Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Chương 818: Này mì ngập dầu, nhìn liền mỹ tích ngận!

Chương 818: Mì ngập dầu này, nhìn là thấy ngon tuyệt!
Trong thế giới ẩm thực phong phú đa dạng, chủng loại món ăn tuy nhiều, khẩu vị khác nhau.
Nhưng món chính luôn sừng sững như ngọn hải đăng kiên cố, dẫn lối cho hành trình khám phá ẩm thực.
Với sự hiện diện vững chắc, món chính mang đến cho mọi người sức mạnh và sự thỏa mãn, trở thành yếu tố cốt lõi vĩnh hằng, không thể thiếu trong văn hóa ẩm thực.
Bắt đầu từ nguyên liệu, từng bước đến món chính...
Quá trình này tựa như một bản nhạc được bố trí tỉ mỉ, tiến triển nhịp nhàng, đâu ra đấy, hòa âm đặc biệt tạo nên một tấm lưới hấp dẫn, chậm rãi nhưng mạnh mẽ chiếm trọn trái tim khán giả.
Đang theo dõi tập hai "Câu chuyện món chính" của 《 A Bite Of China 》, không ít cư dân mạng đảo Đông đã chuyển từ gameshow ẩm thực 《 Hòa Phụng Mỹ Vị Hành 》 của tập đoàn Kim Hòa sang.
Ban đầu, họ chỉ tò mò ghé qua, không định ở lại lâu.
Dù sao, với những người đã quen chương trình cũ, họ chỉ muốn "cưỡi ngựa xem hoa" một chút.
Thế nhưng, điều bất ngờ là, cái nhìn thoáng qua ấy lại khiến họ chìm đắm không dứt ra được.
Khi màn hình hiện lên những nguyên liệu tươi mới, vừa được hái từ ruộng đồng, còn vương mùi thơm của đất và sương sớm, dường như khiến người ta ngửi thấy cả hương vị t·h·i·ê·n nhiên.
Ngay sau đó, những nguyên liệu này qua bàn tay chế biến và nấu nướng khéo léo, từng bước biến thành món chính ngon miệng.
Quá trình chế biến tinh tế, hình ảnh đặc sắc, cùng giọng thuyết minh đầy sức hút, như có một ma lực vô hình, níu chặt ánh mắt khán giả.
Họ bị thế giới ẩm thực phong phú và chân thực này hấp dẫn, chìm đắm, không thể thoát ra.
Từ chỗ vô tình lại trở nên say mê, từ đó gắn bó với chương trình đặc sắc này.
Ân.
Rất nhiều người đã "đảo ngũ".
Gameshow ẩm thực gì chứ, sao bằng phim tài liệu hấp dẫn?
......... . . . .
......... . . . . .
Cùng lúc đó.
Khi 《tr·ê·n đầu lưỡi Hoa quốc》tập hai "Câu chuyện món chính" lên sóng.
Khắp nơi trên cả nước, vô số khán giả tề tựu trước màn hình TV, chìm đắm theo dõi.
Tập phim này là một bữa tiệc món chính long trọng, như chiếc chìa khóa thần kỳ.
Mở ra cánh cửa ký ức về quê hương, tuổi thơ, về sự ấm áp và thân thiết trong lòng mỗi người.
... . . .
Ở một thành phố nhỏ phía Đông Bắc.
Màn đêm buông xuống, một gia đình bình thường, ánh đèn ấm áp.
Cả nhà già trẻ đang tụ tập trong phòng kh·á·c·h, chăm chú nhìn màn hình TV.
Khi hình ảnh bát sủi cảo nóng hổi xuất hiện, không khí yên tĩnh bỗng chốc tan vỡ.
"A, đây chẳng phải sủi cảo Đông Bắc của chúng ta sao!"
Đứa trẻ phấn khích reo lên, ánh mắt tràn đầy vui mừng.
"Đúng vậy!"
Vẻ mặt người lớn tuổi rạng rỡ: "Sủi cảo này, ngày lễ ngày tết không thể thiếu."
Câu chuyện của gia đình cứ thế mở ra, nhớ lại cảnh tượng nhộn nhịp khi cả nhà cùng nhau gói sủi cảo vào dịp Tết.
Đứa trẻ ngượng ngùng nói: "Con còn nhớ lần đầu gói sủi cảo, méo mó xiêu vẹo, khiến mọi người cười nghiêng ngả."
Mẹ tiếp lời: "Đúng vậy, sủi cảo Đông Bắc, nhân bánh lớn, vỏ mỏng, cắn một miếng, ngập tràn hương vị gia đình."
Cả nhà chìm đắm trong hồi ức về món sủi cảo, niềm tự hào và tình cảm thân thiết với mỹ thực quê hương lộ rõ trên khuôn mặt.
...... . . . .
Ở một thị trấn nhỏ tỉnh X·u·y·ê·n.
Trong một quán ăn nhỏ, thực kh·á·c·h vừa thưởng thức món ăn, vừa xem chương trình TV.
Khi màn hình hiện lên món mì cay Thành Đô thơm nồng, cay xé, cả nhà hàng liền sôi động.
"Đây là mì cay Thành Đô của X·u·y·ê·n tỉnh chúng ta!"
Một thực kh·á·c·h k·í·c·h ·đ·ộ·n·g đặt đũa xuống, lớn tiếng nói.
"Đúng, đúng, xem dầu đỏ này, xem t·h·ị·t thái này, chính tông quá đi!" Một thực kh·á·c·h khác phụ họa.
Chủ quán cũng đến gần, cười nói: "Quê hương ta sản vật t·h·i·ê·n nhiên phong phú, món này là nhất đấy, chương trình quay hay quá, giới thiệu được hết đặc sản của chúng ta."
Mọi người rôm rả bàn luận, như thể bát mì cay Thành Đô đang ở ngay trước mắt, trong không khí tràn ngập mùi vị quen thuộc.
...... . . . .
Ở một đô thị phồn hoa tỉnh Việt.
Nhiều gia đình nhân viên văn phòng trẻ liên hoan, vừa ăn cơm u·ố·n·g ·r·ư·ợ·u, vừa cùng nhau xem chương trình.
Khi thấy món bánh cuốn trong mướt, bọn họ vốn có chút uể oải bỗng phấn chấn hẳn lên.
"Ôi, bánh cuốn kìa, lâu lắm rồi không ăn, nhớ quá!" Một cô gái trẻ thốt lên.
"Bánh cuốn này mềm mịn, ăn kèm với nước chấm đặc chế, quả thực là mỹ vị nhân gian."
Một nhân viên kỳ cựu cũng nhớ lại cảnh mình ăn bánh cuốn ở đầu đường khi còn nhỏ.
Mọi người đều nói, khi nhìn thấy món ăn quen thuộc này, dường như được trở về con đường, ngõ nhỏ quê hương, cảm giác thân quen, ấm áp lan tỏa trong lòng.
...... . . . .
Ở một n·ô·ng thôn thuộc đồng bằng Quan Tr·u·ng phía Tây Bắc, bà con thôn xóm tụ tập ở sân đầu thôn cùng xem.
Khi hình ảnh bát mì ngập dầu thơm nức xuất hiện, mọi người đều reo hò.
"Mì ngập dầu này, nhìn là thấy ngon tuyệt!" Một bác lớn tiếng, ánh mắt tràn đầy vui sướng.
"Đúng vậy, đúng vậy, mì này dai ngon cực kỳ, dầu sôi dội lên, hương vị xộc thẳng lên mũi."
Một bác gái bên cạnh phụ họa. Người trẻ tuổi thì nói, khi làm việc xa quê, nhớ nhất chính là hương vị này. Mọi người vừa xem, vừa hồi tưởng thời gian thưởng thức mì ngập dầu, khuôn mặt tràn ngập nụ cười hạnh phúc.
...... . . . .
Ở một cổ trấn sông nước Giang Nam, trong một quán trà cổ kính, du kh·á·c·h và người dân địa phương ngồi cùng nhau, tình cờ xem được phim tài liệu trên TV.
Khi màn hình xuất hiện món tiểu long bao tinh xảo, cả quán trà vang lên những tiếng cảm thán.
"Tiểu long bao này, vỏ mỏng, nhiều nước, cắn một miếng, tươi ngon hết ý." Một du kh·á·c·h không kìm được khen ngợi.
Người dân địa phương mỉm cười giới thiệu: "Tiểu long bao ở đây của chúng ta rất đặc biệt, độ dày vỏ bánh, cách pha chế nhân, đều có bí quyết riêng."
Mọi người nghe giới thiệu, ngắm nhìn món ăn trên màn hình, như thể đã nếm được vị tươi ngon, trong lòng tràn ngập tình yêu và niềm tự hào với mỹ thực quê nhà.
...... . . . .
Từ Đông Bắc đến Tây Nam, từ Hoa Nam đến Hoa Bắc, dù ở bất cứ đâu, khi thấy món chính của quê hương mình xuất hiện, khán giả đều vô cùng phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận