Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 262: Úy Liễu: Không biết thượng quân biết rõ ta lão sư hô?

Chương 262: Úy Liễu: Không biết thượng quân có biết đến thầy ta không?"Muốn tiêu diệt nước Sở, nhất định phải có ưu thế tuyệt đối về binh lực. Nước Sở tuy có dấu hiệu hỗn loạn, nhưng nếu ta Đại Tần tiến công, đối với chúng mà nói chính là đại địch xâm lăng, một khi mất nước, mọi quyền hành của chúng đều sẽ không còn."Cho nên, chúng sẽ dốc toàn lực chống lại ta Đại Tần." Triệu Phong chậm rãi mở miệng nói."Đây là suy nghĩ của Thượng tướng quân Triệu Phong.""Nhưng.""Thần vẫn muốn thử xem, nếu Thượng tướng quân Triệu Phong nghĩ sai, triều chính nước Sở không ổn định, không cách nào chống lại Đại Tần ta, đó chính là niềm vui của Đại Tần." Hoàn Y vẻ mặt nghiêm túc bẩm báo.Rõ ràng là muốn tranh đoạt cơ hội xuất binh lần này.Doanh Chính nhìn lướt qua triều đình, rồi lại liếc nhìn Triệu Phong.Hiển nhiên.Hắn không nghĩ tới vì sao Triệu Phong không đi tranh thủ cơ hội xuất chinh lần này.Vốn trong lòng hắn cũng có ý tưởng, nhân dịp lần này để Triệu Phong lập thêm công diệt nước, trấn an nước khác, đạt đến đỉnh cao võ thần."Đã khanh Hoàn có sự tự tin như thế, cô sao có thể không tác thành?""Bất quá.""Đã cầm quân, tự nhiên phải thận trọng.""Không thể để cô thất vọng đấy." Giọng Doanh Chính mang theo cảm giác áp bức.Toàn thân Hoàn Y chấn động, vẻ mặt vui mừng cúi đầu: "Thần tuyệt không để Đại vương thất vọng."Trận chiến này, nhất định tiêu diệt nước Sở!Mà khi thấy Doanh Chính ban chiếu.Vốn thấp thỏm như Ngỗi Trạng giờ phút này cũng thả lỏng được một hơi."Cơ hội tiến công nước Sở lần này cuối cùng không để Triệu Phong được đi.""Kể từ đó.""Chỉ cần Hoàn Y có thể diệt Sở, công diệt quốc lần này không có phần của Triệu Phong.""Chỉ đợi nước Sở vong, còn lại nước Tề không đáng lo, thậm chí có cơ hội trực tiếp bức nước Tề đầu hàng."Chỉ cần để Triệu Phong không thể tiến thêm một bước, đối với chúng ta chính là lợi ích." Ngỗi Trạng thầm nghĩ trong lòng."Khởi bẩm Đại vương.""Thần trong phủ nghiên cứu suốt ba tháng, làm trễ nải ngày trở về quê hương.""Bây giờ đại chiến đã có Thượng tướng quân Hoàn Y thống lĩnh, thần cũng không cần phải lo lắng."Thần xin Đại vương cho phép thần trở về quê hương nghỉ ngơi." Triệu Phong khom người cúi đầu với Doanh Chính, lớn tiếng chờ lệnh.Nghe xong lời này.Doanh Chính mang theo vài phần tức giận liếc nhìn Triệu Phong một cái."Cô vừa mới ban thưởng cho ngươi nghỉ ba tháng trong phủ, bây giờ lại muốn về quê hương, làm sao? Sao lại không muốn ở lại Hàm Dương?" Giọng Doanh Chính có vài phần không vui."Triệu Phong bây giờ làm thực sự là có chút cậy công kiêu ngạo.""Tốt.""Khiến Đại vương không thích, Triệu Phong đây là tự tìm đường diệt vong."Là thần tử mà lại nhiều lần không vào triều, đây là tối kỵ.""Rốt cuộc là quá trẻ tuổi nóng nảy, tướng quân mà như triều đình… "Rất nhiều đại thần cũng nghe ra sự không vui trong lời Doanh Chính, cũng không khỏi âm thầm hả hê.Nhưng.Thực tế Triệu Phong căn bản không có gì phải lo lắng.Bởi vì cái kiểu giọng điệu này của Doanh Chính hắn đã sớm vô cùng quen thuộc.Tại Chương Đài cung cơ hồ đều là kiểu ngữ khí như thế."Đại vương."Thần chỉ là một kẻ võ phu.""Ngoại trừ cầm quân đánh trận, với mọi chuyện khác cũng không có hứng thú quá lớn.""Bây giờ mẫu thân thần vui vẻ ở quê hương, thần cũng muốn mang theo vợ con đi bầu bạn." Triệu Phong vẻ mặt bất đắc dĩ nói.Nhìn thấy dáng vẻ này của Triệu Phong.Doanh Chính liền nghĩ đến Hạ Đông Nhi một mình ở Sa Khâu."Cô cho phép ngươi hai tháng nghỉ ngơi.""Hai tháng sau, mau chóng quay về cho cô." Doanh Chính khoát tay chặn lại, nói thẳng.Nghe xong điều này.Triệu Phong liền cúi đầu: "Thần tạ ơn Đại vương."Sau đó Triệu Phong hài lòng lui về.Lần này nghỉ ngơi.Một là thật sự muốn mang theo con cái cùng về quê hương bầu bạn với mẫu thân, thứ hai là muốn nhân lúc rời Hàm Dương để phát triển tiểu thế giới, có thời gian đi thu nhận những người của Diêm Đình vào tiểu thế giới.Đương nhiên.Trước khi thu những người này vào tiểu thế giới, Triệu Phong còn muốn đến cứ điểm Diêm Đình, trước tiên đưa một bộ phận người của Diêm Đình vào trong đó.Một thế giới phát triển tất nhiên phải có trật tự, mà Triệu Phong chính là trật tự của thế giới kia, Diêm Đình đại diện chính là cho Triệu Phong."Triệu Phong như thế mà không bị trách mắng nặng.""Đại vương đối Triệu Phong vẫn quá khoan dung."Nhìn thấy Doanh Chính không hề trách mắng Triệu Phong, ngược lại trực tiếp cho phép, điều này không khỏi khiến một số người rất thất vọng.Thời gian trôi qua.Triều nghị cũng theo đó mà tan.Ngay khi Triệu Phong quay người định rời đại điện.Hoàn Y tiến lên đón."Thượng tướng quân."Chuyện binh gia tranh đấu, xin chớ trách."Hoàn Y mang theo ý muốn lấy lòng nói"Tướng quân Hoàn quá lời.""Đều là tướng lĩnh Đại Tần, chỉ cần có thể thống nhất Đại Tần, tất cả đều đáng giá.""Triệu Phong chúc Thượng tướng quân Hoàn lần này mã đáo thành công, diệt Sở thành công." Triệu Phong cười nói.Nhìn Triệu Phong không có bất kỳ tức giận nào, Hoàn Y cũng thả lỏng một hơi."Đa tạ." Hoàn Y lập tức cười nói."Thượng tướng quân.""Không biết lời ta nói, ngài có nguyện ý tin không?" Triệu Phong chậm rãi tiến lên trước, nhỏ giọng nói."Mời Thượng tướng quân cứ nói." Hoàn Y lập tức nói."Hành quân đánh trận tối kỵ hậu cần, việc này ngài nhất định phải đặc biệt chú ý." Triệu Phong nghiêm túc nói.Nhìn Triệu Phong nói như thế.Hoàn Y liền gật đầu: "Việc này ta nhất định ghi nhớ, đa tạ tướng quân Triệu nhắc nhở.""Như vậy thì tốt."Triệu Phong cũng không nói thêm gì.Đối với ghi chép lịch sử Đại Tần công Sở, Triệu Phong hết sức nhớ rõ một sự kiện.Mị Khải phản quốc!Khi Đại Tần đánh Sở, Mị Khải chỉ huy mấy vạn đại quân trấn thủ Trần Dĩnh thành giáp ranh với nước Sở, phụ trách điều động lương thảo, về sau còn trực tiếp làm phản theo nước Sở, trở thành Sở Vương cuối cùng của Sở quốc.Đây cũng là một trong những nguyên nhân Đại Tần thất bại nặng nề lần đầu đánh Sở.Triệu Phong hôm nay nhắc nhở không phải vì Hoàn Y, mà là vì những tinh binh Đại Tần kia.Nhưng những điều này lại không thể nói quá rõ, dù sao Mị Khải là ông ngoại của Phù Tô, càng là người có quyền hành trong triều, mặc dù chưa được phong làm Cửu Khanh, nhưng địa vị cũng rất cao.Bằng không cũng không được Tần Vương hạ lệnh trấn thủ Trần Dĩnh, đây chính là một yếu địa, sau này trở về chắc chắn sẽ ở vị trí cao.Thậm chí có tin đồn rằng sau khi trở về, vị trí Hữu tướng tương lai chính là của ông ta.Cho nên Triệu Phong không thể nói rõ Mị Khải sẽ phản quốc được chứ?Dù sao đây là chuyện chưa từng xảy ra, việc để Hoàn Y chú ý hậu cần là để Hoàn Y canh chừng Mị Khải.Còn về việc ông ta có để ý hay không thì tùy thuộc vào bản thân ông ta.Hắn có thể làm đã làm xong."Thượng quân dừng bước."Ngay lúc Triệu Phong đi đến cửa điện, giọng của Úy Liễu từ phía sau truyền đến.Nghe giọng Úy Liễu.Trong mắt Triệu Phong lóe lên một tia bất ngờ."Không biết Thiếu phủ có việc gì?"Triệu Phong liền ôm quyền hỏi.Úy Liễu là một người rất mờ nhạt trong triều đình.Nếu không phải việc nước, hoặc liên quan đến quân sự Đại Tần, ông ta gần như không lên tiếng, những chuyện vạch tội triều đình hay tranh chấp trong triều đình đều không liên quan gì đến ông ta.Mà ông ta ở triều đình cũng không quá thân thiết với ai.Nếu như hỏi ai là cô thần, không hề nghi ngờ, đó chính là ông ta.Bây giờ lại gọi mình trước mặt nhiều người như vậy, Triệu Phong tự nhiên thấy hết sức bất ngờ."Không biết Thượng quân có thể đi chỗ khác nói chuyện được không?" Úy Liễu cười hỏi.Triệu Phong nhẹ gật đầu cười một tiếng: "Tự nhiên rồi."Mặc dù không biết Úy Liễu muốn làm gì.Nhưng nhìn vẻ ân cần của ông ta lúc này, Triệu Phong cảm thấy chắc chắn có chuyện."Mời."Úy Liễu liền khoát tay, chỉ vào phía bên hông cung điện.Triệu Phong tự nhiên chậm rãi đi theo."Vì sao thế?""Úy Liễu này chưa từng nịnh bợ ai? Sao bây giờ lại thay đổi?" Ngỗi Trạng nhíu mày, có chút lo lắng.Địa vị của Úy Liễu cao như thế nào.Không hề nghi ngờ.Hiện nay Đại vương tin tưởng nhất là ông ta.Bây giờ Úy Liễu vậy mà chủ động gọi Triệu Phong, có ý muốn đến gần, điều này khiến Ngỗi Trạng cảm thấy lo lắng.Giờ phút này hắn cũng hết sức tò mò Úy Liễu gọi Triệu Phong có chuyện gì.Chỉ có điều.Hắn căn bản không thể đến gần.Khi đi đến một nơi vắng người.Triệu Phong dừng bước: "Nơi này không có ai rồi, không biết Thiếu phủ có chuyện gì?"Úy Liễu nhìn xung quanh một lượt, rồi cười hỏi: "Không biết Thượng quân có nghe nói đến thầy của ta không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận