Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 451: Bọn hắn trước rình coi 【 cầu đặt mua ) Canh [5]

Chương 451: Bọn hắn trước rình coi 【 cầu đặt mua ) Canh [5] "Ầm!" Bruce đập bàn đứng dậy, gầm thét nói: "Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
"Trưởng quan, xin bớt giận, cho đến hiện tại chúng ta vẫn không có bất kỳ tin tức nào trở về, quân hạm của chúng ta tiến vào vùng biển đảo Mã Nhĩ Kim liền mất liên lạc, có lẽ bọn họ không có gặp chuyện bất trắc. Đặc công của chúng ta đã đến đảo Mã Nhĩ Kim xem xét tình hình, tin tưởng chẳng mấy chốc sẽ có kết quả."
"Rất nhanh? Bao nhanh? Một ngày, hay hai ngày? Ta hiện tại muốn kết quả!" Bruce trong lòng có dự cảm chẳng lành, quân hạm đi đến đảo Mã Nhĩ Kim e là xong rồi!
Đám người nghe vậy, im lặng, cho đến bây giờ, cái ngón tay giữa kia xuất hiện như thế nào, đối phương là loại Virus gì bọn họ đều không dò xét rõ ràng, càng đừng nói đến việc phá hủy cái chướng ngại vật đáng ghét này, nhìn thấy đảo Mã Nhĩ Kim cùng tình hình xung quanh.
Bruce cũng biết tức giận là vô ích, nhưng lúc này đây, ngoài tức giận ra, hắn không còn biện pháp nào khác. Ra lệnh cho mọi người tiếp tục điều tra về đảo Mã Nhĩ Kim, còn hắn thì lấy ra một phần văn kiện, đi gặp Tổng Thống.
"Cái gì? Ngươi muốn để hạm đội Thái Bình Dương thứ ba đi đến đảo Mã Nhĩ Kim? Ngươi điên rồi à? Đó là khu vực nhạy cảm, chúng ta làm vậy sẽ kích thích nước E có hành động quá khích, rất có thể bùng nổ một trận đại chiến!" Tổng Thống Bố Lỗ Thác bất mãn nói.
"Thưa ngài Bố Lỗ Thác, có chuyện tôi phải nhắc ngài, nước E rất có thể cũng đang nghĩ đến đề nghị vừa rồi của tôi. Mà hơn nữa, Đông Phương Hạm Đội của bọn họ rất có thể đã rời cảng. Hòn đảo Mã Nhĩ Kim này chắc chắn có vấn đề lớn, thậm chí có thứ chúng ta cần thiết." Bruce nói.
Bố Lỗ Thác trầm mặc một hồi, nói: "Tấn công đảo Mã Nhĩ Kim là không thể, nhưng hạm đội thứ ba có thể đi qua tuần tra, nếu như gặp phải hạm đội nước E, không được nổ súng trước. Mặt khác, hãy giúp ta liên hệ Tổng Thống nước E, ta nghĩ ta phải nói chuyện nghiêm túc với ông ta rồi."
Bruce cười nói: "Thưa ngài Tổng Thống, ngài biết đấy, tôi rất tự hào vì hành động này của ngài."
Tình hình bên phía nước E cũng tương tự, có điều nước E quyết đoán hơn M quốc, lập tức phái Đông Phương Hạm Đội đến đảo Mã Nhĩ Kim.
Lúc này, tàu ** của bọn đảo đi chậm một bước đã tới gần đảo Mã Nhĩ Kim, đồng thời nhận được cảnh cáo từ Mộng.
Nhưng mà, Ngạn Bản Long Nhất, người là thuyền trưởng lại không quan tâm cảnh báo, ngược lại còn mỉa mai nói: "Thật là một cảnh cáo buồn cười, một lũ, dám cảnh cáo quân nhân! Chuẩn bị pháo, nếu như đối phương dám nổ súng, cứ cho ta đập tới!"
"Vâng, thưa trưởng quan!" Một tên cấp dưới lĩnh mệnh.
Gần như đồng thời, ba lần cảnh báo kết thúc, sau đó Ngạn Bản Long Nhất cảm thấy phía dưới thuyền rung lắc dữ dội, sau đó răng rắc, xẹt… như là tiếng thép bị dao cắt xé ra.
Tiếp đó liền nghe thấy có người kinh hô nói: "Thuyền trưởng, khoang tàu bị rỉ nước!"
"Không cần khẩn trương, đóng kín khoang dưới tàu, lập tức cập bờ!" Ngạn Bản lựa chọn sách lược giống với hải quân M quốc và E quốc, cập bờ, lên bờ!
Nhưng tốc độ chìm tàu nhanh vượt qua sức tưởng tượng của hắn! Đáng sợ hơn là, âm thanh cắt xé thép kia căn bản không có ý định dừng lại, két két, két két vang lên không ngừng!
"Bắn xuống dưới nước!" Ngạn Bản vội ra lệnh.
Nhưng đáp lại hắn là những tiếng bịch bịch như sủi cảo rơi xuống nước, mũi thuyền đã nghếch lên, thuyền sắp chìm rồi!
Chuyện này vẫn chưa hết, đúng lúc này, một tiếng nổ lớn từ đáy thuyền truyền đến, sau đó, Ngạn Bản nhìn thấy một cảnh tượng kinh dị! Một con quái thú thép khổng lồ từ giữa thuyền xuyên thủng mà ra, phần đầu dạng răng cưa xé con thuyền thành hai mảnh, hung hăng va chạm, lật nghiêng chiến hạm tại chỗ!
Hai mảnh xác tàu rơi xuống nước, Ngạn Bản cũng theo đó rơi xuống nước, nhưng ác mộng thật sự mới chỉ bắt đầu!
Chất nước ở đảo Mã Nhĩ Kim quá tốt, chất xúc tác sinh thái biển cũng bắt đầu phát huy tác dụng, hấp dẫn một lượng lớn cá tới, thêm vào đó hai ngày nay liên tục có người tử vong, mùi máu tươi tỏa ra, thu hút rất nhiều cá mập! Thậm chí cả mấy đàn cá mập cũng bơi tới, nơi đây khí hậu hợp lòng người, sinh vật đông đúc, đúng là nơi ở tốt nhất mà chúng thèm khát! Hơn nữa, nơi này luôn có thịt người để ăn...
Ngạn Bản và đồng bọn rơi xuống nước, ngửi thấy mùi máu tươi thì đàn cá mập chen chúc nhau kéo tới!
Ngạn Bản gắng sức nhìn xung quanh, nhưng thứ nhìn thấy chỉ là vây cá mập! Còn có những tiếng kêu thảm thiết không ngớt, bị kéo xuống nước, cảnh máu tươi cuồn cuộn hiện lên...khủng bố, địa ngục!
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Ngạn Bản!
...Đối với Ngạn Bản Long Nhất và đám người đó, quân hạm nước h chậm một nhịp mới đến, từ xa đã thấy cảnh thuyền Ngạn Bản Long Nhất bị xé nát, thuyền viên bị cá mập tàn sát không còn mảnh giáp. Hạm trưởng nước h sợ đến mức lập tức ra lệnh rút lui, không dám đến gần đảo Mã Nhĩ Kim. Đồng thời một đoạn video cố gắng truyền về nước h, kết quả khiến ông ta hoảng sợ là, tất cả thiết bị điện tử lúc đó đều mất tín hiệu!
Sau đó còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì oanh một tiếng, một con quái thú thép khổng lồ nhảy ra từ đầu tàu, trên không trung lộn một vòng rồi trực tiếp lao xuống!
Tiếp đó vị Thuyền Trưởng đáng thương kia bị con quái thú đâm một phát nát thịt, mũi tàu bị nện xuống biển lớn, đuôi tàu bị hất lên cao, bị Thâm Hải Tầm Liệp Giả lôi mũi tàu ép vào trong nước biển, các thuyền viên nhảy cầu xong đều bị chiến hạm kéo theo xoáy vào biển lớn, táng mạng ngoài biển khơi...
Nhưng, tất cả những chuyện này đều không bị thế giới bên ngoài biết được, toàn bộ thông tin đều bị Mộng che giấu.
Ở dưới cõi phàm Mộng chính là Thần kiểm soát lưới lạc!
Lúc này, Vương thiên căn bản không hề biết chuyện gì xảy ra ở đảo Mã Nhĩ Kim, sau khi xuống du thuyền tư nhân của Hồ Vạn Đức, đặt chân lên Cảng Thành, nhìn thành phố phồn hoa mà chật chội này, cậu nhăn nhó đầu mũi, có vẻ chán ghét nói: "Phồn hoa thì đủ phồn hoa, nhưng toàn bê tông cốt thép, chán thật... Hay là hải đảo của ta tốt hơn."
Vương thiên thảnh thơi nhàn nhã, còn Hồ Vạn Đức thì như kiến bò chảo nóng, chạy lon ton tới nơi Vương thiên nghỉ chân tại tửu điếm của đế quốc Ryan.
Vừa thấy mặt, Hồ Vạn Đức đã gọi: "Vương sư phụ, cuối cùng thì ta cũng đã gặp được ngươi rồi..."
Vương thiên gãi đầu nói: "Hồ lão gia tử, ông nói gì vậy? Nói như là gặp tôi khó khăn lắm vậy, xem bộ dạng lo lắng của ông kìa, có chuyện gì vậy?"
"Chuyện gì? Anh không biết sao?" Hồ Vạn Đức kinh ngạc.
Vương thiên cười khổ nói: "Ta nên biết gì?"
"Chuyện đã xảy ra ở đảo Mã Nhĩ Kim hôm nay, anh thật không biết sao?" Hồ Vạn Đức hỏi lại.
Vương thiên bừng tỉnh hiểu ra, cười nói: "Có cái gì mà kích động chứ, chẳng qua là làm cho bọn họ đen một vố thôi mà, có gì ghê gớm."
Hồ Vạn Đức liếc mắt nói: "Có gì ghê gớm? Anh xâm nhập vào Bộ Quốc Phòng của nhiều nước lớn hàng đầu như vậy, đây là chuyện nhỏ? Tôi nói cho anh biết, sự tình nghiêm trọng rồi! Không ít quốc gia đều phái người đến đảo Mã Nhĩ Kim bắt anh về rồi, anh đã trở về trong nước rồi thì bọn họ có đi cũng không được."
Vương thiên ngạc nhiên: "Đến đảo Mã Nhĩ Kim bắt tôi? Dựa vào cái gì chứ? Không phải chính bọn họ là người nhìn trộm trước à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận