Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 114: Hết trọn bộ

Chương 114: Hết trọn bộ Vương Thiên xoa xoa lông mày thầm nghĩ: "Xem ra chỉ có thể đi trộm, các ngươi chờ ta ở đây."
Nói xong Vương Thiên xông vào trong hắc động, còn một Vương Thiên khác thì ở lại trông coi đám pháp bảo này, tránh cho lại có nhân vật giống như Minh Hà Giáo Chủ chạy tới quấy rối.
"Không biết tình hình chiến đấu của Thông Thiên bọn họ như thế nào." Vương Thiên vừa bước vào lỗ đen đã thầm nghĩ đến.
Nhưng khi Vương Thiên đi đến nơi thì phát hiện, cái lỗ đen này không phải thông đạo bình thường, mà là... Thông đạo thời không!
Bốn phía bắt đầu xuất hiện cảnh tượng đổ nát, đó là hình ảnh của từng thời điểm khác nhau!
"Bọn họ đây là đi đến những không gian thời gian còn lại" Vương Thiên kinh ngạc nhìn hết thảy trước mắt.
Đường hầm này không dài, đi được mười mấy phút thì phía trước xuất hiện ánh sáng, Vương Thiên nhảy ra ngoài, chỉ thấy nghe rầm rầm rầm... Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, cả thế giới là một màu đen tối, thiên băng địa liệt, đại địa thì đang thiêu đốt, vô số sinh linh kêu gào!
Trên bầu trời xuất hiện hết lỗ đen này đến lỗ đen khác, trong các hắc động không ngừng xuất hiện những con mắt màu đen.
Mà ở phía trên cao kia, vậy mà có đến hơn ngàn Thông Thiên Giáo Chủ, cả hơn ngàn Nguyên Thủy Thiên Tôn, hơn ngàn Nữ Oa Nương Nương... mấy vị thánh nhân! Còn có mấy trăm lão nhân mặc hoàng bào, lão nhân đó có đôi mắt trống rỗng, nhưng lại phất tay có thể làm vỡ nát vạn đạo, thậm chí trực tiếp chém giết một con mắt màu đen!
"Cái này... Hỗn chiến thời không!" Vương Thiên cuối cùng cũng hiểu đây là đâu, vô số người từ những không gian thời gian khác nhau đều chạy đến đây!
"Một đám kiến hôi cũng muốn lật trời, hôm nay sẽ tiêu diệt các ngươi, lấy chính Thiên Uy!" Một âm thanh không rõ nam nữ vang lên, sau đó đám tròng mắt vung xúc tu quất về phía các thánh nhân!
Một Thông Thiên Giáo Chủ bị chạm nhẹ liền hóa thành tro bụi.
Còn một Thông Thiên Giáo Chủ khác thì một kiếm chém đứt xúc tu của tròng mắt, làm đau đối phương không ngừng vặn vẹo thân thể. Mà những xúc tu đã đứt kia liền phân giải giữa không trung, hóa thành vạn đạo xiềng xích trật tự dung nhập vào hư không, rất nhanh tròng mắt lại mọc ra một cái xúc tu, hoàn hảo như lúc ban đầu!
"Thiên Vương, ngươi đã đến, Sáng Thế Thanh Liên đâu?" Ngay lúc này, một Thông Thiên Giáo Chủ bay tới hỏi.
Vương Thiên cười khổ nói: "Tín ngưỡng không đủ, không thể tái hiện Sáng Thế Thanh Liên. Hơn nữa, Sáng Thế Thanh Liên có thật sự giết chết được nó không, gia hỏa này có thể quay lại từ bất kỳ thời điểm nào, trong một phút hắn có thể trở về vô số Chân Thân, giết không nổi..."
"Hắn có thể trở về, chúng ta cũng có thể. Bất quá thời gian cũng không phải là vô địch, tác dụng của Sáng Thế Thanh Liên chính là cố định thời gian, chặt đứt dây xích nhân quả thời gian, để tất cả những người không phải của không gian thời gian này đều phải quay về không gian thời gian của mình. Thời điểm này chính là thời điểm hệ thống vừa xuất hiện, chỉ cần giết hắn tại thời điểm này, mọi chuyện sẽ kết thúc. Hơn nữa, nơi này đã bị chúng ta dùng bí pháp phong tỏa, bọn chúng không thể điều khiển topic phát sóng trực tiếp Vạn Giới ở chỗ này, muốn hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực cũng không được." Thông Thiên Giáo Chủ nói.
Vương Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm, rất sợ tròng mắt giận dữ giết hết toàn bộ sinh linh, người khác chết Bất Tử Vương không quan tâm, nhưng người trong nhà thì tuyệt đối không được chết! Đồng thời ngạc nhiên hỏi: "Nếu như tất cả trở về, vậy chẳng phải các ngươi cũng muốn về không gian thời gian đó của các ngươi, các ngươi có đủ sức đối phó với hắn sao?"
"Không rõ ràng, nhưng đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, cũng là lúc hắn yếu nhất. Nếu như lúc này không giết được hắn thì thật sự hết cơ hội." Thông Thiên Giáo Chủ nói.
Vương Thiên nhìn con mắt trên bầu trời nói: "Nói những thứ này vô ích thôi, hành động của chúng ta đã gây chú ý tới hắn rồi, sớm đã phát động chiến tranh hủy diệt. Tín ngưỡng chi lực của chúng ta không đủ, không thể tái hiện Sáng Thế Thanh Liên."
"Ai..." Thông Thiên Giáo Chủ trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, tính kế nhiều như vậy, chung quy cũng chỉ là công dã tràng. Tất cả đều nằm trong tính toán của hệ thống, có tính toán nhiều thì cũng vô dụng, trừ khi hệ thống là một kẻ ngu.
"Giáo Chủ, ngươi đây là làm gì, tuy Sáng Thế Thanh Liên không đến được, nhưng không phải là không có cách." Vương Thiên bỗng nhiên cười nói.
"Ừm... Ngươi còn có cách à, đám con mắt hệ thống này đều bất tử, chém đứt thì bọn chúng Hóa Đạo, rồi sau đó sẽ lại sống lại." Thông Thiên Giáo Chủ kinh ngạc hỏi.
"Một cái cách không tính là cách, giúp ta chém một đoạn xúc tu xuống, ta muốn thử xem." Vương Thiên nói.
Thông Thiên Giáo Chủ nghi hoặc nhìn Vương Thiên, sau đó gật đầu nói: "Được thôi, ta thử xem." Nói xong, Thông Thiên Giáo Chủ xông tới, hét lớn một tiếng: "Các đạo hữu, giúp ta định trụ hắn!"
Mấy Thông Thiên Giáo Chủ cùng lúc động thủ, Tru Tiên Trận Đồ trải rộng ra, Tru Tiên kiếm khí tung hoành! Còn có Lục Hồn Phiên vung vẩy, oanh một tiếng, một tròng mắt không động được, kiếm khí khẽ quét qua, một cây xúc tu bay lên không trung!
Vương Thiên sớm đã chuẩn bị sẵn, xúc tu vừa bay ra, đã xông lên, bắt lấy xúc tu, vừa động ý nghĩ: "Lên nào, để ta xem con virus của ta rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại! Biến!"
Cây xúc tu vốn muốn Hóa Đạo bỗng vặn vẹo không ngừng, bên trong như biến thành nước, kêu sột soạt, cuối cùng bụp một tiếng, cả cây xúc tu biến mất, thay vào đó là một người Vương Thiên!
"Cái gì!" Thông Thiên Giáo Chủ mặt ngơ ngác, những người còn lại như Thái Thượng Lão Quân, Nữ Oa, Chuẩn Đề Đạo Nhân, A Di Đà Phật, thậm chí cả Hồng Quân cũng đều ngây người ra.
Vương Thiên cười ha ha nói: "Có thể được! Các vị giúp ta tới gần những tròng mắt này, ta có thể khiến bọn chúng không thể trọng sinh, thật sự chết đi!"
Hồng Quân nói: "Được!"
Tinh thần những người khác cũng phấn chấn, sức chiến đấu tăng lên cực lớn.
Nhưng số lượng tròng mắt không hề ít, hơn nữa còn có càng nhiều tròng mắt màu khác đang xông tới.
Vương Thiên không sợ, hai Vương Thiên xông lên, Hồng Quân bọn người cùng xuất thủ, trong nháy mắt khống chế hai tròng mắt, Vương Thiên đại thủ ấn lên, khẽ động ý nghĩ, trong tiềm thức cảm thấy có một cái "ta" đang tiến vào bên trong tròng mắt, sau đó tròng mắt bụp một tiếng nổ tung, biến thành một Vương Thiên hoàn toàn mới! Mà Vương Thiên này chính là có được tất cả lực lượng của tròng mắt! Còn có Đặc Tính của Vương Thiên!
Vương Thiên bản tôn vừa tiếp xúc với đối phương liền có một đoạn tin tức truyền tới, Vương Thiên lập tức lĩnh hội ra, tất cả đạo lý trong đất trời đều trở nên rõ ràng trước mắt hắn!
Vương Thiên cảm thán nói: "Người xưa nói khi ngộ đạo thì ban ngày thành tiên! Quả nhiên không lừa ta, đã hiểu, căn bản không cần tu luyện, thiên địa vạn đạo, dễ như ăn kẹo! Cái tròng mắt này cũng không phải là vạn đạo, chỉ là sau khi vạn đạo va chạm, sinh ra một sinh linh hoàn toàn mới mà thôi. Hắn không phải là vạn đạo, không phải là trời, chỉ là một khối u ác tính! Một khối u ác tính lĩnh hội được tinh túy của vạn đạo, cho nên mới có thể siêu việt cả Hồng Quân, trấn áp chư thiên. Gia hỏa này đi thu tín ngưỡng là vì muốn thoát khỏi vạn đạo, thật sự Thành Nhân..."
Giờ khắc này, Vương Thiên cuối cùng hiểu tròng mắt là thứ gì, nhìn vào tròng mắt của nó, Vương Thiên cười nói: "Có lẽ ta không phải Virus, mà là Phần Mềm diệt virus thì có."
Trong lúc nói chuyện, Vương Thiên đã xông tới!
Xúc tu của tròng mắt đánh tới, Vương Thiên căn bản không sợ, lắc mình biến hóa, hóa thành to lớn vạn trượng, ôm chặt xúc tu của tròng mắt, khẽ động ý nghĩ, khiến cái tròng mắt phù một tiếng biến thành Vương Thiên thứ hai! Hai người nhìn nhau cười một tiếng, chia nhau đi giết địch!
Thực lực đã đạt tới một mức nhất định thì dùng vạn đạo diễn hóa các loại thần thông, đã khó có thể gây tổn thương đến những người mạnh như thánh nhân trở lên. Cho nên, nhục thân mới là vũ khí đáng sợ nhất, nó chính là thần binh lợi khí ngàn rèn vạn luyện! Tròng mắt trước đó chính là nhờ vào nhục thân mà ghê gớm, khiến các thánh nhân phải ở thế hạ phong.
Mà giờ gặp Vương Thiên, một tên biến thái, lập tức trở nên khổ bức. Dùng thần thông đánh vào người Vương Thiên không đau không ngứa. Giây phút chạm vào liền bị đồng hóa, vậy thì còn đánh kiểu gì. Tròng mắt có chút sợ hãi, mà Vương Thiên thì càng đánh càng mạnh, càng đánh số lượng lại càng nhiều, kêu gào như uống thuốc lắc. Vừa bắt đầu thì còn hô to cầu cứu, giờ trực tiếp hét: "Chặn cửa, chặn cửa, không được cho ai chạy hết! Lão tử muốn ăn hết bọn chúng!"
Đám tròng mắt nghe vậy, toàn thân run lên, quay đầu chạy!
Vô số Hồng Quân hét lớn một tiếng: "Chặn cửa!" Thế là dẫn những thánh nhân còn sống liều mạng chặn thông đạo thời không, không cho tròng mắt nào chạy thoát.
Vương Thiên nhanh chóng xông lên, bắt được một con liền đồng hóa một con, một con biến thành hai con, hai con biến thành bốn con, bốn con biến thành tám con!
Tròng mắt biết đại thế đã mất, càng liều mạng công kích thông đạo thời không, nhưng những thánh nhân kia lại hung hãn không sợ chết, còn có Hồng Quân trấn thủ, muốn đột phá sao mà khó. Chỉ trong mười mấy phút, số lượng Vương Thiên đã nhiều hơn số tròng mắt!
Cuối cùng, mười cái tròng mắt tội nghiệp bị cả ngàn Vương Thiên vây chặt ở bên trong!
Từng Vương Thiên xoa xoa tay nhìn đám tròng mắt, cười lạnh nói: "Hóa ra trước giờ các ngươi đều bất động vào ta, chậc chậc, không đánh thì thôi, một khi đánh rồi thì ta mới hiểu được, hóa ra thân thể này mới vướng víu. Ta nếu như chết, Chân Linh sẽ phóng thích ra Bản Nguyên Lực Lượng. Đồng hóa tất cả, đây mới là thứ ngươi sợ, đúng không, hơn nữa, ta không bị vạn đạo khống chế, quy tắc của ngươi đối với ta vô dụng. Cho nên những thứ ngươi luôn tự hào chỉ là sự bất lực ngươi che giấu đi mà thôi. Chậc chậc... Thật tình mà nói, nếu ngươi không vội diệt Linh Sơn, giết Ngọc Đế, gây chiến tranh thì còn có thể sống thêm được ngàn tám trăm năm nữa, nhưng mà giờ thì..."
"Ngươi không giết chết được ta, ở những không gian thời gian tương lai, có vô số cái ta." Tròng mắt không cam lòng gầm lên.
"Không nóng vội, ta sẽ lần lượt giết hết, cứ chơi chậm thôi. Nếu không đã chết hết rồi, ta chẳng phải sẽ rất nhàm chán sao, suýt chút nữa quên mất, ở một số thời không thì ngươi đã chết rồi. Nguyện Lực sinh ra ở không gian thời gian đó ta có thể thu thập bất cứ lúc nào, sau đó dựng lại Sáng Thế Thanh Liên, đến lúc đó... ha ha, ngươi cảm thấy mình có thể sống quá một giây không?" Vương Thiên cười nói.
"Ngươi..." Tròng mắt rốt cuộc sợ.
Vương Thiên nói: "Cho ngươi một cơ hội, triệu hồi tất cả bản tôn của ngươi tới đây, sau đó cùng nhau thần phục ta. Ta tha cho ngươi bất tử, còn giúp ngươi có được tự do, giúp ta giám sát và quản chế thiên hạ. Nhưng nếu như ngươi không nghe lời thì ta chỉ có thể giết ngươi rồi tự mình làm chuyện đó. Thật ra, ngươi quan sát ta lâu như vậy hẳn là hiểu rõ, ta rất lười, làm thủ hạ cho ta, ngươi không bị thiệt đâu."
"Cái này..." Tròng mắt do dự.
Phốc phốc phốc...
Cái sự do dự này đã khiến ba cái tròng mắt bị Vương Thiên đồng hóa mất.
Những con còn lại ở bên dưới run lên bần bật, cuối cùng gật đầu đồng ý. Nó làm hết thảy đều vì khát vọng thoát khỏi vạn đạo, thật sự trở thành một cá thể, có được tự do.
Tuy rằng bây giờ tự do có hơi giảm sút, nhưng đúng như Vương Thiên đã nói, nó quan sát Vương Thiên đã lâu. Vương Thiên lười như vậy, làm tay chân của hắn thì thật sự không chắc là bị thiệt nhiều.
Tròng mắt nôn ra một điểm linh quang, linh quang này là hạt nhân của nó, Vương Thiên có thể tùy thời điều khiển sự sống chết của nó, thậm chí có thể điều khiển sự sống chết của nó trong mọi không gian thời gian!
Gần như cùng lúc, những tròng mắt trong những không gian thời gian khác cũng cảm nhận được sự biến hóa, từng cái gào thét không thôi nhưng cũng đã bất lực. Vương Thiên đã thu linh quang kia vào cơ thể, rồi khẽ động ý nghĩ, tất cả tròng mắt đều kêu thảm một tiếng rồi hóa thành hư vô!
"Ách, Thiên Vương, ngươi cái này..." Các thánh nhân đồng loạt trợn tròn mắt, vậy mà lại nói không giữ lời ư?
Vương Thiên cười nói: "Ta không phải là thánh nhân, cần gì phải nhất nhất giữ lời chứ, bây giờ tốt rồi, hắn chết rồi, mọi người đều nhẹ nhõm. Kẻ địch à, chỉ có chết mới làm ta an tâm được. "
Trong khi nói, tất cả Vương Thiên bắt đầu dung hợp lại, cuối cùng hóa thành một Vương Thiên, chính là bản tôn Vương Thiên.
Những thánh nhân khác đều bước tới cảm tạ, Hồng Quân Đạo Tổ cũng vậy.
Vương Thiên cúi chào một vòng, cười nói: "Lần này diệt hệ thống thành công, đều là công lao của mọi người."
Tất cả đều vui mừng, mọi người đều tản ra.
Mấy ngày sau, Trái Đất.
"Nhất bái thiên địa! Nhị bái thiên địa! Tam bái thiên địa!" Theo giọng nói lớn của Hồ Vạn Đức, một lễ cưới lớn nhất trên Địa Cầu bắt đầu.
Đây là hôn lễ của Vương Thiên và Tiêu Tình, được cử hành trên đại dương bao la, Cự Long làm xe hoa, Phượng Hoàng làm trang sức màu, thần tiên chúc mừng, yêu ma ca hát...
Nhìn thấy một màn này, tất cả người Địa Cầu đều ngơ ngác, trong lòng chỉ có một câu hỏi: Đây thật sự là Trái Đất à?
Từ ngày đó trở đi, Vương Thiên không còn quay lại Địa Tiên Giới nữa. Thay vào đó, hắn mở một tiệm thú cưng ở trái đất, lúc rảnh thì trêu chọc chim sẻ, chó khôn, dẫn Tiêu Tình đi dạo phố, cuộc sống vô cùng tiêu dao tự tại.
Hôm đó, hai người đang mua Đường Nhân tại một sạp hàng, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc mà xa lạ: "Đây chính là hạnh phúc mà ngươi nói?"
Vương Thiên cùng Tiêu Tình đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy người kia xong, cả hai nhìn nhau cười một tiếng, không nói gì, liền bay lên không trung, Thần Long rơi xuống, chở cả hai người về Long Đảo. Hôm nay là thọ của Hồ Vạn Đức, không thể đi trễ được...
Dưới đất, Tiêu Nhã há hốc mồm nhìn tất cả trước mắt, tuy đã sớm biết trên tin tức có một người tên Vương Thiên như là thần linh tối cao. Nhưng cô luôn tự thôi miên, Vương Thiên này không phải là Vương Thiên mà cô quen biết, không thể nào là một người được! Nhưng mà hôm nay..."Ai..." Thở dài một tiếng, Tiêu Nhã cũng biến mất trong biển người, vốn cho rằng nỗ lực lâu như vậy, cuối cùng có thể áo gấm về quê, chứng minh một cái gì đó, cuối cùng lại phát hiện ra, cô không chứng minh được gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận