Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 335: Niên đại đó có thể nắm âm nhạc bảng danh sách quán quân, bây giờ suy nghĩ một chút thực sự là khủng bố a (length: 7802)

Trong thời đại giải trí hưng thịnh, âm nhạc càng giống như một cuộc chiến tranh thời bình.
Ngươi yếu đi, ngươi tụt dốc, ngươi không có thực lực.
Người khác sẽ có thể dùng sức mạnh bắt nạt ngươi.
Mà giới âm nhạc Trung Quốc sa sút, khiến cho giới âm nhạc các nước khác càng ngày càng vênh váo đắc ý.
Nếu không.
Chỉ là ca sĩ của Hàn lưu Mộc Phụng nước nhỏ làm sao dám trắng trợn như vậy?
Thật sự là làm phản sao Bắc Đẩu!
Phàm là những người yêu quý âm nhạc, không ai không nghĩ tới việc trở lại thời kỳ huy hoàng thần tiên đánh nhau trước đây.
Cái thời kỳ thần tiên đánh nhau đó, Hoa Quốc xuất hiện rất nhiều ca sĩ chất lượng và các tác phẩm âm nhạc hay, tạo nên một thời kỳ rực rỡ của giới âm nhạc Trung Quốc.
Đặc biệt là năm 2004, với Chu Đổng cầm đầu các ca sĩ hát nhạc tự sáng tác bắt đầu thể hiện tài năng ở giới âm nhạc Đài Loan và đại lục, gần như chiếm trọn tất cả các bảng xếp hạng âm nhạc.
Mà năm 2005 cũng xuất hiện rất nhiều ca khúc được yêu thích cao, khiến năm đó cũng được coi là một đỉnh cao của giới âm nhạc Trung Quốc.
Hiện tại, những ca sĩ từng ở đỉnh cao cơ bản đều đã già, rất nhiều người thành công rồi thì đã lâu không hoạt động trong giới âm nhạc.
Còn những nhà soạn nhạc đỉnh cao khiến người ta kinh ngạc nhất lúc đó, giờ phút này cũng đã thành danh trong sự nghiệp.
Rất nhiều người đã đạt điểm số siêu cao trong bảng xếp hạng những người sáng tác ca khúc xuất sắc, thậm chí đứng hàng top Thiên bảng.
Hầu như không còn sáng tác nhạc ở giới âm nhạc thịnh hành nữa.
Mục tiêu của bọn họ giờ đây đều là chinh phục các lĩnh vực âm nhạc đẳng cấp thế giới như hòa âm, dương cầm...
Chỉ là không còn nổi bật và vô địch như trước nữa thôi.
Các lĩnh vực âm nhạc của những quốc gia khác cũng thịnh vượng, có thể bảo toàn đã không dễ dàng rồi.
Chớ nói chi là nhanh chóng khôi phục vinh quang ngày xưa.
Ăn mì, Đường Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu, từ sâu trong hồi ức tỉnh lại.
Sự sa sút của giới âm nhạc Trung Quốc là do thời gian tạo thành cục diện này.
Là một người đam mê âm nhạc, Đường Ngôn tự nhiên cũng muốn khôi phục lại vinh quang.
Chỉ có điều bây giờ vẫn chưa được, quyền phát ngôn và vị thế của hắn vẫn chưa đủ cao.
Người sống cả đời, cuối cùng vẫn phải làm một vài chuyện, khi không có tiền thì trước tiên cần phải kiếm tiền.
Sau khi có tiền rồi thì phải sống một cách khác.
Tin rằng bất cứ ai đam mê âm nhạc, nhìn thấy sự suy yếu của giới âm nhạc Trung Quốc hiện tại, trong lòng đều có chút mong muốn khó có thể nguôi ngoai.
"Trước tiên làm một chút, trở thành cao thủ đứng đầu bảng tổng sắp các nhà sáng tác ca khúc rồi hãy nói, cho dù muốn đại diện cho Hoa Quốc, vậy cũng phải trở thành Thiên bảng kim bài mới có tư cách."
Đường Ngôn trong lòng đối với hiện trạng đúng là rất hài lòng.
Mùa giải này năm bài hát kinh điển được vào bảng!
Độc chiếm năm vị trí đầu.
Bảng xếp hạng âm nhạc quý tột cùng nhất chính là top 10.
Đường Ngôn một mình độc chiếm năm vị trí.
Sáng lập kỷ lục mới cho người tự sáng tác.
Chỉ chờ đến cuộc thi định bảng vào mùa đông, là có thể thu được lượng lớn điểm.
Đến lúc đó thứ hạng trên bảng tổng sắp những người sáng tác ca khúc xuất sắc sẽ tăng lên không ít.
Điểm!
Kiếm điểm mới là nhiệm vụ chủ yếu hiện tại.
......... . . . . .
......... . . . . .
Cùng lúc đó.
Bởi vì năm bài hát độc chiếm năm vị trí đầu bảng xếp hạng mùa giải, trên mạng dấy lên sóng gió.
Giới âm nhạc, đặc biệt là những người đam mê âm nhạc, đều hưng phấn đến phát điên rồi.
Có ca khúc hay xuất hiện, đương nhiên những người nghe là vui mừng nhất.
Chính hãng cũng chỉ có hai đồng, một bữa tiệc nghe nhìn ai mà không thích?
Sau khi hưng phấn.
Những người đam mê âm nhạc lớn tuổi hơn, không hẹn mà cùng hoài niệm về quá khứ.
Cảm giác hồi ức giết, trong nháy mắt như muốn nổ tung trên các diễn đàn.
"Mọi người còn nhớ không? Cái thời thần tiên đánh nhau trước đây."
"Nhớ chứ, nhớ chứ!"
"Mẹ nó, lại lộ tuổi tác rồi ... . ."
"Người đã trải qua thời thần tiên đánh nhau, bây giờ đều đã không còn trẻ nữa rồi đúng không?"
"Vẫn luôn nghe nói thần tiên đánh nhau thần tiên đánh nhau, nghe ba ta, nghe cậu ta, đều nói đó là thời kỳ mạnh nhất, thật hâm mộ bọn họ đã trải qua những điều đó."
"Xin cho phép ta rơi nước mắt, bây giờ chỉ có thể hồi ức, không thể trở lại được nữa rồi."
"Không hề nói quá, năm đó ca khúc nào cũng hay, giờ lấy ra cũng có thể quét sạch Bảng xếp hạng quý, giá trị của nó là bao nhiêu đây?"
"Mỗi lần nghe lại những ca khúc trong ký ức, tôi đều cảm thấy, thực ra chúng ta đã chết vào ngày tận thế năm 2012 rồi, bây giờ đang sống là chúng ta của một chiều không gian khác. Luôn có một cảm giác sai lệch rằng những ký ức này chưa bao giờ thuộc về tôi."
"Rất muốn quay trở lại cái thời đó, quá hoài niệm."
"Tuổi thanh xuân của chúng ta, một đi không trở lại."
"Đúng là thời kỳ Quần Tinh óng ánh."
"Nhớ lại năm đó cứ vài ngày lại có một bài hát mới, bài nào cũng hay, làm hại tôi tốn không ít tiền mua băng cassette."
"Âm nhạc hồi đó thật sự rất hay, bài nào cũng rất có cảm xúc! Các bài hát của họ đều mang hương vị thanh xuân! Đáng tiếc, chúng ta không thể quay lại nữa rồi!"
"Hai mươi năm thoáng cái đã qua, tuổi thanh xuân chớp mắt đã hết, tất cả đều là hồi ức, tất cả đều là cay đắng và khó tả."
"Ngày xưa ca khúc nào cũng hay, bây giờ bài nào cũng 'hay', mà lại không có cảm xúc, thật sự khó quá ... . ."
"Không được chứng kiến thần tiên đánh nhau năm 2004, vì khi đó tôi còn chưa sinh ra, nhưng nghe các bậc trưởng bối thường kể lại, nhất là cậu tôi, mỗi lần say rượu lại kể vanh vách chuyện thời thần tiên đánh nhau năm đó."
"Năm 2004 ta mới 6 tuổi, ca khúc năm đó tôi đều nghe hết, còn thích nghe nữa, ai hiểu được cảm giác đó chứ."
"Ta cảm giác không chỉ đơn giản là năm 2004, từ đầu những năm 90 của thế kỷ trước, tứ đại thiên vương của giới ca hát Hồng Kông đã châm ngòi cho giới âm nhạc Trung Quốc, đại lục bắt đầu trăm hoa đua nở, gái xinh, trai đẹp, ca khúc nghe không chán, năm 2004 chỉ là đến đỉnh điểm, giống như việc Đại Tần hưng thịnh vậy, Đại Tần trải qua sáu đời, chấn động các vùng lãnh thổ, để nói đến đỉnh cao của âm nhạc Trung Quốc không thể chỉ đề cập năm 2004, mà là sự nỗ lực của cả chục năm, cũng rất quan trọng."
"Tôi tổng kết lại ý của mọi người, hiện tại giới âm nhạc xem như là xuống dốc không phanh, một năm khó có một bài hát mới được mọi người biết đến, giới âm nhạc cuối cùng cũng hết cách."
"Hồi ức, tràn đầy tất cả đều là hồi ức, những người yêu âm nhạc chân thành thật sự rất buồn, ai hiểu được cảm giác này."
"Năm đó ai có thể đạt quán quân trên các bảng xếp hạng, bây giờ nghĩ lại thực sự rất khủng khiếp ... . . ."
"Năm đó là khi tôi mới biết yêu! Thật hoài niệm."
. . . . .
Vào lúc này, đột nhiên có người vô tình nhắc tới một câu.
Kéo nhiệt độ thảo luận trên mạng từ ký ức trở lại thực tế.
"Tôi đang nghĩ, liệu giới âm nhạc Trung Quốc có phải đang muốn quay lại thời kỳ thần tiên đánh nhau không."
"Nếu như vậy thì thích quá."
"Một thời đại nghe nhạc dễ chịu, nghĩ thôi đã thấy thích rồi."
"Quay lại đỉnh cao? Quay lại thần tiên đánh nhau? Không thể nào, các ngươi đúng là mơ mộng quá rồi."
"Đúng đó, các ngươi dám nghĩ thật đấy, không thể nào đâu."
"Sao lại không thể, Nhất Lạp Trần Ai đúng là máy sản xuất ca khúc hay mà, hắn ra mắt đến giờ, đã mang lại bao nhiêu ca khúc hay?"
"Thời thần tiên đánh nhau khi đó như là thời kỳ Xuân Thu hưng thịnh, chư tử bách gia, các cao thủ xuất hiện không ngừng, bây giờ chỉ có Nhất Lạp Trần Ai một người thôi."
"Một mình hắn mạnh đến mấy, chẳng lẽ có thể so được với chư tử bách gia? Ngươi nói chuyện viển vông quá rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận