Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 124: Doanh Chính phong thưởng! (3)

Chương 124: Doanh Chính phong thưởng! (3)
Nghe đến lời này, Vương Oản không nhịn được mà nói: "Thái phó, về sau ngươi muốn làm việc gì có thể hay không trước cùng chúng ta thương lượng?"
"Trước đây không hiểu rõ mà làm công tử đắc tội Triệu Phong, hôm nay ở trên triều đình lại không để ý hậu quả mà bẩm tấu tội của Triệu Phong, may mắn Đại vương không định truy cứu trách tội, bằng không ngươi lại liên lụy đến công tử."
"Ngươi nên hiểu rõ ngươi là lão sư của công tử, hành động của ngươi đều vô hình đại diện cho công tử."
"Về sau mọi chuyện đều phải chú ý, không thể lỗ mãng."
Nghe Vương Oản khuyên bảo như vậy, Thuần Vu Việt ngược lại có chút không vui: "Vương tướng cảm thấy ta làm sai?"
"Sai chính là sai."
"Vì đại nghiệp của công tử về sau, tuyệt đối không thể làm ẩu." Vương Oản nghiêm mặt nói.
Hắn tự nhiên hiểu giờ phút này nếu không cho Thuần Vu Việt thu liễm một chút, về sau sẽ hại Phù Tô.
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận này của Vương Oản, Thuần Vu Việt muốn phản bác, nhưng cũng không biết phản bác như thế nào.
Dù sao về thân phận và quan chức, hắn căn bản không bằng Vương Oản.
"Vương tướng nói đúng."
"Thái phó, về sau ngươi nhất định phải cẩn trọng một chút."
"Ngươi đại diện cho Trưởng công tử." Ngỗi Trạng nãy giờ không lên tiếng cũng nói.
Hắn thật sự sợ Thuần Vu Việt là đồng đội kéo chân.
Đối diện hai vị Thừa tướng, Thuần Vu Việt dù không muốn cũng chỉ có thể im lặng.
"Chỉ là cái Hàn Phi này, lão thần nhìn không ra, hắn vì sao chủ động xin đi đến Triệu quốc." Vương Oản lúc này mở miệng nói.
"Nghe nói trước đây Hàn Phi bị chuyển đến Đại Tần là do Triệu Phong áp giải, chẳng lẽ không phải là nguyên nhân?" Phù Tô suy đoán nói.
"Có lẽ vậy."
"Đối với Hàn Phi, người này vô cùng thông minh, nhưng có thể xác định là hắn cũng không đứng về phe Lý Tư, mà giữa hai người tựa hồ còn có hiềm khích."
"Cố gắng lôi kéo là hơn." Ngỗi Trạng nói.
"Ta hiểu." Phù Tô nhẹ gật đầu.
Trong Chương Đài cung!
"Đại vương."
"Dự liệu của ngươi không sai."
"Triệu Phong quả thật không khiến ngươi thất vọng."
"Hắn vậy mà thật sự dựa vào mấy vạn đại quân mà công phá Lâm thành, đánh vào Triệu quốc." Úy Liễu ngồi ở cạnh bên, cười nói.
"Tuy trước đó có chờ mong, nhưng Triệu Phong không cần đến hai tháng mà mở mang ngàn dặm đất, nối thẳng Triệu quốc, điều này ta không ngờ tới."
"Đúng như lời ngài nói."
"Kẻ này quả nhiên là thiên tướng." Doanh Chính cười lớn nói.
"Đại vương."
"Bây giờ mấy chục thành trì của Ngụy quốc đã đổi chủ, nằm trong sự kiểm soát của Đại Tần."
"Lá cờ ở hậu điện cần phải đổi một cái." Úy Liễu cười nói.
"Đi thôi."
Doanh Chính cười lớn một tiếng, rồi đứng dậy.
Úy Liễu cũng giống vậy, mỉm cười.
Quân thần hai người trực tiếp đi tới hậu điện.
Hai người lấy ra mấy chục lá cờ nhỏ của Tần từ trong hộp.
Quân thần hai người quên cả thời gian mà nhổ hết cờ của Ngụy quốc trên bản đồ, sau đó cắm lên cờ của Đại Tần.
Tấm sa bàn địa đồ lớn này ghi dấu tất cả thành trì các nước Thần Châu, là được trải qua các đời của Đại Tần miêu tả, rất chính xác.
Và niềm vui thú của quân thần hai người là nhìn xem các thành trì trên tấm bản đồ này từng bước biến thành thành trì của Đại Tần, nhìn hai người có dáng vẻ quen thuộc như vậy, hiển nhiên đã không chỉ làm một lần.
"Ngươi đánh giá Hàn Phi như thế nào?" Doanh Chính vừa cắm cờ vừa hỏi.
"Là người có tài hiếm có."
"Bất quá hắn tuy quy thuận Đại Tần, cũng không thật tâm dốc sức, sau khi phục vụ chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình, cũng không biểu hiện quá xuất chúng."
"Có lẽ trong lòng hắn vẫn còn khúc mắc." Úy Liễu nói.
"Tài năng của hắn hoàn toàn xứng đáng trọng dụng."
"Về sau, ta sẽ khiến người thật tâm thật ý phò tá cho ta." Doanh Chính tự tin cười.
"Đại vương cài người theo dõi vào thân vệ của Triệu Phong như thế nào?"
Úy Liễu lại hỏi.
Đề cập chuyện bí mật thế này, có lẽ ở cả triều đình chỉ có Úy Liễu dám hỏi.
Dù sao.
Trước đây hắn đến Đại Tần, sau khi nhận được sự tín nhiệm của Doanh Chính, ngay cả Hắc Băng đài, nơi nắm giữ quyền lực thay đổi truyền thừa của Đại Tần, cũng đã cho Úy Liễu biết.
"Nói ra cũng lạ."
Doanh Chính dừng động tác trong tay.
Úy Liễu cũng dừng lại: "Thần xin lắng nghe."
"Triệu Phong cho thống lĩnh thân vệ dưới trướng đi chọn tinh nhuệ trong quân, ban đầu mười mấy người của Hắc Băng đài đều được sắp vào đó, nhưng sang ngày thứ hai lại bị loại."
"Mười mấy người này đều không ngoại lệ toàn bộ không trở thành thân vệ của Triệu Phong." Doanh Chính trầm giọng nói, trong mắt mang theo sự suy tư.
"Chẳng lẽ bọn họ bại lộ thân phận ám sĩ của Hắc Băng đài?" Úy Liễu cũng có chút kinh ngạc nói.
"Không thể." Doanh Chính khoát tay, trong mắt mang vẻ nghiêm túc: "Ám sĩ của Hắc Băng đài không hề quen biết nhau, cho dù có vài người xui xẻo bị phát hiện mà loại bỏ, cũng không thể nào bị loại sạch như thế được, đây cũng là điều khiến ta hiếu kì không hiểu."
Nghe vậy.
Úy Liễu cũng đang suy nghĩ, hắn hiểu rất rõ Hắc Băng đài cực kì nghiêm ngặt, dù cùng là ám sĩ, trừ khi mặc đồng phục, nếu không ở lẫn trong đám người, không ai biết ai.
Hắc Băng đài lan rộng khắp mọi nơi của Thần Châu.
Trong quân.
Quan phủ.
Thậm chí cả dân thường.
Đều có người của Hắc Băng đài.
Đây chính là sự đáng sợ của Hắc Băng đài.
Và đây cũng là lý do giúp Đại Tần nắm giữ vô số tình báo, đặt nền móng cho đại nghiệp thống nhất của Đại Tần sau này.
"Chẳng lẽ Triệu Phong có thể nhìn thấu lòng người hay sao?" Úy Liễu vừa cười vừa nói.
"Nhìn thấu lòng người?" Doanh Chính cười nhạt, rồi lắc đầu: "Thế gian thật sự có thuật nhìn thấu lòng người sao?"
"Có lẽ vậy."
"Ngoài chuyện này, thần thật sự không nghĩ ra vì sao Triệu Phong có thể chính xác tìm ra ám sĩ." Úy Liễu cười cười.
"Xem ra, Triệu Phong này quả thật có chút lợi hại."
"Ngay cả ám sĩ bí ẩn nhất cũng có thể tìm ra." Doanh Chính chậm rãi mở miệng.
"Đại vương sao không điều thêm vài ám sĩ đến?" Úy Liễu cười nói.
"Thân vệ bên cạnh hắn đã đủ, không thể sắp xếp thêm." Doanh Chính lắc đầu.
"Cũng không biết hắn rốt cuộc là vô tình hay cố ý nữa."
"Nếu vô tình thì tốt, nếu thật là cố ý, có thể nhìn thấu lòng người, vậy Triệu Phong thật sự quá đáng sợ."
"Không phải người thường." Úy Liễu cảm thán nói.
"Với người này."
"Ta càng thêm tò mò." Doanh Chính cười nói.
"Triệu Phong là con của Đại vương, sau này nhất định sẽ gặp."
"Đáng tiếc lần này là Trưởng công tử đến ban thưởng, nếu không thần cũng rất muốn đến Triệu quốc một chuyến, nhìn một chút chiến tướng tinh nhuệ nhất của Đại Tần chúng ta." Úy Liễu vừa cười vừa nói.
Dù sao.
Quân thần hai người bọn họ cũng chưa từng gặp Triệu Phong.
Một chủ tướng mười tám tuổi, lập được nhiều công lớn, bọn họ thật sự tò mò!
Bạn cần đăng nhập để bình luận