Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 171: Đánh vỡ nồi đất hỏi đến tột cùng! (2)

Triệu Phong trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt: "Ý tốt của Yến Vương, ta sao có thể từ chối, bất quá thân là thần tử, hơn nữa ta còn ở vị trí này, con gái của Yến Vương lại là công chúa của một nước, chuyện này còn cần phải bẩm báo lên Đại vương nhà ta mới được, nếu như Yến Vương thật sự có lòng, đợi ta bẩm tấu xong, sẽ trả lời chắc chắn thế nào?"
Nghe Triệu Phong nói như vậy.
Trong mắt Khánh Tần thoáng qua một chút thất vọng.
Hiển nhiên.
Hắn nghĩ là Triệu Phong trực tiếp đồng ý, mà không phải thông qua Tần Vương, như vậy, nếu như ở Tần quốc vận động một chút, có lẽ có cơ hội ép Triệu Phong đến nước Yến của hắn.
Chỉ có điều bây giờ xem ra, đây cũng chỉ là mong muốn đơn phương của hắn và Yến Vương mà thôi.
"Đại vương nhà ta rất muốn kết thân."
"Triệu tướng quân có thể bẩm tấu rồi trả lời chắc chắn sau."
Khánh Tần vội vàng gật đầu.
"Như vậy, ta sẽ cho người bẩm tấu."
Triệu Phong cười nói.
Công chúa đưa đến tận cửa, Triệu Phong sao lại không muốn.
Ở thời đại này cũng đâu phải chỉ có thể cưới một người.
Trong phủ của hắn.
Còn có Hàn công chúa và Triệu công chúa được Tần Vương ban cho.
Thân phận của các nàng thậm chí còn không được tính là thiếp thất, chỉ là nô tỳ, nếu các nàng sinh ra con cái cho Triệu Phong, vậy mới có thể trở thành thiếp thất.
Nước Yến đã muốn đưa con gái đến, Triệu Phong sao lại chịu thiệt.
Sau khi bàn giao vài việc với Khánh Tần.
Khánh Tần cũng không đợi bao lâu, trực tiếp rời khỏi Vân Trung thành.
"Tướng quân."
"Vị Thượng tướng quân nước Yến này tâm tư thật là nặng nề."
"Không chỉ muốn lợi dụng cái gọi là công chúa để ảnh hưởng tướng quân, còn muốn vào quân doanh tìm tòi, dò xét quân ta."
Đợi Khánh Tần vừa rời đi, Chương Hàm liền mang theo vài phần chán ghét nói.
Vừa nãy Khánh Tần, ba người đứng trong điện tự nhiên đều nghe được.
"Ta trấn thủ ở Vân Trung thành, nước Yến của hắn tự nhiên ăn ngủ không yên."
"Bọn họ cũng biết rõ việc ta xây dựng Vũ An đại doanh ở đây là nhằm vào nước Yến của hắn, nhưng bọn họ cũng không có biện pháp gì để thay đổi, chỉ có thể dùng mấy thủ đoạn nhỏ này thôi."
"Không đáng gì."
Triệu Phong cười nhạt nói.
"Hoàn toàn chính xác không đáng gì."
Đồ Tuy nhẹ gật đầu.
"Chiến mã chuyển đến chưa?"
Triệu Phong quay đầu, nhìn Chương Hàm hỏi.
"Hồi tướng quân."
"Trong vòng một tháng, mười vạn con chiến mã sẽ được đưa đến đại doanh của quân ta."
"Ngoài số ngựa bắt được ở chiến trường Triệu quốc, còn có số ngựa đoạt được từ chuồng ngựa Triệu quốc."
"Đây cũng là sự cho phép của Đại vương."
Chương Hàm lập tức đáp.
"Mười vạn kỵ binh."
"Tuy là khinh kỵ, nhưng đã là chiến lực đỉnh cấp thế gian."
"Nhìn chung bốn đại doanh của Đại Tần ta, cũng chỉ có Bắc Cương mới có mười vạn kỵ binh."
Triệu Phong cười lớn.
Việc dưới trướng có được mười vạn kỵ binh, ở thời đại này rõ ràng chính là một lực lượng tuyệt đối.
"Một khi Vũ An đại doanh của ta hoàn toàn được xây dựng hoàn chỉnh, chắc chắn sẽ có chiến lực có một không hai so với các đại doanh khác."
"Lam Điền và Hàm Cốc không có kỵ binh, còn đại doanh ta thì có."
"Bắc Cương đại doanh không có sức tấn công của bộ binh, đại doanh ta cũng có."
Đồ Tuy cũng kích động nói.
"Được, đừng nghĩ nhiều nữa."
"Chiến mã có, nhưng đại doanh mới được thành lập, muốn chỉnh đốn còn rất nhiều việc."
"Số hàng tốt bây giờ đã đưa được bao nhiêu đến đây?"
"Lương thảo cần thiết có đủ không?"
"Mấy chuyện này đều đã sắp xếp ổn thỏa chưa?"
Triệu Phong biểu lộ nghiêm túc hỏi.
"Hồi tướng quân."
"Hàng tốt đã đưa được hơn ba vạn đến đây, Triệu địa này rất lớn, mà hàng tốt cũng được giam giữ ở ba nơi khác nhau, muốn đưa hết đến Vân Trung còn cần một hai tháng."
"Dù sao đại doanh mới vừa được thành lập, rất nhiều việc phải làm."
Lý Do lập tức đáp lời.
"Ừm."
Triệu Phong khẽ gật đầu, cũng không có miễn cưỡng gì.
Dù sao giao thông thời đại này cũng không phát triển, hơn nữa hàng tốt của Triệu quốc lại được chia bố ở ba nơi, có thể đưa hết đến Vân Trung thành trong vòng một hai tháng đã không tệ rồi, dù sao đây đều là người sống sờ sờ, hơn nữa số lượng còn hơn hai mươi vạn, đương nhiên không thể một lúc áp giải tới hết được, mà cần phải áp giải từng đợt.
Áp giải dưới tình huống quân lực đủ sức khống chế.
Chuyện bất ngờ phản loạn, chuyện bỏ trốn có thể cũng không hiếm thấy.
"Việc chiến mã và điều động quân lính tạm thời cứ như vậy đi."
"Bây giờ, chúng ta hãy bàn bạc về việc nhậm chức vạn tướng của đại doanh, cùng với Đô úy và các quân hầu."
Triệu Phong nhìn ba vị tướng lĩnh nói.
"Tướng quân."
"Mấy quân quan này đương nhiên là chọn ra từ những lão binh tinh nhuệ, lần này diệt Triệu không ít huynh đệ đã lập được chiến công, bây giờ chính là lúc thăng chức cho bọn họ, hơn nữa về sau Hình Đồ quân được chỉnh biên, bọn họ đương nhiên không thể làm sĩ quan nữa."
"Từ Ngũ trưởng đến Thập trưởng, những vị trí này đều cần đến những huynh đệ cũ đảm nhiệm."
Chương Hàm lập tức nói.
"Hôm nay chúng ta sẽ định ra các vạn tướng và Đô úy trước."
"Còn về quân hầu và các quan chức dưới quân hầu, cứ để các vạn tướng đi lựa chọn, theo công lao mà đảm nhiệm."
"Các ngươi lập danh sách thăng chức xong đưa cho khoái kỵ, sau khi ta phê duyệt, sẽ để hắn tấu lên Thiếu phủ."
Triệu Phong giao phó với mọi người.
"Vâng."
Ba người Chương Hàm lập tức gật đầu.
"Được rồi, đi thôi."
Triệu Phong phất phất tay, không nói thêm gì nữa.
"Mạt tướng xin cáo lui."
Tam tướng lập tức lui xuống.
Đợi sau khi mọi người rời đi.
Triệu Phong cũng lại ngồi vào chỗ, trên bàn chất đống rất nhiều quân vụ cần Triệu Phong phê duyệt.
Sau khi giữ chức Thượng tướng quân.
Quân vụ nhiều gấp mười lần so với khi còn làm chủ tướng, hơn nữa đây còn là một đại doanh mới được thành lập, quân vụ càng bận rộn hơn.
Thời gian dần trôi qua.
Bóng đêm đã gần kề.
"Chủ thượng."
"Xảy ra chuyện rồi."
Một giọng nói bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Phong.
Anh Bố mặc một thân hắc y giữa đình, quỳ một gối trước mặt Triệu Phong.
"Hả?"
Triệu Phong ngẩng đầu nhìn về phía Anh Bố.
"Hàm Dương, Hàm Đan, Vị thành."
"Ba tửu Tiên lâu bị thế lực không rõ tập kích."
Anh Bố nghiêm túc bẩm báo.
"Tập kích?"
Triệu Phong biến sắc: "Có thương vong không? Quán rượu có mất mát gì không?"
Tửu Tiên lâu là nơi mấu chốt để hắn vơ vét của cải, nếu không có tửu Tiên lâu kiếm tiền, bây giờ Triệu Phong căn bản không thể nuôi nổi một Diêm Đình to lớn như thế.
Những năm tháng trôi qua.
Diêm Đình đã từ không đến có, phát triển thành một quái vật khổng lồ.
"Xin chủ thượng yên tâm."
"Mỗi một tửu Tiên lâu đều có hơn trăm Diêm Đình vô thường trấn giữ, hơn nữa một khi bị tấn công, các vô thường cũng sẽ nhanh chóng hội tụ, mặc dù những kẻ đến tập kích rất bất ngờ, nhưng cũng không chịu quá nhiều tổn thất."
"Chỉ có một vài vết thương nhỏ, không đáng lo ngại."
"Mà bí mật của quán rượu cũng chưa từng bị cướp đoạt."
Anh Bố lập tức trả lời.
"Ừm."
Triệu Phong khẽ gật đầu.
Đối với thực lực của Diêm Đình, hắn đương nhiên vô cùng tự tin.
Có Luyện Cốt tán tôi luyện, lại được bồi dưỡng, huấn luyện tử sĩ.
Diêm Đình vô thường không kém bất cứ thế lực ám bộ nào, cho dù là Hắc Băng đài của Tần quốc, nếu không xét nội tình, chỉ luận thực lực giao chiến, Diêm Đình vô thường cũng sẽ không thua bọn chúng.
"Có thương vong?"
Triệu Phong khẽ nhíu mày.
Diêm Đình vô thường, mỗi một người đều có thể xưng là vô thường, dù chỉ là vô thường cấp một, thì họ cũng mạnh hơn quân tốt bình thường rất nhiều.
Nếu ở trong quân đội thì có thể một giết mười.
Vậy mà hôm nay lại có thương vong?
"Tửu Tiên lâu ở Hàm Dương chết mười lăm người, bị thương hai mươi người."
"Hàm Đan chết tám người, bị thương chín người."
"Vị thành bị thương mười người."
Anh Bố bẩm báo toàn bộ số lượng có được.
"Có thể khiến Diêm Đình ta có thương vong, thế lực này không đơn giản."
"Đợt tấn công có bao nhiêu người?"
Triệu Phong tiếp tục hỏi.
"Tại tửu Tiên lâu Hàm Dương có gần trăm người tấn công, Hàm Đan thì có số lượng nhiều hơn, Vị thành thì ít hơn một chút."
"Bất quá những người này đều đến từ một thế lực, đều được huấn luyện bài bản, mục đích vô cùng rõ ràng, chính là nhắm vào phương pháp chế rượu của tửu Tiên lâu."
Anh Bố lập tức trả lời.
"Phương pháp chế rượu thật sự được bảo tồn tại trụ sở Diêm Đình, dù có quân đội đến cũng cướp không được."
"Thế lực này lại quá lo xa."
"Bọn họ cho rằng ta sẽ đặt phương pháp chế rượu quan trọng như vậy trong quán rượu sao?"
Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
"Tửu Tiên lâu kiếm được vô số tiền tài, đương nhiên khiến người khác đỏ mắt."
"Mỗi khi tửu Tiên lâu mở một nơi, các quyền quý ở địa phương đó đều sẽ uy hiếp dụ dỗ, chỉ là những việc này Hàn tổng quản không có báo với chủ thượng mà tự mình lo liệu."
Trong giọng nói của Anh Bố có vài phần kính nể.
Việc một người tàn tật như Hàn Hỉ có thể khiến Anh Bố kính nể như vậy, có thể thấy người này thực sự có năng lực.
"Hàn Hỉ."
"Quả thực không có phụ lòng ta."
Triệu Phong khẽ gật đầu.
Đối với Hàn Hỉ, hắn rất tin tưởng.
Từ khi cứu hắn ra khỏi vương cung của Hàn quốc, Hàn Hỉ đã dùng hết mọi cách để báo đáp, thề sống chết phục vụ.
Cũng chính vì vậy, Triệu Phong mới hoàn toàn giao quyền cho hắn, để hắn tùy ý làm việc.
"Thế lực này, có tra rõ ràng chưa?"
Triệu Phong hoàn hồn lại, nhìn Anh Bố hỏi.
Hỏi như vậy, nhưng trong lòng Triệu Phong đã đoán được rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận