Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Chương 331: Phụ hoàng, ta Đại Tần chẳng lẽ không có thể đồ tiên thí thần?

Chương 331: Phụ hoàng, Đại Tần ta chẳng lẽ không thể đồ tiên thí thần? Bảng thông báo không ngừng hiện lên: “Kẻ có mệnh trời, thật nực cười thay cái gọi là mệnh trời”, “Bây giờ không phải chết tại Đại Tần ta.” Doanh Chính cười lạnh nói: “Phụ hoàng!” “Mệnh trời vong Tần” “Phụ tử hai ta liền cùng nó đấu đến cùng.” Triệu Phong cười lớn: “Không tệ.” “Phụ tử hai ta, thì sợ gì cái gọi là mệnh trời này?” “Vả lại, cái mệnh trời này, có thực sự là mệnh trời sao?” “Thượng thiên chí công, sao có thể nhúng tay vào chuyện thế gian?” “Theo trẫm thấy, cái gọi là mệnh trời tất nhiên là do đám tiên thần kia gây nên.” Doanh Chính cười lạnh nói, một câu đã nhìn thấu bản chất của cái gọi là mệnh trời. “Phụ hoàng nói rất đúng.” Triệu Phong cười nói. Sau đó hỏi: “Phụ hoàng, sao băng ở đâu?” “Trẫm đã thu lại rồi.” “Hôm nay Phong nhi đã trở về, cũng để Phong nhi xem xem cái sao băng này rốt cuộc là làm bằng chất liệu gì.” Doanh Chính cười một tiếng, khẽ động ý nghĩ, Thiên Huyền Kính xuất hiện. Sau một trận hào quang lóe lên, chỉ thấy chín khối sao băng khổng lồ xuất hiện trên quảng trường. Mỗi một khối sao băng đều lớn như một ngọn núi nhỏ, toàn thân đen kịt. Trên mỗi khối sao băng đều có vong Tần chi ngôn. Triệu Phong đi đến trước, tập trung nhìn vào: [Thiên Ngoại Vẫn Tinh]: Đến từ hư không chín tầng trời vỡ vụn thiên thạch, có tác dụng ngăn cách linh lực, có thể phòng hộ tiên lực, có thể xuyên thấu tiên lực thông thường.” “Ha ha ha.” “Phụ hoàng.” “Đây chính là quà tiên thần tặng cho Đại Tần ta.” “Những sao băng này đều là vật liệu luyện khí thượng đẳng.” “Nếu dùng cái này để luyện binh, dù không hoàn toàn dùng nó mà chỉ cần thêm một chút vào quá trình rèn đúc, thì binh khí cũng có thể trở nên sắc bén hơn, có thêm khả năng phá linh.” Triệu Phong cười lớn nói. “Thật sao?” Doanh Chính trên mặt cũng hiện lên một vòng vui mừng. “Đúng thật.” Triệu Phong gật nhẹ đầu. Nghe vậy, Doanh Chính cười to một tiếng: “Các khanh nghe thấy chưa? Những sao băng này chính là trọng bảo, đủ để tăng cường uy thế cho quân đội Đại Tần.” “Chúng thần chúc mừng bệ hạ, chúc mừng Thái tử.” Quần thần đồng thanh hô lớn. “Những sao băng này là vật của Tiên Giới, hơn nữa còn là sao băng từ chín tầng trời rơi xuống.” “Lửa phàm không thể luyện hóa.” “Bất quá ta vừa hay có một loại Linh Hỏa có thể luyện sao băng này.” Triệu Phong cười nói. Sau đó quát lớn: “Trần Bình.” “Âu Khí Tử.” “Thần có mặt.” Trần Bình cùng một đại hán nhanh chóng chạy ra. Một người phụ trách quản đốc công tượng của quân giới Đại Tần, người còn lại thì phụ trách rèn đúc binh khí. “Đem chín khối sao băng này toàn bộ đưa vào rèn đúc điện.” “Ta sẽ ban thưởng cho rèn đúc điện chín đạo hỏa chủng, dung nhập vào lò luyện hóa sao băng.” Nói rồi, Triệu Phong trực tiếp gọi ra chín đạo Phần Huyết Diễm, loại lửa này khác thường, không phải lửa phàm mà là Linh Hỏa, đủ thiêu đốt được sao băng. Sau đó, Triệu Phong tiện tay lấy ra một trận khí nở rộ hỏa chủng, đem chín đạo Linh Hỏa toàn bộ dung nhập vào đó. “Thần tuân lệnh.” Trần Bình cùng Âu Khí Tử lập tức lĩnh chỉ. “Chư khanh.” “Còn ai có quốc sự muốn bẩm tấu?” Triệu Phong nhìn về phía quần thần hỏi. “Chúng thần không có gì muốn bẩm tấu.” Quần thần nhao nhao trả lời. “Nếu vậy, bãi triều.” Triệu Phong phất tay. Lần này trở về, Triệu Phong đương nhiên muốn đem chuyện về tiên thần nói ra. Đồng thời, cũng muốn thật sự mở ra con đường tu luyện võ đạo của Đại Tần, như vậy mới tốt hơn ứng phó với uy hiếp từ tiên thần trong tương lai. “Chúng thần cáo lui.” Quần thần cúi đầu, nhao nhao lui ra. Trong đại điện triều nghị, “Phong nhi.” “Lần này thế nào rồi?” Doanh Chính nhìn về phía Triệu Phong hỏi. Thời gian Triệu Phong rời đi là đi tìm cái gọi là Bồng Lai tiên đảo, tìm kẻ muốn hãm hại tính mạng hắn, nay đã trở về, ắt phải có kết quả. “Phụ hoàng.” “Người trước xem qua một chút cái gọi là Bồng Lai tiên đảo là bộ dạng gì đi đã.” Triệu Phong nói. Trực tiếp gọi ra Thiên Huyền Kính. Một màn ánh sáng hiện ra ngay trước mặt Doanh Chính. Cảnh tượng Bồng Lai tiên đảo. Huyết khí, oán khí vây quanh. Trên đảo, ma khí lạnh lẽo. Càng có vô số thi thể, hài cốt. Trong đại điện có huyết trì, thi hài trẻ con, đồng tử, nhìn vô cùng tàn nhẫn, giống như luyện ngục nhân gian. “Đây… Đây là Bồng Lai?” “Cái gọi là Tiên gia chi địa?” Dù là Doanh Chính đã nhìn thấy, giờ phút này cũng nhíu mày. “Cái gọi là tiên, kì thực là ma.” “Lấy người mà ăn, lấy linh vận của người để tu luyện.” “Lấy máu người làm linh, đúc tiên cơ.” “Đây, vẫn chỉ là một cái Bồng Lai, vẻn vẹn chỉ là một cái tiên.” Triệu Phong trầm giọng nói, biểu lộ nghiêm túc. “Vì sao tiên lại như vậy?” “Hành vi của bọn chúng cùng dã thú có gì khác nhau?” Doanh Chính kinh ngạc hỏi. “Trong mắt Nhân tộc ta, những dã thú kia tùy thời có thể ăn, bởi vì chúng ta mạnh hơn dã thú, mà đối với những tiên thần kia, Nhân tộc ta chính là dã thú trong mắt bọn họ.” “Tùy thời có thể ăn, tùy thời có thể giết.” Triệu Phong trầm giọng nói. “Sao băng từ trời rơi xuống, ngoài việc muốn vong Đại Tần ra, bọn chúng còn muốn làm gì?” Doanh Chính hỏi, ông nhạy cảm cảm giác được, việc sao băng từ trên trời rơi xuống tuyệt đối không hề đơn giản như vậy. “Phá Thần Châu khí vận, kéo Thần Châu nhập Tiên Giới, lấy chúng sinh Thần Châu làm thức ăn.” “Một khi để bọn chúng đạt được, luyện ngục Bồng Lai tiên đảo sẽ tái hiện tại Thần Châu, toàn bộ Thần Châu sẽ biến thành luyện ngục, chúng sinh Thần Châu đều bị nuôi nhốt để làm huyết thực.” Triệu Phong trầm giọng nói. “Tiên thần.” “Không ngờ tiên thần cao cao tại thượng ở Tiên Giới lại là bộ dạng này.” Thần sắc Doanh Chính cũng vô cùng nghiêm túc, có cảm giác cấp bách. “Phong nhi.” “Chúng ta nên làm như thế nào?” Doanh Chính nhìn về phía Triệu Phong. “Phụ hoàng.” “Thất phu nổi giận còn máu bắn năm bước.” “Nhưng Đại Tần vương triều ta nổi giận, há lại sợ lũ tiên này sao?” “Bây giờ điều Đại Tần ta cần làm là cường thịnh quân bị, cường thịnh võ đạo.” “Đã những tiên thần này lấy việc đoạt Thần Châu khí vận, nuôi nhốt Thần Châu làm mục đích.” “Vậy Đại Tần ta chẳng lẽ không thể đồ tiên thí thần?” “Bọn chúng là tiên thần ở chín tầng trời cao cao tại thượng, nuôi nhốt chúng sinh, chẳng lẽ Đại Tần ta không thể đánh vào Tiên Giới, tái tạo Tiên Giới, giết sạch lũ tiên thần giống như ma quỷ này sao?” Triệu Phong cười lạnh một tiếng, mang theo hào tình vạn trượng cùng bá khí. Quỷ Cốc Tử ở bên nghe vậy cũng không khỏi kinh ngạc, khiếp sợ nhìn Triệu Phong. Ngay cả hắn, cũng không ngờ Triệu Phong lại có dã tâm như vậy, còn có ý định phản công Tiên Giới. Ngay cả hắn, cũng chỉ muốn an bình sống qua ngày tại Thần Châu. Tiên thần, có thực sự chiến thắng được sao? Đại Tần thực sự có thể phản công Tiên Giới sao? Nghĩ đến đây, đáy lòng Quỷ Cốc Tử cũng cuồn cuộn, dâng lên một loại chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận