Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 268: Bán khải phản quốc! Doanh Chính tức giận! Thần Châu là nhất sau tịnh thổ! (1)

Chương 268: Bán khai phản quốc! Doanh Chính tức giận! Thần Châu là tịnh thổ cuối cùng! (1) "Bởi vì Thánh Nhân đã vô số năm chưa từng xuất hiện." "Cụ thể, ta loại tiểu tiên này làm sao lại biết rõ." Quỷ Cốc tử lắc đầu, cũng tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. "Vậy thật sự có Thánh Nhân ư?" 'Mẹ nó.' "Ta biết thế giới này không đơn giản, không ngờ lại là thế giới Hồng Hoang." Đạt được sự khẳng định của Quỷ Cốc tử rằng có Thánh Nhân tồn tại, Triệu Phong cũng có chút mộng mị. Sau một hồi lâu im lặng. Triệu Phong lấy lại tinh thần: "Tiền bối, ngươi vẫn chưa trả lời ta vì sao Thần Châu không có người tu luyện?" "Lẽ nào trên đại địa Thần Châu chỉ có một mình tiền bối là người tu luyện sao?" Quỷ Cốc tử cười một tiếng: "Ngươi chẳng phải là người thứ hai?" "Tiền bối." "Vãn bối nói là tu tiên giả." Triệu Phong có chút bất đắc dĩ nói. "Như ngươi thấy." "Cái này trên Thần Châu chỉ có một mình ta là người tu luyện." "Nói đúng ra, chỉ một mình ta còn sống là người tu luyện." Quỷ Cốc tử cười cười. "Đã có Tiên đạo, không có khả năng người người đều phục dụng linh căn đan để tu luyện, chắc chắn sẽ có chân chính tu tiên giả chứ?" Triệu Phong hỏi. "Trải qua quá nhiều năm, ta cũng quên mất rồi." "Bất quá." "Ngươi có biết tuyệt địa thông thiên?" Quỷ Cốc tử bỗng nhiên hỏi. "Vãn bối biết đại khái." "Thần Tiên ở trên trời, người phàm ở dưới đất, mỗi người quản lý công việc của mình." Triệu Phong nói. Điều này tự nhiên không phải ở thế giới này mới biết, mà là kiếp trước biết được qua những câu chuyện thần thoại. "Tiên nhân không được nhập thế gian." "Đây chính là căn bản của tuyệt địa Thông Thiên." Quỷ Cốc tử chậm rãi nói. "Vậy vì sao tiền bối lại ở đây?" "Mà tiên không được hạ giới, vậy phương pháp tu luyện hẳn là có thể truyền lại xuống chứ?" Triệu Phong vẫn kinh ngạc hỏi. "Tiên nhân phục dụng linh căn đan đã lập tức tàn sát những người không phục linh căn đan, đi săn làm thức ăn, lấy ma làm định nghĩa." "Mà Thần Châu là vùng tịnh thổ cuối cùng mà bọn họ chưa từng đặt chân tới." "Bọn họ tự nhiên đã đoạn tuyệt con đường tu luyện của Thần Châu, đoạn tuyệt cơ hội phản kháng của Thần Châu." Quỷ Cốc tử ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói. "Thần Châu là vùng tịnh thổ cuối cùng?" "Đã thiên địa đều luân hãm, vì sao Thần Châu còn có thể tồn tại?" "Khó đạo thần châu có lực lượng nào đó bảo vệ?" Triệu Phong hiếu kì hỏi. Gặp được Quỷ Cốc tử này, Triệu Phong kỳ thực có quá nhiều nghi vấn. "Phía trên Thần Châu có Nhân tộc khí vận cuối cùng bảo vệ." "Đương nhiên." "Lão phu nói những Nhân tộc khí vận này, có lẽ ngươi cũng không hiểu." Nói tóm lại. "Ít nhất trong vòng ngàn năm, Thần Châu vẫn có thể trở thành vùng tịnh thổ cuối cùng của thiên địa." "Về phần sau ngàn năm, vậy khó nói." Quỷ Cốc tử có chút bất đắc dĩ nói. "Sau ngàn năm, chẳng lẽ khí vận Nhân tộc sẽ tiêu tan?" Triệu Phong truy hỏi. "Gốc rễ khí vận của Nhân tộc nằm ở Nhân tộc, ở sự ngưng tụ của vương triều, nếu vương triều hỗn loạn, chiến loạn nổi lên bốn phía, theo chiến tranh phát sinh, khí vận cũng sẽ dần dần tiêu tan do Nhân tộc tự tàn sát lẫn nhau, mỗi một Nhân tộc chết đi đều sẽ đại diện cho một phần khí vận của Nhân tộc tiêu tan." "Nói vậy ngươi có thể hiểu chứ?" "Hơn nữa." "Đối với Thần Châu, vùng tịnh thổ này, ngươi cho rằng những ma tiên kia chẳng lẽ không để mắt tới sao?" "Chỉ đợi khí vận tan biến, không cách nào bảo vệ Thần Châu, vào thời khắc đó toàn bộ Thần Châu cũng sẽ biến thành nơi huyết thực, biến thành luyện ngục trần gian." Quỷ Cốc tử ngữ khí bất đắc dĩ nói. Nghe Quỷ Cốc tử từ đầu đến cuối trình bày. Triệu Phong lập tức nghĩ đến lịch sử. Nghĩ đến cuối Tần. Nghĩ đến Tần Thủy Hoàng chết bệnh. Lại nghĩ đến nhà Hán. Nghĩ đến Vương Mãng sau này, nghĩ đến cuối thời Đông Hán, nghĩ đến Ngũ Hồ loạn Thần Châu, nghĩ đến tương lai Ngũ Đại Thập Quốc. Không hề nghi ngờ. Tương lai Thần Châu chắc chắn chiến tranh không ngừng, khí vận Nhân tộc ở Thần Châu cũng sẽ dần tan biến trong chiến tranh, cho đến khi không còn cách nào bảo vệ Thần Châu, cuối cùng, toàn bộ Thần Châu biến thành nơi huyết thực. Tất cả những điều này. Có lẽ đều là kế hoạch của những kẻ được gọi là tiên. Phá hủy khí vận của Thần Châu, để Thần Châu biến thành lò mổ. Ngay thời khắc này, Triệu Phong cũng cảm nhận được một sự đè nén khó tả. Nếu quả thật là loại tình huống đó, thì tương lai Nhân tộc, tương lai Thanh Vân tộc lại biến thành luyện ngục đáng sợ đến mức nào? "Tiền bối đã biết, vì sao không ngăn cản?" "Với năng lực của tiền bối hẳn là có thể ngăn cản?" Triệu Phong trầm giọng hỏi. "Thần Châu không thể tồn tiên." "Tuy ta bị thương nặng, nhưng vẫn là Tiên thể, một khi nhập thế sẽ bị khí vận của Nhân tộc cắn nuốt, cho nên không thể tự mình xuất thủ." Quỷ Cốc tử hít một hơi. "Cho nên, từ khi vào Thần Châu đến nay, tiền bối liền bồi dưỡng đệ tử, muốn để đệ tử nhập thế kết thúc loạn tượng ở Thần Châu." Triệu Phong dường như đã hiểu. Quỷ Cốc tử nhẹ gật đầu: "Đúng vậy." "Đáng tiếc, những đệ tử mà lão phu dạy bảo tuy không tệ, nhưng cuối cùng vẫn là phàm nhân, muốn chấm dứt loạn lạc giữa các nước, để thiên hạ thống nhất, vẫn không hề dễ dàng." "Hơn nữa." "Ngươi cho rằng lão phu ở Thần Châu mưu đồ sự quy nhất của khí vận Nhân tộc, những ma tiên kia sẽ không có thủ đoạn gì sao?" "Bọn chúng sợ nhất là Nhân tộc thống nhất, khí vận quy nhất, điều này đối với chúng mà nói không phải chuyện tốt." "Bất quá." "Úy Liễu cũng không tệ." "Trong số các đệ tử mà lão phu nuôi dưỡng, hắn là người phò tá quân vương thống nhất thiên hạ gần nhất." "Hơn nữa." "Đối với những ma tiên kia mà nói, ngươi có lẽ là một biến số." "Tu luyện võ đạo, một phương pháp tu luyện hoàn toàn khác biệt." "Tương lai, Thần Châu có lẽ thật có cơ hội." "Nếu như ngươi có thể tu luyện đến cảnh giới mạnh mẽ, có lẽ thật có thể bảo vệ Thần Châu." Nói đoạn. Ánh mắt Quỷ Cốc tử nhìn Triệu Phong hiện lên một vẻ mong mỏi mãnh liệt. Đây là điều hắn chưa bao giờ có. Ở Triệu Phong, không, hắn không nhìn thấu được Triệu Phong. Nhưng ở Triệu Phong, hắn thấy được sự tồn tại của một thứ gọi là hy vọng. Môn võ đạo thần kỳ này không cần linh căn. Hơn nữa lại vô cùng mạnh mẽ. Tương lai đối đầu với ma tiên kia cũng sẽ không hề tầm thường. Khí vận Nhân tộc ở Thần Châu vẫn còn, Triệu Phong vẫn có đủ thời gian tu luyện. Tương lai, hết thảy thật sự rất khó nói. "Tiền bối, ngươi nói vậy." "Ta cảm thấy trên người bỗng nhiên gánh thêm trách nhiệm nặng vạn cân." Triệu Phong mang theo vài phần cười khổ nói. Ban đầu Triệu Phong cảm thấy bản thân đã vô địch ở thế gian, không, có lẽ ở Thần Châu này, Triệu Phong đúng là vô địch. Nhưng hôm nay nghe được Quỷ Cốc tử miêu tả thế giới bên ngoài Thần Châu, thậm chí là Địa Tiên giới, Thiên Giới trong truyền thuyết. Lấy người làm thức ăn, lấy máu người làm rượu, lấy tim gan của ấu tử Nhân tộc nhắm rượu. Chỉ cần nghĩ đến hình tượng này thôi đã cảm thấy rùng mình rồi. Một hình tượng như vậy, khó mà tin được! Điều này cũng làm Triệu Phong cảm thấy cấp thiết muốn tăng lên thực lực. Thực lực của mình có vẻ vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều. "Lẽ nào ngươi muốn trơ mắt nhìn Thần Châu luân hãm?" "Ta tin ngươi sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Quỷ Cốc tử cười cười. "Chuyện tương lai, hãy để tương lai rồi tính." "Nếu ta thật sự có được thực lực che chở Thần Châu, vậy ta sẽ toàn lực ứng phó, còn nếu không, vậy ta cũng chỉ có thể bảo vệ những người bên cạnh mình." Triệu Phong trầm giọng nói. Dựa vào những bảo vật mình nắm giữ, Triệu Phong tự tin có thể bảo vệ người thân của mình, còn có thuộc hạ của mình. Dù sao. Chính mình có một tiểu thế giới bên ngoài thế giới này. Quy tắc và trật tự cũng khác nhau. Nếu đưa bọn họ vào đó. Trong tương lai. Triệu Phong có lẽ có thể rời khỏi Thần Châu, đi đại sát bốn phương, giết những ma tiên này, còn có những người tu luyện phục linh căn đan kia, vậy thu được thuộc tính tuyệt đối không thấp. Phải biết rằng. Chỉ cần dựa vào chiến tranh, thực lực của Triệu Phong có thể tăng lên vô hạn, căn bản không có bình chướng tu luyện nào tồn tại. Tương lai. Mình có thể tạo ra một vương triều võ đạo, khai sáng võ đạo tu luyện, dẫn dắt hàng triệu võ đạo đại quân giết vào bên ngoài Thần Châu, tàn sát những người tu luyện kia, đó sẽ là sảng khoái đến mức nào? Thực lực của mình lại sẽ tăng đến mức nào? Tuy rằng nghe những người tu luyện bên ngoài Thần Châu rất nguy hiểm, nhưng đối với Triệu Phong mà nói, đó lại là cơ duyên lớn hơn, cơ duyên để mạnh lên, cơ duyên thành tựu võ đạo thông thần. Tương lai. Tất cả đều có thể! Hơn nữa. Một khi Triệu Phong khai sáng thành công, vương triều của hắn sau này cũng sẽ không có chuyện Nhị Thế mà chết. Những người tu luyện kia lấy Nhân tộc làm thức ăn, vậy tương lai Triệu Phong sẽ coi bọn chúng là con mồi, đổi vị thế công thủ. Triệu Phong thì có gì phải sợ. "Ngươi có quyết tâm là tốt rồi." "Ngày đó sẽ sớm đến thôi." Quỷ Cốc tử vuốt râu cười nói. "Bất quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận