Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 381: Gặp lại Stephen Chu 【 cầu đặt mua )

Chương 381: Gặp Lại Stephen Chu (cầu đặt mua)
Vương Thiên cũng lười giải thích, vung tay lên, nói: "Thiên linh linh địa linh linh, nhà lên!"
Đào Tinh Tinh vừa định nói gì đó, đã thấy một điểm đen xuất hiện trên mặt đất, sau đó điểm đen bắt đầu lớn dần, từng khối ván gỗ, đá tảng, hoa cỏ cây cối bay ra! Những thứ này bay ra, trực tiếp rơi xuống đất, hợp lại với nhau!
Nhìn những đồ vật hỗn độn sau khi rơi xuống, lập tức trở nên trật tự, sau đó một ngôi nhà bỗng nhiên được xây dựng lên, hai cô gái hoàn toàn ngây người!
Mà Vương Thiên cũng có chút sững sờ! May trước kia được thấy hải dương Sinh Thái thạch phát huy uy lực, trong lòng ít nhiều có chuẩn bị, điều này mới không bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người. Nhìn hai cô gái trợn tròn mắt, há hốc miệng nhỏ, vẻ mặt ngơ ngác, Vương Thiên hài lòng gật gật đầu.
Vương Thiên bước tới, vỗ vai hai người, nói: "Sư phụ ta biến ra nhà này thế nào?"
"Trâu bò!" Đào Tinh Tinh nói.
Hồ Điệp đi theo gật đầu nói: "Thật khó tin, sư phụ, đây chính là thứ người không cho bọn con hỏi sao?"
Vương Thiên nói: "Coi như là vậy đi, sư phụ của các con là Thần Nhân chuyển thế, muốn gì mà chẳng dễ như trở bàn tay? Đúng rồi, vùng biển lớn đã được ta dọn dẹp sạch sẽ rồi, sau này cứ yên tâm mà đi ăn hải sản đi."
"Thật hay giả?" Đào Tinh Tinh vừa hỏi vừa quay người nhìn về phía biển lớn, lấy tay che nắng, nhón chân lên, nói: "Giống như thật sự rất sạch, tuy nhiên xa quá không thấy rõ. Thôi, để con đi xem chút, ui da mệt quá, ngày mai hẵng nói."
Vương Thiên: "..."
Hồ Điệp liền nói: "Sư phụ, nếu người là Thần Nhân chuyển thế, vậy người làm cho bọn con cái phi thuyền vũ trụ chơi đùa đi?"
Vương Thiên gõ vào đầu Hồ Điệp, nói: "Con nhóc này, học hư! Đi thôi, đi xem nhà mới của chúng ta nào!"
Hồ Điệp lè lưỡi, lôi kéo Đào Tinh Tinh đi theo.
Nhà được xây dựng để dễ di chuyển nên kiểu dáng không phức tạp, có cửa, có tường, trước sau hai gian, phía trước là phòng khách, phía sau là phòng ngủ, tiền viện có hoa cỏ cây cối, hậu viện là một mảnh đất rộng rãi, rất thích hợp luyện võ. Thậm chí bên trong còn có mấy cái Đồng Nhân, cho thấy Triệu Phi Tường rất cẩn thận.
Vương Thiên nói: "Hai phòng bên trái bên phải là của các con, ở giữa là của ta! Không có vấn đề gì chứ?"
Hai cô gái tự nhiên không có vấn đề, gian phòng ở giữa là của chủ nhân, Vương Thiên là sư phụ, đương nhiên phải ở giữa. Hai cô gái lập tức vui vẻ chạy vào phòng mình xem xét tình hình, thấy bên trong không phải giường, mà là giường sưởi phương Bắc, thật sự khiến hai cô vui mừng.
Vương Thiên cũng rất hài lòng, nơi này thuộc phương bắc, vào đông thời tiết chắc chắn sẽ lạnh. Nếu như là giường bình thường, không có thiết bị sưởi thì thật lạnh lẽo. Nhưng giường sưởi thì khác, đốt lửa là nóng, nóng cả đêm, ngay cả hơi ấm cũng đủ.
Xây xong nhà, Vương Thiên để hai cô gái ở lại trong nhà, còn mình thì leo lên đỉnh núi cao nhất gần đó, sau đó lấy Tín Hiệu Tháp mà Triệu Phi Tường lấy được thả lên, rồi thuê mấy công nhân hệ thống đến gia cố, để tránh bị gió lớn thổi bay.
Cuối cùng, Vương Thiên cầm điện thoại di động lên, dựa theo sách hướng dẫn Triệu Phi Tường đưa, thao tác một hồi thì dễ dàng truy cập vào mấy vệ tinh của quốc gia, bắt được tín hiệu, tốc độ đường truyền xem như không tệ! Vương Thiên vô cùng hài lòng!
Sau một hồi bận rộn, đã đến xế chiều, thấy trời sắp tối, Vương Thiên nhìn ngôi nhà phía trước, mỉm cười, bấm vào phòng phát sóng trực tiếp!
Nếu nói, sau khi người phàm (hạ) dẫn chương trình tiến vào phàm (trung), ai có thời gian dễ chịu nhất, tự nhiên là Stephen Chu!
Tài nấu ăn của Stephen Chu vốn đã đạt tới đỉnh cao, khả năng lý giải món ăn của hắn cực kỳ khủng bố. Cho dù đến Liễu Phàm (trung), đối mặt với một đám đầu bếp càng lợi hại hơn, hắn vẫn cứ giết ra một vùng trời. Bằng những ý tưởng kỳ diệu không ai bì kịp, cùng với lý giải sâu sắc về mùi vị, thêm vào đó là mỗi ngày hắn du ngoạn trong phòng phát sóng trực tiếp của các Đầu Bếp khác, hấp thụ tinh hoa, loại bỏ tạp chất, cuối cùng hắn đã thu hút được một lượng lớn thực khách, trở thành fan của hắn. Cũng coi như đã đứng vững chân trong phàm (trung).
Bất quá, hôm nay Stephen Chu không vui, vì một ngày, chỗ hắn chỉ có ba năm khách, thành tích như vậy khiến hắn không ngừng hoài nghi liệu tài nấu ăn của mình có xuống dốc không.
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Stephen Chu, cho ta một phần Mãn Hán Toàn Tịch thì sao?"
Stephen Chu theo bản năng muốn chửi thề! Mãn Hán Toàn Tịch hắn có thể làm, nhưng một người đã đòi ăn Mãn Hán Toàn Tịch, theo kiểu mấy người hay gây chuyện thì nhất định cũng muốn ăn, thật sự cho rằng nguyên liệu nấu ăn không tốn tiền hả? Vừa ngẩng đầu lên, Stephen Chu liền ngây người, sau đó vui mừng nói: "Thiên Vương lão đại?! Sao người lại đến đây? Không đúng, người lên cấp khi nào vậy? Trời ơi, ta không nhìn lầm chứ."
Nghe Stephen Chu hô như vậy, năm vị khách cũng tò mò ngẩng đầu lên, nhìn vào không trung, nhưng kết quả hoàn toàn không nhận ra! Một gương mặt xa lạ, ngoài vị trí VIP có chút chói mắt ra thì chẳng có chút ấn tượng nào! Thế là có người lẩm bẩm: "Người này là ai vậy? Trông cũng ngầu lòi đó chứ."
"Để dẫn chương trình gọi là lão đại, chắc là rất ngầu đó. Ta cũng không biết..."
"Ngươi cũng không biết à? Không phải ngươi đến được một tháng rồi sao?"
"Một tháng thì sao chứ? Nghe nói Vạn Giới phát sóng trực tiếp topic đã hoạt động được mấy tháng rồi, có người lạ không quen là bình thường."
Năm người xì xào bàn tán, không ai xem Vương Thiên ra gì. Bọn họ là tới ăn uống miễn phí, ăn uống no đủ xong thì chuẩn bị đi xem biểu diễn ở các phòng phát sóng trực tiếp khác.
Vương Thiên không để ý đến năm người này, chỉ là gặp lại Stephen Chu người quen cũ, hắn cũng thật cao hứng, cười nói: "Ta cũng mới đến hôm nay, đây không phải là đói bụng à, tới xem tay nghề nấu ăn của ngươi có tiến bộ không. Đồ đệ ta muốn ăn Mãn Hán Toàn Tịch, ngươi có làm được không? Ân, có thể làm nhanh được không?"
Lời này vừa nói ra, năm người lại ngẩn người."Người này điên rồi? Vừa mở miệng đã đòi ăn Mãn Hán Toàn Tịch, hắn có biết đồ ăn của Mãn Hán Toàn Tịch nhiều như thế nào không? Làm nhanh thì cũng phải đợi rất lâu à? Người ta Hoàng Đế ăn trước cũng phải chuẩn bị từ sớm mà có rất nhiều đầu bếp, hắn đây là cố tình làm khó Stephen Chu sao?"
"Không thể nào, quan hệ của bọn họ xem ra không tệ lắm. Tuy nhiên há miệng đòi Mãn Hán Toàn Tịch như vậy, thật sự cho rằng nguyên liệu không tốn tiền à? Ta quyết định, hắn đòi, ta cũng đòi!"
"Ta cũng muốn, ta chưa từng ăn bao giờ... Có đồ ăn chùa, ngu gì không ăn."
"Có cảm giác Stephen Chu sắp phá sản."
"Chắc sẽ không, tôi thấy Stephen Chu chắc chắn sẽ từ chối! Nhiều đồ ăn như vậy, chắc chắn mệt chết hắn!"
"Đúng! Nhất định sẽ từ chối! Mệt chết là việc nhỏ, tốn tiền mới là chuyện lớn!"
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc là, Stephen Chu luôn chi li tính toán lại sửa lại mũ, không cần suy nghĩ đã đáp ứng: "Thiên Vương lão đại muốn ăn, đương nhiên không thành vấn đề! Về phần thời gian thì người đừng lo lắng. Hệ thống, tăng tốc độ lên! Trong tình huống bình thường, mấy món ăn này phải mất nhiều công sức. Nhưng ở đây thì lại nhanh thôi! Chờ chút, tôi mở chức năng phân thân lên, nếu không một mình tôi bận không xuể."
PS: Đợt tiếp theo bùng nổ, vào ngày 24 tháng này, cụ thể sẽ bùng nổ bao nhiêu chương, tùy thuộc vào khả năng của tôi và phần thưởng của mọi người. Quy tắc cũ, một minh chủ mười chương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận