Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 398: Cô đại biểu Nhân Hoàng, thay thế biểu Nhân tộc!

Chương 398: Cô đại diện Nhân Hoàng, thay mặt cho Nhân tộc! Nắm chắc lấy Hiên Viên kiếm lúc này. Dương Thiền cùng Ngao Thính Tâm liền tựa như cảm giác được Triệu Phong trước mắt giống như Thượng Cổ Nhân Hoàng tái thế. "Ta Nhân tộc." "Gặp nạn tại Tiên Phật." Bị Tiên Phật nuôi nhốt, linh vận bị Tiên Phật rút ra, huyết nhục bị Tiên Phật ăn, linh hồn bị Tiên Phật khống chế. "Ngươi Long tộc so với Nhân tộc ta cũng như thế." Chỉ bất quá ngươi Long tộc còn có sức chống cự, còn Nhân tộc ta thì hoàn toàn bị nuôi nhốt. "Cô sở dĩ đối địch với Thiên Đình, hết thảy đều là vì Nhân tộc." Triệu Phong trầm giọng nói. Mà giờ khắc này! Khi nhìn thấy Hiên Viên kiếm sau. Ngao Thính Tâm thần sắc cũng thay đổi. "Theo ta được biết." Nhân Hoàng bị cầm tù tại Hỏa Vân động không được ra. "Sau lưng ngươi cho dù có Nhân Hoàng, bọn hắn không thể rời đi thì có ích gì?" "Nếu như Nhân Hoàng có thể xuất thế, vậy Nhân tộc há lại sẽ có tình thế như bây giờ?" Ngao Thính Tâm nói. "Hiện tại không ra được không có nghĩa là về sau cũng không ra được." Triệu Phong cười một tiếng. Ngay khi vừa nói xong câu nói kia. Triệu Phong dường như cảm ứng được điều gì. "Tốt." "Cũng đã nói nhiều như vậy." "Ngọc giản này có thể liên lạc với cô, ngươi trở về Long tộc rồi, nếu như Long tộc ngươi có ý có thể liên hệ với cô." Triệu Phong vung tay lên. Một khối ngọc giản trực tiếp rơi xuống người Ngao Thính Tâm. "Ngươi không giết ta?" Ngao Thính Tâm kinh ngạc nhìn Triệu Phong. Triệu Phong cười một tiếng, trực tiếp nâng cằm Ngao Thính Tâm lên: "Xinh đẹp như vậy một con rồng cái, cô sao có thể nỡ giết?" Bị Triệu Phong trêu chọc như thế, trên mặt Ngao Thính Tâm thoáng qua vẻ xấu hổ giận dữ, nhưng sau đó lại lo lắng nhìn Dương Thiền. Nàng tự nhiên cũng có thể nghĩ đến nguyên nhân Triệu Phong không giết mình, có lẽ là muốn lôi kéo Long tộc cùng đối địch với Thiên Đình, lớn mạnh bản thân. Nhưng Dương Thiền thì lại khác. Nàng vốn là Nhân tộc. "Nếu ngươi thật sự thả ta, ta nguyện ý về Long tộc hỏi thăm trưởng bối, nhưng ngươi cũng không được làm tổn thương Thiền nhi." Ngao Thính Tâm nói thẳng. Triệu Phong cười cười, lại nâng cằm Dương Thiền. "Ngươi . . . " Dương Thiền mặt đỏ bừng nhìn Triệu Phong, nghiến răng nghiến lợi. Nàng chưa từng bị ai đối xử như thế này. Nghĩ đến nàng vốn dĩ theo lẽ thường sẽ bị một thư sinh mê hoặc, mà lại thư sinh kia còn không chịu nổi, có thể thấy được nàng thuần khiết đến mức nào, khi đối mặt với Triệu Phong như vậy, có thể tưởng tượng cú sốc với nàng lớn đến cỡ nào. "Mặc dù nàng rất lỗ mãng, nhưng dù sao cũng là Nhân tộc, hơn nữa còn là muội muội của Dương Tiễn." "Cô cũng sẽ không giết nàng." Triệu Phong cười một tiếng. Sau đó. Vung tay lên. Khổn Tiên Thằng tự thu hồi, hai nàng cũng được mở trói, chỉ là phù chú phong ấn trên người vẫn còn. "Ngươi thật không giết chúng ta sao?" Dương Thiền vừa xấu hổ giận dữ vừa cảm thấy kinh ngạc. "Các ngươi đối với cô mà nói, hữu dụng." Triệu Phong cười nhạt. Sau đó ánh mắt nhìn ra bên ngoài sơn động. "Được." "Các ngươi cứ ở đây đợi đi." "Chẳng mấy chốc sẽ có người đến đón các ngươi." "Mà lại cứu tinh của các ngươi cũng đến rồi." Triệu Phong cười một tiếng. Bước ra ngoài. Trực tiếp biến mất trước mặt hai người. "Hắn thật sự cứ như vậy buông tha chúng ta sao?" Ngao Thính Tâm cũng có chút hoảng hốt. Dương Thiền cũng y như vậy. Mãi mới hoàn hồn được. "Không đúng, hắn không trả Bảo Liên Đăng lại cho ta." Dương Thiền lập tức luống cuống. Không có Bảo Liên Đăng, thực lực của nàng tổn thất rất nhiều. Nhưng ở bên ngoài. Trên hư không. Một người mặc chiến giáp màu bạc, ba con mắt, cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao trong tay, lộ ra vẻ uy nghiêm của chính thần, một nam tử tuấn tú đứng sừng sững trên mây. Bên cạnh hắn còn có một con chó đen đi theo. Còn có sáu người có tu vi đều là Đại La Kim Tiên làm bạn. Mà sau lưng bọn họ còn có một ngàn hai trăm người mặc chiến giáp, lộ ra sát khí ngút trời, những Thảo Đầu Thần này còn khí thế hơn cả thiên binh, mỗi một người thực lực đều không kém gì Tiên Nhân, trong đó không thiếu Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên. Đây, chính là thành viên tổ chức của Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân. Một lực lượng đủ sức làm náo động thiên địa. Một đạo lưu quang hạ xuống. Triệu Phong trực tiếp đáp xuống ngay trước mặt Dương Tiễn. Nhìn đội hình như vậy, Triệu Phong cũng cười một tiếng. "Nhị Lang Thần Dương Tiễn, đã nghe danh từ lâu." Triệu Phong cười nhạt nói. "Triệu Phong." Ánh mắt Dương Tiễn rơi trên người Triệu Phong, cũng mang theo vài phần dò xét. Bất quá thần sắc ôn hòa, không hề có sát khí. "Xem ra, Nhị Lang Chân Quân biết rõ cô rồi." Triệu Phong cười nói, lời này tự nhiên có hai ý. Nếu nói biết rõ Triệu Phong bị Thiên Đình truy nã, vậy thì đã truyền khắp Địa Tiên Giới rồi. Mà biết rõ tên của Triệu Phong, vậy cũng chỉ có một khả năng, Na Tra đã nói cho hắn biết. Hiển nhiên. Na Tra đã nói chuyện với Dương Tiễn. "Bổn quân phụng chỉ thiên đế, truy nã ngươi." "Ngươi, thúc thủ chịu trói, hay là muốn bổn quân xuất thủ?" Dương Tiễn giơ Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao trong tay, chỉ thẳng vào Triệu Phong. "Cô, rất chờ mong đánh với Nhị Lang Chân Quân một trận." Triệu Phong cầm ma kiếm, cười với Dương Tiễn. Nhị Lang Thần trong truyền thuyết, kẻ phản nghịch số một của Thiên Đình, Chuẩn Thánh thực lực. Gặp mạnh thì mạnh. Ngày xưa phản thiên đệ nhất nhân. Cường giả như vậy đối với Triệu Phong chắc chắn sẽ kiểm chứng được thực lực của hắn. "Được." "Tất cả lui lại." Dương Tiễn hét lớn. Mai Sơn Lục Quái, cùng Thảo Đầu Thần không chút do dự, lập tức lùi khỏi khu vực này. Sau đó. Dương Tiễn bước ra một bước. Thiên nhãn trên trán trực tiếp phóng ra một đạo lôi đình, đánh thẳng về phía Triệu Phong. Lôi đình đánh xuống trong nháy mắt. Hư không vạn dặm xung quanh tức khắc vỡ tan. "Thiên nhãn." "Đến hay lắm." Triệu Phong cười lớn. Đưa tay chém ra một kiếm. Kiếm khí như hồng. Trong nháy mắt giao đấu với đạo lôi đình kia. Oanh! Lực lượng cường đại trong nháy mắt xé rách hư không, bùng nổ. Hư không mấy chục vạn dặm chấn động. Cũng may là ở trên hư không, nếu không mặt đất phía dưới đều bị phá hủy. Thần Tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn. Huống chi là đại chiến cấp bậc như Triệu Phong và Dương Tiễn. "Được." "Thực lực của ngươi quả nhiên không đơn giản." Nhìn thấy Triệu Phong một kích phá tan thiên nhãn lôi đình của mình, Dương Tiễn ngược lại bật cười. Lúc này tay cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao. Vừa sải bước tới. Trong nháy mắt tới đỉnh đầu Triệu Phong, chém xuống một đao. Nhìn như bình thường nhưng ẩn chứa lực lượng quy tắc gia trì, chiến chi quy tắc, vô cùng sắc bén. Một đao chém xuống, hư không bị trong nháy mắt xẻ ra, đao mang như cầu vồng dài, bầu trời vạn dặm bị xé rách. "Không hổ là nhục thân thành thần, Bát Cửu Huyền Công đi con đường nhục thân." "Chỉ là cô không chỉ đơn thuần là một cảnh giới, mà toàn bộ thuộc tính đều ở cảnh giới đơn nhất." "Ngươi lấy nhục thân chi đạo đấu với cô, cô liền dùng nhục thân ép chiến ngươi." Triệu Phong cũng nhếch miệng. Bây giờ thực lực Triệu Phong thật sự không hề đơn giản. Chỉ bằng nhục thân đã là Đại Vu đỉnh phong. Tuy nói không bằng thân thể Tổ Vu, nhưng nhục thân có lẽ đã vượt qua Dương Tiễn, huống chi còn có toàn bộ thuộc tính khác tăng lên. Lúc này. Nhấc ma kiếm, một kiếm đón lên. Oanh! Lại là một vụ va chạm ngập trời. Đao mang và kiếm quang giao nhau. Toàn bộ bầu trời bị vụ va chạm này quét sạch, không còn thấy thân ảnh hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận