Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 159: Triệu Phong hưng phấn (2)

Chương 159: Triệu Phong hưng phấn (2) Doanh Chính khen ngợi.
"Chẳng lẽ viên ngọc Hòa Thị Bích trong truyền thuyết cũng là một loại linh thạch?"
Nghe Doanh Chính nói chuyện, Triệu Phong lập tức nghĩ đến.
Hòa Thị Bích.
Được ca tụng là viên ngọc đệ nhất thiên hạ, hơn nữa Triệu Phong còn biết nó là gốc rễ chế tác ngọc tỷ truyền quốc.
"Thụ mệnh trời ban, Ký Thọ Vĩnh Xương".
Tám chữ này quả nhiên khiến vô số người đời sau không dám quên a!
"Cất kỹ đi."
"Muội phu ngươi chắc chắn đã bỏ ra một cái giá không nhỏ mới có được đấy."
Doanh Chính cười nói, để linh thạch về lại trong hộp.
"Thần hiểu rõ."
Vương Bí cười nói.
"Tiệc cưới tiếp tục."
Doanh Chính khoát tay, cười nói.
Mà Triệu Phong cũng lại ngồi xuống.
"Tần Vương này thật có ý, còn cố ý hỏi ta tặng cái gì."
Triệu Phong trong lòng thầm nghĩ có chút im lặng.
"Đợi chút."
"Hôm đó ta được tấn thăng Thượng tướng quân, còn thăng liền hai cấp tước hình như còn chưa nhận lấy ban thưởng."
Triệu Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Từ khi vào Hàm Dương.
Ngày đầu tiên đã cùng Tần Vương uống rượu.
Sau đó lại về nhà bên cạnh vợ con.
Khiến Triệu Phong quên luôn cả phần thưởng thăng cấp.
Lần này phần thưởng thăng cấp tuyệt đối không kém.
Thăng lên Thượng tướng quân, còn thăng hai tước vị nữa.
"Nhận lấy ban thưởng thăng cấp."
Triệu Phong lập tức ra lệnh.
"Chúc mừng túc chủ tấn thăng Hộ Quân Đô Úy, thưởng một bảo rương nhị giai."
"Chúc mừng túc chủ liên tục tăng hai tước vị, thưởng hai bảo rương nhị giai."
Bảng thông báo nhắc nhở.
"Quả nhiên, cấp bậc càng cao, bảo rương nhận được càng cao."
"Bảo rương nhị giai, hi vọng mở ra được đồ tốt."
Triệu Phong mang theo mong chờ, ra lệnh mở toàn bộ bảo rương.
"Mở bảo rương nhị giai."
"Thu hoạch được võ kỹ Địa giai 【 Nghịch Chuyển Bát Hoang 】."
"Thu hoạch được 【trung phẩm linh thạch 500 viên】."
"Thu hoạch được 【truyền thừa luyện đan sư tam giai】."
Bảng thông báo nhắc nhở.
Khi nhìn thấy võ kỹ Địa giai đầu tiên, Triệu Phong còn không có bao nhiêu gợn sóng, mặc dù rất kinh ngạc.
Khi thấy bảo vật thứ hai được mở ra, Triệu Phong vẫn giữ được bình tĩnh.
Nhưng khi nhìn đến món thứ ba, Triệu Phong đã không thể bình tĩnh.
"Truyền thừa luyện đan sư, còn là tam giai."
"Cái bảo rương này quả thật lời lớn."
"Quá tuyệt vời."
Triệu Phong trên mặt lộ vẻ kích động.
Thời đại này luyện đan sư, những người được gọi là Phương Sĩ, Triệu Phong không thể nói hết tất cả đều là kẻ lừa đảo, chí ít chín mươi chín phần trăm những cái gọi là đan dược luyện ra đều là độc đan.
Về phần 0.1 phần trăm còn lại, Triệu Phong cho rằng có bản lĩnh thực sự đi, nhưng cũng không được đến như thế.
Mà bây giờ.
Hắn có được truyền thừa luyện đan sư tam giai.
Đây chính là vạn kim khó đổi, không, cho Triệu Phong thêm nhiều linh thạch nữa cũng không đổi.
Điều này đối với hắn mà nói, đối với Diêm Đình mà nói, sẽ là sự tăng trưởng cực lớn.
Lấy sức mạnh linh đan tuyệt đối có thể giúp Diêm Đình càng thêm cường đại.
. . .
Tham gia tiệc cưới xong.
Về đến phủ đệ của mình.
Triệu Phong liền không thể chờ đợi được nữa mà nhận lấy truyền thừa luyện đan sư.
"Nhận lấy truyền thừa."
Triệu Phong nói.
Ngay sau đó.
Một dòng truyền thừa của luyện đan sư mãnh liệt dâng trào hướng về trong đầu Triệu Phong.
Dù Triệu Phong đã có được y thuật cao cấp, nhưng so với việc hiểu rõ dược lý của luyện đan sư này, kiến thức lại càng ít.
Có thể nói truyền thừa luyện đan sư này cực kỳ mênh mông.
Kéo dài không biết bao lâu.
Triệu Phong chậm rãi mở mắt.
"Không hổ là truyền thừa của luyện đan sư a."
"Quả nhiên lợi hại."
"Ký ức của luyện đan sư tam giai, muốn hoàn toàn nắm giữ cái này còn cần thời gian, càng cần qua tay luyện chế đan dược."
Triệu Phong thầm nghĩ.
Lập tức.
Hướng ngoài điện hô: "Trương Minh."
"Chủ thượng."
Trương Minh đẩy cửa bước vào.
"Bảo Hàn Hỉ đi tìm cho ta mấy cái lò luyện đan."
"Tìm một cách kín đáo."
"Đến lúc bí mật đưa tới."
Triệu Phong nói.
"Vâng."
Trương Minh lập tức đáp lời.
Về phần Triệu Phong muốn lò luyện đan để làm gì, Trương Minh căn bản không hỏi đến.
Dù sao làm thuộc hạ, hắn không cần phải hỏi đông hỏi tây.
Đây là điều cấm kỵ.
"Hai ngày nữa lại phải tham gia đám cưới Phù Tô."
"Sau đó là của ta."
"Trong lịch sử Phù Tô dường như đã cưới con gái của Lý Tư, chỉ có điều vẫn luôn lạnh nhạt với nàng."
"Bất đồng chính kiến dẫn đến hậu quả à."
"Chỉ là Phù Tô vẫn còn hơi trẻ con, cưới hỏi thì cưới hỏi, động phòng thì động phòng, hắn làm vẻ lạnh nhạt làm gì, dù sao chịu thiệt cũng không phải là hắn, thật là khó hiểu mà."
Triệu Phong không khỏi nghĩ thầm.
"Chủ thượng."
"Hạ Vô Thả đại y xin gặp."
Trương Minh đi mà quay lại, cung kính bẩm báo nói.
"Hạ Vô Thả?"
"Hắn đến làm gì?"
Triệu Phong có chút nghi hoặc.
Ngày trước tại Thương Binh doanh, Triệu Phong khá thường xuyên cùng hắn chữa thương binh, giữa cả hai cũng có chút quen thuộc, nhưng để nói là thân thiết, thì vẫn là không có.
"Bảo hắn vào chủ điện đi."
"Ta đến ngay."
Triệu Phong nói.
"Vâng."
Trương Minh cung kính nhận lệnh.
Chốc lát.
Trong chủ điện phủ đệ.
"Hạ đại y đến chơi, phủ đệ ta bỗng nhiên sinh huy a."
Triệu Phong khách sáo ôm quyền nói.
"Triệu tướng quân, còn chưa chúc mừng ngài trở thành vị Thượng tướng quân thứ tư của Đại Tần đấy."
Hạ Vô Thả cười nói.
"Hạ đại y khách khí quá."
"Ngươi đây mới về sao?"
Triệu Phong kinh ngạc hỏi.
"Mặc dù chiến sự đã dừng, nhưng ở các vùng biên cương vẫn còn nhiều thương binh, lão phu ở lại cứu chữa, hôm nay mới về đấy."
Hạ Vô Thả vuốt râu cười nói.
"Vậy Hạ đại y hôm nay tới đây là có việc gì?"
Triệu Phong trực tiếp hỏi.
"Phu nhân Triệu tướng quân đâu?"
"Hôm đó Triệu tướng quân không phải đã nói bảo lão phu bắt mạch cho phu nhân một lần, xem thử sinh đôi có ám thương không sao?"
Hạ Vô Thả cười nói.
Nghe xong điều này.
Triệu Phong chợt tỉnh ngộ.
Chuyện này đúng là do hắn nói.
Khi biết Vương Yên đã sinh cho mình một đôi con, lúc đó Hạ Vô Thả đi Triệu quốc một thời gian, sau khi biết y thuật của Hạ Vô Thả rất giỏi, Triệu Phong cũng tiện miệng nói một câu bảo ông ấy bắt mạch cho Vương Yên, kê chút thuốc bồi bổ.
Thuận miệng nói, không ngờ Hạ Vô Thả lại vẫn nhớ kỹ.
Điều này làm Triệu Phong không hề nghĩ đến.
"Không ngờ Hạ đại y còn nhớ việc này."
Triệu Phong cười cười.
"Chuyện của Triệu tướng quân, làm sao ta có thể quên được."
"Còn nữa, khi nào Triệu tướng quân định làm tiệc cưới vậy?"
"Lão phu vẫn còn đợi đi dự đó."
Hạ Vô Thả cười nói.
"Tiệc cưới ngay sau tiệc cưới của Trưởng công tử mấy ngày, ta dự định trước hết làm một bữa ở Hàm Dương, sau đó sẽ về quê nhà để bà con lối xóm chung vui."
Triệu Phong vừa cười vừa nói.
"Vậy cũng tốt."
"Bây giờ Triệu tướng quân đã là Thượng tướng quân, có Đại vương tham dự tiệc cưới, đây đúng là chuyện tốt."
Hạ Vô Thả gật nhẹ đầu.
"Bây giờ vợ ta còn đang ở Vương phủ, đợi đến lúc cưới về rồi mới có thể quay về, cho nên hôm nay để Hạ đại y đến đây một chuyến tay không rồi."
Triệu Phong áy náy nói.
"Không sao."
"Đợi lần sau phu nhân về nhà, lão phu sẽ lại đến."
Hạ Vô Thả cũng không trách móc.
"Làm phiền."
Triệu Phong cảm tạ một tiếng.
. . .
Không mấy ngày sau.
Triệu Phong lại tham gia tiệc cưới của Phù Tô.
Tông thất trang trí trong phủ Phù Tô vui vẻ hớn hở, nhưng không khí toàn bộ tiệc cưới không bằng Vương phủ.
Phù Tô mặt ủ mày ê, người bên cạnh là con gái Lý Tư cũng thế.
Dù là lúc dâng trà.
Doanh Chính và mẹ của Phù Tô là Mị thị ngồi phía trên, khi Phù Tô dâng trà thì mặt ủ mày ê, dâng trà cho vợ chồng Lý Tư thì lại càng như vậy.
Cuối cùng.
Buổi tiệc cưới kết thúc một cách quái dị.
"Phù Tô a Phù Tô."
"Sách sử chép quả thật không sai mà."
"Lạnh nhạt với con gái Lý Tư."
"Cuộc hôn nhân lần này thật là quái lạ mà."
Triệu Phong cũng mang theo vài phần suy tư rời đi.
Cho dù là khi Doanh Chính rời đi, sắc mặt cũng lạnh tanh.
Hoàn toàn không có vẻ vui mừng như khi gả Lịch Dương.
Trong phủ Phù Tô!
Bên trong tẩm điện.
Con gái Lý Tư ngồi trên giường đợi.
Nhưng đến tận khuya, Phù Tô cũng chưa hề bước vào cửa.
Trên gương mặt xinh đẹp của con gái Lý Tư cũng lộ ra vẻ khó khăn, nhưng làm con gái, cuối cùng nàng cũng không thể cưỡng lại số mệnh.
"Vương Yên."
"Ta không bằng ngươi."
"Ngươi thay đổi vận mệnh, tránh khỏi chuyện kết hôn, hơn nữa lại còn tìm được một vị Thượng tướng quân của Đại Tần, người trẻ tuổi tài giỏi nhất Đại Tần."
"Còn ta... Lại gả cho người là kẻ thù của phụ thân."
"Cả đời này, định sẵn bị lạnh nhạt rồi."
Con gái Lý Tư lộ vẻ bi ai.
Khi còn ở nhà trước khi lấy chồng, Lý Nhu đã rõ vận mệnh của mình, có thể cuối cùng vẫn mang theo chút thấp thỏm, hi vọng không phải như vậy.
Nhưng cuối cùng lại như vậy, không cách nào thay đổi.
Trong phủ Lý Tư!
"Phụ thân."
"Lẽ nào cứ để muội muội chịu cảnh lạnh nhạt ở phủ Phù Tô vậy sao?"
"Hôm nay dáng vẻ của Phù Tô, người cũng đã thấy, dâng trà mà cũng lạnh lùng như vậy."
"Muội muội gả qua đó chắc chắn sẽ gặp khó khăn."
Lý Do mặt đầy bất đắc dĩ oán trách nói.
Trước mặt hắn, Lý Tư sắc mặt cũng không khá hơn.
"Do nhi à."
"Cái này, chính là vương quyền đấy."
"Đại vương ban hôn, lẽ nào người làm thần tử lại có thể chống đối sao?"
"Nhu nhi sai là vì sinh ra ở Lý gia ta, làm cha cũng không cứu được nó."
Lý Tư cười khổ một tiếng.
"Thế nhưng... lẽ nào thật sự không có cách nào sao?"
Lý Do vẫn không cam tâm.
"Muốn thay đổi, chỉ có một cách."
"Phù Tô không thể kế vị."
"Nếu hắn là một công tử bình thường, vậy thì phụ thân đã không có cái gọi là bất đồng chính kiến, có lẽ tình cảnh của Nhu nhi sẽ còn tốt hơn một chút."
"Nhưng... ai...."
Lý Tư thở dài một tiếng.
"Phù Tô là Trưởng công tử, vị thế đứng đầu trong các công tử, tuổi tác lớn nhất, hơn nữa thế lực mẫu tộc của Phù Tô cũng không nhỏ, lại có tôn thất ủng hộ, ngôi vị Thái tử tương lai cơ hồ là của hắn."
"Không thể thay đổi."
Lý Do thở hắt ra một hơi.
"Chuyện tương lai, ai mà nói trước được chứ."
"Do à."
"Con ở Bắc Cương đảm nhiệm chức quận trưởng cũng được một thời gian, nhưng con có ý định tòng quân không?"
Lý Tư bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
Lý Do sững sờ, không hiểu nhìn Lý Tư: "Phụ thân nói vậy là ý gì? Trước kia ta luôn muốn nhập ngũ, nhưng phụ thân căn bản không cho phép, bây giờ sao lại muốn để ta nhập ngũ rồi?""Ha ha.""Bây giờ tình hình khác rồi.""Triệu Phong biết rõ đó."Lý Tư nhìn Lý Do."Danh tiếng Thượng tướng quân Triệu Phong cả Đại Tần ai mà không biết?""Từ trước đến nay, trong quân ta chỉ bội phục Thượng tướng quân Vương Tiễn.""Nhưng bây giờ lại thêm một Thượng tướng quân Triệu Phong."Lý Do trầm giọng nói, vẻ kính sợ trong mắt không hề thay đổi."Triệu Phong đã được phong Thượng tướng quân.""Nhưng đại doanh chưa được tổ kiến.""Một đại doanh ít nhất có hai chủ doanh, nhưng làm cha cảm thấy có thể là ba chủ doanh.""Cho nên, làm cha chuẩn bị mưu tính cho ngươi một phen.""Giành được một vị trí chủ tướng.""Cha con ta một người văn một người võ."Lý Tư vừa cười vừa nói."Hết thảy nghe theo sự an bài của phụ thân."Lý Do nghĩ ngợi, không cự tuyệt.Hơn nữa quả thật là hắn đối với Triệu Phong tràn đầy kính nể. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận