Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 570: Bách điểu gào thét! Kinh diễm toàn trường! (length: 7458)

"Tiểu Lý, ta chưa từng nghe qua kèn Xôna, cái gì mà Bách Điểu Triều Phượng này là khúc nhạc gì vậy?" Nhạc Thư Ba nhỏ giọng hỏi.
"Ông chủ, ta vừa tra rồi, không có khúc này, không có một chút thông tin nào, tám phần mười là tự sáng tác." Tiểu Lý trợ lý vội vàng nói.
"Tự sáng tác? Tự sáng tác? ?"
Nhạc Thư Ba trong lòng dâng lên vài phần dự cảm không tốt.
Dám mang tác phẩm tự sáng tác ra biểu diễn ở trường hợp này, tất nhiên phải có sự tự tin nhất định!
Tâm thần nhất thời có chút bất an, có điều khi thấy cây đàn dương cầm quý giá trong phòng yến tiệc khách sạn 5 sao, Nhạc Thư Ba trong lòng cũng an ổn được đôi chút.
Có đàn dương cầm ở đây!
Chính mình sao có thể bại dưới một cái kèn đồng nhỏ bé chứ?
Thật là trò cười cho thiên hạ!
...
...
Giữa một mảnh ồn ào.
Đường Ngôn mặt mày tươi tắn, nhẹ nhàng thổi kèn Xôna.
Nhạc khúc vừa bắt đầu, sau tiếng kèn Xôna ngân dài, tiếp theo đó là âm thanh của trăm chim cùng nhau vang lên, tấu lên khúc nhạc dạo du dương và mang đậm chất ca hát.
Trong đó, những câu nhạc nhỏ có tính so sánh đan xen trả lời như hát đối, tạo nên một âm nhạc hài hước, sinh động.
Sau khi kèn Xôna tấu lên khúc nhạc trong trẻo, du dương.
Lập tức bắt chước tiếng chim cu cu kêu, có nhạc cụ đệm là sáo trúc cùng nhau đối đáp, thi nhau, thể hiện đầy đủ cảnh sơn tước cất tiếng hót buổi sớm đầy ý thơ.
Cảnh sơn tước cất tiếng hót buổi sớm trong nháy mắt giáng lâm trong từng thanh âm.
Ngay khi tiếng kèn Xôna vang vọng khắp cả khán phòng.
Phảng phất như có một luồng điện chạy khắp cơ thể, trong nháy mắt thiêu đốt cảm xúc nội tâm.
Tiết tấu dồn dập như nhịp trống va chạm vào tâm hồn, khiến người ta không tự chủ được mà hòa mình theo nhịp điệu.
Giai điệu sục sôi trào dâng như sóng biển từng đợt từng đợt ập tới, cuốn người vào trong đó, không thể nào tự kiềm chế.
Mỗi một nốt nhạc đều tràn đầy sức mạnh, phảng phất đang kể một câu chuyện cảm động, khiến người ta chìm đắm trong đó, cảm thụ sự quyến rũ của âm nhạc.
Tiếng kèn Xôna cao vút, trong trẻo, tràn đầy sức hút, khiến dòng máu người ta sôi trào.
Đường Ngôn kỹ xảo đặc biệt, biểu đạt qua kèn Xôna một cách vô cùng nhuần nhuyễn, khiến người ta không khỏi xúc động.
Một âm thanh vang lên chấn động, kinh diễm khắp bốn phương!
Toàn bộ khán phòng ồn ào bị tiếng kèn Xôna đè xuống, trở nên im ắng như tờ.
Đều là những người lăn lộn trong giới giải trí điện ảnh, cho dù không hiểu nhiều về âm nhạc, nhưng nhận thức cũng vượt xa người thường.
Bách Điểu Triều Phượng tổng cộng chia làm ba đoạn, mỗi đoạn đều không giống nhau, đoạn này chủ yếu nói về Phượng Hoàng sắp niết bàn, trăm chim đến chia buồn.
Cũng được gọi là "Lạc Phượng" hay còn gọi là "Phượng vong".
Trong văn hóa dân gian truyền thống, chủ yếu dùng trong các tang lễ, đặc biệt khi các cụ già qua đời.
Tình huống này trong dân gian được gọi là "Hỉ tang" nên nghe không có gì bi ai.
Đoạn này tượng trưng cho sự kết thúc của sinh mệnh, trăm chim đến chia buồn, thể hiện sự kính trọng và thương tiếc đối với người đã khuất.
...
Người ngoài xem náo nhiệt, người trong nghề xem chuyên môn.
Khán giả tại hiện trường tuy rằng đều là những tinh anh trong giới nghệ thuật và điện ảnh, nhưng vẫn hiểu được rằng kèn Xôna không phải là thứ dễ chơi.
Cho dù là vậy.
Chỉ cần nghe âm thanh thôi, tiếng kèn Xôna cũng đủ sức lay động lòng người.
"Âm thanh này có chút mạnh mẽ!"
"Rất tuyệt, ca khúc rất khác biệt."
"Ca khúc thì ta ngược lại không hiểu lắm, nhưng tài nghệ thổi kèn Xôna này thực sự rất giỏi."
"Ta trước đây cũng từng thấy rất nhiều người thổi kèn Xôna, nhưng so với tay nghề của hắn thì kém xa."
"Quả thật rất mạnh, thảo nào dám mang kèn Xôna ra!"
"Có cảm giác, có cảm giác."
"Đoạn thứ nhất bình thản nhưng ẩn chứa thần vận bi thương."
Một vị cao thủ trong giới âm nhạc nội địa nói.
"Ta rất chờ mong phần sau."
"Khả năng biểu hiện thật mạnh mẽ, trước đây còn có chút coi thường kèn Xôna, bây giờ phải nói một câu là phục sát đất!"
"Tiếng chim kêu này thật là sống động!"
"Êm tai, thật êm tai."
"Có thể biểu hiện tiếng chim hót chân thực đến như vậy, chắc chỉ có kèn Xôna?"
Đoạn thứ nhất của Bách Điểu Triều Phượng, tiếng chim hót kinh diễm trong nháy mắt đã truyền danh kèn Xôna khắp cả khán phòng.
Ở kiếp trước của Đường Ngôn.
Bách Điểu Triều Phượng là một bài nhạc có độ khó cực cao, bất kể là biểu diễn bằng kèn Xôna hay đàn dương cầm, đều cần người biểu diễn phải có kỹ xảo điêu luyện và trí tưởng tượng phong phú.
Bài nhạc này nổi tiếng bởi kỹ xảo phức tạp cùng khả năng biểu đạt nghệ thuật sâu sắc.
Đối với người biểu diễn kèn Xôna, ca khúc này yêu cầu người biểu diễn phải có hơi thở mạnh mẽ và kỹ xảo nhả hơi điêu luyện, như lợi dụng kỹ xảo luyến âm, rung lưỡi, song thổ, phản song thổ, đàn lưỡi để thổi ra những nốt trang trí và hợp âm phức tạp nhằm mô phỏng âm thanh của các loài chim trong tự nhiên.
Người biểu diễn cần phải sử dụng kỹ thuật thở tuần hoàn để hoàn thành những đoạn ngân dài đến hơn ba mươi giây, kỹ xảo này đòi hỏi luyện tập cực kỳ gian khổ.
Ngoài ra, để chơi được Bách Điểu Triều Phượng, người chơi cần phải dành nhiều tháng luyện tập mới có thể nắm vững được, người học cần phải chăm chỉ nỗ lực, không ngừng luyện tập để đạt được trình độ đó.
Không có thực lực thì đừng nói thổi Bách Điểu Triều Phượng một cách hoàn chỉnh, chỉ cần thổi được một lần thôi cũng là khó rồi!
Nhưng Đường Ngôn dưới sự gia trì của tài nghệ kèn Xôna cảnh giới đại sư, đã hoàn mỹ thể hiện được đoạn thứ nhất.
Bằng vào sức truyền tải đặc biệt của kèn Xôna, cũng đã rất mạnh mẽ.
Thêm vào đó là tài nghệ cảnh giới đại sư, thì sẽ tạo ra một bữa tiệc thính giác đến mức nào đây?
Phàm là tài nghệ đều có sự phân chia cao thấp về cấp bậc.
Đàn dương cầm có cấp bậc, kèn Xôna đương nhiên cũng có.
Kèn Xôna cảnh giới đại sư!
Nếu xét riêng về mức độ am hiểu, không hề thua kém đại sư đàn dương cầm!
...
Khi đoạn "Lạc Phượng" kết thúc.
Sắc mặt của Nhạc Thư Ba, vị đại sư dương cầm “rùa biển”, đã thay đổi.
Hắn sính ngoại không giả, có chút ngạo mạn trong mắt không ai cũng không sai.
Nhưng lợi hại không có nghĩa là hắn ngu ngốc.
Hắn Nhạc Thư Ba có thể đạt đến cảnh giới đại sư đàn dương cầm, đối với am hiểu âm nhạc tất nhiên là phải hơn người khác.
Chỉ với một đoạn Bách Điểu Triều Phượng đã khiến hắn nghe ra bài nhạc kèn Xôna này không hề đơn giản.
Bên trong vận dụng nhạc lý và giai điệu, chỉ vài tiếng chim hót nghe thật hay, thật cảm động thôi, không phải loại nhạc cụ bình thường có thể thể hiện ra!
Lại càng không phải loại tay chơi nhạc cụ thông thường có thể đạt tới trình độ đó!
Sau khi nghe đoạn nhạc "Lạc Phượng".
Nhạc Thư Ba vốn đang đứng không biết đã ngồi xuống ghế đàn dương cầm từ lúc nào, hắn cần giảm bớt chút áp lực trong lòng.
Khi ngón tay chạm đến phím đàn, Nhạc Thư Ba mới có thể an lòng phần nào.
Giờ khắc này, ngoài đàn dương cầm, không gì có thể cho hắn cảm giác an toàn.
...
Dưới sân khấu, trên bàn tiệc chính.
Thương Vãn Đường, Nhan Khuynh Thiền cũng nghe mà sáng mắt, quá êm tai, lại quá cảm động.
Không ngờ tới.
Tiếng chim hót lại có thể sinh động và êm tai đến như vậy!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận