Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 262: Truyền Công

Đúng lúc này, Đổng Hải Xuyên cất cao giọng nói: "Dương huynh, ngươi cũng đừng giấu giếm, có chiêu thức tuyệt đỉnh nào, đều dạy hết đi!"
Dương Hồng Tu đột nhiên hoàn hồn, suýt nữa quên mất trọng điểm xuất thủ hôm nay. Vương Thiên lại nghe không hiểu ra sao, không rõ lời nói của Đổng Hải Xuyên là có ý gì, chẳng lẽ Dương Hồng Tu còn có tuyệt chiêu chưa tung ra sao? Nếu thật sự là vậy, hắn chắc chắn gặp họa!
Kết quả, Dương Hồng Tu bỗng mở miệng nói: "Thiên Vương, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta chỉ nói một lần! Bát Cực Quyền tên đầy đủ là Khai Môn Bát Cực quyền, hai tay mở cửa, không ở ngoài kéo đẩy, mà phải động toàn thân! Bởi vậy, Bát Cực Quyền khác biệt với các môn quyền pháp khác, Bát Cực Quyền lấy đầu, chân làm trời đất, vai, đầu gối, khuỷu tay, hông làm tứ phương, tay trước sau đúng vị trí, Đan Điền Bão Nguyên ở chính giữa, đây là ý nghĩa sáng tạo môn phái.
Đồng thời, Bát Cực Quyền chú trọng lấy ý dẫn khí, lấy khí phá lực, ba bàn sáu điểm trong ngoài hợp nhất, Bát Phương phát lực, toàn thân là mắt, toàn thân là tay, động thì thay đổi, thay đổi thì Hóa, Hóa thì linh, mới có thể lộ ra sự kỳ diệu. Ngươi xem ta hiện tại, ngươi tuy đánh trúng điểm mù của ta, nhưng lại không thoát khỏi quyền của ta! Đây chính là diệu dụng của toàn thân là mắt!
Mặt khác, Bát Cực Quyền của ta, ý nghĩa là tận dụng mọi thứ, có sơ hở là chui vào, không khai không đỡ, gặp chiêu liền gọi. Quản ngươi là quyền pháp gì, ta đều đối cứng với ngươi, liều chính là lực! Đánh là thắng!"
Vương Thiên nghe vậy, đột nhiên ý thức được điều gì, Dương Hồng Tu căn bản không đến so tài với hắn, mà là đến Truyền Công! Lập tức nổi lòng tôn kính, nhảy ra, chắp tay thi lễ nói: "Đa Tạ Tiên Sinh truyền võ truyền nghề!"
Dương Hồng Tu cười ha hả nói: "Đừng cám ơn ta, ngươi vì chúng ta những người trong võ lâm tranh giành địa vị trên thiên hạ, ta truyền cho ngươi một chút công phu cũng là lẽ thường! Tuy nhiên chuyện này cũng không phải chủ ý của ta, mà là Đổng gia nói ra, ta chỉ tán thành mà thôi. Tới đi, tiếp tục đánh, chỉ có thực chiến mới là phương pháp học tập tốt nhất!"
Vương Thiên đại hỉ, cũng không khách sáo, trực tiếp xông tới, vẫn là Thái Cực Bát Quái chưởng. Chỉ có điều lần này, Dương Hồng Tu có phòng bị, không còn bị Vương Thiên phá mất thăng bằng, ngược lại một quyền nặng hơn một quyền, đánh Vương Thiên nhăn nhó mặt mày. Nếu không phải nhục thân vô địch, Vương Thiên xem chừng, cứ kiểu dạy này, hai ba lần là hắn phải vào bệnh viện rồi. . . Bởi vậy có thể thấy được, cái gọi là dạy học, cũng không phải ai cũng có tư cách học!
Dương Hồng Tu vừa đánh, vừa giảng giải cho Vương Thiên một số yếu điểm, ví dụ như Vương Thiên nắm đấm hơi lệch một chút, mạnh một chút hoặc bước chân sai... Vương Thiên thực sự được lợi không nhỏ. Rõ ràng cảm giác được, tấm màng mỏng manh kia sắp sửa xuyên phá!
Đúng lúc này, Đổng Hải Xuyên hô lên: "Thiên gia, đừng nghĩ đến đột phá, kìm nén, học lấy đồ vật!"
Vương Thiên lập tức tỉnh táo lại, thoát khỏi trạng thái mông lung hời hợt vừa rồi, yên tâm cùng Dương Hồng Tu đối chiêu.
Lúc hai người cận thân, Dương Hồng Tu nhỏ giọng nói: "Nhớ kỹ câu ca quyết này, quyền như lưu tinh, mắt như điện, eo như rắn, chân như kim cương; lồng ngực trung chính, đỉnh đầu treo, cương nhu tròn trịa trên dưới liên kết; thả lỏng bên trong, thu mình nội liễm, cả người nhẹ nhõm đỉnh đầu treo; âm dương hư thực, nhanh chóng biến hóa, xác định chủ thể, nguồn cội ở bên hông."
Vương Thiên trí nhớ vô cùng tốt, một lần đã nhớ kỹ, chỉ là nhiều chỗ đọc ra hiểu, nhưng lại không hiểu ý nghĩa bên trong.
Sau khi va chạm rồi tách ra, Dương Hồng Tu hét lớn một tiếng: "Cẩn thận lĩnh ngộ đi!"
Trong lúc nói, Dương Hồng Tu vặn eo xách vượt, cận thân quyền động, nhãn quang quả nhiên như điện, làm người kinh hồn, mắt đến quyền đến, đoản quyền đánh cực nhanh, lại thế lớn lực trầm, rất có khí thế khai sơn! Vương Thiên lập tức có chút chống đỡ không được, loại quyền không dài này, Thái Cực muốn mượn lực cũng khó, một khi Vương Thiên cố sức đỡ quyền, quyền đối phương tùy thời có thể đổi hướng kéo dài, không những không mượn được lực mà ngược lại còn bị đối phương mượn lực phản kích. Bất đắc dĩ, Vương Thiên chỉ có thể dùng thực chiến Bát Quái Bộ pháp, tránh chuyển xê dịch né tránh.
Tìm được cơ hội, xuất một chưởng, kết quả bị chiêu Bát Cực Quyền nhìn vụng về, nhưng lại ở sau lưng mách bảo cho Vương Thiên thế nào là eo như rắn, phạm vi nhỏ vặn vẹo tự nhiên, như một con rắn. Nhưng cũng không phải sự uyển chuyển mềm mại của nữ giới, mà như một con mãng xà lớn xoay người, tràn đầy cảm giác mạnh mẽ, một quyền đánh tới, cũng không phải bị né mà là bị trượt đi!
Càng đánh, Vương Thiên càng kinh ngạc, đồng thời càng thích Bát Cực Quyền này. Quyền pháp này, thô cuồng thì như Cự Tượng lao nhanh, tinh tế tỉ mỉ lại nhập vi đến cực điểm, lực lớn lại không rối loạn, thật sự khiến người ta càng xem càng nóng lòng!
Hai người càng đánh càng thuận tay, Vương Thiên dần dần nắm giữ một số Quyết Khiếu của Bát Cực Quyền, quyền pháp không còn đơn thuần mở ra trường quyền, mà bắt đầu lẫn vào đoản quyền, bạt, lay, đột kích... vận dụng càng ngày càng thuần thục. Băng, Tiệt Quyền cũng có Băng, trong Bát Cực Quyền cũng có băng, chữ "Băng" Vương Thiên học nhanh nhất và thuận tay nhất, chữ "Lay" cùng Thái Cực có chỗ tương đồng, cũng không xa lạ. Đột kích cùng Tiệt Quyền lại tương đồng, Tiệt Quyền chính là không ra tay thì thôi, ra tay thì bất ngờ, một đòn trí mạng!
Lúc này mới hiện rõ cái lợi khi Vương Thiên thông thạo nhiều môn võ công, học Bát Cực Quyền đến cực nhanh, dưới chân có bộ pháp Bát Quái Chưởng làm nền tảng, chuyển sang bộ pháp Bát Cực Quyền cũng dễ dàng, bộ pháp phối hợp quyền pháp, trong lòng đọc ca quyết, quyền pháp của Vương Thiên bắt đầu thay đổi!
Trước đây đã cực kỳ Lôi Phương, sau đó lại cực kỳ Dương Lộ Thiền, Bát Quái Chưởng và Thái Cực Bát Quái chưởng là của Đổng Hải Xuyên, Tiệt Quyền là của Lý Tiểu Long. Nhưng chưa bao giờ có một môn công pháp thuộc về riêng Vương Thiên! Giờ khắc này, một bộ quyền pháp thuộc về chính hắn bắt đầu hình thành!
Đổng Hải Xuyên, Dương Hồng Tu thấy vậy, âm thầm gật đầu, ngộ tính của người này quả thực đáng sợ! Tư chất cũng quá biến thái, thân thể người khác, luyện một môn võ công đã phải mất một thời gian dài để thích ứng, sau khi thích ứng lại cố định, luyện thêm võ công khác, lại phải đập bỏ xây lại, nỗi gian nan đó chỉ người luyện mới hiểu. Cho nên rất nhiều người, cả một đời chỉ luyện một bộ quyền, chỉ khi đạt tới Tông Sư Cảnh Giới, Hóa Kính trở lên, toàn thân vận chuyển Như Ý, mới có thể chạm đến các môn võ công khác. Nhưng Vương Thiên biểu hiện ra tư chất, đơn giản là biến thái, quản ngươi công pháp gì, lĩnh hội được là có thể thích ứng, lĩnh hội được là có thể dùng!
Bọn họ đương nhiên không biết, Vương Thiên mỗi ngày đều hấp thu một lượng lớn tiền vạn giới để luyện võ, cải thiện bản thân, cải thiện không chỉ là tư chất nhục thân, ngộ tính cũng theo đó khai phá. Thêm vào mỗi ngày uống trà đều là nữ nhi hương, vốn là thanh tịnh Ninh Thần, tăng lên ngộ tính. Còn có mấy chữ lớn trên bảng hiệu, tản ra Hạo Nhiên Chính Khí, dưới sự ảnh hưởng lâu dần, nội tâm Vương Thiên càng ngày càng hướng về lẽ phải.
Vốn dĩ hắn có chút ngạo khí, nhưng sau nhiều năm lăn lộn trong xã hội, đã sớm bị mài mòn, mang theo rất nhiều lề thói, ma mãnh của dân buôn. Đối với nữ nhân cũng tràn đầy xúc động...
Nhưng theo võ công ngày càng tinh tiến, tâm hồn hắn càng ngày càng trong sạch, những góc cạnh tính cách vốn có lại trỗi dậy, chân ngã hiện rõ, minh ngộ từ bên trong, hắn đối với con đường của mình càng nhìn rõ hơn, những thứ nóng nảy cũng theo đó rời đi. Võ công của hắn tuy trưởng thành chậm, nhưng nội tâm lại trưởng thành phi tốc!
P/S: main biến thái bởi vì nó là NV chính mà! T/G buff đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận