Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 669: Người tụ theo loại

Vương Thiên nghe vậy, lập tức ngẩn người, không ngờ cô nàng này vẫn rất biết tiêu tiền. Sau đó hết sức phối hợp mà hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó, sau đó hắn ôm bó hoa hồng thổi phồng đứng ở cửa tửu điếm chờ ta, ta liền mua một trăm xe hoa hồng, sau đó viết lên tên của ngươi, để tiệm hoa đưa tới. Ngươi không biết đâu, lúc đó sắc mặt của hắn đen đến mức nào... Ha hả. Còn nữa, còn có một tên đưa ta một chiếc xe, sau đó ta liền mua toàn thế giới các loại kiểu dáng xe mỗi loại một chiếc, một chiếc xe kéo theo ba chiếc ở phía sau chạy..."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó tên kia rốt cuộc không lộ mặt nữa."
"Còn có một tên ngốc nghếch, đưa ta một viên kim cương, nói lớn cỡ này lớn cỡ kia carat. Sau đó ta liền mua một túi kim cương, ném xuống đất, đập loảng xoảng... "
"Sau đó thì sao?"
"Lại chưa từng thấy hắn nữa, không biết chết ở đâu rồi. Ngươi nói những người này làm sao mà theo đuổi phụ nữ vậy, sao ai cũng không có kiên nhẫn thế chứ?" Tiêu Tình cười gian nói.
Vương Thiên cũng cạn lời, đổi lại là hắn, gặp phải loại phụ nữ này, phỏng chừng cũng không trụ được đâu? Theo bản năng sờ sờ túi tiền, cười hì hì nói: "Cũng may túi tiền của ca còn đủ rỗng, nếu không thật không nuôi nổi cái Tiểu Bại Gia như ngươi."
"Không sao, đến lúc đó ta nuôi dưỡng ngươi." Tiêu Tình trịnh trọng nói.
Vương Thiên hoàn toàn không để bụng, nói: "Được thôi, đợi khi nào ta nghèo thì để ngươi nuôi."
"Ừm hừ!" Tiêu Tình ngẩng đầu, ngạo kiều nói: "Gọi tiếng Vợ Đại Nhân nghe xem nào."
Bốp!
Vương Thiên đưa tay cho nàng một phát vào mông, sau đó bế ngang nàng lên, phóng thẳng lên trời.
"Aiya! Làm gì vậy?"
"Ta còn chưa thử qua ở trên trời bao giờ."
"Có vệ tinh, ngươi muốn phát sóng trực tiếp toàn thế giới hả?"
"Vậy thì vào tầng mây vậy..."
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày thứ hai, Vương Thiên lại gọi Hồ Điệp, Đào Tinh Tinh và Tiêu Tình đến cùng nhau.
Vương Thiên hết sức nghiêm túc nói: "Hôm nay ta nói với các ngươi là một chuyện rất quan trọng, ta hy vọng các ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ rồi trả lời ta."
"Sư phụ, cái vẻ mặt này của người, nhìn con sợ quá. Người cười một cái đi mà!" Đào Tinh Tinh nhát gan nói.
Vương Thiên nhìn cái bộ dạng kia của nàng, lập tức bật cười, một cú búng trán đau điếng khiến nha đầu kia ôm đầu, hai mắt rơm rớm nước mắt.
"Sư phụ, một ngày làm thầy cả đời làm cha, có chuyện gì người cứ nói đi ạ." Hồ Điệp so với Đào Tinh Tinh thì trưởng thành hơn nhiều.
Tiêu Tình thì ôm một con Bạch Mao Tiểu Hồ Ly không biết kiếm đâu ra, vuốt ve không ngừng, nói: "Ta đi theo ngươi, ngươi nói thế nào thì là thế đó."
Vương Thiên gật đầu nói: "Từ khi đi theo ta đến giờ, các ngươi hẳn là phát hiện bên cạnh ta có rất nhiều chuyện vượt quá tưởng tượng của các ngươi. Trong lòng chắc là có rất nhiều nghi hoặc?"
Ba cô gái cùng gật đầu.
Vương Thiên tiếp tục nói: "Nói như vậy, thế giới của chúng ta không phải là duy nhất."
"Con biết, mấy người Hỏa Chủng đó, không phải người Trái Đất chúng ta. Rất nhiều nhà khoa học cũng nói, trong vũ trụ còn có nhiều sự sống khác nữa." Đào Tinh Tinh lập tức nói.
Vương Thiên lắc đầu nói: "Ta nói không phải là trong vũ trụ của chúng ta, mà là Bình Hành Vũ Trụ. Thế giới này, không chỉ đơn thuần là Tam Thứ Nguyên, mà còn có nhiều Thứ Nguyên khác nữa, những thế giới này cùng tồn tại song song với chúng ta ở một dòng thời gian khác, phương thức tồn tại của chúng, giống như một quyển sách. Một quyển sách có vô số trang, mỗi một trang đại biểu cho một thế giới, một quyển sách có rất nhiều trang, mỗi trang đều kể câu chuyện của riêng mình, lại không hề đụng nhau. Nói như vậy các ngươi hiểu không?"
Ba cô gái cũng không phải là những người cổ hủ, tiểu thuyết xem không ít, Vương Thiên vừa giải thích, lập tức có hiểu biết sơ lược.
Vương Thiên tiếp tục nói: "Mà ở trên Cửu Thiên, không biết bằng cách nào, đã kết nối những thế giới này bằng một topic. Cái topic này tên là Vạn Giới phát sóng trực tiếp topic, người của Chư Thiên Vạn Giới đều hội tụ ở nơi này, xem phát sóng trực tiếp, học bản sự, giao dịch, thu hoạch tài nguyên các loại."
"Sư phụ, vậy công phu của người, tài nấu ăn đều là học từ trên kia hả?" Hồ Điệp tò mò hỏi.
Vương Thiên gật đầu nói: "Đúng vậy, tuy nhiên học cái gì cũng không phải muốn học là được, Vạn Giới phát sóng trực tiếp topic cần đại lượng Kim Tiễn làm hậu thuẫn mới chơi được. Có tiền thì đi khắp thiên hạ, không có tiền thì nửa bước khó đi, thậm chí lúc nào cũng có thể bị tước quyền, đá ra khỏi cuộc chơi."
Đào Tinh Tinh nói: "Tiền, chúng ta cũng có chút..."
Vương Thiên lắc đầu nói: "Vạn Giới phát sóng trực tiếp topic có tiền riêng của nó, Vạn Giới tệ, tỷ lệ đổi của nó rất biến thái. Nói vậy, giờ đem Trái Đất bán, cũng chưa chắc đã bán được bao nhiêu Vạn Giới tệ."
Lời vừa nói ra, cả ba đều kinh hãi, vốn nghĩ hiện tại bọn họ đã là những người đứng đầu ở Trái Đất, dù gì cũng coi là giàu có. Giờ mới phát hiện, mình vẫn rất nghèo...
Vương Thiên cười nói: "Thôi, đừng kinh ngạc nữa. Ta không nói nhiều thêm, tóm lại, lần này ta trở về có một cơ hội. Ta có thể mang bất cứ ai đi đến thế giới dung hợp vô số Chủng Tộc kia, thế giới đó có thể tu luyện Thần Thông, Phi Thiên Độn Địa, có được Vũ Trụ Chiến Hạm ngang dọc Hoàn Vũ, có được đủ thứ đồ trong truyền thuyết cùng sức mạnh. Đồng dạng, thế giới đó cũng tiềm ẩn nguy cơ to lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể chết, đó là một thế giới nhược nhục cường thực chính thức. Ngay cả ta mang theo các ngươi đi qua cũng không có sự tin tưởng tuyệt đối có thể đảm bảo các ngươi sống sót trở về."
"Tê..." Ba cô gái hít sâu một hơi.
Sau đó quả đào hưng phấn kêu lên: "Còn cần nghĩ à? Tôi đã chán cái cuộc sống bình yên này rồi, tôi muốn làm Nữ Hiệp, tôi muốn Phi Thiên Độn Địa, Đại Biểu mặt trời tiêu diệt bóng tối!"
Vương Thiên không thèm để ý cái con nhỏ điên này, miệng thì nói rõ ràng thế thôi, chứ để cho nàng từ bỏ gia đình đi theo hắn, không phải chuyện đơn giản như vậy.
Hồ Điệp liền nói: "Con phải thương lượng với người nhà đã." Rồi hỏi: "Sư phụ, bí mật này cần phải tuyệt đối giữ kín hả?"
Vương Thiên gật đầu nói: "Tuyệt đối giữ bí mật, bất kỳ ai cũng không được kể. Thế giới này, vẫn nên để nó tự phát triển, ta không muốn can thiệp quá nhiều. Thỉnh thoảng trở về đi dạo cũng không tệ."
"Con biết rồi, con sẽ đảm bảo bí mật không bị tiết lộ ra ngoài. Đúng rồi, ông nội con và An lão, Tôn béo, còn có hai đứa đồ đệ trước của người cũng gọi điện thoại tới, hình như có chuyện muốn nói với người." Hồ Điệp nói.
Vương Thiên gật đầu tỏ ý hiểu, rồi nhìn về phía Tiêu Tình.
Tiêu Tình thì một mặt nhẹ nhõm nói: "Gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, ngươi đi đâu ta đi đó. Ta coi như cái đuôi nhỏ của ngươi, có ngươi ở đây, ta không sợ gì cả." Nói xong, nàng cười như một tiểu nữ nhân.
Giải quyết xong vấn đề của ba cô gái, Vương Thiên gọi điện cho Hồ Vạn Đức và An lão gia tử, hai người đều đến nói với Vương Thiên chuyện máy bay, tuy rằng mọi chuyện đều đã được Vương Thiên giải quyết, tự nhiên cũng không nhắc tới nữa, hàn huyên dăm ba câu rồi thôi.
"Vương Thiên à, cái thằng cháu nhà ngươi, cuối cùng cũng nhớ tới ta rồi hả. Ta ngày nào cũng gọi một cuộc, kết quả người thì các kiểu không nghe máy, nếu không phải biết ngươi vẫn còn sống, ta đã tính đi qua tìm ngươi rồi đó." Tôn béo vừa nhấc điện thoại đã phàn nàn.
Đối với những lời phàn nàn của Tôn béo, Vương Thiên cười hề hề nghe. Đúng như Tôn béo nói, gã này hầu như mỗi ngày đều gọi cho hắn, không hề đứt quãng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận