Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 258: Thời gian trôi qua! Thuộc tính đại thuế biến!

Chương 258: Thời gian trôi qua! Thuộc tính đại thuế biến! Giờ phút này! Hàn Phi ngẩng đầu, toàn bộ trên mặt đều là một vẻ chấn kinh. Doanh Chính bỗng nhiên điểm danh làm hắn không thể ngờ được, trên triều đình hầu như tất cả triều thần cũng không từng nghĩ đến. "Sao lại thế này?" "Hàn Phi mới vào Đại Tần bao lâu?" "Đại vương thế nào lại để hắn làm tướng?" Vốn mười phần tự tin Lý Tư giờ phút này trong lòng hoảng hốt, hiện lên một nỗi không cam lòng. Là đối với vị trí Thừa tướng. Hắn đã để mắt đến rất lâu rồi. Dưới một người trên vạn người. Suy nghĩ của hắn cũng là như vậy. Trong triều thần, trong bách quan, lòng ham muốn công danh lợi lộc lớn nhất không hề nghi ngờ chính là Lý Tư, hắn muốn quyền hành, muốn danh vọng, muốn rất nhiều, hắn đối với quyền lợi là vô cùng xem trọng. Đặc biệt là đối với Hàn Phi, người đồng môn này. Từng ở Tắc Hạ học cung, Lý Tư cũng không bằng Hàn Phi. Sau khi rời khỏi học cung, Lý Tư đã từng có một chí hướng, đó là vượt qua Hàn Phi. Vào lúc Đại Tần diệt Hàn, nhìn Hàn Phi bị nhốt vào trong ngục, Lý Tư từng rất đắc chí. Nhưng về sau. Hàn Phi bỗng nhiên biến thành người khác, vậy mà nguyện ý đầu hàng Đại Tần, nguyện ý vì Đại Tần làm việc, về sau càng là từng bước một lên như diều gặp gió, đạt được vị trí Cửu Khanh như hắn. Mà bây giờ. Hàn Phi lại muốn nhanh hơn hắn một bước, muốn trở thành Đại Tần tả tướng, văn thần đứng đầu. Thấy Hàn Phi không động đậy. Doanh Chính lần nữa lên tiếng: "Hàn Phi." Một tiếng này khiến Hàn Phi bỗng nhiên hoàn hồn. Tiếp theo nhanh chân đi về phía đại điện. "Thần có mặt." Hàn Phi khom người cúi đầu. "Hàn Phi, từ khi tự mình vì Đại Tần hiệu lực đến nay, đã lập rất nhiều công lao cho Đại Tần, công quản lý, công đồn điền, công nạp lương." "Trách nhiệm của Tả tướng Đại Tần là về lương thực, về thuế má, về an dân." "Tài của Hàn Phi có thể gánh vác trọng trách." Nay. "Sắc phong Hàn Phi là Đại Tần tả tướng, nắm giữ tướng ấn." "Quan chức cũ tạm thời giao cho hắn quản lý, đợi đến sau này có người tài năng lên thay." Doanh Chính chậm rãi nói. Triệt để kết thúc việc trên triều đình tranh cãi không ngừng về nhân tuyển chức tướng, quy về Hàn Phi. "Đại vương sao lại chọn ta?" "Chuyện này không có lý do gì a?" "Luận về năng lực, luận về thâm niên." "Cái này đều không đến phiên ta mới đúng chứ." Hàn Phi mặt đầy kinh ngạc, dù cho giờ phút này chiếu chỉ đã hạ đạt, hắn vẫn có chút không tin được. Thậm chí. Vốn nên có vô vàn hưng phấn, giờ phút này hắn lại ngây người ra. Nhưng dù sao tâm tính của hắn vững vàng, lấy lại tinh thần, lập tức cúi đầu với Doanh Chính: "Thần, tuyệt sẽ không để Đại vương thất vọng." "Cô tin tưởng ngươi." Doanh Chính nhẹ gật đầu. Sau đó lần nữa nhìn về phía triều đình. "Có việc thì tiếp tục bàn đi." Doanh Chính chậm rãi nói. Lần này chức tướng đã định. Trên triều đình, các đại thần có tâm tư khác nhau, vừa rồi tiếng bàn lập Thừa tướng so với giờ phút này đã yên ắng đi không ít. Rất nhiều người nhìn về phía Hàn Phi, trong mắt thậm chí có một chút ghen ghét. Trong bầu không khí cổ quái này, triều nghị kết thúc. Đợi đến khi Doanh Chính rời đi. "Hàn tướng, chúc mừng." Vương Tiễn đi đến, chúc mừng Hàn Phi. "Đa tạ Thượng tướng quân." Hàn Phi lập tức đáp lễ. Hắn cùng Triệu Phong là quan hệ ngang hàng, đối với Vương Tiễn thì lại là lễ của bậc hậu bối. "Ha ha." "Sau này Hàn tướng là người đứng đầu văn thần, trên triều đình cũng sẽ bớt đi những tiếng nói vô tri." "Đây phải ăn mừng thôi." Vương Tiễn cười lớn. "Lần này Đại vương trọng dụng, ta cũng không ngờ đến a." Hàn Phi đầy cảm khái nói. "Hàn tướng có năng lực xuất chúng, về sau tất nhiên sẽ minh bạch thâm ý của Đại vương." Vương Tiễn cười nói. Vì sao tấn phong Hàn Phi làm tướng? Người khác không rõ, nhưng Vương Tiễn làm sao lại không biết? Tất cả nguyên nhân đều là bởi vì Hàn Phi đi lại gần với Triệu Phong. Trên triều đình. Nếu bàn về người đi lại gần với Triệu Phong nhất, không hề nghi ngờ chính là Hàn Phi. Điểm này cũng là mấu chốt Hàn Phi có thể thăng chức tả tướng. Đương nhiên. Năng lực của Hàn Phi cũng là thứ nhất. Chỉ có điều bởi vì hắn cùng Triệu Phong đi lại gần nhau, quan hệ mật thiết, điểm này hơi quan trọng hơn. Chuyện này hiện tại Hàn Phi chưa nghĩ ra, nhưng chờ đến về sau Hàn Phi sẽ rõ ràng. "Hàn tướng." "Chúc mừng." "Chúc mừng Hàn tướng." "Hàn tướng..." Lúc này. Từng vị đại thần đều nhao nhao đến chúc mừng Hàn Phi. Trong chốc lát. Hầu như nửa triều đình đại thần đều vây quanh chúc mừng Hàn Phi. Hàn Phi làm Thừa tướng, cũng không phải là tân quý tộc, cũng không phải lão quý tộc, càng không có đứng về phe công tử nào. Loại người này đương nhiên ai cũng không muốn đắc tội, hơn nữa còn có không ít người đang làm quan dưới quyền hắn, bọn họ lại càng không dám vô lễ. Nhìn thấy cảnh chen chúc này. Trong lòng Lý Tư cũng sinh ra một nỗi ghen ghét. Nhưng cuối cùng, loại ghen ghét này cũng thay đổi thành một sự thoải mái. "So với để người của phe Vương Oản leo lên lúc này, Hàn Phi thì càng tốt hơn." "Có lẽ." "Ta từ đầu đến cuối đều không bằng hắn." Lý Tư trong lòng thầm nghĩ. Giờ khắc này. Sau khi sinh ra một chút ghen ghét, trong lòng hắn lại ngược lại trở lại bình thường. Theo suy nghĩ thoáng ra. Lý Tư cũng chậm rãi đi đến. "Chúc mừng." Lý Tư ôm quyền cười nói. Thấy Lý Tư đến chúc mừng, điều này cũng khiến Hàn Phi có chút bất ngờ. Nếu như vẫn là Lý Tư trước kia, có lẽ giờ phút này hắn sẽ không đến gần. Mặc dù bây giờ đã không còn thâm giao với Lý Tư, nhưng lần này hắn đến chúc mừng, Hàn Phi cũng không kiêu ngạo, mà là ôm quyền đáp lễ: "Đa tạ." "Đều là nhờ Đại vương tín nhiệm." Trên triều đình. Sau một hồi ồn ào náo động. Lại trở nên bình tĩnh lại. Đối với bọn họ mà nói. Bất quá kể từ ngày hôm nay. Chức tướng lại định. Mà cục diện trên triều đình cũng nghênh đón một sự thay đổi. Phủ Triệu! "Chủ thượng." "Vừa nhận được tin tức." "Hàn Phi đại nhân được tấn chức Tả tướng." Trương Minh cung kính đến báo. Nghe vậy! Trên mặt Triệu Phong cũng hiện lên một vòng vẻ ngoài ý muốn: "Ta chỉ nói vậy thôi, không nghĩ tới Tần Vương thật sự để Hàn Phi lên vị." "Chủ thượng." "Có phải là muốn chuẩn bị một phần lễ vật đưa đến Hàn phủ không?" Trương Minh hỏi. "Đương nhiên." Triệu Phong cười cười. Hàn Phi lên chức, điều này so với bất kỳ ai khác lên chức đều tốt hơn, về sau trên triều đình có Hàn Phi, ít nhất sẽ giảm bớt đi rất nhiều phiền phức. Mặc dù Triệu Phong không sợ, nhưng bớt phiền phức cũng là chuyện tốt mà! "Tiếp theo." "Ta phải thật tốt bế quan tu luyện." "Nếu như không có chuyện gì gấp gáp, trừ phi là Tần Vương triệu kiến, thì cũng không cần đến làm phiền." "Còn nữa, hộp linh đan này ngươi tự mình vào cung đưa cho Tần Vương." Triệu Phong dặn dò Trương Minh. Vung tay lên. Một cái hộp xuất hiện trước mặt Trương Minh. "Thuộc hạ lĩnh mệnh." Trương Minh cung kính đáp. Sau đó liền cầm hộp đựng linh đan lui xuống. Bây giờ đã không còn trên chiến trường, cũng rảnh rỗi. Triệu Phong đương nhiên phải nắm chặt thời gian để đề thăng tất cả thuộc tính của mình. Chỉ cần một mực bế quan xuống, trong ba tháng, tất cả thuộc tính của Triệu Phong sẽ đột phá mười vạn điểm. Từ lúc nhập ngũ đến nay, Triệu Phong vẫn chưa thật sự bế quan tu luyện lần nào, một là do công pháp võ đạo trước đây không tăng lên được nhiều, mà cảnh giới cũng không cao. Nhưng bây giờ đã có công pháp thượng thừa, mà lại tinh thần lực bao trùm cực lớn, tu luyện sẽ đạt được hiệu quả cao. Trong Chương Đài cung! "Khởi bẩm Đại vương." "Đây là linh đan do Thượng tướng quân hiến tặng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận