Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 65: Hai bộ, tiền đặt cọc! 【 cầu )

Chương 65: Hai căn, tiền đặt cọc! [cầu] Cung Ninh nghe vậy, ngạc nhiên há hốc miệng nhỏ, lắp bắp ba ba nói: "Thật... Thật... Thật sao? Ký... Hợp đồng?" Có lẽ là quá kịch động, lần này Cung Ninh nói lắp đặc biệt lợi hại, nhưng Vương Thiên cũng không hề mất kiên nhẫn, mà là nhẫn nại chờ nàng nói xong. Vương Thiên cũng từng nghèo khó, tự nhiên hiểu rõ cảm giác của một nhân viên kinh doanh đột nhiên hoàn thành một đơn hàng lớn, loại tâm tình này thật sự sẽ khiến người thoải mái bay lên mây xanh! Vương Thiên gật đầu nói: "Đúng vậy, ký hợp đồng, sao, ngươi không muốn à?" Nói xong, Vương Thiên còn cố ý nói với Tôn Béo: "Ôi chao, người ta không muốn bán cho chúng ta kìa, hay là chúng ta đi tìm chỗ khác xem thử nhé?" Cung Ninh lập tức cuống lên, kêu lên: "Không... Không, không..." Tôn Béo thấy vậy, cười ha hả nói: "Vương Thiên, cậu còn bảo không bắt nạt Cung Trữ muội tử, cậu còn xấu tính hơn tôi nhiều! Cậu đúng là đồ muộn tao!" Cung Ninh lúc này mới hiểu ra, mình bị trêu đùa, oán trách nhìn Vương Thiên, Vương Thiên lập tức cảm thấy đầy tội lỗi, không nói nhảm nữa, ba người lên xe, trực tiếp chạy về phòng kinh doanh bất động sản. Chỉ là khi đi ngang qua công ty Hoa Minh, Phương quản lý cùng đám người lại tới gần, đứng ở trước cửa sổ sát đất xem náo nhiệt... "Béo, tiệm bán thịt heo này mở khi nào vậy? Cửa ra vào treo mấy tảng trông tươi ghê, không biết giá cả thế nào." Vừa đi lướt qua, Vương Thiên lớn tiếng hỏi. "Vương Thiên, cậu không thể nhìn bề ngoài, giờ nhiều thịt heo đều đã qua xử lý rồi, nhìn thì ngon mắt, chứ bên trong có khi đã hỏng rồi." Tôn Béo lập tức phối hợp nói. Cung Ninh nghe vậy, mặt ngơ ngác kinh ngạc, sau khi trấn tĩnh lại, cúi đầu mím môi, cười trộm. Người của Hoa Minh từ trước đến giờ không khách sáo với nàng, mỗi lần gặp mặt đều châm chọc khiêu khích, cho nên nàng cũng không có ấn tượng tốt về người của Hoa Minh. Người ở bên trong nghe rõ mồn một, ai nấy sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, nhìn kỹ lại, tạo hình của bọn họ thật sự có chút giống những tảng thịt heo lớn treo lủng lẳng... Sau đó sắc mặt lại càng khó coi hơn! Một vài người nóng tính đã muốn xông ra để tranh cãi, Phương quản lý ngăn lại, nói: "Chúng ta là người văn minh, cãi nhau với bọn họ thì mất thân phận, tôi đi xem thế nào..." Phương quản lý nói xong, đẩy cửa đi ra ngoài. Vương Thiên và Tôn Béo coi như không thấy hắn, hai người chỉ hận tên này không đuổi theo, để chứng kiến hai người bọn họ ký hợp đồng, không biết nét mặt của hắn sẽ sảng khoái đến nhường nào. Đi theo Cung Ninh vào phòng kinh doanh của Trung Hải, Cung Ninh mặt mày hớn hở, chỉ cần không phải đồ ngốc đều hiểu, việc này đã xong rồi! Các nhân viên kinh doanh còn lại thấy vậy, ai nấy đều không ngừng ghen tị, thầm nghĩ: Quả nhiên người ngốc có phúc của người ngốc. Hoàn toàn không biết rằng, Cung Ninh cũng coi như là dựa vào bản lĩnh thực sự mới chốt được Vương Thiên và Tôn Béo, ít nhất ở khâu phục vụ giải thích, hai người họ vô cùng hài lòng! "Cung Ninh, xong rồi hả?" Quan Chiếu Dung dường như rất quen Cung Ninh, tò mò hỏi. Cung Ninh gật gật đầu, Quan Chiếu Dung nhảy cẫng lên, kêu to: "Tuyệt vời! Tối nay khao khách nhé!" Cung Ninh lại gật đầu, cô cũng hiểu, nói còn không nhanh bằng gật đầu, cần giải quyết nhanh gọn dứt điểm, tránh đêm dài lắm mộng. Quan Chiếu Dung cũng hiểu đạo lý này, nhưng sắc mặt cô lập tức khó coi, bởi vì Phương quản lý tới rồi. Cô hừ lạnh một tiếng, nói: "Cung Ninh, các cô cứ tiếp tục, đồ con sâu kia đến đây, để tôi thu dọn hắn!" Nói xong, Quan Chiếu Dung xắn tay áo lên lao ra, Vương Thiên thật sự sợ cô bé mập này đi cãi nhau với Phương quản lý, quay đầu nhìn lại, lập tức vui vẻ. "Ôi chao, đây chẳng phải đại kinh lý sát vách sao? Sao thế? Hôm nay làm sao lại đến tiệm chúng tôi? Chỗ này chúng tôi không có tiểu tam hay tiểu tứ nào của anh đâu nhé..." Quan Chiếu Dung giọng điệu quái gở nói. Phương quản lý biết Quan Chiếu Dung đang châm chọc việc vợ hắn vì tiểu tam mà làm náo loạn phòng kinh doanh, sắc mặt đương nhiên không được tốt, hừ lạnh một tiếng nói: "Quan Chiếu Dung, các cô mở cửa làm ăn, tôi vào xem không được sao? Có ai lại đối đãi khách hàng như cô không?" "Đối với khách hàng chúng tôi tự nhiên sẽ đối đãi tử tế, còn đối với đồ cặn bã, đương nhiên sẽ có cách đối đãi đồ cặn bã!" Quan Chiếu Dung chống nạnh, không chút khách khí mắng lại. "Cô!""Cô cái gì mà cô? Không phục à? Muốn đánh nhau à? Mấy anh bảo an của chúng tôi đều được luyện tập cả, đám gà con của anh, cho dù mười con Lão Cáp Mô cùng lên cũng không đủ người ta đánh! Sao, cái tay chân lóng ngóng này của anh muốn thử à?" Quan Chiếu Dung súng máy khai hỏa, xả một tràng liên hồi, trực tiếp mắng cho Phương quản lý mặt mũi như gan heo, chỉ tay vào Quan Chiếu Dung như muốn động thủ ngay tức khắc. Kết quả hai nhân viên bảo vệ cao to như hộ pháp phía sau Quan Chiếu Dung bước tới, đúng là mấy tên robot chiến đấu, hắn lập tức không làm gì được. Hất tay áo, nói: "Tôi xem phòng, ai cần cô lo?" Nói xong, lách người qua Quan Chiếu Dung đi sang chỗ khác. Quan Chiếu Dung chỉ không muốn Phương quản lý gây rối chuyện tốt của Cung Ninh, Phương quản lý đi thì cô cũng không cản, còn mong hắn nhìn hợp đồng được ký kết, rồi về khóc ngất trong WC ấy chứ. Vương Thiên thấy vậy, âm thầm lắc đầu, con bé mập này quá cay cú, sau này ai cưới cô chắc sẽ gặp xui xẻo. Theo bản năng liếc qua Tôn Béo, Vương Thiên ngạc nhiên, thầm nghĩ: "Không lẽ?" Chỉ thấy Tôn Béo một bộ dạng thưởng thức nhìn Quan Chiếu Dung, tên này có vẻ đã động phàm tâm rồi! Vương Thiên vội vàng thu hồi ánh mắt, đối với gu thẩm mỹ của Tôn Béo, hắn triệt để bó tay. Cung Ninh nhanh chóng đi in hợp đồng, sau đó kiên nhẫn giảng giải từng điều khoản cho Vương Thiên, Vương Thiên thỉnh thoảng hỏi vài câu, Cung Ninh đều lưu loát giải thích rõ ràng, thậm chí còn lên mạng tìm luật pháp để giải thích cho Vương Thiên xem, để chứng minh cô không hề nói dối. Bận bịu một hồi lại qua mất một tiếng đồng hồ, Phương quản lý cũng đã chờ không nổi, hắn đâu phải kẻ ngốc, chuyện đã đến nước này, tám phần là đã xong rồi! Nghĩ đến việc tự tay đẩy một mối làm ăn lớn như vậy đi, còn làm cho công ty Trung Hải có thêm thành tích, đoán chừng cấp trên trực tiếp nổi giận mất! Bao nhiêu mối quan hệ bám váy của hắn đều phải cuốn gói rời đi mất! Càng nghĩ càng lo lắng, Phương quản lý cuối cùng không giữ nổi bình tĩnh, cắn răng nói: "Hai người xin cơm mà làm bộ giàu có à? Làm gì? Trải nghiệm cuộc sống sao? Hai người có tiền mua nhà chắc?" Cung Ninh nghe vậy, lập tức nổi giận, Quan Chiếu Dung nghe xong thì càng lao đến. Vương Thiên lại giành nói trước: "Tiền đặt cọc, quẹt thẻ, hai căn cùng một lúc, cảm ơn." Mười chữ! Như là Định Thân Chú, trong nháy mắt khiến toàn trường đứng sững lại, tiếng kim rơi cũng nghe thấy, yên tĩnh như tờ! Cung Ninh cũng trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm Vương Thiên nói: "Mấy, mấy... Mấy... Căn?" Tất cả mọi người nghiêng người qua, lắng nghe, bọn họ cũng nghi ngờ mình bị ảo giác! Hai căn? Đây là một trăm triệu đấy! Thế giới trên thế giới a! Vương Thiên giơ hai ngón tay lên nói: "Không nghe rõ? Hai căn!" Cung Ninh lúc này đã nghe rõ ràng, như gà con mổ thóc gật đầu lia lịa, sau đó cầm thẻ đi qua phòng tài vụ giao tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận