Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 213: Trứng rồng? Thiên phú thần thông! Mật lệnh về Vân Trung! (1)

Chương 213: Trứng rồng? Thiên phú thần thông! Mật lệnh về Vân Trung! (1)
Lấy lại tinh thần. Triệu Phong nghĩ đến mình mới nhận được một cái bảo rương.
"Nhận lấy bảo rương."
Triệu Phong ra lệnh.
"Túc chủ tước tấn 【Đại Thứ Trưởng】 thu hoạch được nhị giai bảo rương một cái."
Bảng nhắc nhở nói.
"Mở ra."
Triệu Phong lập tức nói.
"Mở ra nhị giai bảo rương."
"Chúc mừng túc chủ thu hoạch được thiên giai cao phẩm 【vô danh hung thú trứng】."
Bảng nhắc nhở nói.
"Hung thú trứng?"
"Cái này mẹ nó đều có thể mở ra?"
"Nói đùa sao."
Nhìn xem phần thưởng mở ra lần này, Triệu Phong có chút khó hiểu.
Cho dù là mở ra thần binh lợi khí gì, công pháp bí tịch cũng tốt.
Kết quả lại mở ra một quả trứng.
Cái này có thể làm được gì?
Giờ phút này Triệu Phong rất thất vọng.
Bất quá.
Hiện tại đã mở rồi, Triệu Phong cũng không thể đem nó trả lại.
Lúc này thần niệm khẽ động, lấy quả trứng này ra.
Nhất thời.
Tại trước mặt Triệu Phong xuất hiện một quả trứng lớn màu đen còn lớn hơn cả người hắn.
Khi quả trứng này xuất hiện, toàn bộ cung điện xuất hiện một cỗ uy áp kinh khủng.
Còn có một cỗ khí tức cực kỳ kiềm chế, và cả băng lãnh xuất hiện.
Nếu như là người bình thường, chỉ sợ giờ phút này đều bị một cỗ khí tức này xâm nhập, trực tiếp mất mạng.
"Lực lượng thật kinh khủng."
"Khí tức này cùng khí tức trên chiến trường có chút tương tự."
"Hung thú, sát khí?"
"Trong này không phải là con hung thú kinh khủng gì chứ?"
"Nếu như cái này mở ra, sẽ không có chuyện gì chứ?"
Nhìn quả trứng lớn trước mắt, Triệu Phong có chút thấp thỏm.
Hung thú!
Vô luận ở thế giới nào, đây đều là giống loài chỉ biết rõ khát máu giết chóc, không có linh trí, không có tư tưởng, giết chóc chính là bản năng.
Nếu như mở ra một con hung thú không bị khống chế, vậy thì đáng sợ.
"Huyết khế nhận chủ, chắc là có thể khống chế."
"Dù sao đây vẫn chỉ là một quả trứng."
"Dù sao cái này cũng chỉ là mở ra từ nhị giai bảo rương, chắc là có thể khống chế."
Nhưng nghĩ lại, nhìn quả trứng trước mắt, Triệu Phong vẫn không muốn lãng phí.
Suy tư xong.
Triệu Phong quyết định.
Mở.
Đồng thời ký kết huyết khế.
Trong công pháp tu luyện của mình, huyết khế chi pháp cũng là đơn giản nhất, chỉ cần ký kết liền có thể khống chế.
Nếu không thể ký kết, thì Triệu Phong sẽ cho nổ quả trứng này.
Nghĩ đến đây.
Triệu Phong giơ lên tay trái, tay phải thì ngưng tụ một lưỡi dao chân khí nhỏ, hướng về tay trái vạch một đường.
Một giọt tinh huyết cũng theo đó ép ra.
"Lấy tinh huyết của ta, ký kết huyết khế."
"Thương thiên chứng giám."
"Khế."
Triệu Phong dùng huyết khế ký kết chi pháp trong công pháp, nhỏ tinh huyết về phía quả trứng này.
Khi tinh huyết rơi vào vỏ trứng trong một khoảnh khắc, ánh mắt Triệu Phong lập tức dán chặt vào đó.
Nếu như huyết khế ký kết thành công, tinh huyết sẽ hòa nhập vào trong quả trứng.
Nếu ký kết không thành công, thì tinh huyết sẽ biến mất.
Triệu Phong dõi mắt nhìn.
Thấy tinh huyết không có dấu hiệu hòa nhập vào.
Triệu Phong nhướng mày, lòng bàn tay phải hội tụ một đạo chân khí còn bá đạo hơn.
"Xem ra trứng này không cần thiết tồn tại."
Triệu Phong tự lẩm bẩm, liền chuẩn bị dùng chân khí trực tiếp đánh nát.
Tránh cho mở ra một con hung thú không thể khống chế, vậy thì xong đời.
Ngay lúc Triệu Phong chuẩn bị động thủ.
Vèo.
Tinh huyết trên trứng bỗng nhiên lóe lên một đạo huyết quang, trực tiếp dung nhập vào quả trứng này.
"Chẳng lẽ lại còn nghe hiểu ta?"
"Nghe được ta muốn đánh nổ, nên ký kết huyết khế rồi?"
Triệu Phong cũng có chút buồn cười nhìn, nhưng chân khí trên lòng bàn tay cũng chậm rãi thu hồi.
Tinh huyết hòa nhập.
Trên quả trứng lớn, bỗng nhiên xuất hiện một vòng hào quang đỏ như máu.
"Khế, thành."
Tựa hồ là pháp tắc khế ước sâu xa thăm thẳm.
Triệu Phong nhìn quả trứng lớn trước mắt, có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức sinh mệnh bên trong, đồng thời còn có quyền khống chế với con hung thú bên trong trứng, nắm giữ linh hồn của nó.
Khi khế ước đã được ký kết.
Triệu Phong cũng không lo lắng gì nữa, bởi vì hiện tại dù mở ra hung thú gì cũng có thể khống chế.
Sẽ không gây ra chuyện gì xấu.
"Năng lượng."
"Năng lượng to lớn."
Lúc này.
Bỗng có một giọng nói truyền vào tai Triệu Phong.
"Đây không phải hung thú bình thường, lại có cả linh trí."
Nghe được thanh âm này, mặt Triệu Phong lộ vẻ vui mừng.
Nếu là một con hung thú chỉ biết giết chóc, khát máu vô cùng, có lẽ Triệu Phong còn không coi trọng.
Nhưng nếu có linh trí, thì lại vô cùng đáng sợ.
Có thể trở thành một trợ thủ đắc lực cho Triệu Phong.
"Linh thạch chắc là được." Triệu Phong nghĩ đến.
Trực tiếp lấy ra năm mươi viên linh thạch hạ phẩm, vung tay lên, năm mươi viên linh thạch rơi xuống xung quanh quả trứng lớn.
Lập tức.
Quả trứng lớn này xuất hiện một lực hấp thụ kinh khủng, linh khí bên trong linh thạch ồ ạt lao về phía quả trứng lớn.
Chỉ trong nháy mắt.
Năm mươi viên linh thạch đã bị thôn phệ hết, biến thành những tảng đá xám xịt không chút ánh sáng.
"Tiềm lực không nhỏ."
"Năm mươi viên linh thạch còn chưa đủ."
Triệu Phong lẩm bẩm một câu.
Vung tay lên.
Một trăm viên linh thạch trung phẩm, linh thạch cấp độ cao hơn trước rơi xuống xung quanh quả trứng lớn, quá trình thôn phệ lại tiếp tục.
Nhưng rất nhanh năng lượng trong linh thạch lại bị nuốt hết không còn.
"Ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể nuốt bao nhiêu linh thạch."
"Nếu như ra ngoài là đồ vô dụng, thì ta sẽ nấu ngươi."
Nhìn trong không gian trữ vật vẫn còn mấy ngàn viên linh thạch, đây đều là Triệu Phong thông qua rút thưởng mà có, vẫn chưa có cơ hội dùng, bây giờ tất cả đều bị quả trứng này ăn hết.
Dứt khoát.
Triệu Phong không dừng tay, ném linh thạch về phía quả trứng lớn.
Toàn bộ đại điện xuất hiện một cơn bão linh khí.
Người bình thường có lẽ cảm thấy không chịu nổi.
Nhưng những thân vệ trấn thủ trong phủ lại cảm nhận được một luồng linh khí mạnh mẽ đang tồn tại.
"Không được phân tâm."
"Trấn thủ các nơi, không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rầy chủ thượng."
Hàn Thần Nhan thấy thế, trầm giọng nói.
Hắn hiện tại đã không còn là Hàn Thần Nhan trước đây, mà là năm trăm tướng thân vệ của Triệu Phong.
Và còn có võ giả cảnh giới Tiên Thiên chân khí.
"Vâng."
Các thân vệ cung kính đáp, cấp tốc phân tán ra, hộ pháp cho Triệu Phong trong đại điện.
Thời gian dần trôi qua.
Đến đêm khuya.
Sau khi Triệu Phong dùng gần hai ngàn viên linh thạch.
Rốt cuộc.
Trứng hung thú xuất hiện vết nứt.
Một cỗ sát khí màu đen từ trong trứng phóng ra, theo sát sau đó.
"Ngang."
Một tiếng long ngâm hung lệ vang vọng trong đại điện.
Âm thanh truyền đến khắp phủ đệ.
Tựa như làm rung động cả hư không.
Nhưng âm thanh may mà không lớn, cũng không truyền ra ngoài phủ đệ.
"Rồng?"
Triệu Phong mang theo vài phần mong đợi nhìn vỏ trứng đang vỡ ra.
Chỉ thấy bên trong, một con Hắc Long dài một mét, thuần màu đen hiện ra trước mắt.
Tuy nói chỉ mới xuất thế.
Nhưng Hắc Long này không thần thánh như Thần Long trong truyền thuyết, trên người hiện lên sát khí của hung thú, mang theo tử vong khí tức mãnh liệt.
Một đôi mắt rồng cũng đỏ như máu, giống như bị ma nhập.
Dù là mới sinh ra.
Giờ phút này nó cũng đã bay lên không trung, rời khỏi mặt đất, tựa hồ đây là thiên phú của nó.
"Coi như là vận may sao?"
"Trứng hung thú này lại mở ra một con Hắc Long."
"Mặc dù hiện tại trông không mạnh, nhưng đây lại có cơ hội trưởng thành."
Triệu Phong ngạc nhiên nhìn xem.
Lúc này!
"Kiểm tra thấy túc chủ cùng hung thú Hắc Long đã ký kết huyết khế."
"Hoàn toàn khống chế Hắc Long."
"Có thể ngẫu nhiên nhặt lấy một lần thiên phú thần thông của Hắc Long."
Bảng bỗng nhiên xuất hiện nhắc nhở.
"Còn có chuyện tốt thế này?"
Triệu Phong vui mừng, liền nói ngay: "Nhặt lấy."
"Nhặt lấy 【thiên phú thần thông】 của hung thú Hắc Long, 【Ngự Phong】"
Bảng xuất hiện nhắc nhở.
Sau một khắc.
Một đạo quang huy từ trên người Hắc Long rơi xuống người Triệu Phong.
Theo sát đó.
Triệu Phong có thêm trong thức hải một đạo thần thông nắm giữ một cách tự nhiên.
"Ngự Phong."
"Thần thông sinh ra của loài rồng, ngự gió mà bay."
Chỉ trong nháy mắt, Triệu Phong đã có một sự minh ngộ.
Dù hiện tại Triệu Phong có thuộc tính toàn diện vượt quá vạn điểm, chân khí cường đại, có thể dựa vào chân khí làm cho cơ thể mình nhẹ nhàng, và tốc độ có thể khiến hắn một bước đi được vài chục thước.
Tất cả những thứ này đã vượt xa người phàm.
Nhưng Triệu Phong lại không thể ngự không bay.
Triệu Phong vẫn chưa đạt đến tình trạng có thể dùng chân khí để bay.
Nhưng bây giờ có thiên phú thần thông Ngự Phong của Hắc Long này.
Dường như có thể làm được.
"Thử xem."
Triệu Phong mang theo vài phần mong đợi.
Trực tiếp chuyển đổi chân khí, thi triển thần thông Ngự Phong.
Theo chân khí thúc giục.
Một luồng sức mạnh thần thông vô hình được điều động.
Chân khí cũng theo đó biến đổi.
Mà trên người Triệu Phong cũng theo đó xuất hiện một sợi sức mạnh thần thông.
Cả người hắn tựa hồ bị một cơn gió nâng lên, lơ lửng giữa không trung.
"Thật sự có thể."
"Mà chân khí tiêu hao ít hơn tưởng tượng."
Nhìn bản thân lơ lửng cách mặt đất, Triệu Phong lộ vẻ mừng rỡ.
Thần thông này chỉ cần bản thân nắm giữ hoàn toàn, chính là đã nắm giữ được khả năng bay lượn.
Thiên hạ bao la, Triệu Phong có thể tự do tung hoành, dù là mười vạn đại quân, Triệu Phong cũng có thể bay lên không mà rời đi.
"Rồng a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận