Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 270: Thần cấp hiện trường bản 《 Như Nguyện 》 mùa giải quán quân hạ phàm trần! (length: 6680)

Hiện trường rất nhiều người chìm đắm trong âm nhạc, đặc biệt là đám fan cuồng của 《Như Nguyện》, CPU trực tiếp bị tiếng hát trên sân khấu làm cho bốc khói.
Lấy giả làm thật?
Vượt qua bản gốc?
Đây chỉ là một quán bar nhỏ thôi mà, tuy rằng quán bar này ở Thiên Hải rất nổi tiếng và cao cấp.
Nhưng quán bar dù sao cũng là quán bar, chỉ là một sàn giải trí tư nhân, sao có thể sánh với concert âm nhạc đỉnh cấp.
Làm gì có chuyện như vậy chứ?
Rất nhiều người không khỏi liếc nhìn những người khác, phát hiện ai nấy đều ngơ ngác kinh ngạc, trong lòng lúc này mới dễ chịu hơn nhiều.
...
"Bản live đúng là êm tai hơn nhiều so với đĩa nhạc điện tử lạnh lẽo."
Trên ghế dài khu A, Đường Ngôn trong lòng rõ như gương.
Các ngươi kinh ngạc đến choáng váng cả óc, đây chính là bản gốc nhạc gốc, sao có thể không êm tai chứ?
Nói nhạc gốc xem nhạc gốc?
Thật là một chuyện cười tầm thường.
Nói thật.
Đường Ngôn tuy rằng đưa bài 《Như Nguyện》 này cho Nhan Khuynh Thiền, nhưng còn chưa nghe nàng hát live lần nào, nên trước đó cũng khá mong chờ.
Bây giờ nghe bản live 《Như Nguyện》 cảm giác hoàn toàn vượt quá kỳ vọng trong lòng, không hề có sự hụt hẫng nào.
Người thật hát live nghe khác với chỉ nghe nhạc CD.
Trong quá trình thu âm Album, việc thu âm tồn tại một vài vấn đề, dù đã loại bỏ một số lỗ hổng, ca khúc trong Album vẫn chưa đủ trọn vẹn và nguyên bản!
Nhưng live thì khác, live không có bất kỳ vấn đề thu âm nào, ca sĩ hát chúng ta nghe được ngay lập tức, hiệu ứng âm thanh tự nhiên siêu đỉnh!
Cho nên mới có rất nhiều buổi live thần thánh khiến những ca khúc vốn không hot bỗng bùng nổ.
Đương nhiên, đó là đối với những ca sĩ có giọng hát thực lực.
Còn nếu giọng hát không đạt tiêu chuẩn, dựa cả vào chỉnh âm mới có thể nổi tiếng thì một khi hát live mất đi các kỹ thuật thu âm, biên tập hỗ trợ, sẽ lập tức lộ nguyên hình, mất hết vẻ thần thái.
"Người là dòng sông dài trôi theo năm tháng Đốm lửa nhỏ bé nhen nhóm trên bầu trời Con ngước mắt dõi theo người, rồi cất lên tiếng hát Người là nơi nương tựa của con Cũng là nơi trái tim con trở về Mọi nẻo đường trên thế gian đều dẫn con đến bên người..."
Trên sân khấu.
Tiếng hát du dương của Nhan Khuynh Thiền kéo Đường Ngôn và mọi người trở về thực tại.
Tiếng hát của nàng vừa rộng lớn vừa ưu mỹ, phảng phất như đang trầm tư trong đêm tĩnh lặng, lắng nghe xem thế giới này sau một ngày xoay chuyển rốt cuộc muốn nói điều gì, nếu vậy ngươi nên đồng ý, thực ra sự tĩnh lặng chân chính không phải là hoàn toàn không một tiếng động.
Tĩnh lặng trong âm nhạc, mới thực sự là tĩnh lặng, âm nhạc hay có thể khiến ngươi đắm chìm say mê, chạy theo tiếng gọi của tâm hồn.
Đêm tối tĩnh mịch, phối hợp với âm thanh êm dịu như bọt biển, dày đặc như tơ lụa, dệt thành thế giới mộng ảo.
Nó tồn tại trong không khí, vô sắc vô vị, quyến rũ hơn cả rượu nguyên chất, thơm hơn cả hoa tươi.
"Và con sẽ yêu thế giới mà người yêu Mong người luôn nở nụ cười Tay người nắm tay con, tập tễnh dẫn lối Xin hãy mang con đi đến tương lai Nếu người từng chịu khổ để con được ngọt ngào Con nguyện sống như điều người hằng mong Nguyện không phụ lòng, nguyện dũng cảm tiến lên Mỗi một ngày trong thời đại phát triển này..."
"Hát nhái theo à?"
"Là hát nhái theo sao?"
"Ta dựa vào hầu như có thể lấy giả làm thật được, tạo nên sự cuồng nhiệt, lại còn là fan cứng của 《Như Nguyện》, ta hầu như không nhận ra có chỗ khác biệt."
"Chẳng lẽ nàng là ca sĩ hát gốc 《Như Nguyện》? Không thể nào, đó là quán quân mùa thu của giới ca sĩ đó, sao có thể xuất hiện ở một quán bar nhỏ được?"
"Nghe tiếp đi, nghe tiếp đi đã, ta không tin không nghe ra được chỗ khác biệt."
Trên ghế dài A05.
Vu Mỹ Thiến không còn chút tâm trạng nào để uống rượu vang đỏ, đầu óc nàng ong ong, trong đầu không ngừng vang vọng những lời đã nói trước đó.
【 ha ha, lên sân khấu? Chỉ tự rước lấy nhục thôi, không biết phân biệt, phụ nữ chỉ có một khuôn mặt đẹp, bình hoa thì tốn tiền, không đáng nhắc tới. 】 【 cho các ngươi một cơ hội, bây giờ cúi đầu xin lỗi chịu thua thì khỏi mất mặt. 】 【 giới âm nhạc! Không phải cứ xinh đẹp là được, trong lĩnh vực này, giọng hát mới là cơ bản quan trọng nhất, hy vọng ngươi đừng không biết phân biệt. 】 Chuyện gì vậy cô gái này?
Thanh âm này, giọng hát này có thể so được với bản gốc 《Như Nguyện》 sao?
Là ca sĩ hàng đầu trong giới âm nhạc, Vu Mỹ Thiến có độ nhạy cảm với các chi tiết nhỏ trong âm thanh vượt xa người bình thường, sự nhận biết hoàn toàn khác biệt.
Có thể nói Vu Mỹ Thiến cao ngạo tự đại, cũng có thể nói nàng ương ngạnh không nghe ai, nhưng tuyệt đối không thể nói nàng kém cỏi.
Có thể trở thành ca sĩ hàng đầu, còn liên tục đứng top 10 BXH Quý, có thể nào không giỏi chứ?
Chắc chắn là không.
Tất cả đều dựa vào thực lực mà đạt được.
"Thiến tỷ, giọng này cũng quá..."
Hướng Văn Khiết ở bên cạnh càng nghe càng hoảng sợ, càng nghe càng thấy không ổn.
Theo tiến độ biểu diễn của Nhan Khuynh Thiền, Hướng Văn Khiết hoảng rồi.
Vốn tưởng có bạn trai của biểu tỷ Vu Mỹ Thiến làm chỗ dựa vững chắc thì hôm nay sẽ có người cứu.
Kết quả.
Nàng vạn vạn không ngờ tới, đối thủ lại mang ra một bài 《Như Nguyện》.
Đã mang 《Như Nguyện》 ra rồi thì thôi, đáng sợ hơn là giọng hát của cô gái này, giống y như bản gốc vậy, giai điệu du dương, từng chi tiết nhỏ đều chuẩn xác như thế.
Hướng Văn Khiết là sinh viên thanh nhạc chính quy, đối với cover không hề lạ lẫm.
Dù sao mọi người khi vào trường học hát đều bắt đầu bằng cách hát lại các bài của tiền bối.
Nhưng làm gì có chuyện hát cover lại giống bản gốc đến thế chứ?
Thật quá khoa trương đi?
"Câm miệng, đừng nói chuyện!"
Vu Mỹ Thiến tức giận quát, nàng dỏng tai lên, muốn nghe xem âm thanh live có khác gì so với bản thu âm điện tử gốc.
Hướng Văn Khiết bị quát một tiếng, sợ hãi như thỏ con dựng lông, không dám hé răng.
Vu Mỹ Thiến càng nghe càng thấy sợ hãi.
Nàng nghĩ tới một khả năng đáng sợ nhất!
Đó là một suy đoán mà nàng không hề muốn thừa nhận.
Nếu như nàng đoán đúng.
Hậu quả sẽ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận