Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 466: Kinh hãi đến, tỉ lệ người xem muốn nguội (length: 7887)

"Cụ thể còn phải đến xem mới có thể biết nha." Chu Mộng Dao nhún nhún vai nói.
Lấy việc nàng ở Học viện Nghệ thuật Thiên Hải hiểu rõ về Đường Ngôn – cái tên lão lục này, có thể bị hắn đặt ở vị trí then chốt, tuyệt đối sẽ không tệ, còn đến cùng thế nào, thì cũng chưa biết.
Thương Vãn Đường không tỏ rõ ý kiến, nhếch miệng lên một nụ cười mê hoặc độc đáo, nàng mang cái vẻ tao nhã và khí chất cao quý, bất cứ lúc nào nơi nào cũng toả ra ánh sáng chói mắt, khiến người ta không thể rời mắt.
Ngay cả đối với Đường Ngôn luôn không thích, cảm thấy hắn quyến rũ đi hồn phách đứa em gái bảo bối của mình xấu xa như Nhan Thanh Nhã, trong mắt cũng lóe lên vài phần ánh mắt tò mò.
Nhan Khuynh Thiền nhìn hai chị em tán gẫu, cũng không nói chen vào, trong lòng một mảnh vui vẻ tự tại.
Không biết có phải là cảm giác sai hay không, hình như có người đang thổi phồng Đường Ngôn, so với khen nàng còn cao hứng hơn nhiều lần.
......
......
Mặc kệ trong đời bi hoan ly hợp cao hứng bao nhiêu, vẫn có rất nhiều thống khổ.
Thời gian đều phải tiếp tục trôi đi.
Xuân Vãn vẫn còn tiếp diễn.
Sau tiết mục tiểu phẩm, liên tiếp là mấy bài ca khúc.
Có đơn ca, cũng có đại hợp xướng, còn có nam nữ hát đối thâm tình, còn có ca vũ xa hoa.
Cũng may ca khúc Xuân Vãn vẫn đảm bảo chất lượng, không nói đến mức đại bạo, nhưng đều là xuất từ bàn tay các nhạc sĩ hàng đầu, cơ bản là có độ đảm bảo.
Khán giả đều có thể tiếp thu, để tỉ lệ người xem cơ bản ngang hàng ổn định ở khoảng 29%-30%.
Nếu không, tiểu phẩm không được, ca khúc cũng không chịu nổi, thì tỉ lệ người xem thật sự sẽ tụt dốc không phanh.
Tiết mục thứ 25 kết thúc.
Xuân Vãn đã chính thức bước vào nửa sau của chương trình.
Có tiết mục ca vũ đặc sắc cứu lại, tỉ lệ người xem tăng trở lại hai phần trăm.
Ổn ở khoảng 32%.
Đây coi như là tin tốt duy nhất trong vô số tin xấu.
Mị lực Xuân Vãn vào mỗi đêm giao thừa tùy ý tỏa ra, hấp dẫn vô số gia đình và khán giả chú ý.
Sân khấu rực rỡ sắc màu, ánh đèn hoa lệ, cùng với các tiết mục muôn màu muôn vẻ, đều trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của mọi người.
Từ vũ đạo, ca khúc đến tiểu phẩm, ảo thuật, các hình thức tiết mục Xuân Vãn đa dạng, khiến người ta thích thú, càng làm tăng thêm không khí ngày lễ.
Tất cả dường như lại bắt đầu phát triển theo hướng tốt đẹp.
Ngay khi Tiêu Vũ và tổ đạo diễn thở phào nhẹ nhõm thì một kinh hãi lớn hơn lặng lẽ ập đến.
Tiết mục thứ 26.
Lại là tiểu phẩm vui được mọi người mong đợi.
Tiểu phẩm có tên là 《tình cha như núi》.
Kể về một nam sinh khởi nghiệp thất bại về nhà ăn Tết, vừa làm ba một chút thôi thì lại có ý định muốn làm dự án mới.
Tiểu phẩm vừa bắt đầu còn khiến người ta chờ mong.
Nhưng theo nội dung kịch bản, khán giả rất nhanh nhận ra không đúng.
Nội dung kịch bản nghiêm trọng thoát ly thực tế, nam sinh trong tiểu phẩm, tức là con trai đưa ra quyết định vô cùng hoang đường.
Mà người cha lại không chút do dự cung cấp tài chính khởi nghiệp cho hắn. Toàn bộ màn biểu diễn cũng có vẻ lúng túng, đặc biệt là những biểu hiện phóng đại và việc sử dụng từ ngữ mạng không đúng lúc của ông bố.
Sự không hợp lý, cường điệu làm quá màn trình diễn, lại lần nữa khiến cư dân mạng công kích dữ dội.
Khái niệm về người cha kiểu Hoa Quốc là một hình tượng tràn đầy tình cảm, giàu truyền thống và sức hút đặc biệt.
Bọn họ giống như tảng băng trôi, bên ngoài nhìn thì lạnh lùng, nhưng lại ẩn chứa sự dịu dàng sâu thẳm.
Những người cha thường không giỏi thể hiện tình cảm trực tiếp, họ chôn giấu tình yêu ở đáy lòng, không dễ dàng biểu lộ ra ngoài.
Phẩm chất nội tâm đặc biệt này, thường bị hiểu lầm là lạnh lùng, nhưng trên thực tế, tình cảm của họ đang cuộn trào dưới mặt nước, giống như phần lớn tảng băng khổng lồ ẩn dưới biển cả.
Những người cha này thường xem gia đình là phần quan trọng nhất trong cuộc đời.
Họ có thể dốc hết tâm sức, nỗ lực làm việc để cung cấp vật chất, và ý thức trách nhiệm khiến họ hết lòng quan tâm đến sự giáo dục và tương lai của con cái.
Họ là trụ cột của gia đình, âm thầm gánh vác trọng trách to lớn vì hạnh phúc và tương lai của người nhà.
Nhưng diễn xuất trong tiểu phẩm lại hoàn toàn trái ngược với hình ảnh người cha truyền thống kiểu Hoa Quốc.
Khiến khán giả cảm thấy cực kỳ vô lý.
Tiểu phẩm thứ năm này, biểu hiện rõ những vấn đề của tiểu phẩm Xuân Vãn mấy năm gần đây, thiếu chiều sâu và sáng tạo, quá chú trọng vào kỹ xảo diễn xuất của diễn viên.
Khán giả mong muốn những tác phẩm vừa có tiếng cười vừa có sự ấm áp và trí tuệ, chứ không chỉ là sự lúng túng và nhạt nhẽo.
"Cái tiểu phẩm này đang diễn cái gì vậy?"
"Đem cha già thành kẻ ngu si? Sự ranh ma và trí tuệ sinh tồn của các bậc cha chú căn bản không phải như vậy."
"Ta không thèm chửi luôn á, vô vị..."
"Xem thấy ngu xuẩn, nhạt nhẽo như nước."
"Điều đáng buồn nhất không phải là sự chỉ trích hay quá tệ, mà là căn bản không thèm nhìn, xem thường."
"Đúng đó. Cái tiểu phẩm này xem mà ta chỉ muốn lờ luôn, hoàn toàn đi ngược lại ý định ban đầu của tiểu phẩm."
"Diễn cái gì vậy, biên kịch cũng có vấn đề về não."
"Thôi đi, không muốn mắng, lơ đi, bye bye mọi người..."
"Mấy cái tiểu phẩm này không thèm xem cũng được! Không xem cũng được!"
"Rút lui, thất vọng rồi, không xem nữa, ai nói gì cũng vô dụng."
"Xem ra "Làm công kỳ ngộ" đến cuối cùng cũng chỉ như hoa nở chóng tàn, vô vị quá."
"Tác phẩm thế này, càng làm nổi bật cái hay kinh điển của "Làm công kỳ ngộ", đúng là mỉa mai."
"88888--"
...
Tiết mục thứ 26, cũng là tiểu phẩm thứ năm ra mắt, chất lượng kém một cách ổn định, không hề có một chút gợn sóng nào.
Chỉ có điều.
Lần này, khán giả cũng không còn điên cuồng mắng chửi như "Thúc hôn đại thời đại".
Mà là xem thường rồi rời khỏi phòng trực tiếp của Xuân Vãn hoặc tắt tivi.
Kéo theo đó là một loạt những diễn biến.
Tỉ lệ người xem vừa mới ấm lên một chút, lại lần thứ hai sụt giảm.
Từ 32% một mạch rớt xuống còn 21.951%.
Mức giảm đáng kinh ngạc khiến người ta không thể nào hiểu được.
Đây chính là Xuân Vãn mà, lại có thể gặp phải tình cảnh rớt hạng như vậy?
Quá là phi lý.
Thời điểm đỉnh cao nhất, khi "Làm công kỳ ngộ" lên sóng, tỉ lệ người xem đột phá con số gây sốc là 50.026%!
Mà giờ đã rơi xuống còn 21.951%!
Cũng nhờ đây là Xuân Vãn, có vô số người hâm mộ trung thành, cùng với rất nhiều khán giả dù không xem cũng vẫn để tivi và phòng trực tiếp đấy.
Nếu không thì có lẽ thật sự tụt không còn gì.
Tổ đạo diễn hoàn toàn mất hồn, mức giảm này quá lớn.
Giảm ròng 28% điểm.
Đây là một khái niệm gì?
Những năm trước, khi Xuân Vãn có tỉ lệ người xem không tốt, thì trung bình có lẽ một đêm Xuân Vãn cũng chỉ được khoảng 25% thôi.
Tình cảnh này như là làm sụt hạng luôn một kỳ Xuân Vãn vậy!
Đối mặt với tình cảnh sụt giảm như vậy, ai cũng bó tay, khán giả không chấp nhận thì không thể ép khán giả xem, thứ này không thể mua bán ép buộc được.
Ba tiết mục phía sau là các ca khúc và màn biểu diễn vũ đạo có đầu tư.
Tỉ lệ người xem cuối cùng cũng tạm ổn định, dù không tăng thêm được bao nhiêu nhưng cũng cơ bản không giảm nữa.
Quả nhiên mà.
Chỉ cần không có tiểu phẩm, tỉ lệ người xem Xuân Vãn vẫn ổn.
Cứ có tiểu phẩm thì sẽ như đi tàu lượn siêu tốc vậy, thật là kích thích!
Tổng đạo diễn Tiêu Vũ và người lên kế hoạch chính là lão Trình lúc này tim còn đập thình thịch.
Cứ tiếp tục thế này thì tỉ lệ người xem e là phải lạnh ngắt rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận