Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc

Một Bài Mượn Trời Xanh 500 Năm Hoa Khôi Hối Hận Phát Khóc - Chương 69: Không mắc không mắc, cũng là chỉ là 240 vạn (length: 8547)

Trong xe ngồi không phải người khác.
Chính là người bạn học cũ thời trung học phổ thông trước đây của ta, Lương Mẫn Thiến, đồng thời nàng cũng là bạn thân của Thẩm Tâm Nghiên.
Giờ khắc này, trong xe taxi công nghệ, ngoài Lương Mẫn Thiến còn có mặt khác hai nữ sinh.
Có điều không phải Thẩm Tâm Nghiên, mà là hai nữ sinh mà hắn không quen biết.
Mấy nữ sinh nhan sắc đều không tệ, tuy rằng so với hoa khôi như Thẩm Tâm Nghiên thì không bằng, thế nhưng đặt trong đám người cũng là mỹ nữ hiếm có.
Dù sao, có thể vào trường cao đẳng nghệ thuật hàng đầu trong nước, không có nhan sắc thì khó sống được.
"Đường Ngôn, ngươi định bắt xe sao?" Lương Mẫn Thiến cười hỏi.
"Ừm." Đường Ngôn gật đầu.
Lương Mẫn Thiến mặt nóng bừng nói: "Bây giờ đang mùa khai giảng, lại còn vào giờ cao điểm buổi sáng, khó bắt xe lắm, hay là ngồi xe của bọn ta đi."
"Không cần đâu, trong xe các ngươi đã khá đông rồi." Đường Ngôn lắc đầu khéo léo từ chối.
"Không sao đâu, chỉ có ba người tụi mình thôi, trong xe vẫn còn chỗ ngồi, bên ngoài lại lạnh, ngươi mau lên đi, Đình Đình, cậu ngồi ra sau đi."
Sau khi xuống xe, Lương Mẫn Thiến liền muốn kéo Đường Ngôn lên xe.
Vốn là cô gái ngồi ở ghế phụ trước cũng xuống xe ngồi vào phía sau.
Thấy nàng nhiệt tình như vậy, Đường Ngôn cũng không tiện từ chối nữa, ngược lại đang không dễ bắt xe, đi nhờ xe một đoạn cũng chẳng sao.
Vậy là hắn thẳng thắn ngồi lên vị trí ghế phụ xe taxi công nghệ, ba cô gái Lương Mẫn Thiến chen chúc ở phía sau.
Sau khi xe khởi động, Lương Mẫn Thiến không nhịn được nói: "Đường Ngôn, Tâm Nghiên có việc nên đi đến trường trước hai ngày, cho nên lần này không đi cùng tụi ta được."
"Ồ, không liên quan gì đến ta cả."
"..."
Dọc đường chỉ nói vài câu đơn giản, Đường Ngôn liền không nói thêm gì nữa, ngồi phía trước cầm điện thoại xem tiểu thuyết sảng văn.
Đại khái sau một giờ.
Xe taxi công nghệ chạy vào địa phận khu Tĩnh Hải.
"Sắp đến rồi."
Lương Mẫn Thiến ngồi phía sau hỏi: "Đường Ngôn, tụi mình định đi trung tâm mua sắm mua ít quần áo và mỹ phẩm, còn ngươi thì sao? Có muốn đi dạo cùng không hay là về thẳng trường?"
Đường Ngôn liếc mắt nhìn phía trước, thuận miệng nói: "Các ngươi cứ đi dạo đi, thả ta ở phía trước là được rồi."
"Hả?"
Lương Mẫn Thiến ngạc nhiên: "Nơi này là ngoại thành Tĩnh Hải đó, hoang vu lắm, ngươi xuống xe ở đây sao?"
"Ừm, cứ ở đây đi, ta có chút việc phải làm." Đường Ngôn nói.
"À... . . . ."
"Lương Mẫn Thiến, tiền xe ta sẽ chuyển khoản WeChat cho cậu, chút thu nhé."
Tài xế dừng xe vào ven đường, Đường Ngôn không chờ Lương Mẫn Thiến từ chối, liền trực tiếp xuống xe, từ đường hầm đi sang bên đường đối diện.
Lúc này, bên trong xe taxi công nghệ.
"Thiến Thiến, đây là cái người mà lúc Tết ngươi bảo là nam thần đó hả? Sao tao thấy bình thường vậy, nhìn cũng được thôi, nhưng mà có tính là nam thần gì đâu?"
Sau khi xe khởi động lại, cô gái tên Đình Đình quay sang nói với Lương Mẫn Thiến.
"Đúng đó, tao thấy hắn ăn mặc bình thường, toàn hàng chợ thôi, áo phao kia chắc chỉ tầm 200 tệ là cùng, đây là cái tên nam thần giàu có mà mày nói sao?"
Một cô gái xinh đẹp chân dài khác cũng nói theo, trong ánh mắt tràn đầy sự khinh thường.
Nếu Đường Ngôn ở đây, nhất định sẽ nói, mấy người đoán sai rồi!
Còn không tới 200 tệ ấy!
Chỉ cần 80 tệ thôi là được rồi.
Tám mươi tệ, không mua được sự lừa gạt thiệt thòi đâu nhé.
"Chắc chiếc Maybach mà hắn có hồi trước không phải là thuê đấy chứ?" Đình Đình cười nói.
Lương Mẫn Thiến tức giận: "Không phải thuê, chính là tiền của hắn mua."
Đình Đình búng trán nàng một cái, cười nhạo:
"Có Maybach không đi, lại chạy đến thành Đông bắt xe như chó, mày thấy có ai tin không? Con ngốc, mày bị hắn lừa rồi!"
"Thiến Thiến mày thật ngây thơ đó! Bị một thằng học sinh nghèo dắt mũi rồi, ha ha."
. . .
...
Ở một hướng khác.
Đường Ngôn từ đường hầm đi đến bên đường đối diện, bước vào cửa hàng 4S của Range Rover ở khu Tĩnh Hải.
Sở dĩ hắn xuống xe ở vùng ngoại thành hẻo lánh cũng là vì muốn đến nhận xe mới.
Xe Maybach cũ cho lão Đường rồi, chính mình thì không tiện đi nữa.
Chiếc xe này là hôm trước, lúc định đem xe Maybach cho ba, hắn tiện thể đặt trên mạng luôn.
Lần này không có ý định mua xe con nữa, đổi sang chiếc Range Rover xem sao.
Đường Ngôn không có yêu cầu gì về cấu hình, chỉ cần nhận xe nhanh chóng là được.
Lúc liên lạc trên mạng, nhân viên bán hàng của Range Rover vừa thấy khách hàng không trả giá này thì nghĩ chắc là mấy thánh nổ mạng, sao có ai thật sự mua xe được chứ?
Không ngờ, sau khi Đường Ngôn thêm WeChat, chuyển khoản cọc hai vạn tệ ngay, nhân viên bán hàng lúc này mới há hốc mồm, tin đây là khách hàng thật.
Vào phòng chờ của cửa hàng 4S, nhân viên bán hàng đã đợi sẵn, sau khi nhìn thấy Đường Ngôn thì hơi sững sờ, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Vì mẫu Ranger phiên bản dài Dawn Edition không có sẵn xe, Đường Ngôn đành mua phiên bản dài Autobiography đắt hơn một chút.
Giá sau khi lăn bánh là 2,4 triệu tệ, vẫn là ngoại thất đen nội thất nâu, biển số tạm thời cũng làm xong rồi, những thứ kiểm tra xe cũng đã hoàn tất hết từ chiều hôm qua.
Sau khi quẹt thẻ thanh toán một cách dứt khoát, trong thẻ 15,15 triệu tệ của Đường Ngôn chỉ trong nháy mắt thu hẹp thành 12,75 triệu.
Sau đó lái chiếc Range Rover Autobiography mới toanh ra khỏi cửa hàng 4S, hướng thẳng trường mà đi.
Lần này mua xe, tiền tiêu nhiều hơn 500 ngàn so với lần đầu mua xe, nhưng hắn không còn cảm giác kích động như ban đầu nữa.
Cho nên nói, đôi khi thứ cảm giác này, vẫn là lần đầu tiên là đáng quý nhất.
Đi ngang qua một trung tâm thương mại, Đường Ngôn nghĩ đến trời sắp trở ấm nên dừng xe lại, vào trung tâm thương mại tùy ý chọn vài bộ quần áo mùa xuân.
Đàn ông đi mua đồ ai cũng hiểu, chú ý nhất là một chữ "nhanh".
Chỉ mười mấy phút đã chọn xong quần áo, quay trở lại chỗ Range Rover.
Lúc Đường Ngôn vừa định mở cửa xe bước lên.
Phía sau đột nhiên vang lên mấy tiếng kêu, hắn quay đầu nhìn lại.
Thì thấy ở cửa trung tâm mua sắm cách đó không xa có ba nữ sinh, tay xách nách mang đủ thứ đồ.
Chính là Lương Mẫn Thiến cùng hai cô gái xinh đẹp kia đi nhờ xe lúc nãy.
"Trùng hợp vậy? Các ngươi cũng đi mua quần áo ở đây à." Đường Ngôn nói.
"Ừm, mới vừa mua xong, đang định bắt xe về trường." Lương Mẫn Thiến cười nói.
"Không cần bắt xe đâu, ngồi xe ta về là được rồi."
Đường Ngôn thuận miệng nói, vừa rồi người ta còn cố ý nhường chỗ cho mình đi nhờ, bây giờ tiện đường chở một đoạn, cũng không thể quá vô tình được, dù sao cũng là tiện đường.
Vừa nói, Đường Ngôn vừa kéo cửa xe Range Rover, tiện tay ra hiệu cho ba cô gái lên xe.
Trong khoảnh khắc Đường Ngôn mở cửa xe, hiện trường lập tức trở nên tĩnh lặng, ba cô gái ngây người tại chỗ!
Lương Mẫn Thiến còn đỡ, nàng biết thân phận thật sự của Đường Ngôn bây giờ, cũng là nhà soạn nhạc vô địch của BXH Quý, mỗi tháng thu nhập tám ngàn vạn tệ là chắc, mua chiếc Range Rover cũng chẳng là gì.
Hai cô gái còn lại là Đình Đình và cô gái chân dài thì khác, hai người trực tiếp bị sốc đến mức tê dại cả người.
Hóa ra những lời Lương Mẫn Thiến nói trước kia đều là thật sao?
Đây thật sự là một nam thần vừa đẹp trai vừa giàu có lại còn có năng lực!
Đến đây thì hai cô gái cũng chẳng còn nghi ngờ chuyện thuê xe nữa, mẹ nó, chiếc Range Rover mới toanh có biển số tạm thời thế này, có mà đi thuê chắc?
"Nam thần, đây là xe mới anh vừa mới mua sao? Xe Range Rover này đắt lắm nhỉ?"
Sau khi lên xe, ngữ khí của Lương Mẫn Thiến mang chút nũng nịu.
"Ừ, mới mua thôi, không đắt đâu, chỉ có 2,4 triệu." Đường Ngôn bình thản đáp.
Mấy cô gái xinh đẹp nghe mà tê cả da đầu, cảm thấy chàng trai trước mắt này, cái kiểu bình thản như mây gió, thái sơn có sụp trước mắt cũng không hề đổi sắc kia thật là quá bảnh!
Mãi cho đến khi xe chạy vào khuôn viên trường nhạc Thiên Hải, đến giấy phép cũng chẳng cần, nói gì đến giấy thông hành, chiếc Ranger kia cứ thế đường hoàng đi thẳng vào trong trường.
Đình Đình và cô gái chân dài xinh đẹp vẫn đang trong trạng thái đơ người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận