Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 249: Doanh Chính: Cho cô lăn tới đây! (2)

Chương 249: Doanh Chính: Cho cô lăn tới đây! (2)
Một bên Triệu Dĩnh hoạt bát nói với Triệu Phong một câu: "Ngươi nha đầu này."
Triệu Phong tức giận liếc qua, không nói gì mà giọng điệu lại chuyển sang: "Lần này ngươi cứ ở nhà ngoan ngoãn bầu bạn với nương, chờ ca đi Hàm Dương một chuyến rồi lại trở về."
Triệu Phong nói.
"Khi nào thì đi?" Hạ Đông Nhi hỏi.
"Trước đây khi ta ở nước Yến, Đại vương đã hạ chiếu khẩn để ta mau về Hàm Dương, ta là vì dị tộc xâm phạm mới trì hoãn, bây giờ cũng đã về được mấy ngày, đợi đến ngày kia thì lên đường." Triệu Phong trả lời.
Nghe vậy, Hạ Đông Nhi cũng nhẹ gật đầu: "Ừm, nếu là vương chiếu, vậy ngươi cứ tuân theo đi."
"Nương."
"Kỳ thật nương hoàn toàn có thể cùng con đến Hàm Dương mà." Triệu Phong lại dùng giọng điệu có chút thuyết phục nói.
"Để sau đi." Hạ Đông Nhi lắc đầu.
Thấy mẫu thân như vậy, Triệu Phong cũng hiểu ra, lười biếng không thuyết phục thêm. Hắn tự nhiên có thể nhận thấy nương mình có kháng cự rất lớn đối với Hàm Dương.
"Phong nhi."
"Ngươi cảm thấy Lý Do thế nào?" Hạ Đông Nhi bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Triệu Dĩnh nghe được vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện lên một tia lo lắng nhìn theo.
"Lý Do chỉ là một viên chủ tướng dưới trướng của ta, ta cũng không hiểu rõ hắn lắm."
"Dĩnh Nhi chung đụng với hắn nhiều, con cứ hỏi Dĩnh Nhi đi."
"Dù sao chỉ cần Dĩnh nhi vui lòng, ta đây làm ca ca cũng sẽ đồng ý." Triệu Phong cười ha hả trả lời.
Nghe vậy! Hạ Đông Nhi chuyển ánh mắt nhìn Triệu Dĩnh: "Dĩnh Nhi, con giờ đã hai mươi hai tuổi rồi, qua mấy tháng nữa là 23, người ta thì mười mấy tuổi đã lập gia đình, con thì đã là 'lão cô nương', nếu con thấy Lý Do được, thì là hắn."
"Nương thấy được, hắn đối với con là thật lòng."
"Mà lại hắn cũng chỉ lớn hơn con hai ba tuổi, tuổi tác cũng hợp, hơn nữa hắn vẫn chưa kết hôn, như vậy càng thêm phù hợp."
"Có ca ca con ở đây, sau này con gả đi cũng sẽ không thiệt thòi."
Nhìn ra được. Hạ Đông Nhi đối với hôn sự của con gái mình thật sự rất sốt ruột. Nhưng mấy ngày nay, Lý Do cuồng nhiệt nịnh nọt cũng làm Hạ Đông Nhi cảm động. Hơn nữa nàng cũng đã hiểu rõ về Lý Do thông qua Trương Minh.
"Dĩnh nhi, tự con chọn đi."
"Chỉ cần con nguyện ý." Triệu Phong cười cười, vẫn là xem lựa chọn của muội muội mình.
Từ vẻ ngoài mà đánh giá, Lý Do thật sự là một lựa chọn rất tốt.
"Ca, cứ để sau xem thêm một chút đi."
"Nếu hắn thật lòng, con sẽ biết." Triệu Dĩnh nghĩ nghĩ, vẫn là không lập tức đồng ý.
"Dĩnh Nhi." Hạ Đông Nhi lại có chút gấp gáp.
"Nương."
"Cứ theo Dĩnh Nhi nói đi."
"Muốn cưới muội muội Triệu Phong của ta thì đâu có đơn giản như vậy." Triệu Phong cười nói.
Sau đó. Xoay người: "Trương Minh."
"Dạ, có ngay đây." Trương Minh nhanh chóng chạy tới.
"Gọi Lý Do đến chính điện chờ ta." Triệu Phong nói.
"Vâng." Trương Minh lập tức đáp lời.
Chốc lát. Chính điện phủ Triệu!
"Thượng tướng quân." Lý Do khom người cúi đầu với Triệu Phong.
"Ngồi." Triệu Phong đi tới, nhẹ gật đầu.
"Tạ Thượng tướng quân." Lý Do nói lời cảm tạ một tiếng, sau đó có chút thấp thỏm ngồi ở một bên.
Triệu Phong nhìn chăm chú Lý Do, mang theo một loại áp lực bức người, chậm rãi mở miệng hỏi, "Ngươi, đối với Dĩnh nhi là thật lòng?"
Nghe xong câu này. Lý Do liền nói ngay: "Thượng tướng quân, ta đối với Dĩnh nhi tuyệt đối là thật lòng."
"Vừa nhìn thấy nàng lần đầu tiên, ta đã nhất định là nàng."
"Chỉ cần Dĩnh nhi đồng ý, ta cái gì cũng nguyện ý."
"Đời này ta chỉ nhận mình nàng."
"Chỉ cần nàng đồng ý gả cho ta, cả đời này ta chỉ biết có một mình nàng, sẽ không có ai khác."
Liên quan tới Triệu Dĩnh, Lý Do lập tức đứng lên cam đoan nói.
Ở thời đại này mà tuân theo chế độ một vợ một chồng, cực kỳ khó.
Nhưng mà Lý Do lúc này lại liên tục cam đoan, hơn nữa hoàn toàn là nghiêm túc.
Dù sao Triệu Phong cũng không phải người bình thường, hắn chính là Đại Tần Thượng tướng quân. Lời này đã nói ra thì không phải là lời nói suông, một khi Lý Do làm trái với lời hứa thì không phải là mấy lời có thể dễ dàng giải quyết.
"Nhớ kỹ lời ngươi nói." Triệu Phong nhìn chằm chằm Lý Do nói.
"Thượng tướng quân, ngài. . . Ngài không phản đối ta cùng Dĩnh nhi?" Trong mắt Lý Do lóe lên vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng.
"Nếu như ta phản đối, thì ngay từ đầu ngươi tiếp cận Dĩnh nhi ta đã phản đối rồi."
"Vả lại."
"Ta đã từng nói chuyện hôn sự của Dĩnh nhi là do chính nàng làm chủ, ta sẽ không ép buộc nàng, những người khác cũng không thể ép buộc nàng."
"Dĩnh nhi không ghét ngươi, hơn nữa còn có vài phần tình cảm với ngươi."
"Ngươi chỉ cần kiên trì, sẽ có cơ hội."
"Đến khi đó, thì để cha ngươi đến cầu hôn đi." Triệu Phong vừa cười vừa nói.
Nghe thấy vậy. Lý Do liên tục gật đầu: "Mong Thượng tướng quân yên tâm, ta nhất định sẽ không bỏ cuộc."
Giờ phút này, trong lòng Lý Do như thể được tiêm một mũi trợ tim, tràn đầy đấu chí.
Đặc biệt là nghe được Triệu Dĩnh đối với hắn cũng có mấy phần tình cảm, hắn càng hăng hái chiến đấu.
"Lý Tư."
"Nếu con của ngươi thật sự ở cùng Dĩnh nhi."
"Tương lai cho dù kết cục của ngươi thế nào, ta đều sẽ bảo vệ Lý Do."
"Không vì điều gì khác, chỉ vì hắn là em rể của ta." Triệu Phong âm thầm nghĩ.
Trong lịch sử, Lý Tư mặc dù cuối cùng trở thành Thừa tướng, địa vị cực cao.
Nhưng vì Tần Thủy Hoàng mất đi, Tần Nhị Thế Hồ Hợi lên ngôi.
Lý Tư cũng bị Triệu Cao hãm hại, toàn tộc bị chém ngang lưng.
Lý Do tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Đối với Lý Tư. Hắn là một người giỏi về mưu kế, đối với quân vương mà nói, rất thích loại người này, nhưng đối với Triệu Phong thì hắn lại không thích, bởi vì trong con người ông ta luôn đầy toan tính.
Nhưng Lý Tư là Lý Tư, Lý Do là Lý Do.
Hết thảy. Vẫn cứ chờ xem tương lai.
Nếu như Lý Tư sau này vẫn đi xuyên tạc di chiếu, vẫn ủng hộ Hồ Hợi, đó chính là số phận của hắn. Triệu Phong sẽ không đi can thiệp quá nhiều, bởi vì hắn không có tư cách can thiệp, bởi vì để Triệu Phong là thần tử cho loại xuẩn tài Hồ Hợi kia, hắn thật không làm được.
Có được sức mạnh cường đại như vậy, có được tổ chức thành viên Diêm Đình trải rộng khắp thiên hạ, Triệu Phong cũng sẽ không phục Hồ Hợi, dù là Phù Tô cũng không xứng.
Nói thẳng ra. Triệu Phong đã có dã tâm.
Tần Vương tại vị, Triệu Phong cảm thấy ông ta đãi ngộ mình rất hậu hĩnh sẽ không có chuyện gì xảy ra, mình vẫn sẽ là người giúp Đại Tần đối phó với kẻ thù của đất nước, nhưng nếu Tần Vương không còn, Thần Châu rối ren, loạn thế Tần mạt, vậy người sau này thống nhất Thần Châu, thống ngự thiên hạ, không ai khác ngoài Triệu Phong.
Thời gian trôi nhanh như thoi đưa!
Trong Chương Đài cung!
"Đại vương."
"Đây là tấu chương thượng tấu từ nước Yến."
"Liên quan đến hộ tịch nước Yến, còn có an trí dân lưu vong." Triệu Cao chỉ vào một chồng tấu chương vừa mới được đưa tới, cung kính bẩm báo.
Doanh Chính nhìn thoáng qua một chồng lớn bên cạnh, cũng có chút mệt mỏi xoa xoa trán.
"Đây là toàn bộ hay chỉ là một phần?" Doanh Chính hỏi.
"Hồi Đại vương, chỉ là ba thành, còn bảy thành vẫn chưa đưa tới." Triệu Cao cung kính trả lời.
"Ừm." Doanh Chính cũng bất đắc dĩ gật đầu.
Nước Yến mất. Cương vực mới sát nhập.
Theo đó chính là tấu chương triền miên không dứt. Rất nhiều chuyện đều cần Doanh Chính đích thân xử trí.
Dù sao thời đại này tuy có chế độ Cửu Khanh, nhưng quan lại vẫn còn quá ít, theo cương vực được sát nhập, chuyện này cứ chất chồng, tồn đọng, cuối cùng liền đến trước mặt Doanh Chính.
"Đại vương."
"Ngài đã liên tục xử lý tấu chương cả một ngày."
"Có muốn nghỉ ngơi một lát không?" Triệu Cao cung kính hỏi.
Doanh Chính liếc nhìn Triệu Cao một chút, lắc đầu: "Mỗi một tấu chương đều liên quan đến quốc sự, sơ sẩy một chút sẽ gây ra loạn lạc."
"Cô, chịu được." Nói.
Doanh Chính nhìn vào bình thuốc đặt trên bàn, trong lòng thầm nghĩ: "Thằng nhóc thối tha này vẫn chưa về, mấy bình đan dược kia cô đã ăn xong rồi, xử lý tấu chương không có linh đan hỗ trợ, quả thực quá mệt mỏi."
"Triệu Phong vẫn chưa về sao?" Doanh Chính vẫn không nhịn được mở miệng hỏi.
Triệu Cao bên cạnh lập tức đáp lời: "Nô tài đã dặn dò người bên dưới, một khi Thượng tướng quân trở về sẽ lập tức thông báo cho Đại vương."
"Hôm qua nhận được tin tức Thượng tướng quân đã đến biên giới Hàm Dương, cũng sắp về đến nơi rồi."
Nghe thấy vậy, Doanh Chính khẽ gật đầu: "Truyền chiếu dụ của cô, một khi Triệu Phong về, để hắn cút ngay lập tức đến Chương Đài cung."
Triệu Cao tự nhiên liên tục gật đầu: "Nô tài đã rõ."
Doanh Chính ân sủng Triệu Phong, Triệu Cao đã quá quen rồi.
Đã từng còn giật mình vì sao Đại vương lại ân sủng một ngoại thần đến mức tận cùng như vậy, giờ đã hoàn toàn quen thuộc.
"Đại vương."
"Thần về đâu cần dùng chữ 'lăn' a?" Lúc này. Một thanh âm từ bên ngoài điện vọng vào.
Nghe vậy! Doanh Chính vốn đang mặt lạnh, đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó lộ ra một nụ cười, nhưng sau đó lại lập tức che giấu đi, nghiêm mặt nói: "Lăn tới đây!"
Vừa dứt lời. Triệu Phong nhanh chân đi đến, nở nụ cười.
Mà Triệu Cao đang hầu hạ một bên rất thức thời cúi đầu với Doanh Chính, rồi sau đó lui ra ngoài đại điện, còn tri kỷ đóng cửa lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận