Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 156: Doanh Chính: Nếu như là con của nàng, đã sớm lập Thái tử!

Chương 156: Doanh Chính: Nếu là con của nàng, đã sớm lập Thái Tử!"Bình thường.""Là tướng môn hàng đầu của Đại Tần, bọn họ không thể hoàn toàn trở mặt.""Nếu ta thua, Mông gia sẽ vạn kiếp bất phục." Phù Tô bình tĩnh trả lời. "Công tử không cần nhạy cảm." "Nhìn chung các công tử của Đại vương, ai có thể tranh giành với công tử?" "Thế mà.""Mông Nghị lựa chọn cũng đại biểu cho thái độ của Mông gia." Vương Oản tự tin cười nói. "Triều thần ủng hộ chỉ là ủng hộ, tất cả quyết định vẫn nằm trong tay phụ vương.""Không cần nghĩ nhiều vậy." Phù Tô rất bình thản nói. Đối với vị trí kia, trong lòng hắn tự nhiên có ý nghĩ. Nhưng có ý nghĩ thì có thể làm gì? Chỉ cần phụ vương không lập hắn làm Thái Tử, tất cả đều là giả dối. Triều thần ủng hộ nhiều thì sao? Vẫn không thể bù được một câu nói của phụ vương! Nhìn Phù Tô như vậy. Vương Oản và Ngỗi Trạng cũng không biết nói gì. "Đêm đã khuya." "Lão thần hai người xin phép cáo lui trước." Vương Oản khom người cúi đầu với Phù Tô. "Hai vị đại nhân tạm biệt." "Ta không tiễn." Phù Tô gật nhẹ đầu. Sau khi Vương Oản hai người rời đi. Phù Tô lộ vẻ bất đắc dĩ: "Vương quyền, tông tộc, mẫu tộc, đúng là không thể tự chủ." "Con gái Lý Tư..." Vương phủ! "Cha.""Sao Triệu Phong còn chưa về vậy?" Trong hậu viện. Sau khi hai đứa trẻ ngủ say, Vương Yên chậm rãi đến hậu viện, lo lắng hỏi Vương Tiễn. "Yên nhi con cứ yên tâm." "Triệu Phong hiện giờ rất tốt." "Đại vương rất ưu ái nó, bây giờ đang trong cung uống rượu cùng Đại vương đây." "Đây là cơ hội mà đến cả cha cũng chưa từng có." Vương Tiễn có chút ghen tị nói. "Vậy ngày mai chàng ấy có về được không?" Vương Yên có chút thấp thỏm. Từ sau lần từ biệt ở quân doanh, nàng đã mấy năm chưa gặp Triệu Phong. Dù đã sinh cho Triệu Phong một đôi nhi nữ, lại được Đại vương tứ hôn, nàng đương nhiên là thê tử của Triệu Phong. Nhưng nghĩ đến Triệu Phong, nàng vẫn có chút lo lắng. Mấy năm không gặp. Nàng không biết rõ Triệu Phong sẽ đối xử với nàng như thế nào. "Có thể về.""Con cứ ở nhà đợi đi." Vương Tiễn vừa cười vừa nói. Với cô con gái này, ông tự nhiên yêu thương vô hạn. So với đãi ngộ của các con trai ông còn tốt hơn nhiều. "Vâng." Vương Yên lúc này mới gật đầu nhẹ. "Con đi thăm nhà Triệu Phong chưa, mẫu thân và muội muội hắn thế nào?" Vương Tiễn tò mò hỏi. Về Triệu Phong, ông vẫn hiểu đôi chút, nhưng về người nhà Triệu Phong thì ông không rõ. "Họ đều rất khỏe." Vương Yên nở nụ cười ấm áp. "Tốt là tốt rồi.""Cha chỉ sợ con gả đi sẽ chịu thiệt.""Bất quá," "Tình hình sau này có lẽ sẽ thay đổi một chút.""Triệu Phong đã được Đại vương phong làm Thượng tướng quân, chắc về sau sẽ ở Hàm Dương, cha đến thăm con cũng tiện." Vương Tiễn cười ha hả nói. "Triệu Phong được phong Thượng tướng quân rồi?" "Thật hay giả?" Vương Yên tỏ vẻ kinh hãi. "Chẳng lẽ cha chưa nói với con?" Vương Tiễn có chút hoài nghi bản thân nói. "Chưa ạ!" Vương Yên ngơ ngác. "Ngay hôm nay.""Triệu Phong được phong làm Thượng tướng quân.""Yên nhi, sau này con sẽ là phu nhân của Thượng tướng quân.""Phải nói rằng, mắt nhìn người của con tốt thật, vừa gặp đã gặp được Thượng tướng quân." Vương Tiễn không nhịn được cười nói. "Chàng ấy vậy mà thành Thượng tướng quân?" "Từ một quân hầu trước kia, cái hậu cần quân mà thành Thượng tướng quân?" "Sao có thể được?" Vương Yên tỏ vẻ khó tin. Tuy biết Triệu Phong dũng mãnh, nhưng dù nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ Triệu Phong hôm nay vậy mà lại trở thành Thượng tướng quân, giống cha của nàng! "Thượng tướng quân hai mươi tuổi.""Yên nhi à.""Có lẽ về sau vị trí quốc úy cũng sẽ đến lượt Triệu Phong.""Ít nhất là trong thế hệ trẻ, bất kể là Bí nhi hay Mông Điềm, hoặc là Lý Tín, bọn họ đều không thể so với Triệu Phong." Dù là Vương Tiễn, giờ phút này cũng không khỏi cảm khái một câu. "Quốc úy..." Nét mặt Vương Yên càng thêm phức tạp. Trước kia. Có lẽ thân là con gái Vương gia, thân phận của nàng không thấp. Nhưng so với Triệu Phong bây giờ, thân phận của nàng căn bản không là gì. Vì vậy, tâm trạng nàng bây giờ cũng ngày càng lo lắng. Sợ rằng Triệu Phong sẽ không muốn nàng nữa. Dù sao, nói cho cùng. Tình nghĩa của họ chỉ là một cái ân cứu mạng lấy thân báo đáp.. . . Một đêm trôi qua không có chuyện gì! Nhưng đối với nhiều đại thần trong triều, Triệu Phong không thể nghi ngờ là đối tượng khiến người khác vô cùng hâm mộ. Tuy nhiều đại thần không ở sâu trong hoàng cung, nhưng trong vương cung, tai mắt tự nhiên cũng truyền ra tin tức. Triệu Phong được Đại vương giữ lại trong cung, trắng đêm uống rượu, vui vẻ hết mình. Đây là vinh hạnh đặc biệt mà không một triều thần nào có được. Trong vương cung, tại một thiên điện! Triệu Phong không mặc quần áo, nằm ngủ trên giường. Mặt trời vừa lên. Triệu Phong chậm rãi mở mắt. "Ngủ một giấc thật thoải mái!" "Nhập ngũ nhiều năm như vậy, đây là giấc ngủ ngon nhất.""Không ngờ bốn năm trước mình vẫn là dân thường, giờ lại ngủ trong cung, cứ như một giấc mộng." Nhìn mái nhà trong điện, Triệu Phong hơi xúc động nghĩ. Đêm qua. Với thể chất của Triệu Phong rất khó say, chỉ cần dùng chân khí, Triệu Phong sẽ không say. Nhưng Triệu Phong không làm. Khó có khi Tần Vương vui vẻ đến thế, mở rộng lòng mình, Triệu Phong cũng dốc lòng bồi quân tử. Nhưng nhờ thể chất cường đại với thuộc tính toàn diện, cơn say đã bị Triệu Phong loại bỏ nhanh chóng, đổi mới rất nhanh. Lập tức. Triệu Phong chậm rãi ngồi dậy, phát hiện bản thân trần truồng, liếc mắt nhìn, không thấy quần áo của mình đâu. "Có ai không?" Triệu Phong gọi về phía ngoài điện. Tiếng vừa dứt. Cửa điện mở ra. Một cung nữ đẩy cửa bước vào. "Thượng tướng quân tỉnh." "Nô tỳ sẽ hầu hạ Thượng tướng quân thay quần áo." Một cung nữ cầm đầu cung kính nói. Tiến vào. Cung nữ quay đầu hô: "Người đâu, đem quan bào của Thượng tướng quân mang lên." Sau đó. Cung nữ này chậm rãi đi vào điện, khi thấy dáng vẻ của Triệu Phong, cái thân thể cường tráng và vạm vỡ kia, mặt cũng không khỏi đỏ lên. Trong vương cung này. Ngoài Tần Vương, Triệu Phong là nam tử duy nhất, lại có vốn liếng mạnh mẽ như vậy, tự nhiên khiến các cung nữ liên tưởng. Tiếp đó. Mấy cung nữ tiến vào trong điện, trên tay bưng quan bào Thượng tướng quân của Triệu Phong, cùng với đai lưng, bội kiếm. Khi nhìn thấy Triệu Phong, sắc mặt của họ cũng giống như người cung nữ đầu tiên. "Thượng tướng quân.""Nô tỳ hầu hạ người thay quần áo." Cung nữ cung kính nói. "Không cần, các ngươi lui ra đi." Triệu Phong liếc nhìn rồi nói. "Thượng tướng quân.""Đây là chức trách của nô tỳ, nếu Thượng tướng quân không cho chúng ta hầu hạ người thay quần áo, nô tỳ sẽ bị trách phạt." Các cung nữ lập tức đồng loạt quỳ xuống. Thấy vậy. Triệu Phong cũng chỉ đành gật đầu, đứng lên, dang hai tay. "Đa tạ Thượng tướng quân." Mấy cung nữ lúc này mới dám tiến lên, giúp Triệu Phong thay quần áo. "Đại vương đã tỉnh chưa?" Triệu Phong tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận