Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 34: Hảo tâm thay xong Tâm

Chương 34: Hảo tâm thay xong Tâm Vương vừa nghe, tranh thủ thời gian kéo tay Lão Đại Gia nói: "Người tốt a! Đại gia, ngươi thật sự là người tốt! Cảm động chết ta rồi, quả nhiên là sống dưới lá cờ Hồng Kỳ, đều là người một nhà a!" "Được rồi, các ngươi cứ xem đi, ta đây đi liên lạc giúp ngươi." Nói xong, Lão Đại Gia phảng phất cũng trẻ ra mấy tuổi, hăng hái đi, tấm lưng kia, rất có vài phần khí thế náo cách mạng năm nào! Tôn mập mạp nhìn bóng lưng Lão Đại Gia, nhìn lại Vương, lắc đầu nói: "Vương, ngươi làm tiêu thụ cũng không có lợi hại mồm mép như vậy a, sao hôm nay giống như bật hack vậy? Người ta lão đại gia bị ngươi lừa một tràng đến một tràng, còn miễn phí giúp ngươi tìm người thu dọn nhà kho, còn giúp ngươi liên hệ ghế tiện nghi! Thao đản, ngươi mà lúc đi làm tiêu thụ có bản lĩnh này thì sớm phát." "Phát cái rắm, lúc đó có bản lĩnh cũng không thể dùng, công trạng nhiều, còn không đều là Địa Trung Hải? Đi!" Vương vẫy gọi Tôn mập mạp đi vào. Tôn mập mạp che mũi nói: "Vương, Lão Đại Gia đều nói giúp ngươi tìm người, tự ngươi đi vào làm gì? Ai nha... Cái mùi này... Cũng quá khó ngửi, ta đoán chừng ở đây thêm mấy phần chuông nữa chắc chắn trúng độc." "Lấy đâu ra lắm lời nhảm vậy, cầm lấy!" Vương vung tay một cái, một vật hình đầu bay tới, Vương mập mạp nhận lấy xem xét, khó hiểu hỏi: "Vương, ngươi cho ta cái chổi làm gì?" "Làm gì? Làm việc thôi! Ngươi thật sự cam tâm để lão đại gia đó thu dọn kho cho ngươi à? Người ta tuổi cao rồi, nhiệt huyết dâng trào chút thôi. Ngươi để ông ấy làm, vạn nhất đau lưng, ngươi bồi tiền hả?" Vương trừng mắt nhìn Tôn mập mạp một cái. Tôn mập mạp nghe vậy, hai mắt hơi đảo nói: "... Đúng là chịu không nổi, cảm giác trước đó một đống nước bọt của ngươi đều phí. Ngươi tiết kiệm một chút, còn có thể bớt được tiền mua nước suối." "Xéo đi, ta cũng không có nói vô ích, ít nhất ghế tiện nghi đã giải quyết xong. Về đi lấy cái dụng cụ chiếu phim mini với cả loa trầm của ngươi cho ta, thế là cơ bản là xong." Vương nói. Tôn mập mạp khó chịu nói: "Cái gì gọi là dụng cụ chiếu phim mini? Mini cái rắm, chiếu ra cũng là phim đại điện ảnh! Cái ống kính kia còn to hơn eo ngươi!" "Ngươi nha đúng là không tự ti chút nào à?" Vương đột nhiên nói một câu. Tôn mập mạp cười mắng: "Xéo đi!" Hai người vừa nói chuyện, tay lại không chậm, nhanh chóng quét dọn vệ sinh nhà kho, không cần quét dọn quá sạch, ít nhất mặt đất có thể đi lại được, đừng để đông một đống cỏ, tây một khối gỗ, còn mang theo đinh... Bên này đang làm thì không bao lâu, Lão Đại Gia liền trở lại, nhìn thấy Vương cùng Tôn mập mạp đang ở dưới ánh đèn lờ mờ thu dọn nhà kho, cảm thán nói: "Đúng là hai đứa trẻ ngoan..." Vương gặp Lão Đại Gia trở về, liền gọi: "Đại gia, trở về rồi à?" Lão Đại Gia cười nói: "Hai đứa không cần làm nữa, ta liên hệ xong rồi, ngày mai sáng sẽ có người đến giúp thu dọn. Đến đây, ta có nước đá đây, uống hai ngụm cho mát." Vương còn chưa kịp mở miệng thì Tôn mập mạp đã hấp tấp chạy tới uống hai bát lớn, kêu lên: "Nước này ngọt thật, nước giếng à?" Lão Đại Gia ha ha cười nói: "Tiểu Mập Mạp thật biết nói chuyện, đâu ra nước giếng, là nước máy đun sôi để nguội rồi làm đá đó." Vương nói: "Đại gia, bên bọn cháu, cũng không cần chú giúp đỡ, chú giúp liên hệ ghế là được rồi. Bọn cháu cứ dọn sơ qua thôi, mai làm thêm tí là ổn." Lão Đại Gia cười cười, không nói gì, cầm chổi đi đến. Vương đã nói vậy rồi nhưng đại gia vẫn không chịu bỏ ý định giúp, cuối cùng hết cách, đành phải ba người cùng làm. Sợ Lão Đại Gia không chịu nổi, làm một hồi Vương với Tôn mập mạp tìm lý do tranh thủ thời gian chuồn. Về đến nhà, Vương lại mở topic phát sóng trực tiếp, vẫn như thường ngày không có gì thú vị, buổi phát sóng của hắn căn bản không có ai vào. Hiện tại hắn nổi tiếng rồi, vào bất kỳ buổi phát sóng nào, chắc cũng là một đám chó săn nhao nhao đòi sữa, bây giờ tiền có ít, cũng không thể làm loạn. Vào phòng mà không có tiền thưởng không phải phong cách của hắn! Mà tiền thưởng không đến 1 triệu cũng không phải phong cách của hắn! Tiền thưởng ít, nhưng phải rớt cả phấn! Ngày thứ hai, trời vừa sáng, Vương đã thức dậy, chạy đến sân vận động trường học gần đó, đánh một bộ Ngoại Luyện quyền, giãn gân cốt, kết quả lần luyện tập này ngược lại khiến xương cứng hơn! "Haizzz, quả nhiên, võ công võ công, không ra trận luyện tập vẫn chưa ăn thua! Hay là, đi Đả Quán trước? Nhưng mà cái Võ Quán của ta vẫn còn có cái móng, giờ đi Đả Quán chờ lúc khai trương có khi hết nhiệt, chẳng phải uổng công? Để đó vậy… Haizzz, sớm biết lần trước đánh Lưu Chí Hào nhẹ tay một chút, cho hắn chút hy vọng, có khi hắn còn đến cho mình đánh thêm mấy bữa. Ừm... Lần sau phải kiềm chế một chút." Vương lẩm bẩm, ăn bữa sáng, rồi cùng Tôn mập mạp đến địa điểm nhà kho. Kết quả 2 người đều trợn tròn mắt! Nhà kho tối qua đến bừa bộn không chịu nổi, sáng hôm nay mà đã sạch sẽ tinh tươm! Thậm chí mặt đất còn có nước, hiển nhiên là có người chăm chỉ lau rửa qua! Còn mùi nấm mốc cũng sớm đã không còn! Ông Vương đang nhàn nhã uống trà ngoài cổng, cười nói: "Sao? Có vừa ý không?" Vương và Tôn mập mạp đồng thời giơ ngón tay cái lên nói: "Đại gia ngài thật đúng là thần thánh!" "Đây không phải công của mình ta, chúng ta đều là đám lão viên chức đã nghỉ hưu ở xưởng này, thu dọn nhà kho giúp các cậu là mấy người này, mọi người cũng đang rảnh rỗi không có việc gì làm, giúp các cậu chút cũng chẳng sao." Lão Đại Gia ha ha cười. Vương tiến tới, ngồi xuống, cùng Lão Đại Gia hàn huyên chuyện nhà, lão đại gia này họ An, năm đó còn tham gia Quân Tình Nguyện, lái xe tăng, bắn pháo, về sau giải ngũ phân đến nhà máy này, kết quả nhà máy rất nhanh liền chết nửa sống nửa dưới trào lưu kinh tế. Cũng may mấy lão binh này đãi ngộ không tệ, cơ bản không lo ăn mặc. Vương nháy mắt ra hiệu Tôn mập mạp, Tôn mập mạp nghi hoặc nhìn lại, Vương giơ ba ngón tay lên. Tôn mập mạp lập tức lấy ra ba nghìn tệ để lên bàn nói: "Lão Đại Gia, bọn cháu còn trẻ, nhưng không thể để các chú làm không công được, tiền này chú cầm lấy. Không phải là phí dịch vụ gì, là chút lòng thành của bọn cháu đối với các lão binh Quân Tình Nguyện năm đó." Ông An lập tức nổi nóng: "Tiểu Mập Mạp, chúng ta giúp không phải vì tiền!" Tôn mập mạp lập tức bị khí thế của ông An đè bẹp xuống, ấp úng không dám nói nữa. Vương lập tức vỗ bàn một cái, hét lớn: "Đúng vậy! Mập mạp chết bầm, sao làm việc kiểu gì vậy? Việc này có thể đưa tiền à? Không được!" Tôn mập mạp hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Vương, trong lòng mắng: "Mẹ nó chứ, chẳng phải ngươi bày trò à? Sao lúc nào mình cũng phải chịu tội vậy?" Ông An thấy Vương nói thế thì cũng nguôi giận phần nào, gật đầu nói: "Vẫn là Tiểu Vương hiểu ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận