Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 329: Triệu Phong thấm nhuần thiên địa chi bí!

"Cái này, chính là sự nuôi nhốt."
"Ở Tiên Giới còn như vậy, thì thế gian này cũng tồn tại điều đó."
"Chẳng qua là, tiên thần đối với Thần Châu cực kỳ coi trọng, đương nhiên không cho phép người tu luyện bước vào Thần Châu, cắt đứt con đường tu luyện của Thần Châu."
"Nhưng mà bên ngoài Thần Châu, chắc chắn có tiên thần và tiên môn."
"Thần Châu bị bọn họ coi trọng như vậy, vận khí của Thần Châu càng là thứ bọn họ muốn có được, còn mạnh hơn cả linh vận."
"Ví như Bồng Lai này, chính là một vòng giám sát của tiên thần đối với Thần Châu."
"Nhưng tuyệt đối không phải là vòng then chốt."
"Lần này chúng ta giải quyết xong Bồng Lai, ắt phải đề phòng bước kế tiếp của tiên thần nhắm vào Thần Châu."
Quỷ Cốc tử mang theo vài phần suy đoán nói.
"Ừm." Triệu Phong nhẹ gật đầu, vẻ mặt lộ vẻ suy tư.
Sau đó.
Thấy vẻ mặt Quỷ Cốc tử căng thẳng, Triệu Phong lại nói: "Quốc sư đừng quá bi quan, có binh đến thì có tướng ngăn, nước đến thì có đất chặn."
"Bây giờ tay tiên thần còn chưa vươn tới."
"Nếu bọn chúng dám đến, ta không ngại chém bọn chúng."
Triệu Phong cười lạnh nói, đối với tiên thần, tuy lo lắng, nhưng không sợ.
Ngày xưa Triệu Phong ở trên chiến trường, không có mấy phần lực bảo vệ thân cũng không sợ.
Bây giờ có được thực lực đủ để ngang hàng với Quỷ Cốc tử, Triệu Phong lại càng không sợ.
"Nhìn Thái tử như vậy, thần ngược lại cũng đỡ lo lắng hơn."
"Thái tử nói đúng, có binh đến thì có tướng ngăn, nước đến thì có đất chặn."
"Tuy thực lực của thần ở Tiên Giới không tính là gì, nhưng giờ không có khí vận Thần Châu bài xích, trong thế gian này, thần tự tin không ai là đối thủ của thần."
Nhìn vẻ tự tin của Triệu Phong, Quỷ Cốc tử cũng cười.
"Tốt, quốc sư."
"Tiếp tục tìm kiếm cái gọi là tiên đảo Bồng Lai đi."
Triệu Phong cười nói.
"Được." Quỷ Cốc tử đáp lời.
Hai người phá không, tiếp tục tìm kiếm trên vùng biển rộng lớn này.
Thời gian tiếp tục trôi.
Cuối cùng.
Sau khi qua một ngày nữa.
"Nơi này lại có người Nhân tộc?"
Nhìn hòn đảo phía dưới hư không, trong mắt Quỷ Cốc tử lóe lên vẻ kinh ngạc.
Ở bên dưới.
Có phòng ốc, có thôn xóm.
Chỉ là so với Đại Tần ở Thần Châu, những nơi này có vẻ như vẫn còn thời kỳ chưa khai hóa.
Triệu Phong quan sát xuống.
Thần niệm tản ra.
Lập tức biết rõ nơi đây là đâu.
"Người Oa." Triệu Phong lạnh lùng nói một câu, trên mặt hiện lên vẻ chán ghét.
"Người Oa?" Quỷ Cốc tử khó hiểu nhìn Triệu Phong.
"Một đám dã nhân chưa khai phá mà thôi."
"Đã tìm được nơi đây, đợi bình định xong Hoa Nam, ta sẽ cho đóng thuyền, bình định vùng nước này." Triệu Phong lạnh lùng nói.
Là người hai đời.
Nhưng sự chán ghét đối với người Oa thì đã xâm nhập vào linh hồn, khắc cốt ghi tâm.
Thế giới này.
Nếu như không có Triệu Phong tồn tại, có lẽ sẽ còn xuất hiện tình huống giống với thế giới kiếp trước của mình.
Thần Châu tan vỡ, giặc Oa xâm lăng.
"Khoan đã."
"Không thể nào có lịch sử tương tự như vậy được, thế giới kiếp trước của ta căn bản không có tu luyện tồn tại, mà là khoa học kỹ thuật."
"Có điều, tất cả lịch sử dường như đều hoàn toàn giống thế giới này, nếu như không có ta xuất hiện, Tần Thủy Hoàng sẽ c·hết, Đại Tần sẽ suy sụp, sau đó Lưu Bang lập Hán, từng bước một, cuối cùng dị tộc làm loạn Thần Châu."
"Quá trình này liệu có phải đã được sắp đặt trước?"
"Dị tộc làm loạn Thần Châu, khí vận Thần Châu tan nát, theo khí vận Thần Châu tan nát, linh khí trời đất khô kiệt, thời mạt pháp."
"Từng chuyện này có phải chăng đã được sắp đặt trước?"
"Sự tồn tại của Thần Châu, sinh linh ở Thần Châu, vận mệnh của tộc Thanh Vân chúng ta lẽ nào đã được định sẵn?"
"Sự xuất hiện của ta đã phá vỡ định số này."
"Rốt cuộc thế giới mà ta đã từng ở là một thế giới khác, hay là hậu thế của thế giới này?"
Giờ phút này.
Khi nhìn thấy người Oa, Triệu Phong liên tưởng đến rất nhiều chuyện.
Ngay lập tức nghĩ đến một khả năng này.
Bởi vì tất cả thật sự quá quỷ dị.
Mọi thứ của Thần Châu dường như đã cố định, đều được an bài sẵn.
Vận mệnh đã định.
Nhưng Triệu Phong đã phá vỡ vận mệnh này.
Tiếp đó là tiên thần thả xuống sao băng, dường như muốn sửa lại định mệnh này.
Tất cả chuyện này, có lẽ chỉ mới là bắt đầu.
"Sự tồn tại của ta đã phá vỡ số mệnh mất nước ban đầu của Đại Tần, bởi vì sự xuất hiện của ta, thậm chí còn ngưng tụ được khí vận nhân đạo của Thần Châu."
"Sao băng từ trên trời rơi xuống chỉ là một vòng."
"Diệt Tần mới là căn bản."
"Mất khí vận Thần Châu mới là căn bản."
"Lẽ nào đây là lời nói 'đại thế thiên đạo' trong hồng hoang?"
"Cái gọi là tiên thần chỉ là thuận theo đại thế để làm, sau khi đại thế hoàn thành, khí vận Thần Châu sụp đổ, bọn chúng cũng sẽ nhận được ban thưởng từ đại thế?"
Triệu Phong suy tư.
Kết hợp với những điều đã biết từ kiếp trước, lại thêm những gì mắt thấy tai nghe, Triệu Phong đang từng bước hé mở bức màn bí ẩn của đất trời.
Chỉ là.
Có lẽ tất cả chỉ là suy đoán của Triệu Phong.
"Vẫn là nên mau chóng mạnh hơn."
"Đất trời này quá quỷ dị, thực lực mới là căn bản."
"Nếu không thì thật sự chờ đến khi khí vận Thần Châu sụp đổ, Thần Châu bị kéo vào Tiên Giới, thì bằng thực lực của ta căn bản không ứng phó nổi."
"Thiên Đình, Phật môn, yêu ma, còn có tồn tại đáng sợ nhất, kẻ đã làm cho người tu luyện cả đất trời phục dụng linh căn đan, kẻ khai sinh ra linh căn đan này."
"Tồn tại đằng sau linh căn đan này tuyệt đối có mục đích gì đó." Trong lòng Triệu Phong nghĩ thầm.
Giờ phút này.
Suy nghĩ của Triệu Phong cũng đã rõ ràng hơn.
Thực lực.
Hắn còn cần một thực lực mạnh mẽ hơn làm chỗ dựa, chỉ có như vậy.
Tương lai mới có thể đối phó được sự uy hiếp của tiên thần.
Thậm chí là sự uy hiếp khi binh phong tiến vào Thần Châu.
Không chỉ là thực lực của riêng mình, toàn bộ Đại Tần cũng nhất định phải bắt đầu tạo ra một Đại Tần võ đạo thực thụ, ứng phó tương lai.
Nếu Thần Châu luân hãm, Thần Châu sẽ bị thương tổn, đây không chỉ là chuyện riêng của Triệu Phong mà là chuyện của hàng ức sinh linh ở toàn Thần Châu.
"Bốn hòn đảo này liên kết với nhau, dân số cũng không ít, cũng có mấy triệu người."
"Bất quá, mấy triệu sinh linh này không có tiên tu."
Quỷ Cốc tử dùng thần niệm liếc qua, chậm rãi nói.
"Trước đây Từ Phúc nói Bồng Lai ở gần Uy đảo."
"Bây giờ đã tìm được Uy đảo, tìm ra Bồng Lai lại càng dễ hơn." Triệu Phong cười nói, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc.
Sau đó.
Một ngọn lửa màu đen ngưng tụ trong tay Triệu Phong.
"Thái tử định làm gì?" Quỷ Cốc tử kinh ngạc hỏi.
"Uy đảo này rõ ràng là phụ thuộc của Bồng Lai, người Oa ở đây đều là huyết thực."
"Nếu ta g·iết một ít huyết thực, chẳng lẽ bọn chúng sẽ không cảm nhận được?"
"Hơn nữa, những người Oa này chưa từng khai hóa, cũng như dã thú, không cần cố kỵ."
Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
Đưa tay lên.
Chân nguyên gia trì.
U Minh Diễm bành trướng.
Trong nháy mắt hóa thành một đóa Hỏa Liên màu đen cao ngàn trượng.
Từ trước đến giờ.
Triệu Phong thi triển U Minh Diễm rất kiềm chế, khi ra chiến trường g·iết đ·ị·c·h, Triệu Phong tuyệt đối không thi triển U Minh Diễm với đ·ị·c·h đồng tộc, chỉ khi ban đầu ở chiến trường Bắc Cương mới dùng U Minh Diễm để đối phó với dị tộc.
Ngọn lửa này quá quỷ dị, có thể đốt cháy linh hồn, thần hình đều tan biến.
Mà bây giờ.
Ở trên Uy đảo này, đối với những người Oa này, Triệu Phong tự nhiên không cần phải kiềm chế gì.
Quỷ Cốc tử thấy vậy.
Cũng không nói thêm gì.
Hắn đương nhiên hiểu chuyện gì là vì đại sự có thể hy sinh, một chút người Oa mà thôi, cũng như sâu kiến, hắn cũng không phải là người cổ hủ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận