Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 375: Huyết tẩy hải tặc 【 cầu đặt mua ) thứ 25 càng

Chương 375: Huyết tẩy hải tặc (cầu đặt mua) thứ 25 càng.
Lại là Vương Thiên, xoay người một cước, đá vào mặt hắn, đầu gãy một trăm tám mươi độ, tại chỗ chết thảm!
Vương Thiên rất rõ ràng, ở nơi không có biên giới này, một khi ra tay, tuyệt đối không thể có chỗ trống. Ngươi chết thì ta sống mà thôi.
Vương Thiên động tác quá nhanh, trong nháy mắt đã giết hai người!
Đám hải tặc ở xa lập tức ngơ ngác, mặt mày không dám tin! Hai gã to cao thô kệch, lại bị một người nhìn yếu ớt như người Hoa, trong chớp mắt đã đánh chết!
Tên đội nón cao bồi mắng một câu: "Khốn nạn! Dám giết người của ta, ta mặc kệ ngươi là ai, cho ta đánh hắn thành tổ ong vò vẽ!"
Toàn bộ đám hải tặc đồng thời nâng họng súng lên, nhắm vào Vương Thiên.
Mà ở xa Hồ Điệp cùng Đào Tinh Tinh thấy thế, sợ đến hoa dung thất sắc, đồng thời hô: "Sư phụ, cẩn thận!" Các nàng làm sao cũng không nghĩ tới, ở cái thế giới pháp chế này, lại có nhiều kẻ dã man như vậy, một lời không hợp là nổ súng giết người! Đây là thế giới các nàng quen thuộc sao?
Các nàng biết Vương Thiên võ công lợi hại, nhưng võ công dù cao hơn nữa cũng sợ dao bầu mà! Huống chi đối phương còn dùng súng, các nàng hối hận! Hối hận vì lúc trước giúp Vương Thiên muốn hòn đảo này, nếu không thì sẽ không gặp phải nguy hiểm như vậy!
Các nàng như thấy trước kết cục, Vương Thiên sẽ bị loạn súng bắn chết! Còn các nàng thì sao? Nghĩ đến vận mệnh của mình, hai cô sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Vương Thiên cũng giật mình, bất quá hắn đã sớm chuẩn bị, trong nháy mắt mở ra [sinh mệnh hộ thuẫn]!
Cộc cộc cộc cộc cộc!
Tiếng súng liên tiếp vang lên!
Hai cô theo bản năng nhắm mắt lại, Đào Tinh Tinh phát ra tiếng kêu chói tai...
Mà đám hải tặc thì phát ra tiếng cười cuồng dã! Bọn chúng thích nhất loại cảm giác này, cảm giác giết người!
Nhưng mà sau một khắc tiếng cười của chúng liền im bặt!
Chỉ thấy Vương Thiên tay trái nâng lên, một mặt Hộ Thuẫn mười phần khoa huyễn xuất hiện, toàn bộ đạn bắn vào bên trên đều bị đẩy lùi!
Tên đội nón cao bồi đang ngậm xì gà, mặt mày ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, thầm nói: "Cái này mẹ nó là thứ quỷ gì?"
Nhưng hắn còn chưa hết nghi hoặc thì Vương Thiên đã hét lớn một tiếng: "Hai ngươi nhắm mắt lại!"
Hai cô nghe thấy tiếng súng, đã sớm nhắm mắt lại, không muốn nhìn thấy cảnh Vương Thiên chết. Nhưng tiếng súng vẫn vang lên, âm thanh của Vương Thiên cũng vang lên, các nàng có chút hồ đồ, Vương Thiên không sao ư? Mở mắt nhìn thì vừa vặn thấy Vương Thiên tay phải để trước ngực, hình thành một mặt Hộ Thuẫn, chặn hết tất cả viên đạn!
Hai cô lập tức trợn tròn mắt!
"Ultraman?"
"Siêu nhân?"
Vương Thiên nhìn dáng vẻ ngốc manh của hai nàng, cũng đành bất lực, kêu lên: "Ước pháp Tam Chương! Đừng quên, nhắm mắt lại!"
Hồ Điệp lập tức nhắm mắt lại, Đào Tinh Tinh mím cái miệng nhỏ nhắn, không nói gì, cũng theo nhắm mắt.
Chỉ là, Hồ Điệp ngoài miệng không nói, lại nghĩ đến chuyện đêm đó ở nước HAN, vụ tiêu diệt hai trăm người! Lúc này, nàng không hoảng sợ, ngược lại có chút chờ mong, chờ mong Vương Thiên thật sự có thể làm được như thế! Như vậy, bọn họ sẽ an toàn! Còn về việc giết người? Hồ Điệp đi theo Hồ Vạn Đức nhiều năm như vậy, cũng không phải là cô nàng yếu đuối!
Gần như ngay khi hai nàng nhắm mắt, Vương Thiên khẽ nói: "Quỷ nhận, giết chúng! Một tên cũng không để lại!"
Sưu!
Một đạo hàn quang thoát ra!
Toàn bộ hải tặc đều thấy được, một đạo quang mang loé lên rồi tới!"Thứ quỷ gì?" Một tên râu ria xồm xoàm kêu lên, ngẩng đầu nhìn lại!
Phốc!
Ánh bạch quang rơi xuống, giữa trán một mảnh đỏ tươi! Tên râu ria xồm xoàm đến chết cũng không nhìn rõ đó là đồ chơi gì!
Tên râu ria xồm xoàm ngã xuống đất khiến những người xung quanh giật nảy mình! Vừa muốn kêu lên vì sợ hãi thì phốc phốc hai tiếng, hai cái đầu người lìa khỏi thân!"Há, Oh my God! Đây là cái gì?" Người ở xa nhìn thấy đồng bọn bên cạnh đột nhiên có người chết, hoảng sợ kêu lên.
Tên đội nón cao bồi cũng nhìn sang, răng vàng khè cũng nhìn sang, kết quả chúng hoảng sợ nhìn thấy, một đạo hàn quang đang nhanh chóng xuyên toa, nơi nó đi qua, như gặt lúa mạch, một loạt đầu người bay lên không trung!"Đáng chết, chúng ta rốt cuộc đã chọc vào thứ gì?" Tên đội nón cao bồi lẩm bẩm.
Sau một khắc, đầu hắn bay lên không trung!
Năm mươi tên hải tặc, rất nhiều, nhưng đối diện với quỷ nhận nhanh như thiểm điện, lại có vẻ hơi ít ỏi.
Bọn chúng dùng súng bắn, kết quả tốc độ phản ứng không theo kịp, chúng lăn lộn tại chỗ, cố gắng né tránh đòn trí mạng, nhưng không ai có thể trốn thoát, bạch quang lóe lên, đầu rơi, phảng phất là trình tự nhân quả cố định!
Thấy cảnh này Vương Thiên cũng hít vào một ngụm khí lạnh, hắn biết quỷ nhận lợi hại, nhưng không ngờ quỷ nhận lại khủng bố như vậy! Năm mươi xạ thủ đối mặt nó, lại không có sức phản kháng chút nào! Quỷ nhận tốc độ quá nhanh! Ngay cả Vương Thiên cũng không theo kịp tốc độ của nó! Hơn nữa, tốc độ của nó dường như còn có thể nhanh hơn!
"Đây chính là lực lượng của cấp bậc bên trên sao? Quả nhiên đáng sợ!" Vương Thiên không nhịn được cảm thán nói.
Mười mấy giây trôi qua, quỷ nhận bay trở về, đứng trước mặt Vương Thiên, ra vẻ tranh công, phe phẩy thân đao.
Vương Thiên cười khổ một tiếng, nói: "Được rồi, biết ngươi lập công lớn, đầu miệng khen ngợi!"
Quỷ nhận lắc lư, dường như rất cao hứng, sau đó phù một tiếng biến mất, trên cánh tay trái của Vương Thiên lại thêm một hình xăm.
Vương Thiên nhìn chỗ xác chết không đầu phía trước, yên tâm xoay người lại, đi về phía hai cô. Còn sau lưng, hắn thật sự không tin mấy cái xác không đầu này lại có thể như phim truyền hình chó má, đứng dậy bắn hắn một phát, rồi nữ nhân của hắn sẽ đỡ đạn cho hắn…
"Được rồi, mở mắt ra đi. Có hơi máu me, nhưng đừng sợ." Vương Thiên nói.
Hai cô mở mắt ra, nhìn về phía bờ cát, một bãi xác chết, máu tươi nhuộm đỏ bãi cát, đầu người lăn lóc, chết không nhắm mắt!
Đào Tinh Tinh sợ đến chân nhũn ra, suýt ngã xuống, Vương Thiên vội vàng một tay đỡ nàng, quan tâm nói: "Không sao chứ? Ngoan, đừng lo, có ta ở đây rồi. Đừng sợ, chỉ là một đám người chết thôi."
Đào Tinh Tinh nức nở nói: "Sư phụ, người chết mới đáng sợ a."
Hồ Điệp cũng gật đầu, nàng cũng có chút sợ, mới đến đây đã gặp phải chuyện này, không sợ mới lạ.
Vương Thiên xoa đầu Hồ Điệp, nói: "Yên tâm đi, không sao. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, có ta đây!"
Hồ Điệp và Đào Tinh Tinh lúc này mới bình tĩnh lại.
Lần này, Vương Thiên đưa hai cô vào bờ cát, vòng qua xác chết đi vào rừng rậm.
Vương Thiên nói: "Bọn chúng từ chỗ này đi ra, chắc là doanh trại của bọn chúng ở đây, tìm doanh trại ở lại rồi tính."
Hai cô đồng loạt gật đầu, một bước không rời Vương Thiên. Một người nắm vạt áo Vương Thiên, giống như cái đuôi nhỏ. Đối với chuyện này, Vương Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ cười mà thôi…
Quả nhiên, xuyên qua khu rừng này thì thấy một khu lều trại dã chiến. Chỉ là người thì không còn, tất cả đều bị mất mạng. Còn có đống lửa và con hươu nướng dở.
Vương Thiên định ở tạm một đêm, nhưng hai cô rõ ràng vẫn còn sợ hãi, chết sống không chịu ở trong lều trại của người chết, nói là sợ nửa đêm bị tìm tới cửa.
Vương Thiên đành bất lực, chỉ có thể thay biện pháp. Vừa tìm chỗ nghỉ chân, vừa lấy điện thoại ra, đăng nhập vào topic phát sóng trực tiếp Vạn Giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận