Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 69: Có mì tôm a? 【 cầu )

Chương 69: Có mì tôm à? (cầu vote) Kết quả là tiết mục không nổi tiếng như pháo hoa, hắn ngược lại là suýt chút nữa vì bực mình mà phát điên.
Thứ nhất, làm livestream ẩm thực có quá nhiều người, cạnh tranh quá lớn.
Thứ hai, đến Vạn Giới xem livestream, đại đa số đều muốn tăng thực lực, truy cầu Vĩnh Sinh mà đến, ai sẽ ngồi xem ẩm thực, chỉ để thỏa mãn dục vọng ăn uống? Cho dù có thì số người cũng không nhiều!
Nghĩ đến đây, Stephen lướt qua hai mươi mấy người xem trong phòng, không nhịn được lại thở dài, buồn bã ỉu xìu làm món cá sốt chua ngọt... Lại vểnh tai lên nghe nội dung đối phương nói chuyện, kết quả càng nghe càng bực mình.
"Nghe nói chưa? Cái kênh Võ Thuật bên cạnh ra một người tên Vương gì đó, quá mạnh, vừa ra tay đã một triệu, ba triệu, lần trước livestream tại kênh Lý Tiểu Long nhận được tám triệu! Quá hung tàn!"
"Ừ ừ ừ, đúng đấy, nghe nói rất nhiều người đều bỏ một số tiền lớn, sửa lại nội dung livestream, chạy đến Giảng Võ đấy. Đều muốn được Vương gì đó để ý tới..."
"Ai mà chẳng muốn thử một lần chứ! Một khi được Vương gì đó để mắt tới, thấp nhất cũng được một triệu rồi! Một triệu là gì chứ? Trực tiếp thu hồi vốn lẫn lãi, sau đó đổi kênh khác, vẫn lời to! Phải biết, có mấy người livestream kiếm được một triệu?"
"Vương gì đó, Vương gì đó... Khắp nơi đều là Vương gì đó, tên kia thần thánh đến vậy sao? Nếu thần thánh như thế, sao không đến phòng ta một chuyến? Dù gì ta làm đồ ăn cũng là hạng nhất đấy chứ!" Stephen lẩm bẩm, đúng vậy, hắn bực mình cũng là vì cái Vương gì đó kia!
Mấy tên nhà giàu mới nổi bên cạnh hắn cũng đã gặp, người mới Dương Lộ không nói, nghèo đến độ có thể mua quần đùi, nhưng vì được Vương gì đó ném tiền như rác, một đêm biến thành người khác, nghe nói trực tiếp đánh vỡ bình cảnh xông lên một cấp phòng livestream cao hơn. Còn Lý Tiểu Long kia dù có chút vốn liếng, nhưng chỉ mua cái Loa cũng đã tan gia bại sản, kết quả Vương gì đó ném vào tám triệu, tên kia đã biến mất. Rất nhiều người nói, hắn trở về đột phá, chuẩn bị tấn công lên một cấp phòng livestream.
Còn có cái Lôi Phương kia, thực lực lúc đầu không tốt lắm, một triệu Vạn Giới tệ nện xuống, Võ Thuật liên tục đột phá, Jack bị ngược đến không dám ra cửa...
Nhìn những người vốn bình thường giờ quật khởi, Stephen không nhịn được lần nữa cảm thán: "Thần linh ơi, cho con chút may mắn đi, để Vương gì đó cũng ghé qua một lần đi! Cùng lắm con sẽ đưa hết thực đơn cho hắn... Con cũng muốn thăng cấp!"
"Đệ nhất phú hào nhân gian Vương gì đó ghé vào phòng livestream, mọi người hoan nghênh!"
Âm thanh thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên, khiến mọi người suýt nữa ngã ngửa!
Sau khi định thần lại...
"Nani?"
"WHAT?"
"Cái quái gì vậy?"
"Má ơi, Vương gì đó! Đúng là Vương gì đó thật!"
Chữ lớn hiện trên đỉnh đầu, quá nổi bật, thông báo của hệ thống còn có thể giả sao?
Stephen thấy vậy, lập tức trợn tròn mắt, xoa xoa mắt, sau đó quỳ rạp xuống!
"Cảm tạ thần linh! Yêu Yêu Đát yêu người nha!" Nói xong, vội đứng dậy, nồi cá sốt chua ngọt đang làm cũng vớt ra, vứt đi! Đồ làm qua loa sao có thể cho Vương gì đó nhìn thấy? Làm cho đại gia, nhất định phải là tinh phẩm! Nhất định phải toàn lực làm tinh phẩm!
Lúc này Vương Thiên đến rồi.
Lần nữa dùng hình thức toàn chân nhập vào phòng livestream, Vương Thiên vẫn thấy mới mẻ vô cùng. Đúng là xuyên không rồi! Cái khó chịu duy nhất là hắn không thể di chuyển tùy ý, chỉ có thể ngồi tại chỗ nhìn xung quanh.
Liếc nhìn mọi người trong phòng, chỉ có hai mươi người, Vương Thiên lập tức khó chịu! Tuyển chọn thế này thì ai giúp hắn rải hết năm mươi vạn còn lại? Không ai rải, chẳng lẽ lại bắt hắn tự chi à? Hắn tuy có tiền, nhưng tiền không phải để tiêu thế này!
"Mọi người khỏe." Vương Thiên thấy mọi người nhìn chằm chằm vào mình, cũng hơi không tự nhiên, vẫy tay chào hỏi.
"Vương gì đó! Tôi là fan của anh..."
"Dừng! Nửa câu đầu ta nhận, nửa câu sau khỏi cần nói." Vương Thiên nghe nhiều quá rồi, ta là fan của anh, xin hãy nổ bảo rương!
Đây không phải fan! Đây là tổ tông! Vừa gặp mặt đã đòi một trăm năm mươi vạn nổ bảo rương, bộ coi Vương Thiên là cây rút tiền hả?
Đối phương mặt đỏ ửng, câu tiếp theo quả nhiên nuốt vào, hắc hắc cười ngốc một tiếng, không nói gì.
Trên bục, Stephen nói: "Tiên sinh Vương gì đó, hoan nghênh anh đến phòng livestream Thực Thần!"
Vương Thiên đáp lễ: "Chu tiên sinh khách khí rồi, cái kia... anh không phải đang làm đồ ăn sao? Tôi vừa hay chưa ăn tối, anh xem..."
"Tiên sinh Vương gì đó, anh cứ nói đi! Anh muốn ăn gì? Trên trời bay, dưới đất chạy, trong nước bơi, chỉ cần anh muốn, tôi đều có thể làm cho anh!" Stephen lập tức nói.
Vương Thiên không ngờ Stephen nhiệt tình như vậy, cũng có chút ngại ngùng, gãi đầu nói: "Cái gì cũng có sao?"
"Cái gì cũng có!" Stephen khẳng định.
"Vậy cho bát mì tôm trước đi!" Vương Thiên lập tức nói.
Stephen hét lên: "Được! Đợi.. chờ một chút, tiên sinh Vương gì đó, anh muốn ăn gì?"
"Mì tôm à, có vấn đề gì sao?" Vương Thiên hỏi.
Stephen lập tức nước mắt rơi lã chã: "Đại ca, nể mặt em một chút được không? Em! Em là Thực Thần! Stephen đấy! Anh tới đây chỉ để ăn mì tôm? Anh có muốn chỉ đích danh bảng hiệu không?"
"Đồng ý đi, có được không?" Vương Thiên là thật sự đói bụng, đánh hết buổi trưa lại thêm nửa buổi tối, hắn hiện giờ không cầu ngon, chỉ cần có thể ăn, lấp đầy cái bụng trước đã!
Bịch!
Nồi trước mặt Stephen suýt chút nữa rớt xuống, gào thét nói: "Đương nhiên không được! Ta là Thực Thần! Anh muốn ăn thì phải ăn món ngon nhất, sao có thể ăn loại mì tôm đó chứ?"
Vương Thiên giật mình, bĩu môi, lúc này mới nhớ ra, nói với Thực Thần là muốn ăn mì tôm, quả thực có chút sỉ nhục người. Vội vàng nói: "Đừng kích động, tôi không có ý đó, ý tôi là, tôi sắp chết đói rồi! Tôi không cần biết anh làm món gì, mau! Phải ngon! Có thưởng!"
Vừa nói xong, tiếng loảng xoảng vang lên không ngớt, Stephen cũng không trả lời, hai tay nhanh nhẹn, trên dưới tung bay, các loại nguyên liệu nấu ăn nhanh chóng mang lên bàn!
Đồng thời miệng nói: "Đói bụng không sao, chỉ là ăn thôi mà? Việc này, đơn giản!"
Sau đó, trên bàn bày ra một loạt nguyên liệu, theo thứ tự là: hải sâm ngâm nước, gà hun khói, chân giò nướng, thịt lợn, sò điệp khô ngâm nước, tôm sông bóc vỏ, nửa cái cổ vịt hun khói, nấm hương ngâm nước, măng đông, đậu nành cùng một số loại gia vị khác!
Cạch!
Trứng gà không may va vào nhau, lòng trắng trứng lòng đỏ trứng rơi xuống, Stephen cầm bát lên quơ một cái, lòng đỏ trứng vốn là một cục tròn bỗng nhiên như phát nổ, lại như bao da đựng thang bị xé toạc, phốc một tiếng, tan ra, hòa vào lòng trắng trứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận