Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Chương 661: Thuận gió cục, liền như vậy lãng không còn?

Chương 661: Thuận lợi quá hóa bất lợi?
Mạng lưới dư luận xoay chuyển hoàn toàn.
Thường thì, điều này nương theo một loạt biến hóa phức tạp và tinh tế, nó không chỉ là sự chuyển biến đơn thuần của quan điểm, mà còn là sự biến thiên sâu sắc trong tình cảm, nhận thức, thậm chí là hành vi của quần chúng.
Ban đầu, trên internet, dư luận liên quan đến buổi hòa nhạc Đế Vương Thanh dường như vô cùng bình lặng, thi thoảng có vài gợn sóng nhỏ, nhưng về cơ bản duy trì một loại âm thanh chủ đạo.
Quan điểm này có thể bắt nguồn từ một nguồn phát ngôn uy quyền nào đó, hoặc do một cá thể hay quần thể có sức ảnh hưởng dẫn dắt. Trong thời gian ngắn, nó dường như trở thành "chân tướng" không thể lay chuyển.
Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, một số vết nứt nhỏ bắt đầu xuất hiện trên hàng rào dư luận tưởng chừng như kiên cố này.
Có thể là ở một góc khuất nào đó không đáng chú ý, có người đưa ra cái nhìn khác biệt, hoặc một chi tiết nhỏ bị lãng quên được đào xới lại. Những dị nghị nhỏ bé ban đầu này, giống như những viên đá ném xuống mặt hồ, gây nên từng lớp sóng gợn.
Tiếp đó, những dị nghị này bắt đầu hội tụ thành dòng, ngày càng có nhiều tiếng nói gia nhập. Họ xem xét lại vấn đề này từ nhiều góc độ khác nhau, với những bằng chứng khác nhau.
Trong số những tiếng nói này, có sự phân tích lý tính, có sự biểu đạt tình cảm, cũng có sự nghi vấn và thách thức đối với quan điểm vốn có.
Chúng đan xen, va chạm trên internet, dần dần hình thành một sức mạnh không thể coi thường.
Cuối cùng, sau khi màn trình diễn "Đối Thoại Cuối Cùng" kết thúc, nguồn sức mạnh này đạt đến điểm giới hạn, mạng lưới dư luận phát sinh sự xoay chuyển triệt để.
Âm thanh chủ đạo ban đầu bị quan điểm mới thay thế, nhận thức, tình cảm, thậm chí hành vi của mọi người đều theo đó phát sinh biến đổi sâu sắc.
Sự chuyển biến này không chỉ là thay đổi quan điểm đơn thuần, nó giống như một trận công thủ dị hình trên mạng lưới, khiến mọi người kinh ngạc, suy ngẫm, từ đó xem xét lại lập trường và niềm tin của chính mình.
Sau khi xoay chuyển.
Trên internet hiện ra một cảnh tượng khác.
Mọi người bắt đầu giải thích buổi hòa nhạc Đế Vương Thanh đêm nay bằng một góc nhìn mới, những quyền uy và quan niệm vốn có chịu thách thức, những cuộc thảo luận và thăm dò mới không ngừng xuất hiện.
Sự chuyển biến này không chỉ thay đổi hướng đi của mạng lưới dư luận, mà ở một mức độ nào đó còn ảnh hưởng đến cuộc sống hiện thực và tiến trình xã hội của mọi người.
Những người trước đây trách oan Nghiêm Thần Phi bắt đầu hối hận.
Người ta thành ý tràn đầy, chẳng những có mấy bài hát kinh điển cũ, còn liên tục công bố hai bài hát mới, vậy mà bản thân vẫn không hài lòng.
Huống chi, chất lượng hai bài hát mới đó còn đặc biệt xuất sắc.
Bất kể là soạn nhạc hay ca từ, giai điệu, đều không hề kém cạnh ba bài hát tiêu biểu của Nghiêm Thần Phi.
Một buổi hòa nhạc làm được như vậy, còn có gì không hài lòng?
Còn muốn gì nữa chứ?
Đây đã là một buổi hòa nhạc tràn đầy thành ý rồi.
Khi các cư dân mạng ý thức được mình đã từng trách oan Đường Ngôn và Nghiêm Thần Phi, sự hối hận trong lòng thường khó có thể nói thành lời.
Trong thế giới mạng lưới ảo này, tin tức như thủy triều mãnh liệt ập đến, chân tướng và hiểu lầm đan xen thành một tấm mạng phức tạp.
Nửa giờ trước, một đoạn ngôn luận chưa qua xác minh, tựa như hòn đá ném xuống mặt hồ tĩnh lặng, gây nên từng lớp sóng gợn, cũng khơi dậy sự căm phẫn sục sôi của vô số cư dân mạng.
Họ dùng ngôn từ kịch liệt, hoặc châm biếm, chĩa mũi dùi vào bóng hình vô tội kia, phảng phất như hóa thân của chính nghĩa, nhưng chưa từng nhận ra rằng, thứ mình nắm chặt trong tay thực ra lại là lưỡi kiếm của sự hiểu lầm.
Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, buổi hòa nhạc tiếp tục diễn ra, hai bài hát mới của Đế Vương Thanh được tung ra, chân tướng dần dần hiển hiện như vén mây thấy mặt trời.
Hóa ra, những chứng cứ tưởng chừng như xác thực không thể nghi ngờ, chẳng qua là kết quả của việc cắt xén, xuyên tạc, nghe sai đồn bậy.
Những hành vi bị mọi người lên án, đằng sau lại ẩn chứa nỗi khổ tâm và bất đắc dĩ không muốn người khác biết.
Khi tất cả chân tướng được làm sáng tỏ, trong lòng các cư dân mạng không khỏi dâng lên từng đợt sóng lớn, hối hận dâng trào như nước lũ.
Họ bắt đầu nghĩ lại, sự kích động và mù quáng của mình có trở thành đồng lõa tổn thương người khác hay không.
Họ hối hận, vì sao trước khi chân tướng được làm rõ, lại dễ dàng quên đi sự tin tưởng và lý giải.
Những ngôn từ sắc bén trước kia, giờ đây nghe như những lưỡi dao sắc nhọn, cứa vào lương tâm và lương tri của họ.
Họ ý thức được, mạng lưới tuy là ảo, nhưng lòng người lại là thật, mỗi một lần hiểu lầm và tổn thương đều sẽ để lại vết sẹo khó có thể xóa nhòa.
Liền đó, đông đảo cư dân mạng, người hâm mộ ca nhạc dồn dập lên tiếng trên internet, gửi lời xin lỗi chân thành nhất đến Nghiêm Thần Phi.
Họ dùng hành động của chính mình để chứng minh, cho dù là trong thế giới tràn ngập hiểu lầm và thành kiến này, vẫn có người đồng ý đứng ra, lên tiếng vì chính nghĩa, làm sáng tỏ chân tướng.
Sự tỉnh ngộ và hối lỗi muộn màng này, tuy không thể hoàn toàn xóa đi vết thương trong quá khứ, nhưng ít ra cũng khiến Đường Ngôn và Nghiêm Thần Phi được an ủi phần nào.
Quần chúng vẫn là tốt đẹp.
Quái lạ chính là những kẻ mang "tiết tấu" kia, bọn đạo chích!
......
......
Đại bản doanh bí mật của Liên minh Thiên Hằng ở thành phố Thiên Hải.
Một đám đại biểu tức đến nổ phổi.
Trong phòng họp tràn ngập một bầu không khí ngột ngạt và hỗn loạn, phảng phất mây đen giăng kín, không khí trở nên nặng nề khó thở.
Khói thuốc từ mấy điếu thuốc chưa tắt hẳn bay lên lượn lờ, hòa quyện với không khí vẩn đục trong phòng, tạo thành một màn sương mù mờ ảo.
Tài liệu trên bàn vương vãi lung tung, những trang giấy bị lật qua một cách tùy tiện tỏa ra một cảm giác mệt mỏi bị bỏ mặc.
Những người tham dự cuộc họp hoặc ngồi hoặc đứng, thần thái khác nhau, có người cau mày, có người lộ vẻ lo lắng bất an.
Có người lại không biểu lộ cảm xúc, ánh mắt trống rỗng, phảng phất như đã mất cảm giác với tất cả những gì trước mắt.
Thỉnh thoảng có tiếng trò chuyện trầm thấp, xen lẫn bất mãn và oán giận, dường như những đợt sóng ngầm cuồn cuộn, khiến cho cả không gian càng thêm bẩn thỉu, xấu xa.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ cố gắng xuyên qua tấm rèm cửa dày nặng, nhưng chỉ có thể hắt xuống những vệt sáng loang lổ, thêm vào cảnh tượng nặng nề này một chút ấm áp vô lực.
Ánh đèn trong phòng lại có vẻ mờ nhạt và ảm đạm, dường như ngọn nến sắp cạn năng lượng, bất lực soi sáng mớ hỗn độn này.
Một lát sau.
Tình cảm bị đè nén hoàn toàn không thể kìm nén được nữa.
Một đám đại biểu không nhịn được oán trách.
"Tình huống thế nào vậy? Tại sao lại có bài hát mới!"
"Đáng chết thật! Bài hát mới này!"
"Bài hát mới thứ hai này, cảm giác hoàn toàn không kém bài thứ nhất, bọn họ rốt cuộc đã chuẩn bị bao nhiêu bài hát mới?"
"Kế hoạch của chúng ta tại sao lại thất bại!"
"Không phải nói không thể có thêm bài hát mới sao? Ai nói loại ca khúc đỉnh cấp này có thể gặp mà không thể cầu?"
"Hết bài này đến bài khác, chúng ta không chịu nổi nữa!"
Các đại biểu tập đoàn khác cũng dồn dập phụ họa, trong giọng nói tràn ngập oán khí và bất mãn.
"Tiềm Long chuẩn bị quá chu đáo rồi? Lẽ nào kế hoạch của chúng ta bị lộ?"
"Ưu thế của chúng ta rõ ràng mạnh hơn bọn họ, tại sao lại thất bại?"
"Thuận lợi quá hóa bất lợi?"
"Mẹ kiếp, làm sao bây giờ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận