Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 148: Nghi thức bái sư

Chương 148: Nghi thức bái sư "Kỳ Thừa tiên sinh làm vỡ một cái, tổng cộng cần bồi thường 3300 đồng. Đương nhiên còn phải thêm phí vận chuyển nữa..."
Nghe đến đây, Vương Thiên hơi nhếch khóe môi lên, đã nở một nụ cười, hắn quả nhiên không nhìn lầm Cung Ninh cô bé này, cô bé này một khi vào chế độ Kho Dữ Liệu thì đúng là một máy tính hình người! Tuy nhiên Vương Thiên vẫn cắt ngang lời Cung Ninh, nói: "Được rồi, phí vận chuyển thì miễn đi."
Cung Ninh gật đầu, nói: "Tổng cộng Kỳ Thừa tiên sinh cần thanh toán 583.300 đồng. Trừ đi 500.000 đồng Caly, ngài còn cần thanh toán 83.300 đồng nữa."
Kỳ Thừa nghe vậy, lập tức mặt mày tái mét! Sau khi vào cửa, hắn chỉ là muốn làm ra vẻ một chút mà thôi! Phá hỏng cánh cửa, để tăng khí thế của mình, tăng thêm cảm giác áp bức thôi, ai ngờ được, một cước đá bay năm mươi tám vạn! Hắn mà biết cái cửa này đắt như vậy, đánh chết hắn cũng không đá! Bây giờ hắn hận chết cái chân tiện kia của mình!
Tuy nhiên Kỳ Thừa cuối cùng vẫn không thiếu tiền, móc ra một cái thẻ khác, để lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Quẹt thẻ!"
Về việc lời Cung Ninh nói có phải thật không, Kỳ Thừa căn bản lười kiểm chứng, nhiều phóng viên ở đây, hắn không tin Vương Thiên dám nói dối trước mặt nhiều người như vậy, hù dọa hắn.
Trả tiền xong, Kỳ Thừa cũng không ngoảnh đầu lại mà đi. Lần mua bán này lỗ lớn, vốn nghĩ có thể lừa được một mẻ, kết quả tiền không kiếm được, còn bị gãy mấy khúc xương, mấy tháng đừng hòng xuống đất luyện võ còn chưa tính. Còn phải bỏ thêm hơn tám vạn nữa, mà phía sau còn có khoản tiền thuốc men lớn đang chờ hắn đây... Càng nghĩ, càng tức giận, trong lòng sinh ác độc nghĩ: "Tôn Toàn Phúc cái tên vương bát đản, ngươi chờ ta lành lặn, thua thiệt mất tiền, ta muốn ngươi gấp mười lần trả lại!"
Còn về Vương Thiên, Kỳ Thừa sau khi đã chứng kiến võ công cùng sự hung hãn của Vương Thiên, đã tuyệt đối không còn ý định đối đầu với Vương Thiên nữa.
Kỳ Thừa đi rồi, ánh mắt Vương Thiên rơi vào người Tiêu Nhã, chỉ là liếc qua một cái, sắc bén như dao, dọa Tiêu Nhã theo bản năng lùi về sau một bước.
Vương Thiên không phản ứng Tiêu Nhã, mà quay lại trước mặt Chu Côn và Xà Ý Hàm nói: "Vừa rồi chỗ biểu diễn chính là Thái Cực Quyền, cuối cùng hỏi các ngươi một lần, có bằng lòng theo ta học võ không?"
"Nguyện ý!" Chu Côn và Xà Ý Hàm đồng thanh hô, âm thanh vô cùng lớn, trong mắt hai người đều là tia lửa hưng phấn!
Người bên ngoài thấy vậy, chua chát nói thầm: "Võ công dù có tốt thì được cái gì chứ? Bắt cá hai tay, có mới nới cũ, tham phú phụ bần, đúng là một tên Trần Thế Mỹ..."
Chu Côn và Xà Ý Hàm đột nhiên quay đầu lại, tức giận nói: "Câm miệng! Sư phụ của chúng ta thế nào là do chúng ta quyết định, hắn không phải là cái tên Trần Thế Mỹ trong miệng các ngươi!"
"Không phải Trần Thế Mỹ? Vậy Tiêu Tình đâu? Trên tin tức không phải nói Tiêu Tình mới là bạn gái của hắn sao? Chuyện Võ Quán khai trương lớn như vậy, Tiêu Tình cũng không đến, ngược lại là Hồ Điệp tới, các ngươi giải thích thế nào?" Lập tức có người lên tiếng.
Vương Thiên liếc đối phương một cái, người lên tiếng rõ ràng là đệ tử của Tôn gia Võ Quán.
Tôn gia Võ Quán, Thanh Tùng Võ Quán, người của Đệ Nhất Võ Quán cũng hùa theo gây ồn ào.
Vương Thiên cười lạnh nói: "Các ngươi cứ gào hết sức mình đi, nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, hôm nay các ngươi có gào rách cả họng cũng vô dụng, Võ Quán của ta vẫn cứ khai trương bình thường! Quay đầu lại ta sẽ đến các Võ Quán của các ngươi, từng cái đá đổ! Hy vọng đến lúc đó, các ngươi vẫn có thể to tiếng như vậy!"
Lời này vừa nói ra, người của Tôn gia Võ Quán, Thanh Tùng Võ Quán cùng Đệ Nhất Võ Quán nhất thời biến sắc, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, có chút sợ hãi. Chiến lực của Vương Thiên quá kinh khủng, ai trong số họ có thể cản lại được.
"Tôn lão ca, đến lúc này rồi, sao ngươi còn chọc vào cái ông tổ này vậy?" Bạch Thanh Tùng thực sự sợ rồi, Kỳ Thừa còn bại trận, chỉ bằng chút công phu mèo ba chân của ba người họ, còn không đủ để Vương Thiên vài cái tát cho ngã nhào! Hắn phảng phất thấy được cảnh Võ Quán của mình không sớm thì muộn cũng phải đóng cửa.
Tôn Toàn Phúc lạnh lùng nói: "Kỳ Thừa đã bán đứng chúng ta rồi, chúng ta có nói hay không, cũng không thay đổi được sự thật bị đá quán. Đã như vậy, thì chơi đến cùng đi, chúng ta không mở được thì cũng làm cho hắn một thân một mình, không mở được!"
Bạch Thanh Tùng cùng Chu Vũ nhìn nhau, đều không dám lên tiếng nữa, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Đã vậy thì, người chủ lễ có thể bắt đầu nghi thức bái sư." Vương Thiên nói.
Người chủ lễ lúc này mới hoàn hồn, nuốt nước miếng, như nhìn thấy thần tiên mà nhìn Vương Thiên nói: "Được, được, được... Bây giờ liền bắt đầu."
"Một ngày vi sư, cả đời là cha. Người thầy, truyền đạo, thụ nghiệp, giải hoặc vậy! Đệ tử, tôn sư trọng đạo, không được vượt qua vậy!..." Người chủ lễ theo tiếng nhạc «Cao Sơn Lưu Thủy», lưu loát nói một đoạn sau, hô lớn: "Bái sư lễ bắt đầu!"
Vương Thiên đứng ở phía trước, Chu Côn cùng Xà Ý Hàm đứng phía sau.
"Thỉnh bái sư lễ tổ! Cúi đầu Tổ Sư!"
Vương Thiên dẫn đầu, hướng về phía trước Võ Quán một chữ 'Thiên' to lớn bái xuống!
Đám người thấy vậy, nhao nhao lộ vẻ không hiểu, Vương Thiên này không bái Tổ Sư, sao lại Bái Trời?
Sa Dịch Tịch nhìn Tiêu Nhã, Tiêu Nhã nói: "Người này cuồng ngạo, đoán chừng không để người xưa vào mắt, cho nên Bái Trời."
Sa Dịch Tịch gật gật đầu, không nói gì.
Tôn mập mạp cũng hỏi Hồ Vạn Đức.
Hồ Vạn Đức ha ha cười nói: "Vương sư phụ đã từng nói, hắn cũng không biết sư phụ của mình là ai. Đoán chừng là một vị cao nhân thần long kiến thủ bất kiến vĩ. Hắn Bái Trời, hẳn là muốn học người xưa, lấy đạo Trời làm thầy, lấy Tự Nhiên làm thầy." Lời thì nói vậy, nhưng câu kế tiếp Hồ Vạn Đức không nói ra. Bái Trời không bái người, dã tâm và ngạo khí của Vương Thiên thật sự quá lớn rồi!
Bái trời xong, người chủ lễ tiếp tục nói: "Sư phụ nhập tọa!"
Vương Thiên ngồi xuống.
"Hai bái sư cha!"
Chu Côn và Xà Ý Hàm quỳ xuống, dập đầu, ba dập đầu.
"Dâng trà! Nộp bái sư thiếp!"
Hai người lấy ra bái sư thiếp, nâng chén trà đưa lên.
Vương Thiên nhận bái sư thiếp, từng cái đọc qua.
"Sư phụ răn dạy!"
Vương Thiên nói: "Từ hôm nay, các ngươi chính là đệ tử của Thiên Vương Võ Quán ta, cũng là thân truyền đệ tử duy nhất của Vương Thiên ta. Sau này khi tu luyện phải thật tốt, cẩn tuân môn quy, không được làm ô danh Thiên Vương Võ Quán ta!"
Chu Côn và Xà Ý Hàm kích động nói: "Cẩn tuân lời sư phụ dạy bảo!"
"Nghỉ!" Người chủ lễ hô lên, Vương Thiên để cho hai người đứng dậy, đến đây nghi thức bái sư kết thúc.
Nhìn đến đây, Tiêu Nhã có chút khó chịu nói: "Sa Dịch Tịch tiên sinh, vì sao không ra tay trước, đập biển hiệu của hắn, để hắn không thu được đồ đệ?"
Sa Dịch Tịch lắc đầu nói: "Bái sư là một việc rất quan trọng, rất nghiêm túc, không thể cắt ngang." Trong lòng lại nghĩ: "Vương Thiên này võ lực kinh người, không thể khinh thường, trước mặt Kỳ Thừa bị đánh thảm hại như vậy, phần lớn là một cái cạm bẫy của hắn mà thôi. Ta không gây chuyện thì hắn cũng không trở thành giận lây sang ta chứ?"
Tiêu Nhã đương nhiên không biết ý nghĩ của Sa Dịch Tịch, nếu mà biết, có lẽ tại chỗ sẽ tức hộc máu.
Vương Thiên thu đồ đệ kết thúc, Hồ Vạn Đức, An lão, Trần Giai Di bọn người nhao nhao tiến lên chúc mừng, Vương Thiên thì lần lượt đáp lễ. Chỉ là Tiêu Tình vẫn chậm chạp không có đến, trong lòng Vương Thiên vẫn có chút khó chịu, nghi hoặc: Cái nha đầu đó nói hôm nay cho ta ngạc nhiên, người đâu rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận