Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 55: Có nạn cùng chịu

"Tống tiểu thư, sư phụ ta bị thương..." Xuyên Dã Thứ Lang thận trọng nói.
Tống Mai nói: "Còn chưa chết, chỉ gãy xương sườn thôi, kêu cái gì? Ân... Đúng rồi, ngươi là đồ đệ của hắn, có muốn có nạn cùng chịu không?" Nói xong Tống Mai nở nụ cười Ác Ma nham hiểm.
Xuyên Dã Thứ Lang lập tức trợn tròn mắt...
Bành! Một thương nắm đấm rơi xuống!
A! Xuyên Dã Thứ Lang kêu thảm!
Sau đó Xuyên Dã Thứ Lang ôm ngực cùng Bắc Xuyên Hùng song song ngồi, bắt đầu khổ sở ghi bút ký...
Vương Thiên cùng Tôn Mập Mạp nhìn nhau, lùi càng xa hơn.
"Cô nhóc này rốt cuộc là ai vậy?" Vương Thiên cũng có chút choáng váng.
"Thủ trưởng quân khu Thân Tôn Nữ, ký giả thực tập, có chuyện là xông đến, ai cũng không cản được..." Đúng lúc này, Tiêu Nhã đạm mạc đáp lại một câu.
Vương Thiên gật đầu, hai người không nói gì thêm, hai người đều không ưa đối phương, cũng chẳng có gì để nói chuyện.
Bắc Xuyên Hùng coi như thảm rồi, ở đó gật gù đắc ý đọc thuộc lòng Lịch Sử Hoa Hạ, Tống Mai còn từ Tần Triều bắt đầu nói cho hắn về Lưu Cầu, giảng về Từ Phúc, giảng người Z quốc không ai không phải là con khỉ...
Bắc Xuyên Hùng nhiều lần muốn phản bác, nhưng đều bị họng súng đen ngòm ép trở về.
Một binh sĩ, một khẩu súng, hắn không sợ! Nhưng thế lực sau lưng người phụ nữ này khiến hắn hoảng sợ, hắn không thể trêu vào, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe, thuộc lòng... Giờ phút này Bắc Xuyên Hùng không còn một chút ngạo khí nào, còn ngoan hơn cả học sinh tiểu học.
Vương Thiên không nhịn được nói: "Quả nhiên là ác nhân còn cần ác nhân trị mà..."
Tôn Mập Mạp đầy đồng cảm.
Ngay lúc này, một đám ký giả chạy tới, các loại Microphone đưa qua, các loại câu hỏi như trút đậu vào đầu.
Vương Thiên lập tức có chút không chịu nổi, vội vàng kêu lên: "Chư vị, vừa đánh một trận, ta mệt rồi, ta về nghỉ trước. Có việc chờ Thiên Vương Võ Quán khai trương, các ngươi hỏi lại."
Nói xong, Vương Thiên hét lớn một tiếng: "Mập mạp, mở đường!"
Tôn Mập Mạp vội vàng mang theo Vương Thiên chạy ra ngoài, một đường lao xuống lầu, chạy như điên.
Hai người vừa đi, đám phóng viên lập tức quay mũi súng, nhắm ngay Tiêu Nhã.
Tiêu Nhã cũng không có gì để nói, hôm nay Tiêu Tương võ quán coi như mất hết mặt mũi rồi! Điều đáng mừng duy nhất là, nàng là người cuối cùng tham chiến, cũng không bại! Bảng hiệu xem như bảo toàn, chỉ là cuộc sống tương lai e là không dễ chịu lắm.
Tiêu Nhã vừa đi, một đám ký giả cũng đã mất đi mục tiêu, sau đó vây quanh Bắc Xuyên Hùng dừng lại cuồng nện một hồi, liền nhao nhao tản đi, trở về viết tin tức.
Những ký giả này tốc độ cực nhanh, cùng ngày trên không ít trang Web tin tức, trên diễn đàn đã bắt đầu xuất hiện các phiên bản tin tức về Vương Thiên đấu Bắc Xuyên Hùng.
"Tân Anh Hùng Dân Tộc quật khởi, một người độc chiến cao thủ Nhu Đạo Z quốc, Nghịch Chuyển Càn Khôn!"
"Cao thủ Z quốc đến Hoa Diễu Võ Dương Oai, cao thủ dân gian nước ta phẩy tay chế địch."
"Cao thủ Nhu Đạo Z quốc nhục Công Phu Hoa Hạ, cao thủ dân gian dạy hắn làm người!"...
Tiếp đó, các khu vực lớn liền nổ tung.
Vô số bài thảo luận chen chúc mà ra, đưa những tin tức này lên đầu đề, vững vàng ở HOT bảng vị trí số một!
Nhất là, các video bổ sung, lập tức được cuồng phát, tăng lượt thích!
Mấy trang web lớn thậm chí chạy theo đăng tải tin tức này, quả thực khiến những ký giả tin tức địa phương tăng hết mặt!
Trang tin tức lớn nhất Hoa Hạ Long Hoàng Võng, càng đưa tin tức này lên vị trí đầu trang nhất, nhất thời, Vương Thiên nổi danh! Vương Thiên Thiên Vương Võ Quán cũng nổi danh...
"66666, Vương Thiên uy vũ!"
"Cái tên Bắc Xuyên Hùng đáng đời! Ở địa bàn Hoa Hạ, còn dám nhục hoa, tự tìm đường chết!"
"Đúng đấy, thật sự cho rằng Hoa Hạ không có ai à? Hoa Hạ có vô số cao thủ, chỉ là khinh thường trừng trị hắn thôi!"
"Hắn tưởng Vĩnh Hưng là cái thị trấn, không có cao thủ đâu, nên đến khoe mẽ. Kết quả bị sét đánh, còn hết hồn nữa chứ, Ha Ha..."
"Vương Thiên muốn mở võ quán! Ta muốn đi đăng ký!"
"Quá xa không tiện, tuy nhiên anh em Vĩnh Hưng có thể đến xem! Đây chính là Chân Công Phu đó! Xem chân của hắn có lực kìa, một cước sàn nhà đều nát! Miểu sát Bắc Xuyên Hùng rồi không?"
"Ta điều tra rồi, Bắc Xuyên Hùng chính là cao thủ Nhu Đạo đứng thứ năm ở Z quốc! Ở giới Nhu Đạo Z quốc là một nhân vật hết sức quan trọng! Vương Thiên có thể đánh bại hắn, thực lực của Vương Thiên không thể nghi ngờ!"...
Nhưng trên internet vĩnh viễn không thiếu những kẻ thích phun.
"Có làm trò không vậy? Bắc Xuyên Hùng nhận bao nhiêu tiền?"
"Chắc chắn là làm trò rồi, nếu không Bắc Xuyên Hùng có đến cái nơi hẻo lánh như thế không?"...
Kết quả mấy kẻ phun này, lập tức bị nước bọt nhấn chìm.
Vương Thiên thấy vậy, hài lòng cười: "Vẫn là người tốt nhiều... Hắc hắc... Thảo luận đi, cãi nhau đi, võ quán của ông đây lúc này coi như nổi danh rồi!"
Tuy nhiên Vương Thiên rất nhanh đã không cười nổi, bởi vì...
"Vương Thiên đúng là quá suất khí, nhưng mà mọi người có để ý không? Nữ quán chủ Tiêu Tương võ quán cũng rất bá khí đấy nhé! Đối mặt với cao thủ đến đánh quán, biết rõ không địch lại, nhưng căn bản không chịu cúi đầu, rất có khí phách! Hơn nữa, trọng điểm là... Cô ấy xinh đẹp quá!"
"Đúng vậy đúng vậy! Tôi còn tưởng chỉ có tôi chú ý đến mỹ nữ chứ..."
"Ngao Ô..."
Vương Thiên mặt mày xám xịt mắng: "Thế này thì chết toi rồi, vốn cho rằng Tiêu Tương võ quán không gượng dậy nổi, sẽ đóng cửa luôn. Xem ra, sát khí của bọn họ mượn nhờ mình dựng lên rồi..."
Tuy nhiên loại chuyện này, Vương Thiên cũng không tránh được, dù sao lợi ích lớn hắn đã lấy, người ta ăn theo chút ít, hắn cũng không tiện nói gì. Đương nhiên, Vương Thiên còn có một ý nghĩ, hiện tại Tiêu Tương võ quán chi nhánh Vĩnh Hưng xem như hoàn toàn nổi lên, đối với hắn mà nói ngược lại là chuyện tốt! Bởi vì khi khai trương hắn có thể đến đá quán lần nữa... Lần này, hắn không định để lại bất kỳ khả năng nào cho Tiêu Nhã!
Tuy nhiên, tác phong của Tiêu Nhã lần này đối mặt Bắc Xuyên Hùng, Vương Thiên cũng không thể không thừa nhận, một người phụ nữ có thể làm được như vậy, vì dân tộc khí tiết, liều mạng Võ Quán cũng không cần vẫn phải chiến, đàn em đánh xong, mình xông lên, quả thực khiến rất nhiều đàn ông xấu hổ!
Vương Thiên tự hỏi, nếu như hắn không có thực lực, Bắc Xuyên Hùng đến, chắc chắn hắn sẽ không lên! Nhiều nhất là phía sau ném gạch mà thôi...
Vương Thiên vẫn luôn cho rằng, có bao nhiêu khả năng thì làm bấy nhiêu việc lớn, năng lực càng mạnh trách nhiệm càng lớn, nhưng trách nhiệm này không phải là trách nhiệm của Thánh Mẫu, mà là đối với chính mình, với người nhà, với bạn bè mà thôi! Chỉ vậy thôi...
Nhưng nếu vì vậy mà khiến Vương Thiên quên đi thù riêng của mình, quên đi chuyện anh em bị vũ nhục, thì đó là tuyệt đối không thể nào! Cái gì ra cái đó! Ngươi đánh ta một cái, ta nhất định phải trả lại! Nếu thật sự ngưỡng mộ, đợi ta trả xong, nếu vẫn còn ngưỡng mộ, lúc đó rồi tính tiếp...
Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Thiên reo lên, rõ ràng là Tiểu Lạt Tiêu gọi!
"Thiên ca! Anh tuyệt quá! Em đều thấy hết rồi, quá đỉnh, Oa ha ha..." Vừa cầm điện thoại lên, đã nghe thấy tiếng hét chói tai hưng phấn của Tiểu Lạt Tiêu! Cùng với tiếng rên bất đắc dĩ của Huyên Huyên trong phòng ngủ: "Tình Nhi, nhỏ tiếng thôi, chị đang buồn ngủ..."
Tình Nhi tiếp tục nói: "Thiên ca, anh biết không? Bây giờ toàn trường đều đang bàn tán về anh đấy! Còn có cả những người nhận ra anh nữa! Bây giờ bọn họ đều biết em là bạn gái của anh rồi, Ha ha... Em bây giờ lấy anh làm tự hào đấy, sung sướng quá! Đi ra ngoài, ai cũng gọi em một tiếng Thiên Vương tẩu, khách sáo lắm... Cười chết mất. Trước đây bám lấy em lũ đần, đều tự biến mất hết, sướng quá đi..."
Vương Thiên hoàn toàn cạn lời rồi, mới có chút thời gian, mà bên Tiêu Tình đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi! Sao cứ cảm giác, hai người không sống ở cùng một thế giới vậy? Bên ngoài nhà anh gió êm sóng lặng, cũng không có cảm giác gì mà! Trên đường vẫn là bộ dạng như vậy, ít người, nhiều xe, nắng gắt chiếu...
Tuy nhiên Tiêu Tình hoàn toàn hưng phấn, nói líu lo, Vương Thiên chen vào cũng tốn sức...
Bạn cần đăng nhập để bình luận