Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 125: Thái Quyền cao thủ

"Ách..." Vương Thiên lập tức dở khóc dở cười, vận khí xác thực tăng lên, vốn chỉ mười cái, mười cái, nhiều nhất ba mươi đồng thu được Vạn Giới tệ. Bây giờ lập tức đạt được một trăm đồng Vạn Giới tệ, vận khí này khẳng định là tăng lên, nhưng Vương Thiên từ đầu đến cuối đều cảm thấy, đây là đổi canh không đổi thuốc mà thôi! Nhưng nghĩ lại, cái Vạn Giới tệ này có thể hiện ra, có thể dùng để tu luyện, cũng không tính là quá tệ! "Đinh! Chúc mừng ngài thu được một trăm đồng Vạn Giới tệ!" "Đinh! Chúc mừng ngài thu được 300 đồng Vạn Giới tệ!" "Đinh! Chúc mừng ngài thu được một trăm đồng Vạn Giới tệ!" Vương Thiên bó tay rồi, vận khí thì có tăng lên, nhưng dường như muốn rút trúng vật phẩm thì độ khó thật sự rất lớn! Vương Thiên bây giờ nghĩ lại một chút, ban đầu hắn rút được Thái Cực Quyền Quyền Phổ là cỡ nào may mắn! Xác suất mở ra được vật thật từ bảo rương này thực sự không cao! Tuy nhiên nghĩ lại, Vương Thiên cũng liền bình tĩnh, buổi phát sóng trực tiếp có nhiều người như vậy, chỉ một lần khen thưởng, mỗi người đều có một cái bảo rương. Nếu buổi phát sóng trực tiếp số người vượt quá một trăm năm mươi vạn, coi như mỗi người một đồng Vạn Giới tệ, Vạn Giới phát sóng trực tiếp cũng là lỗ vốn! Nếu lại còn rút được vật phẩm, vậy thì thiệt thòi lớn. Tính như vậy, vận khí của hắn thật sự không tệ... Nhìn xem số Vạn Giới tệ đang có của mình đã đạt đến con số đáng kể là 730 đồng, Vương Thiên hài lòng cười, có số Vạn Giới tệ này, đột phá đến Hóa Kính xem như đã có tiền vốn! Lên giường đi ngủ... Vương Thiên ngủ, nhưng có vài người thì không ngủ được. "Cái gì? Võ Quán của Vương Thiên khẳng định muốn khai trương? Hắn điên rồi sao? Toàn thân hắn bây giờ toàn là nhọ nồi, đen như than đá, hắn mà khai trương? Liệu có được hai học viên không?" Tôn Toàn Phúc kinh ngạc thốt lên. "Chính xác, đúng là ngày 3 tháng 9 khai trương! Tin tức vừa nhận được, mà còn là bảng thông báo dán ngay cửa Thiên Vương Võ Quán! Chuyện này không chạy được, khẳng định là thật. Tôn lão ca, xem ra tên Vương Thiên kia đúng là một con gà non, cái gì cũng không hiểu, hoàn toàn là làm liều!" Bạch Thanh Tùng vui vẻ cười nói. Tôn Toàn Phúc gật đầu nói: "Đúng là vậy, mặc kệ hắn, cứ theo kế hoạch mà làm. Mặt khác, Kỳ Nhận đại sư cũng đã đến, đang ở chỗ ta nghỉ ngơi tạm thời chờ ngày 3 tháng 9, chúng ta cũng đến cho tên tiểu tử kia một món quà lớn! Mà Kỳ Nhận đại sư cũng muốn gặp mặt hai người các ngươi, cùng đi ngồi một chút đi?" "Chính là như vậy!" Bạch Thanh Tùng và Chu Vũ đại hỷ, tiền đã bỏ ra rồi, cuối cùng cũng được gặp chân Phật! Được cùng công phu đại sư mặt đối mặt đàm đạo võ thuật, không nói được lợi bao nhiêu, chí ít sau này khoác lác cũng có vốn, đây là cơ hội tốt để quảng bá võ quán, ai mà bỏ lỡ? Cùng lúc đó, trong phòng tại hầm rượu. "Sa Dịch Tịch tiên sinh, cái video này ngươi đã xem mấy chục lần rồi, sao còn xem vậy?" Tiêu Nhã không hiểu nhìn vị cao thủ Thái Lan đối diện, Sa Dịch Tịch. Sa Dịch Tịch lắc đầu nói: "Tiêu tiểu thư, người làm kinh doanh không hiểu về quyền. Video này tuy ngắn nhưng đã thể hiện ra rất nhiều thứ, ví dụ như tốc độ, lực lượng, thủ pháp công kích các loại." Tiêu Nhã hơi nhíu mày, dù sao nàng cũng đã học mấy năm Không Thủ Đạo, tuy không tính là cao thủ, nhưng cũng không đến mức không hiểu gì chứ? Nhưng nghĩ lại kỹ thì những điều Sa Dịch Tịch nói, nàng thật sự không nhận ra, cũng phải chấp nhận. Cô gật đầu nói: "Vậy Sa Dịch Tịch tiên sinh cho rằng, anh có mấy phần chắc chắn thắng hắn?" "Chín thành!" Sa Dịch Tịch đặt điện thoại xuống, ngạo nghễ nói. Mắt Tiêu Nhã lập tức sáng lên, nói: "Thật sao?" Sa Dịch Tịch ha ha cười nói: "Tiêu tiểu thư, võ thuật có rõ kình, ám kình, Hóa Kính! Với nhãn lực của tôi, thực lực của Vương Thiên này hẳn là Minh Kính đỉnh phong, còn chưa đạt tới trình độ ám kình. Còn tôi năm ngoái đã lĩnh ngộ được ám kình, nếu không có gì bất ngờ, tôi một mình có thể đánh hai tên Vương Thiên! Nếu hắn thiếu kinh nghiệm, tôi có thể đánh bốn năm tên cao thủ cùng cấp." Tiêu Nhã hít một hơi lạnh, bản lĩnh của Vương Thiên nàng đã từng thấy qua, một cước kia chém xuống nền nhà, hiện tại nàng nghĩ lại vẫn còn có chút kinh hãi! Cao thủ như vậy mà Sa Dịch Tịch lại nói không chịu nổi như thế, trong lòng nàng lại có chút không thoải mái. Chẳng lẽ nàng thật sự không có kiến thức đến vậy sao? Sa Dịch Tịch thấy Tiêu Nhã biểu lộ không dám tin, liền ha ha cười nói: "Tiêu tiểu thư, tôi nói chuyện rất trực tiếp, có lẽ cô không thích nghe, nhưng tôi vẫn muốn nói. Cao thủ Hoa Hạ trên quốc tế cũng không được coi là gì cả. Võ đạo Hoa Hạ hiện tại đang suy thoái, trên vũ đài quốc tế căn bản không có chỗ đứng. Ở Hoa Hạ, Minh Kính là cao thủ, ám kình là cao thủ quyết định, Hóa Kính thì hầu như không thấy. Nhưng trên quốc tế, Minh Kính chỉ là khách quen của các cuộc thi đấu nhỏ, ám kình như tôi cũng không vào nổi vòng chung kết giải đấu, chỉ có thể loanh quanh ở vòng loại. Chỉ có sư phụ tôi cái loại bối phận người, mới có thể vào được vòng chung kết! Mà người Hoa, từ xưa tới nay chưa từng có ai vào được vòng chung kết!" Tiêu Nhã nghe vậy, sắc mặt có chút khó coi, dù sao cô cũng là người Hoa Hạ, dù là thương nhân nhưng ai lại không muốn người mình giỏi hơn một chút? Bị Sa Dịch Tịch nói không chịu nổi như vậy, cô có thể vui mới lạ. Tuy nhiên cô cũng hiểu đây là sự thật, cũng chỉ đành không cam lòng nói: "Người Hoa tin vào Trung Dung chi đạo, rất nhiều cao thủ sẽ không tham gia vào các trận đấu công khai." "Ha ha... Câu này cô có tin không?" Sa Dịch Tịch xem thường, hỏi lại. Tiêu Nhã lập tức cứng họng, câu nói này nghe rất hay, nhưng cho dù hay đến đâu thì cũng phải có sự thật làm căn cứ mới được! Mà sự thật là, Hoa Hạ từ xưa đến nay không có một người nào có thể trụ lại trên võ đài thế giới! "Được rồi, Tiêu tiểu thư, tôi không có ý chê bai người Hoa Hạ, tôi chỉ đang nói sự thật mà thôi. Vương Thiên này tôi có thể giúp cô giải quyết, cô cứ yên tâm đi." Sa Dịch Tịch nói. Tiêu Nhã nói: "Tiên sinh đã có nắm chắc như vậy, vì sao vẫn chỉ nói có chín phần thắng?" "Một phần còn lại phải xem ý trời. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây lại là một trận đấu không có gì đáng xem." Sa Dịch Tịch tự tin nói. Tiêu Nhã gật đầu nói: "Vậy tôi sẽ chờ tin tốt, Sa Dịch Tịch tiên sinh, tôi xin kính một ly!" ... Cùng lúc đó, Hồ Vạn Đức cũng bắt đầu hoạt động mạng lưới quan hệ, liên hệ với các trang web lớn trong nước, trực tiếp gửi tin tức về việc Thiên Vương Võ Quán khai trương vào ngày 3 tháng 9. Các phụ trách trang web khi thấy là Hồ Vạn Đức ra mặt, đều có chút mơ hồ. Người khác có thể không biết Hồ Vạn Đức, nhưng bọn họ thì đều biết! Vị lão đại này, tuyệt đối là một nhân vật có thể làm cả trái đất rúng động khi dậm chân một cái! Sao hắn lại đi chung với Thiên Vương? Các vị phụ trách lập tức gọi điện thoại cho phóng viên thu thập tin tức, vừa mở miệng là một tràng mắng chửi, khiến đối phương mặt mày ngơ ngác, nhưng không dám biện bạch. Thực ra chuyện này cũng không thể trách phóng viên không làm hết sức, chủ yếu là Hồ Vạn Đức hầu như không bước chân ra khỏi nhà, Hồ Điệp thì có đi ra ngoài, mọi người cũng biết thân phận của cô, nhưng đều cho rằng đó là hành vi cá nhân, ai mà nghĩ đến việc làm tiểu tam còn dắt theo cả ông nội đi cùng? Tổng biên tập mắng chửi xong, liền lập tức cho đối phương hành động, điều tra mối quan hệ giữa Hồ Vạn Đức và Vương Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận