Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 264: Trở lại quê hương! Quỷ Cốc Tử!

Chương 264: Trở lại quê hương! Quỷ Cốc Tử!
Về phần động thái lần này sẽ mang đến hậu quả gì, Mị Khải đều mặc kệ.
"Ta Mị Khải, đáp ứng về Đại Sở." Mị Khải trầm giọng nói, mang theo một loại kiên định.
"Thần, tham kiến quân thượng."
"Ngày khác thần tất thề sống chết hiệu trung quân thượng."
"Lấy năng lực của quân thượng, nhất định có thể chấn hưng Đại Sở, quét sạch gian nịnh."
Sứ giả nước Sở trực tiếp quỳ trên mặt đất, một mực cung kính.
Mị Khải chậm rãi tiến lên, đỡ sứ giả dậy.
"Hạng Yến Thượng tướng quân đã hết lòng phò tá như vậy, Mị Khải tuyệt sẽ không để hắn thất vọng, càng sẽ không để con dân Đại Sở thất vọng." Mị Khải mặt mày nghiêm nghị.
"Quân thượng nhất định có thể làm được."
"Đại Sở có quân thượng trở về, nhất định có thể chấn hưng." Sứ giả nước Sở cũng tỏ vẻ một mực chân thành tha thiết.
"Hoàn Y đã đến thành Trần Dĩnh, việc này ngươi hẳn là biết chứ?" Mị Khải bỗng nhiên mở miệng hỏi.
"Thượng tướng quân đã nhận được mật báo, Tần quốc muốn động binh với Đại Sở ta."
"Chỉ là cụ thể binh lực, cụ thể điều hành, đây đều là cơ mật quân sự của Tần quân, chúng ta không thể điều tra được." Sứ giả nước Sở lập tức nói, trong lòng thì tràn đầy mong đợi.
Bây giờ Mị Khải về Sở, những thứ thuộc về cơ mật của Tần quân tự nhiên là vô cùng rõ ràng.
"Bây giờ lời ta nói, ngươi phải nguyên văn truyền lại cho Hạng Yến Thượng tướng quân, phải cực kỳ nghiêm túc."
"Thần xin rửa tai lắng nghe." Sứ giả nước Sở lập tức đáp lời.
"Lần này Tần Vương điều động Hoàn Y thống lĩnh quân đánh Sở."
"Binh lực chỉ có Hàm Cốc đại doanh dưới trướng Hoàn Y, theo ta được biết, Hàm Cốc đại doanh chính là doanh trại có binh lực ít nhất trong tứ đại doanh trại của Tần quốc, binh lực bất quá hai mươi vạn."
"Dù là tính cả quân hậu cần mà hắn chỉ huy, binh lực cũng không cao hơn ba mươi vạn."
"Mà lại."
"Lần này Hoàn Y đã giao hết việc điều hành lương thảo và quân nhu của đại quân cho ta."
"Toàn bộ lương thảo quân nhu vận chuyển từ Tần quốc đến đều sẽ tạm trữ tại thành Trần Dĩnh." Mị Khải trầm giọng nói.
"Quân thượng."
"Như vậy tốt quá."
"Nắm giữ lương thảo quân nhu của Hoàn Y, cái này tương đương với nắm trong tay mạch sống của quân Tần, lần này quân Tần đánh úp, Đại Sở ta tất thắng rồi." Sứ giả nước Sở kích động nói.
"Ừ." Mị Khải nhẹ gật đầu.
"Quân thượng."
"Việc này ta sẽ lập tức bẩm báo Thượng tướng quân, cụ thể dụng kế thế nào, thần nhất định sẽ nhanh chóng bẩm báo quân thượng." Sứ giả nước Sở cung kính nói.
"Ừ." Mị Khải nhẹ gật đầu, cũng không cần nói nhiều nữa.
Lương thảo quân nhu đã bị hắn nắm trong tay, chỉ chờ đại quân của Hoàn Y đánh vào biên giới nước Sở, thì đó chính là cục diện bại vong đã định.
Bất quá.
Hiện tại hết thảy đều không có quan hệ gì với Triệu Phong.
Hắn đã trở về Sa Khâu.
Trong Triệu phủ ở Sa Khâu!
"Tôn nhi bái kiến tổ mẫu."
Triệu Khải, Triệu Linh, còn có hai tiểu gia hỏa hơn một tuổi đều quỳ trên mặt đất, thập phần cung kính cúi đầu với Hạ Đông Nhi.
"Tốt, tốt."
"Trở về là tốt rồi." Trên khuôn mặt tuyệt mỹ, phong vận của Hạ Đông Nhi cũng hiện lên một nụ cười hiền lành.
"Đến đây, tổ mẫu ôm một cái."
Hạ Đông Nhi dang tay.
Triệu Khải và Triệu Linh lập tức chạy đến.
Còn hai tiểu gia hỏa thì có hơi chậm chạp, từng bước từng bước đi qua.
Thấy cảnh này.
Trên mặt Triệu Phong, Vương Yên, và cả Vũ Dương đều lộ ra một nụ cười ấm áp.
"Nương."
"Không bao lâu nữa."
"Mẹ lại sắp có thêm cháu trai và cháu gái." Triệu Phong cười nói.
"Lại là con dâu nào có thai rồi?" Hạ Đông Nhi cười cười, vô ý thức liền nhìn về phía Vương Yên.
"Đến đây bái kiến mẫu thân."
Triệu Phong cười cười, gọi với bên ngoài điện.
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy ba thiếu phụ tuyệt sắc từ từ đi đến.
Sau đó trực tiếp quỳ trước mặt Hạ Đông Nhi.
"Con dâu Triệu Thanh."
"Con dâu Hàn Thu."
"Con dâu Ngụy Chi."
"Bái kiến mẫu thân." Ba người cung kính cúi đầu.
Giờ phút này các nàng cũng vô cùng thấp thỏm.
Dù sao đây là lần đầu tiên các nàng bái kiến mẫu thân của Triệu Phong.
Mặc dù trong Triệu phủ không có quy củ gì, nhưng muốn bái kiến mẫu thân, hoặc là cần phải sinh được con nối dõi, hoặc là là phải có thai.
Lần này Triệu Phong trở về, cùng hưởng ân huệ.
Ba thiếp thất này tự nhiên cũng có được cơ hội, lần này cũng đi theo Triệu Phong đến Sa Khâu bái kiến.
"Tốt."
"Sau này nhà chúng ta thật sự là khai chi tán diệp." Trên mặt Hạ Đông Nhi nở một nụ cười.
Đối với bà mà nói.
Chỉ cần con trai bà còn sống, cả nhà bà đều khỏe, mọi thứ vậy là được rồi.
Cái gì vinh hoa phú quý, bà căn bản không quan tâm.
"Đại Tần diệt tứ quốc, ta liền cưới công chúa của tứ quốc, bây giờ bọn họ đều mang huyết mạch của ta."
"Dòng dõi của ta đều có cái gọi là huyết mạch Vương tộc đấy."
Nhìn bốn vị công chúa trước mặt.
Triệu Phong cũng bật cười.
Cưới công chúa bốn nước, mỗi một người đều có huyết mạch của hắn.
Nhìn khắp Đại Tần, thậm chí nhìn khắp thiên hạ đều không có ai có cơ hội như hắn.
Mà lại từ mấy trăm năm trước trở lại đây cũng không có.
"Trong thời gian này các ngươi cứ ở trong nhà bồi tiếp mẹ."
"Bây giờ các ngươi đều mang huyết mạch của ta, đều là người một nhà."
"Chỉ cần các ngươi một lòng đi theo ta Triệu Phong, không phản bội, ta Triệu Phong tuyệt đối sẽ coi các ngươi như người nhà, sẽ không đối xử lạnh nhạt." Triệu Phong ấm giọng nói với mọi người.
"Thiếp thân nhất định sẽ hầu hạ phu quân thật tốt." Các thiếp thất lập tức trả lời.
Triệu Phong hài lòng cười một tiếng.
"Phong nhi."
"Lần này con ở nhà bao lâu?" Hạ Đông Nhi ân cần nhìn Triệu Phong hỏi.
"Đại vương cho phép con nghỉ ngơi hai tháng."
"Nhưng mà con chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi chừng một tháng, đến lúc đó còn phải ra ngoài một chuyến." Triệu Phong cười đáp.
"Lại đi đâu vậy?"
"Chẳng phải lại muốn lên chiến trường đấy chứ?" Hạ Đông Nhi lo lắng hỏi.
"Nương, người yên tâm."
"Lần này con không phải đi chiến trường, mà là được Quỷ Cốc Tử trong truyền thuyết mời, đi Quỷ Cốc một chuyến." Triệu Phong cười nói.
"Quỷ Cốc Tử."
"Đây thật là nhân vật trong truyền thuyết à."
"Phong nhi bây giờ thật là có tiền đồ, lại có thể được Quỷ Cốc Tử mời."
Hạ Đông Nhi kinh ngạc nói.
Mặc dù bà sinh sống ở Sa thôn này không đi ra ngoài, nhưng bà sao lại không biết đến danh tiếng của Quỷ Cốc Tử.
Đây chính là một ẩn sĩ cao nhân chân chính, quân vương muốn gặp một lần cũng khó khăn.
Con trai mình có thể có được lời mời của ông ấy, thật là gần như không thể xảy ra.
Vương Yên.
Và các thiếp thất đều sùng bái nhìn Triệu Phong.
Đối với nữ nhi mà nói.
Có thể gả cho người như Triệu Phong, tuổi trẻ tài tuấn, một nhân vật uy chấn thiên hạ, điều này không nghi ngờ gì chính là may mắn của các nàng.
"Đều là nương sinh ra tốt." Triệu Phong cười nói.
"Con đó, thật là..." Hạ Đông Nhi cũng lườm Triệu Phong một cái.
"Đúng rồi."
"Lần này con trở về, Đại vương còn cố ý chuẩn bị một chút lễ vật cho nương, đều ở trong phủ cả." Triệu Phong chợt nhớ ra.
"Hắn còn cố ý chuẩn bị lễ vật cho mẹ?" Trong lòng Hạ Đông Nhi có chút lo lắng.
"Đúng vậy."
"Dù sao nương cũng sinh cho Đại vương một vị tướng quân có khả năng chinh chiến thiện chiến, hắn tự nhiên cũng muốn ban thưởng một phen." Triệu Phong cười nói.
"Tốt, vậy mẹ chờ xem những lễ vật này." Hạ Đông Nhi gật đầu cười.
...
Chính điện phủ đệ!
"Chủ thượng."
"Vừa mới nhận được mật báo."
"Thượng tướng quân Hoàn Y đã suất quân liên tiếp công phá vài thành của Sở quốc."
Trương Minh đến bên cạnh Triệu Phong bẩm báo.
"Với năng lực thống binh của Hoàn Y, việc công phá biên giới nước Sở cũng không phải là việc khó." Triệu Phong chậm rãi lên tiếng.
Sau đó.
"Mị Khải ở thành Trần Dĩnh có động tĩnh gì không?" Triệu Phong hỏi.
"Trước mắt không thấy có gì khác thường, hắn hiện tại đang phụ trách điều hành lương thảo và quân nhu của quân Hàm Cốc đại doanh."
"Hết thảy đều đâu vào đấy." Trương Minh trả lời.
"Phải chú ý kỹ."
"Nếu như Mị Khải này có bất kỳ dị động nào, quân quận ở Trần Dĩnh có bất kỳ dị động nào, lập tức báo cho Hoàn Y." Triệu Phong trầm giọng nói.
"Chủ thượng."
"Có phải người đang suy nghĩ quá nhiều không?"
"Mị Khải này chính là ông ngoại của Phù Tô, người nhà hoàng thân quốc thích, hẳn là sẽ không phản bội Đại Tần chứ?" Trương Minh kinh ngạc nói.
"Con người sẽ thay đổi."
"Mị Khải vốn là vương tộc nước Sở, nếu không phải nước Sở có biến, trước kia hắn đã là Sở Vương."
"Nếu người nước Sở cho Mị Khải địa vị quân vương, hắn có cự tuyệt được không?" Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận