Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 736: Khai hội khai hội

Vương Thiên nhìn kỹ, những người đang cầm trường thương, đoản pháo này, đều là người bình thường. Vậy mà không có một ai là tu sĩ. Nghĩ lại, tu sĩ đều muốn tu hành, ai rảnh mà đi làm chó săn ở khắp nơi. Còn những phàm nhân này thì khác, vì sinh tồn, mỗi ngày bôn ba là điều tất nhiên. Cũng chỉ có bọn họ mới có thời gian này, đi khắp nơi tìm tin tức mới.
Nghĩ đến đây, Vương Thiên cười nói: "Các ngươi đây là làm gì mà vừa sáng sớm đã không cho người ta ngủ thêm một lát à?"
"Thiên Vương tiên sinh, tối hôm qua, Ma Thần quốc, Áo Đặc An quốc bị người bình định. Trong diễn đàn mọi người đều nói là ngài làm, chuyện này ngài thấy thế nào?" một tên ký giả kêu lên.
Vương Thiên hơi kinh ngạc nói: "Ta thấy thế nào? Đương nhiên ta đứng đây nhìn."
Ký giả: "@# $#@%"
"Thiên Vương tiên sinh, xin hãy chính diện trả lời vấn đề của chúng tôi. Một ngày diệt hai nước, vấn đề này quá lớn. Hiện tại khắp thiên hạ đều chấn động." Lại có ký giả khác nói.
Vương Thiên thản nhiên nói: "Toàn thiên hạ chấn động thì cứ chấn động thôi, chuyện không liên quan gì tới ta! Về phần hai quốc gia kia bị diệt như thế nào, ta lười nói. Còn có phải ta diệt hay không, ta hiện tại có thể cho các ngươi một câu chắc chắn."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người khẩn trương lên.
Vương Thiên nhàn nhạt nói: "Việc lớn Ma Thần quốc là ta diệt, còn một nước gì đó là Áo Đặc An quốc, nghe còn chưa từng nghe, quỷ mới biết là ai diệt."
Ầm!
Hiện trường ký giả tập thể vỡ òa, tranh thủ thời gian phát tin tức về cho tòa soạn của mình. Ngay sau đó, các tòa soạn cũng đi theo vỡ òa. Trước đó, mọi người cũng chỉ là suy đoán, nhưng nghề ký giả này, từ xưa đến nay vốn dĩ là thích xem náo nhiệt, không sợ chuyện lớn, sự tình càng lớn càng tốt. Cho nên bọn họ dựa vào suy đoán mà đến, cũng không ai nghĩ là đến một lần có thể hỏi được kết quả ngay, đều là đến tìm vận may.
Không ai ngờ rằng, Vương Thiên lại thừa nhận như vậy! Còn thừa nhận một cách dứt khoát như thế!
"Thiên Vương tiên sinh, có thể nói một chút về ân oán của ngài và Ma Thần quốc không? Tại sao phải diệt quốc gia này, dù sao thì cao tầng quốc gia đó có thù oán với ngài, nhưng dân chúng luôn vô tội mà?" một nữ ký giả hỏi.
Vương Thiên lắc đầu nói: "Về nguyên nhân gì thì ta lười nói, nói ra các ngươi cũng chưa chắc tin. Nếu như nói quốc gia kia còn có người vô tội, thì ta chỉ có thể ha ha. Thôi, ta lười giải thích cái gì, các ngươi thích nghĩ thế nào thì cứ nghĩ vậy đi. Đừng chắn ở đây, ta còn muốn đi ăn cơm đây."
"Thiên Vương tiên sinh, Thiên Vương tiên sinh, một câu hỏi cuối cùng. Chuyện này một khi truyền ra, e rằng sẽ tạo thành đả kích rất lớn đến danh vọng của ngài, thậm chí ngài sẽ bị liệt vào phần tử nguy hiểm, ma đạo. Hơn thế nữa, sẽ có chính đạo nhân sĩ liên hợp lại để chinh phạt ngài, ngài thật không để ý sao?" Nữ ký giả kia truy hỏi.
Vương Thiên cũng không quay đầu lại, phất phất tay nói: "Mặc kệ ai, thích làm gì thì làm, ta cứ ở Hạp Châu Thành. Ai bất mãn thì cứ đến, muốn đánh muốn giết ta tiếp hết. Chỉ cần hắn chết là được, ta sợ gì?"
Đám người tập thể ngây người, lời này cũng quá độc ác, mặc kệ ai, thích làm gì thì làm, chỉ cần đối phương chết là được, hắn sẽ tiếp! Câu nói này rõ ràng là không hề coi ai ra gì!
Sau đó đám người lập tức tản ra, chỉnh sửa lại văn bản, gửi về tổng bộ các tòa soạn.
Cùng ngày, trên website truyền thông, trên báo chí các thành thị lớn thuộc năm đại vực của nhân loại, Vương Thiên lần đầu tiên lên trang nhất! Trang nhất thật sự!
"Bá Khí Thiên Vương, thừa nhận đã tiêu diệt Ma Thần quốc, tuyên chiến thiên hạ, không phục thì đến chiến!"
"Là người hay là ma? Đệ nhất phú hào xem mạng người như cỏ rác, vương quốc bị diệt, chẳng thèm quan tâm!"
"Hạp Châu Thành tuyên chiến thiên hạ, ai dám đánh một trận?".
Trong nhất thời, thiên hạ xôn xao, không ai ngờ rằng Vương Thiên lại dễ dàng thừa nhận như vậy. Đồng thời còn bá đạo tuyên chiến thiên hạ!
Trong khoảnh khắc, quần chúng sôi sục, vô số tiếng lên án, nhưng thực sự động thủ thì không một ai.
"Rầm!" Tại một sơn trang bốn người ở trong Mây Lộc.
"Cái tên Vương này quá phận, một đêm diệt một thành, còn lớn lối như thế. Hắn đây là xem thường chúng ta sao, lại dám tuyên chiến thiên hạ!" Nghiệp Thành thành chủ tức giận nói.
"Đúng là quá mức, bất quá hắn cũng thật có thực lực đó. Hiện tại Hạp Châu Thành không còn là miếng bánh lớn chỉ có tiền mà không có thực lực nữa. Chư vị, chuyện này không thể kéo dài được nữa." Mông Thành thành chủ nói.
"Đúng vậy, tốc độ phát triển của Hạp Châu Thành quá nhanh, nếu không nghĩ cách kiềm chế hắn, thì cái Mây Lộc này sẽ thành địa bàn của một mình hắn. Chúng ta đều phải cuốn gói đi thôi." Hùng Thành thành chủ nói.
"Mộc Đạo Nhân, chuyện đến nước này rồi, ngươi còn không chịu đứng ra sao? Vong quốc diệt tộc, chính là điều cấm kỵ của nhân tộc!" Bách Chiến Thành thành chủ nói.
Hội nghị lần này là hội nghị của mười một thành, trừ Hạp Châu Thành. Mộc Đạo Nhân và phương trượng Vô Vi đại sư của Giảng Đạo Tự đều ở đây.
Mộc Đạo Nhân chậm rãi mở mắt, cười nói: "Mấy vị, theo tại hạ thấy, chuyện này cũng không phức tạp như các ngươi nói."
"Ồ? Mộc Đạo Nhân, vậy ngươi có cách nhìn thế nào về chuyện này?" Nghiệp Thành thành chủ bất mãn hỏi.
Mộc Đạo Nhân ha ha cười nói: "Người Tây Vực, từ lâu đã là con ngựa thoát cương. Trước kia còn hợp tác với chúng ta, nhưng trong thời gian gần đây, lại muốn độc lập, tự lập môn hộ, tự thành một vực. Thậm chí còn nhiều lần cấu kết với Vạn Tộc làm bậy. Mỗi lần đại chiến, phần lớn đều chỉ là diễn kịch, giao chiến thực chất thì cực kỳ ít. Những chuyện này chẳng lẽ các ngươi không biết?"
"Đương nhiên biết, nhưng bây giờ chúng ta đang thảo luận không phải vấn đề này. Mà là chuyện diệt quốc, làm mất mặt nhân tộc, chuyện này ảnh hưởng quá lớn. Nhân tộc chúng ta dưới sự chèn ép của Vạn Tộc mà quật khởi, chiếm được nơi giàu có nhất. Hiện tại Vạn Tộc đang nhìn chằm chằm, tộc ta còn chưa kịp mở rộng dân số, hắn lại đi diệt một tòa thành! Nếu người trong thiên hạ đều bắt chước, nhân tộc chẳng phải loạn hết cả lên sao?"
"Không sai, bản chất sự việc khác nhau, Thiên Vương làm vậy là quá ác liệt."
Không ít người phụ họa theo. Mộc Đạo Nhân lắc đầu nói: "Ta đã gặp Thiên Vương đó rồi, cũng có chút giao tình. Người này tuy bá đạo nhưng không phải là người không nói lý lẽ. Hắn diệt Ma Thần quốc chắc chắn có nguyên nhân. Chi bằng để lão đạo ta đi gặp hắn một chút, hỏi rõ ngọn ngành xem sao?"
"Tuyệt đối không thể!" Nghiệp Thành thành chủ lập tức nói.
"Vì sao không thể?" Mộc Đạo Nhân hỏi.
"Thiên Vương bây giờ thế lớn, nói một câu không hay, nếu thần điện không ra mặt thì những người chúng ta liên hợp lại cũng vô dụng. Nếu hắn nổi giận mà diệt cả chúng ta, thì phải làm thế nào? Mộc Đạo Nhân có thể cản được Thiên Vương sao?" Nghiệp Thành thành chủ hỏi.
"Không sai, chuyện này chỉ có thể để chúng ta biết, tuyệt đối không thể báo cho Thiên Vương. Cứ có đối sách rồi mới nói cho hắn biết cũng không muộn." Mông Thành thành chủ nói.
Mộc Đạo Nhân khẽ lắc đầu, nói: "Lão đạo ta cũng không có cách gì, mọi người tự xem mà xử lý đi."
"A di đà Phật, chư vị, chuyện này lão nạp cũng có nghe. Việc làm của Thiên Vương quả thực hơi quá, lão nạp nguyện ý cùng chư vị một lòng, thỉnh Thần Chủ ra tay." Đúng lúc này, Vô Vi đại sư im lặng nãy giờ lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận