Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 350: Tiên Phật lấy Đại Tần là săn, Đại Tần cũng có thể Tiên Phật là săn!

Chương 350: Tiên Phật coi Đại Tần là mồi, Đại Tần cũng có thể coi Tiên Phật là mồi săn!
Triệu Phong chỉ vừa cảm nhận, chậm rãi nói:
“Hoàn toàn chính xác.” Quỷ Cốc Tử nhẹ gật đầu.
Sau đó.
Triệu Phong hướng vào bên trong đại điện đi đến.
Đập vào mắt.
Một mảnh thảm liệt.
Tiền điện trải rộng tượng Phật bằng vàng.
Hậu điện lại là một mảnh huyết hải U Minh.
Vô cùng tanh máu.
Đến giờ khắc này.
Triệu Phong càng thêm hiểu rõ về Tiên Phật của thiên địa bây giờ.
Có lẽ Tiên Phật từng chí công vô tư, nhưng thiên địa đại biến, Tiên Phật cũng bị ảnh hưởng, từ đó cũng biến thành như vậy.
“Điện hạ.” “Chuyện này ở Tiên Giới chỗ nào cũng có.” “Chẳng qua là so với yêu ma, Phật môn và Thiên Đình thì giấu giếm kỹ hơn, bề ngoài nhìn họ là thần thánh không thể xâm phạm, còn Tiên Phật kêu đánh kêu giết yêu ma, phần lớn là Tán Tiên, ngoại trừ yêu ma chân chính ra.” “Hơn nữa, đám yêu ma đó ăn thịt người, uống máu tươi một cách trắng trợn, không cần che đậy gì.” “Thực tế, Tiên Phật và yêu ma khác nhau ở chỗ là: một bên thì rút linh vận, đoạt thọ nguyên một cách lộ liễu, còn một bên thì che đậy kỹ hơn, chẳng qua là một cái bất thiện giấu kín, một cái giỏi giấu kín mà thôi.” Quỷ Cốc Tử chậm rãi nói.
"Một phương thiên địa này tuyệt đối phát sinh biến đổi lớn, chuyện này khác xa với Tiên Phật mà kiếp trước ta từng biết.” Triệu Phong thầm nghĩ.
Sau đó.
“Quốc sư, ngài muốn thay đổi tất cả ở Tiên Giới sao?” Triệu Phong nhìn chăm chú vào Quỷ Cốc Tử hỏi.
Nghe vậy!
Quỷ Cốc Tử run lên, kinh ngạc nhìn Triệu Phong: “Điện hạ, rất khó, vô cùng khó, gần như không thể làm được.” “Thực ra trong lòng thần.” “Dù đã vào Đại Tần rồi, thần cũng không hề ôm bất kỳ hy vọng gì về việc đối đầu với Tiên Phật trong tương lai.” “Đối mặt với bọn họ, Đại Tần của chúng ta không có một phần thắng nào.” “Thần chỉ nghĩ là nhân lúc có thọ mệnh lâu dài, cứ hưởng lạc một phen, không còn bị giam cầm ở Quỷ Cốc nhỏ bé kia nữa.” Quỷ Cốc Tử thật lòng nói.
Nghe vậy.
Triệu Phong cũng không giận.
Trước đây thuyết phục Quỷ Cốc Tử xuống núi, Triệu Phong đã nghĩ đến những điều Quỷ Cốc Tử suy nghĩ rồi.
Dù sao, Quỷ Cốc Tử vốn từ Tiên Giới mà đến, là Tiên nhân thực thụ, càng biết rõ Tiên Phật ở Tiên Giới mạnh như thế nào, càng biết một quốc gia phàm tục như Đại Tần không có khả năng thay đổi được tương lai, khi khí vận Thần Châu cạn kiệt, Tiên Phật ra tay, sớm muộn cũng sẽ đến.
Đại Tần căn bản không có thực lực để đối đầu với Tiên Phật.
“Quốc sư.” “Mọi chuyện tương lai đều chưa chắc chắn.” “Tiên Phật coi Đại Tần là con mồi, coi sinh linh Thần Châu là đồ ăn, vậy thì tại sao Đại Tần của ta lại không thể coi Tiên Phật là mồi săn, sửa đổi thiên địa?” “Trật tự của Tiên Giới như vậy, vạn vật sinh linh đều sống dưới bóng ma của Tiên Phật!” “Ta, nhất định sẽ sửa đổi trật tự của thiên địa này.” Triệu Phong cười, mang theo một dã tâm muốn đạp bằng cả thiên địa.
Trong lời nói mang theo sự tự tin khiến Quỷ Cốc Tử cũng phải rung động.
“Thần đã vào Đại Tần rồi.” “Tương lai dù có thế nào, thần cũng sẽ kề vai chiến đấu với Đại Tần.” Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
“Tiên Phật nắm giữ thiên địa, có thể đoán chuyện tương lai, ai dám nói chắc được điều gì.” Triệu Phong cười nhạt một tiếng.
Sau đó gọi vọng ra ngoài điện: “Vương Bí, Đồ Tuy.” Hai tướng lập tức chạy đến.
“Mời điện hạ phân phó.” Hai người đồng thanh.
“Chuyển hết tất cả điển tịch Phật giáo trong chùa này đi.” “Tương lai, Đại Tần ta không chỉ có võ đạo hưng thịnh, mà còn có tiên tu, Phật tu.” “Thay đổi hết tất cả mọi thứ của Tiên Giới.” Triệu Phong lớn tiếng nói.
“Vâng.” Hai người lập tức đáp.
. . .
Hàm Dương!
Triều nghị đại điện!
Không gian xé toạc.
Triệu Phong bước vào từ không trung.
“Phong nhi, sao rồi?” Doanh Chính nhìn thấy Triệu Phong trở về, lập tức hỏi.
“Ổn thỏa rồi.” “Các nước Tây Cảnh không còn là trở ngại nữa.” “Trong vòng một tháng, có thể đánh chiếm toàn bộ Tây Cảnh.” Triệu Phong vừa cười vừa nói.
“Kẻ địch đến mức cả Quốc sư cũng không thể chống lại được sao?” Doanh Chính hiếu kỳ hỏi.
Cả triều văn võ đều đổ dồn ánh mắt nhìn chăm chú.
“Phật!” Triệu Phong nhẹ nhàng phun ra một chữ.
“Phật?” Quần thần đều trợn mắt há hốc mồm.
Tuy rằng vẫn là thân xác phàm tục, nhưng bọn họ nghe rất nhiều chuyện liên quan đến Tiên Phật.
Phật tồn tại chính là Thần Tiên chân chính mà!
“Chẳng phải là Tuyệt Thiên Địa Thông, Tiên nhân không thể xuống giới sao?” “Sao lại có Phật đến được?” Doanh Chính nhíu mày.
“Không phải chân thân giáng lâm, chỉ là hóa thân.” “Phật tu dùng huyết tế chi pháp triệu hồi hóa thân của Phật Đà.” Triệu Phong cười.
Cũng không nói chuyện Phật giáng lâm là một vị Phật Tổ.
“Thực lực Quốc sư đã là đỉnh cao phàm gian rồi, mà một hóa thân thôi cũng khiến quốc sư khó lòng chống đỡ, xem ra Phật giáng lâm chắc chắn là cường giả đỉnh cấp ở Tiên Giới.” Doanh Chính thầm nghĩ.
Mặc dù Triệu Phong không nói rõ, nhưng Doanh Chính cũng đã đoán ra.
“Phụ hoàng.” “Triều nghị vừa nãy bàn đến đâu rồi?” Triệu Phong hỏi.
“Bẩm phụ hoàng.” “Mấy tháng qua, ngoài việc điều quân chinh phạt Tây Cảnh ra, hai doanh còn lại cũng điều thêm mười vạn thiên phú duệ sĩ, mỗi một người tu vi đều ở Tiên Thiên cảnh.” “Hiện giờ đã hạ trại bên ngoài Hàm Dương rồi.” “Ngoài ra.” “Đan điện, khí điện, trận điện cũng đã chọn được một ngàn người.” “Tự học cung cũng đã tuyển một vạn người.” “Tất cả đã được sắp xếp ở ngoại thành.” Triệu Khải lập tức lên tiếng nói.
“Giải tán triều nghị, ta sẽ đưa bọn họ vào chỗ tu luyện.” Triệu Phong nói.
“Phụ hoàng.” “Tam đệ, tứ đệ, ngũ đệ của chúng ta.” “Còn có rất nhiều các thúc thúc cũng đã được sắp xếp ở trong đó.” “Mấy muội muội thì được xếp vào vườn linh dược, phụ trách bồi dưỡng linh dược.” Triệu Khải lại cung kính nói.
“Ừm.” Triệu Phong gật đầu.
Triệu Phong tất nhiên không có ý kiến gì.
Người nhà mình cũng đã trưởng thành, là Hoàng tộc Đại Tần, được hưởng tài nguyên của Hoàng tộc thì cũng phải cống hiến sức lực cho Đại Tần.
“Khởi bẩm bệ hạ.” “Khởi bẩm Thái Tử.” “Hiện tại các học cung đều đã mở được ba năm rồi.” “Từ khi mới thành lập đến giờ cũng đã có chút thành tựu.” “Sau khi thần cùng hai vị phụ tá thương lượng xong.” “Có ý kiến mới về khảo thí ở học cung.” Lữ Bất Vi đứng ra, vẻ mặt nghiêm túc.
“Trọng phụ cứ nói.” Doanh Chính cười nói.
“Đại Tần có học cung được chia làm bốn cấp.” “Huyện, quận, châu, đô.” “Trong đó cấp đầu là sơ cấp, hai cấp sau đã có quy hoạch nhất định.” “Thần cùng hai vị đại thần đã bàn, dự định biến khảo thí ba cấp học cung thành kỳ thi của cả nước.” “Văn, võ, đan, khí, trận, tiên, phật.” “Đều thiết lập mười vị trí đầu.” “Bất kỳ ai tranh được top mười trong kỳ khảo thí đều sẽ được ban thưởng, được cấp tài nguyên của Đại Tần, còn về suất tu luyện sau này, có thể được miễn xét duyệt, trực tiếp vào.” “Cụ thể thế nào còn cần bệ hạ cùng Thái Tử quyết định.” Lữ Bất Vi nói ra ý tưởng.
“Ý kiến này không tồi.” “Chỉ là trọng phụ vẫn còn giới hạn.” “Đại Tần ta bây giờ nhân khẩu đã gần ức vạn, nhân khẩu đông đúc, nhân khẩu ở một huyện cũng không ít, chỉ lấy mười người, ít quá.” “Có thể lấy năm mươi người có thành tích tốt trong một huyện để ban thưởng, còn cụ thể là ân thưởng thế nào thì trẫm giao cho Tử nhi.” “Quận thì lấy một trăm người.” “Châu thì lấy hai trăm người.” “Thứ tự càng cao, ân thưởng càng lớn.” Doanh Chính nói.
“Bệ hạ thánh minh.” Lữ Bất Vi cúi đầu.
“Bệ hạ.” “Thái Tử.” “Võ đạo, Tiên đạo đều có đạo sư.” “Nhưng Phật tu thì Đại Tần ta vẫn chưa có người đứng đầu.” “Việc này còn cần quyết định.” Hàn Phi đứng ra bẩm tấu.
“Chuyện này.” “Ta sẽ tự mình làm.” “Bất luận là võ đạo, Tiên đạo hay Phật đạo, tu luyện đều có thể đạt tới đại đạo, ai cũng có sở trường riêng.” “Đại Tần ta nên học tập sở trường của nhiều người, phải xem trọng.” Triệu Phong trầm giọng nói.
Dân số Đại Tần gần ức vạn.
Có người thích hợp với võ đạo, lại không hợp với Tiên đạo Phật đạo, ngược lại cũng thế.
Có nhiều đường tu luyện, thì sẽ xuất hiện càng nhiều cường giả Đại Tần.
“Thần hiểu rồi.” Hàn Phi gật đầu.
Triều nghị vẫn tiếp tục.
Sau khi triều nghị kết thúc.
Triệu Phong liền bay ra ngoài thành.
Chuẩn bị đưa nhóm người đầu tiên vào tiểu thế giới tu luyện.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận