn nộ trong công chúng.
Trực tiếp bị loại không chút nương tay, vòng hai không có phần.
Thứ năm ra trận tiểu phẩm 《Tình cha như núi》, tên thì hay nhất, ý nghĩa sâu xa, đáng tiếc nội dung kịch bản thoát ly thực tế.
Nam chính đưa ra quyết định phi thường hoang đường, quả thực là vứt bỏ hết trí thông minh, vậy mà người cha lại không chút do dự cung cấp vốn khởi nghiệp cho hắn.
Toàn bộ màn trình diễn cũng có vẻ gượng gạo, đặc biệt là diễn viên đóng vai cha già diễn xuất quá cường điệu và dùng từ ngữ trên mạng không hợp hoàn cảnh.
Tương tự cũng bị loại trực tiếp.
Mấu chốt đương nhiên là 《Bán quải》 vừa ra trận liền hiệu ứng sân khấu nổ tung, gây ra làn sóng vui cười lớn nhất năm nay, tỷ lệ người xem còn đạt mức cao nhất 50,336%.
Đáng tiếc duy nhất là có những nghi vấn phong ba, khiến danh tiếng không được hoàn hảo.
Cũng may sau đó đã được làm sáng tỏ mọi việc.
Tổng cộng có 6 tiểu phẩm, trong nháy mắt 3 cái đã bị loại trực tiếp.
Còn lại chính là 3 cái Đường Ngôn ra tay.
Trải qua vòng hai so tài.
Cuối cùng 《Trang trí》 cũng bị loại, không phải vì nó không đủ mạnh.
Nếu như là đặt vào các kỳ Xuân Vãn trước đây, thì nó chắc chắn là tiểu phẩm chi vương.
Có điều kỳ này đối thủ là 《Làm công kỳ ngộ》 và 《Bán quải》 đều quá mạnh!
Sau khi 《Trang trí》 bị đánh bại, cuộc tranh giành tiểu phẩm chi vương rơi vào hai tiểu phẩm truyền kỳ còn lại.
Đáng tiếc đáng tiếc, sức chiến đấu của hai tiểu phẩm truyền kỳ này đều ở mức ngang nhau.
Tỷ lệ người xem gần như không có sự khác biệt, 《Bán quải》 chỉ chiếm một chút xíu ưu thế.
Về danh tiếng, 《Làm công kỳ ngộ》 hoàn mỹ mười phần, 《Bán quải》 vì sự kiện hắc bình, tuy rằng đã được giải quyết nhưng vẫn có một chút tỳ vết.
Sau khi thẩm định kỹ lưỡng.
Kết quả đánh giá là khó phân cao thấp.
.........
.........
Sau khi Tết xuân kết thúc vài ngày.
Sự tình về hai tiểu phẩm truyền kỳ vẫn chưa có tin tức gì.
Việc bình chọn Tiểu phẩm Chi Vương rơi vào bế tắc...
Cuối cùng bị ép không có cách nào, ban tổ chức Xuân Vãn quyết định mở cuộc thăm dò ý dân.
Xuân Vãn năm nay được đánh giá là kỳ Xuân Vãn được hoan nghênh nhất kể từ sau lần Xuân Vãn đầu tiên 40 năm trước.
Và sau cuộc điều tra ý kiến dân chúng, cuối cùng quyết định, hai tiểu phẩm truyền kỳ xếp ngang nhau vị trí số một!
Cùng trở thành Tiểu phẩm Chi Vương năm nay.
Đây rõ ràng là một biện pháp không biết phải làm sao để đối phó, nhưng kỳ lạ thay, lại không làm mọi người ở kinh thành bất mãn, ngược lại còn nhận được vô số lời khen của cư dân mạng.
Chứng minh rằng cả hai tiểu phẩm đều có sức nặng tương đương nhau trong lòng mọi người.
.........
.........
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào căn phòng ấm áp, trong không khí tràn ngập mùi pháo và mùi sủi cảo.
Người nhà Đường Ngôn bận rộn chuẩn bị quà thăm người thân, tỉ mỉ gói những món đồ Tết và tiền lì xì mang ý nghĩa may mắn.
Bọn trẻ thì lại phấn khởi mặc đồ mới, mong chờ gặp lại những người thân đã lâu không gặp.
Khi chiếc xe chậm rãi lăn bánh, người nhà Đường Ngôn bắt đầu hành trình đi thăm người thân.
Hai bên đường phố treo đầy đèn lồng đỏ và cờ màu, tạo nên bầu không khí lễ hội đậm nét. Người đi trên đường tấp nập, trên mặt mỗi người đều tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Thăm người thân không chỉ là một hoạt động giao tế đơn giản, mà còn là một sự giao lưu tình cảm và đoàn tụ.
Nó khiến chúng ta cảm nhận được sự ấm áp của tình thân và giá trị của tình bạn, đồng thời cũng khiến chúng ta trân trọng hơn những khoảng thời gian đoàn tụ hiếm có.
Tết xuân bình yên trôi qua trong những niềm vui.
Chớp mắt đã qua ngày 20 tháng Giêng.
Mùa khai giảng năm mới đã đến.
Đường Ngôn cũng bắt đầu hành trình trở lại trường học.
Niềm vui ngày nghỉ đông còn chưa hết, tiếng kèn khai giảng đã vang lên.
Các sinh viên đại học từ khắp mọi miền đất nước thu dọn hành lý học tập, tiến vào biển học mênh mông, đến nơi để thả bay những giấc mơ của mình.
Học kỳ mới lại bắt đầu, bước vào ngôi trường quen thuộc, nhìn thấy những người bạn đã chia xa cả kỳ nghỉ đông, mọi người vô cùng phấn khởi, các bạn bè chúc phúc nhau, thăm hỏi nhau, trao đổi những cảm nhận về ngày Tết, tâm trạng vô cùng tốt.
Ngày đầu khai giảng của trường đại học tràn ngập bận rộn và náo nhiệt, nhưng cũng chứa đựng sự mong chờ và hy vọng.
Đây là một sự khởi đầu mới, đồng thời cũng là một kết thúc cũ.
Mỗi người đều ở nơi đây tìm kiếm vị trí của bản thân, theo đuổi những giấc mơ của riêng mình.
Đại học là một khởi điểm khác trong sự trưởng thành của họ, đồng thời cũng là một chiếc cầu giúp họ thực hiện giấc mơ.
Sau khi đỗ xe, Đường Ngôn đứng trước cổng ký túc xá nam của Học viện Nghệ thuật Thiên Hải, nhìn những sinh viên đang đi lại về trường, trong lòng chợt dâng lên cảm xúc.
Trong chớp mắt đã là năm tư rồi, thời gian trôi thật nhanh.
Điểm khác biệt chính là, Đường Ngôn bọn họ đã là kỳ cuối năm tư.
Mà những học đệ học muội này, chỉ mới bắt đầu cuộc sống sinh viên của mình.
Ngay lúc này.
Một chiếc Rolls-Royce Cullinan màu xanh băng chậm rãi dừng lại bên cạnh Đường Ngôn.
Cửa sổ xe hạ xuống, một đôi mắt to trong veo đen láy, đôi môi đỏ mềm mại, chiếc mũi ngọc nhỏ xinh xắn thanh tú hiện ra trên khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần, điềm tĩnh nhã nhặn tuyệt sắc đáng yêu có lúm đồng tiền.
Cùng với khuôn hàm trắng mịn, đường nét duyên dáng, quả thật là một mỹ nhân tuyệt thế, có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành.
Chính là nàng tiên sỏa nữu Nhan Khuynh Thiền mà chúng ta đã lâu không gặp.
Một kỳ nghỉ đông không gặp, trong mắt cả hai đều lộ ra nỗi nhớ nhung và xúc động nồng đậm.
Nỗi nhớ như một hạt giống, tuy chưa nảy mầm, nhưng đã lặng lẽ bén rễ trong lòng.
Nó âm thầm sinh trưởng, từng chút từng chút lớn mạnh, rồi sau đó nở hoa kết trái.
Quá trình đó thật dài, nhưng tràn đầy sức sống và hy vọng.
Đường Ngôn nhìn khuôn mặt đẹp đến ngỡ ngàng ở ngay trước mắt, mặc dù đã rất quen thuộc, môi cũng đã hôn qua vô số lần, nhưng mỗi khi nhìn thấy, vẫn khiến người ta phải kinh ngạc không thôi.
Điều khiến Đường Ngôn kinh ngạc là lần này Nhan đại tiểu thư lại tự mình lái xe, không có tài xế.
"Đường Ngôn, lên xe."
Nhan Khuynh Thiền gọi Đường Ngôn lên xe, sau đó chiếc Cullinan màu xanh băng khởi động, hướng về phía căng tin của học viện mà chậm rãi lái đi.
Chỉ để lại vô số ánh mắt ngưỡng mộ của các nam sinh trước cổng ký túc xá.
Cullinan đã là một phú bà rồi!
Còn cmn lại là một phú bà đẹp như tiên nữ thế này.
Quả thật không có lẽ trời nào.
Chuyện tốt cũng để một mình hắn chiếm hết rồi!
Vừa nãy thằng nhóc đó soái chưa chắc đã bằng bọn mình chứ? Dựa vào cái gì a?
Loại phú bà này, đừng nói là tiên nữ, mà có là a di bọn ta cũng chấp nhận hết.
Rất nhiều nam sinh trong lòng gọi thầm: "A di, ta không muốn cố gắng nữa."
. . .
Ngay khi Đường Ngôn tưởng Nhan Khuynh Thiền muốn dẫn hắn đi căng tin học viện ăn cơm.
Chiếc Cullinan màu xanh băng liền quay ngoặt một hướng khác, dừng lại ở con đường nhỏ vắng vẻ trong học viện.
"Đường Ngôn, lưỡi ta có chút lạnh." Nhan Khuynh Thiền ngẩng đôi mắt tròn xoe nhìn hắn.
Lưỡi lạnh?
Đường Ngôn đầu tiên là ngẩn người, sau đó lập tức hiểu ra.
Cô nàng sỏa nữu này rõ ràng là cả một kỳ nghỉ đông không gặp mặt.
Nên lo lắng muốn hôn một cái đây mà!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận