Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 97: Tiệt Quyền vs Thái Quyền

Chương 97: Tiệt Quyền đấu Thái Quyền Kết quả Vương Thiên Hậu Khiêu trong nháy mắt, Jack giậm chân một cái, lần nữa áp sát, nhấc chân, lên gối hướng bụng dưới của Vương Thiên chếch lên, sườn chếch xuống dưới vị trí! Chỗ đó là dạ dày, một khi bị đánh trúng, Vương Thiên có khả năng sẽ nôn mửa tại chỗ, mất đi sức chiến đấu! Còn lại phía dưới thì sẽ bị đánh tơi bời!
Bị dồn vào đường cùng, Vương Thiên đành phải dùng hai tay ép xuống, đầu gối chạm vào tay, hai chân phát lực, thuận thế mà lên!
Jack bỗng nhiên cười hắc hắc nói: "Bị lừa rồi!"
Jack vậy mà thuận theo lực của Vương Thiên, đầu gối rơi xuống mạnh trên mặt đất, thân thể xoay tròn, một cước đá xoáy vào ngực của Vương Thiên!
Bành!
Vương Thiên chỉ cảm thấy xương ngực như gãy, hô hấp cũng khó khăn, cố sức hít vào, kết quả một dòng chất lỏng từ bên trong trào lên, "oa" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi!
Vương Thiên vừa mới ngã xuống đất, còn chưa kịp phản ứng, Jack đã từ trên trời giáng xuống, một cước đạp xuống!
Trong nháy mắt đó, Vương Thiên chỉ cảm thấy toàn thân lông tơ đều dựng đứng, đã sớm quên mất cái trò chơi vớ vẩn gì, topic phát sóng trực tiếp, Diễn Võ Tràng! Giờ khắc này hắn chỉ có một suy nghĩ, hắn muốn chết!
Tử vong, không cam lòng, hoảng sợ...
Không cam tâm giống như quả bóng bị nén đến cực hạn, trong khoảnh khắc tử vong đến gần!
Bành!
Vương Thiên đã mất đi tri giác...
Khi mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên ghế bố bên bãi cát, Jack thì đang buồn chán ngồi một bên phơi nắng.
"Ô... Đây chính là cảm giác của cái chết à?" Vương Thiên xoa đầu ngồi dậy.
"Sao? Cảm giác cũng không tệ lắm chứ?" Jack ha ha cười nói.
Vương Thiên hai mắt khẽ đảo nói: "Để ngươi thử một chút đi rồi biết. Ngươi cứ thế phơi nắng à? Đến cái dù che nắng cũng không cần?"
Jack một mặt không quan trọng nói: "Ta sinh ra đã đen rồi, phơi nữa cũng thế thôi, không quan trọng."
Vương Thiên nhếch mép, dựng ngón cái lên nói: "Ưu thế chủng tộc, quả nhiên lợi hại!"
"Lão đại, tiếp tục không?" Jack lập tức hỏi.
Vương Thiên xoa xoa lông mày thầm nghĩ: "Vừa nãy đánh nhau bao lâu?"
"6 giây!" Jack nói.
"6 giây? Chỉ có 6 giây thôi á?" Vương Thiên kinh ngạc, trước kia hắn cũng đánh nhau không ít, đều là gọn gàng linh hoạt đánh ngã đối phương, nhiều lần như vậy, Vương Thiên đã thực sự coi mình vô địch. Bây giờ lại đánh nhau với Jack như vậy, hắn mới hiểu được chênh lệch giữa hắn và cao thủ lớn như thế nào.
Jack cười nói: "Lão đại, ngươi nên biết đủ đi, thông qua trận đánh vừa rồi, ta có thể thấy được, ngươi căn bản chưa từng đánh nhau với ai. Chỉ có chiêu thức thì không đủ, phải linh hoạt vận dụng mới được. Giống như Lôi Phương, ngộ đạo Thái Cực của nàng thực tế không cao bằng ngươi bao nhiêu, nhưng thực chiến vận dụng thì ngươi tuyệt đối không bằng nàng. Ta muốn đánh bại Lôi Phương, ít nhất cũng phải mất nửa tiếng."
Vương Thiên trong lòng cười khổ, hắn dù sao cũng từng đánh nhau với hơn bốn mươi người, cũng từng đánh qua cao thủ Nhu đạo đảo quốc Bắc Xuyên Hùng. Kết quả trong mắt Jack, hắn lại hoàn toàn là gà mờ... Tuy nhiên nghĩ đến 6 giây ngắn ngủi vừa rồi, Vương Thiên còn có thể nói gì? Nói nhiều chỉ toàn là nước mắt thôi!
"Sáu giây... Cũng may, hệ thống không có trừ phí loạn xạ." Vương Thiên liếc qua số tiền của mình, chỉ bị trừ đi tiền sáu giây, không bị trừ quá nhiều, điều này làm Vương Thiên đối với topic phát sóng trực tiếp Vạn Giới tăng thêm hảo cảm.
"Lão đại, tiếp tục không?" Jack nhanh nhảu, hưng phấn hỏi.
Vương Thiên nói: "Ngươi nói cho ta biết, ta kém ở chỗ nào, sau đó lại tiếp tục."
Jack lập tức khó xử, vốn tưởng chỉ là làm quân xanh, bây giờ còn phải làm huấn luyện viên... Điểm quan trọng là, hắn còn không thể thu tiền! Nếu không Vương Thiên không chơi với hắn nữa, hắn đi đâu kiếm tiền?
Jack ngồi xuống nói: "Ta đối với Thái Cực Quyền cũng không hiểu rõ lắm, cơ hội giao thủ với Lôi Phương cũng không nhiều. Nhưng mà nói chung, tốc độ phản ứng của ngươi không đủ nhanh! Thái Cực của Lôi Phương còn nhanh hơn ngươi, có tính xâm lược hơn, lúc phòng thủ thì Đại Hoàn bộ Tiểu Hoàn bộ, các vòng đan xen, gần như không có kẽ hở. Mỗi lần ta đều phải dùng man lực gia tăng tốc độ để phá phòng ngự của nàng, còn về kỹ xảo thì ta hoàn toàn bất lực."
Vương Thiên nói: "Còn gì nữa không?"
"Hết rồi..." Jack dang tay ra.
Vương Thiên hai mắt khẽ đảo nói: "Sư phụ như ngươi đúng là không ra gì, không đánh nữa, về nhà!"
"Khoan đã mà! Lão đại, ngươi khoan đi, chúng ta đổi cách suy nghĩ được không?" Jack vội vàng kêu lên.
Vương Thiên hỏi: "Đổi cách suy nghĩ gì?"
"Ta giỏi tấn công, không giỏi phòng thủ. Ngươi không phải còn một bộ quyền pháp tấn công à? Ta cảm thấy, ta có thể ở bộ quyền pháp đó giúp ngươi nhiều hơn." Jack nói.
Vương Thiên vẫn chưa bao giờ sử dụng Tiệt Quyền Đạo, nói thật, chính hắn cũng không tự tin. Bất quá, dù sao thời gian phát sóng trực tiếp cũng không thể hết được, hắn sợ cái gì chứ? Về tiền? Hắn thiếu tiền sao? Chơi luôn!
Lần nữa mở Diễn Võ Tràng!
3! 2! 1!
"Lão đại cho ngươi cơ hội, ngươi tấn công trước đi, sao?" Jack vừa đi vừa vung tay, một mặt lơ đãng nói.
Vương Thiên lập tức gật đầu đồng ý, vừa rồi bị Jack tấn công dồn dập như mưa, đánh đến mức nhanh có bóng ma tâm lý, lần này mình nắm chủ động, có lẽ tốt hơn một chút. Tuy nhiên sau một khắc, Vương Thiên liền phiền muộn, Jack cứ như tên lưu manh nhảy nhót lăng xăng, lại cho Vương Thiên cảm giác vô luận từ góc độ nào tấn công cũng đều sẽ bị bịt kín, hoàn toàn không có chỗ ra tay!
"Lão đại, thời gian chính là tiền bạc đó!" Ba giây sau, Jack hảo tâm nhắc nhở.
"Lên!" Vương Thiên hét lớn một tiếng, bước ra một bước, nhấc chân!
Khi Vương Thiên vừa động thủ, ánh mắt Jack lập tức trở nên sắc bén, toàn thân bắp thịt căng lên, như một con báo săn lao về phía trước, một quyền đánh thẳng vào mặt Vương Thiên!
Nhưng mà chân của Vương Thiên không hề đá lên, mà là bước ngang một bước, thân thể thuận thế ngả về phía sau, xoay người, cả người biến thành một tư thế khom lưng! Và chân của Vương Thiên vừa vặn đâm vào giữa hai chân Jack, kẹt lấy một chân của Jack!
Jack vừa xông về phía trước, chân trái còn chưa chạm đất thì đùi phải đã nhấc lên, kết quả bị kẹt lại trên đùi Vương Thiên, lập tức mất thăng bằng!
Vương Thiên thấy cơ hội, hét lớn một tiếng đứng dậy! Trong nháy mắt khi còn chưa ngã xuống đất, trực tiếp một cước đá vào ngực của Jack!
Jack theo bản năng phòng thủ!
Bành!
Jack bị một cước của Vương Thiên đá bay ra ngoài!
Vương Thiên thấy thế lập tức cười, rốt cuộc đã báo thù! Đồng thời, Vương Thiên cũng hiểu ra, kinh nghiệm, nhãn quang và ý thức chiến đấu của hắn hoàn toàn thua xa Jack! Nhưng hệ thống cũng không đến mức như Jack nói tệ hại vậy! Vương Thiên có được tất cả thực lực ở tầng thứ mà hắn nên có! Tốc độ phản ứng thần kinh, ý thức chiến đấu đều đã được truyền vào, hắn chỉ còn cần luyện tập thuần thục hơn thôi!
Vương Thiên dùng Thái Cực thì bị Jack đánh thảm, chủ yếu là do Jack hiểu rất rõ Thái Cực của Lôi Phương, phương pháp của Vương Thiên lại non nớt, tự nhiên bị bắt sơ hở, dễ dàng bị đánh bại!
Nhưng mà Tiệt Quyền Đạo thì khác, Jack căn bản chưa thấy qua Tiệt Quyền Đạo, cộng thêm sự khinh địch, lập tức bị thiệt lớn!
Cảm nghĩ khi lên kệ
Vẫn cho là phải đợi đến ba mươi vạn chữ mới có thể lên kệ chứ, hôm qua biên tập lão đại đột nhiên thông báo muốn xếp bài, hơi vội vàng rồi. Cũng may, Tinh Thần luôn có thói quen lưu bản thảo, chương 30 đã được tồn kho, đủ để bạo phát.
Viết truyện tại điểm xuất phát, thật sự mà nói, thời gian đầu không dám nhanh, chữ viết nhiều, số liệu theo không kịp, sẽ chết. Đạo lý này, mọi người chắc cũng hiểu mà...
Sau khi lên kệ, Tinh Thần không dám nói mỗi ngày sẽ tăng thêm bao nhiêu chương, nhưng 3 chương mỗi ngày là điều cơ bản, trừ phi gặp thiên tai, thì mới có thể bảo đảm không bị gián đoạn. Quyển sách này trước khi đạt ba trăm vạn chữ sẽ không có ngày nào thiếu chương!
Cảm ơn những độc giả vĩ đại đã luôn ủng hộ Tinh Thần, và cũng cảm ơn những người ngày ngày vào mắng đôi câu, thật sự, lúc bị mắng thì tâm trạng cũng chẳng vui vẻ gì. Bất quá tôi dám nói, chỉ cần không phải là vừa mở miệng đã chửi, thì về cơ bản đều sẽ trả lời. Tuy nhiên để đảm bảo việc kinh doanh không bị ảnh hưởng, sau khi trả lời, tôi chỉ có thể giữ lại một thời gian rồi xóa. Với việc đó, tôi chỉ có thể nói tiếng xin lỗi, không còn cách nào, đây là việc kinh doanh nhỏ mà...
Cuối cùng cảm ơn biên tập Bạc Mồ Hôi của tôi, nghe người ta nói, biệt danh gọi là Hòa Thượng, hắc hắc... Ảnh đại diện cũng là hòa thượng.
Không phải khoe khoang, tôi dù viết sách cũng nhiều năm, hoàn thành cũng năm sáu bộ rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi đến điểm xuất phát, cũng là lần đầu tiên thử sức tại đây. Trước kia toàn nghe người ta nói nước ở đây sâu lắm, đáng sợ lắm, việc ký kết cũng khó khăn lắm. Nên tôi không dám đến...
Nhưng sau khi đến, Hòa Thượng đúng là một biên tập rất có trách nhiệm, từ đầu đến cuối, số lần chúng ta nói chuyện không nhiều, nhưng mỗi lần nói chuyện đều rất quan trọng, anh ấy chủ động nói với tôi, kiên nhẫn giải thích. Khi tôi có thắc mắc, anh ấy online và trả lời ngay lập tức, một trăm hai mươi cái like!
Về đề cử, Hòa Thượng cũng lo cho tôi đủ cả, tôi thậm chí cảm thấy vinh dự mà lo lắng. A di đà phật, cảm ơn Phật Tổ.
Vậy thôi, lên kệ rồi, hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ Tinh Thần! Không có thời gian nữa rồi, đi cập nhật đây! Ngao Ô!
Bạn cần đăng nhập để bình luận