Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 318: Triệu Phong: Cha, ta có nhất pháp, nước bất diệt thì ngươi bất diệt! (1)

Chương 318: Triệu Phong: Cha, ta có nhất pháp, nước bất diệt thì ngươi bất diệt! (1)
Vung tay lên! Thiên Huyền Kính xuất hiện.
"Triều đình chư khanh, Cửu Châu Châu mục, ba mươi sáu quận quận trưởng."
"Ban thưởng [Võ Đạo Huyền Công] một tầng."
"Ban thưởng [Võ Đạo Trúc Cơ Đan] một bình."
"Ban thưởng mở ra quyền hạn [tu luyện không gian]."
"Ban thưởng điểm cống hiến 1000 điểm." Triệu Phong chậm rãi nói.
Ý niệm vừa thay đổi.
Triều đình quần thần.
Cửu Châu Châu mục cùng quận trưởng toàn bộ đều nhận được ban thưởng.
Theo lời Triệu Phong vừa dứt.
Quần thần đều vui mừng hớn hở.
Bởi vì bọn hắn đã cảm nhận được trong Thiên Huyền Kính của mình đã có công pháp và đan dược do Triệu Phong ban tặng.
"Chúng thần tạ bệ hạ, tạ Thái tử long ân."
Triều đình quần thần đều kích động cúi đầu.
"Chư khanh."
"Cô vẫn là câu nói kia, thiên hạ rất lớn, thiên địa rất rộng lớn."
"Không muốn đem ánh mắt giới hạn trong việc được mất tiền tài, càng không nên dồn hết tâm tư vào quyền hành."
"Tương lai, con đường của Đại Tần còn rất dài, con đường của chư khanh cũng rất dài."
"Công pháp ban cho, chư khanh đều có thể tu luyện, nhưng đường tu luyện còn cần xem thiên phú, càng cần sự cần cù chăm chỉ, hi vọng tương lai chư khanh đều có thể đuổi theo bước chân của Đại Tần." Triệu Phong lại mở miệng nói.
Con đường tu luyện.
Không phải người nào cũng có thể tu luyện thuận lợi.
Nếu ai cũng vậy thì thiên hạ này đã có vô số cường giả chân chính rồi.
Thiên phú hạn chế.
Tài nguyên hạn chế.
Còn có cả những hạn chế vô hình của thiên địa.
"Chúng thần cẩn tuân Thái tử dạy bảo." Quần thần đồng thanh đáp.
"Tốt."
"Bây giờ kế hoạch chia ruộng đất đã định xong."
"Hiện tại cần phải định ra việc mở rộng Thiên Huyền Kính cho vạn dân."
"Chư khanh có đề nghị gì?" Triệu Phong nhìn triều đình quần thần hỏi.
"Hồi Thái tử."
"Theo ý chỉ của Thái tử, phàm là quan lại Đại Tần, kể cả quan nhỏ nhất ở thôn cũng phải được ban thưởng Thiên Huyền Kính."
"Nếu muốn mở rộng, chỉ cần Thái tử lấy thôn, huyện thành quan phủ, quận thành quận phủ, đại châu châu phủ làm gốc, mở Thiên Huyền Kính phân hóa, lấy hộ tịch làm bằng chứng, thì có thể nhận lãnh Thiên Huyền Kính, nếu không có hộ tịch, không quê quán, sẽ không được nhận Thiên Huyền Kính, đồng thời lập tức bắt giữ giao cho quan phủ thẩm tra."
"Kể từ đó."
"Đủ để ngăn chặn việc Thiên Huyền Kính bị vong quốc dư nghiệt và gián điệp nước ngoài lợi dụng." Hàn Phi cung kính nói.
"Ừ." Triệu Phong khẽ gật đầu.
Thực ra.
Thiên Huyền Kính vốn là một kiện pháp bảo, việc phân hóa tử kính và quyền hạn đều do Triệu Phong trao tặng, nếu có mật thám nước ngoài nhận được Thiên Huyền Kính, chỉ cần bọn chúng sử dụng, chỉ cần Triệu Phong muốn, Triệu Phong liền có thể phát hiện chúng ở đâu.
Nói cho cùng.
Bọn chúng có nhận được Thiên Huyền Kính, người chịu thiệt vẫn là chúng.
"Như vậy."
"Vậy thì toàn lực tiến hành đi."
"Đợi khi con dân Đại Tần đều có Thiên Huyền Kính, việc đổi điểm cống hiến lấy tiền Tần cũng sẽ chính thức mở ra." Triệu Phong nói.
"Thần lĩnh chỉ." Hàn Phi lập tức lĩnh chỉ.
Lúc này! Tiêu Hà đứng ra.
"Khởi bẩm bệ hạ, Thái tử."
"Một người ở Từ Châu làm nghề khai thác quặng gửi tấu chương lên, đội trưởng đội khai thác quặng sắt này đã phát hiện một mạch khoáng không giống bình thường, trong đó khai thác được đá mà lại phát sáng."
"Đây là những tảng đá khai thác được ở Từ Châu, xin mời bệ hạ và Thái tử xem qua."
Tiêu Hà nói, tay nâng một cái hộp, sau đó mở hộp ra.
Đập vào mắt.
Trong hộp có mấy viên đá lấp lánh ánh sáng trắng nhạt.
Nhìn thấy thế.
Triệu Phong hai mắt tỏa sáng, sau đó cười ha ha: "Ha ha ha."
"Quả nhiên là trời phù hộ Đại Tần."
"Linh thạch, cô sớm nên nghĩ đến."
"Thần Châu Đại Tần linh khí dồi dào, sao lại không có mỏ linh thạch được."
Thấy Triệu Phong hưng phấn như vậy, Doanh Chính cười hỏi: "Phong nhi, tảng đá này chẳng lẽ là bảo vật gì sao?"
Triệu Phong cười một tiếng, khoát tay, cái hộp trong tay Tiêu Hà trực tiếp lơ lửng lên, rơi vào tay Triệu Phong.
Mà quần thần thấy thế, trong mắt đều mang theo vẻ kính sợ.
Tuy nói đã biết Thái tử của họ là Tiên nhân Thánh Hiền, nhưng mỗi lần thấy Triệu Phong ra tay, họ vẫn vô cùng kính sợ.
Thủ đoạn của tiên gia.
Quả nhiên là bất phàm.
"Vật này chính là linh thạch."
Triệu Phong vừa cười vừa nói.
"Có tác dụng gì?" Doanh Chính hỏi.
"Phụ hoàng đã tiến vào Tiên Thiên cảnh lâu rồi, giữa thiên địa linh khí phụ hoàng chắc chắn cảm nhận được chứ?" Triệu Phong cười phản hỏi.
"Đương nhiên." Doanh Chính gật đầu.
Võ đạo sau khi tiến vào Tiên Thiên cảnh liền có thể thông qua hấp thụ linh khí thiên địa để tăng tu vi.
Đương nhiên có thể cảm ứng được sự tồn tại của linh khí.
"Linh thạch là do thiên địa linh khí thai nghén mà thành, bên trong linh thạch chứa đựng linh khí tinh thuần, nếu dùng linh thạch tu luyện, sẽ đạt được hiệu quả làm ít công lớn."
"Mấu chốt nhất là."
"Có linh thạch rồi, sau này không gian tu luyện của Thiên Huyền Kính không cần lo lắng hao tổn năng lượng nữa, chỉ cần có đủ linh thạch, tương lai người dân Đại Tần đều có thể dựa vào không gian tu luyện của Thiên Huyền Kính để tu luyện." Triệu Phong vừa cười vừa nói.
Lần này.
Tuy có không ít người được Triệu Phong ban cho quyền mở không gian tu luyện, nhưng số điểm cống hiến mà bọn họ tiêu hao đều được Triệu Phong cung cấp năng lượng bằng linh thạch, có thể nói dùng một lần là linh thạch hao hụt đi một chút.
Với số linh thạch dự trữ của Triệu Phong thì không thể duy trì được bao lâu.
Cho nên dù võ đạo đã phổ biến trong quân đội, nhưng không gian tu luyện thì chưa có.
Chỉ có đại thần trong triều đình, cùng Cửu Châu mục, ba mươi sáu quận quận trưởng mới có quyền lực mở không gian tu luyện hôm nay.
Đây cũng là ban thưởng cho việc họ đã phục vụ Đại Tần!
"Linh thạch này lại có công hiệu như vậy sao?" Doanh Chính một mặt kinh hỉ.
Từ khi ông bước vào con đường tu luyện, ông đều được Triệu Phong cho đan dược phụ trợ tu luyện, còn linh thạch thì chưa từng thấy, dù sao ông mới tiến vào Tiên Thiên cảnh không lâu.
"Đã khảo sát được mỏ khoáng này lớn đến đâu chưa?" Triệu Phong lập tức hỏi Tiêu Hà.
"Hồi Thái tử."
"Trong mỏ khoáng này đâu đâu cũng là loại đá này, không, là linh thạch." Tiêu Hà lập tức đáp.
"Rất tốt." Triệu Phong hài lòng cười một tiếng.
Sau đó nói: "Truyền ý chỉ của ta."
"Từ hôm nay trở đi, ở toàn bộ cương vực Đại Tần ra sức điều tra mỏ linh thạch, đồng thời thành lập đội chuyên khai thác linh thạch, toàn lực khai thác, sau khi khai thác lập tức thông qua Thiên Huyền Kính thu nạp."
"Ngoài ra."
"Phàm là mỏ linh thạch ở Đại Tần đều thuộc về quốc gia, một khi phát hiện, lập tức phái binh đến chiếm đóng, nếu có người phát hiện mỏ linh thạch không báo, tự mình khai thác, tội nặng luận xử! Người báo cáo phát hiện mỏ linh thạch, ban thưởng thiên kim!"
Triệu Phong lập tức ban bố ý chỉ.
Sự xuất hiện của mỏ linh thạch có tác dụng quá lớn đối với Đại Tần.
Có linh thạch này làm tài nguyên, không gian tu luyện của Thiên Huyền Kính được mở ra, sẽ giúp Đại Tần sớm bước vào thời đại võ đạo.
"Thần lĩnh chỉ." Tiêu Hà lập tức lĩnh chỉ.
"Tốt, tiếp tục nghị sự đi." Triệu Phong gật đầu.
Lúc này! Trần Bình đứng lên, cung kính nói: "Khởi bẩm bệ hạ, Thái tử."
"Cường cung hợp lại."
"Cường nỏ hợp lại."
"Liên nỗ hợp lại."
"Mạch đao."
"Trọng giáp."
"Đều đã rèn đúc xong thành phẩm."
"Xin mời bệ hạ và Thái tử xem qua, có điều muốn thể hiện rõ hơn sức mạnh của những binh khí này, cần bệ hạ và Thái tử dời bước." Trần Bình cung kính bẩm báo.
"Bản vẽ do Phong nhi vẽ, chắc chắn sẽ là những trang bị mạnh của Đại Tần."
"Chư khanh, cùng nhau quan sát." Doanh Chính cười lớn, lập tức đứng lên từ hoàng vị.
"Ha ha." Triệu Phong cười cười, không nói gì.
Sự cải biến bên trong Đại Tần Thần Châu, binh khí đương nhiên cũng phải đổi mới, binh khí càng mạnh thì trên chiến trường Đại Tần càng giảm hao tổn quân sĩ, sao lại không làm chứ.
Vì vậy, để Đại Tần Thần Châu thuế biến ngay lập tức, Triệu Phong cũng đang thúc đẩy quân giới cường thịnh.
Bên ngoài đại điện nghị sự.
Trên quảng trường đã dựng sẵn mười mục tiêu.
Còn có mười cấm vệ quân đã cầm trên tay những vũ khí hoàn toàn mới.
"Khởi bẩm bệ hạ, Thái tử."
"Đây là cường cung hợp lại." Trần Bình chỉ vào một cấm vệ quân cầm cung ghép nói.
"Hãy thử xem uy lực thế nào." Doanh Chính cười nói.
"Vâng."
Cấm vệ quân này không hề do dự.
Mà bên cạnh anh ta cũng có một cấm vệ quân khác cũng cầm cung tên, chỉ có điều anh ta mang theo cung Tần nguyên bản.
Hai người cách mục tiêu mười trượng.
Một người giương cung hợp lại.
Một người cung Tần nguyên bản.
Giương cung cài tên.
Dưới lực tay của hai người, cung trong tay dễ dàng được kéo căng, cung ghép nhờ sự trợ giúp của bánh răng chuyển động, lại càng gia tăng lực kéo.
Vút một tiếng.
Hai mũi tên rời cung bay ra.
Mũi tên của cung ghép bắn ra nhanh hơn một chút, dẫn đầu trúng mục tiêu.
Phịch một tiếng.
Mục tiêu giữa đích ầm ầm vỡ nát.
Lại một mũi tên khác làm vỡ mục tiêu.
Còn mũi tên từ cung Tần nguyên bản, dù bắn trúng mục tiêu nhưng chỉ trúng hồng tâm, mục tiêu vẫn đứng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận