Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 316: Đại Cát Đại Lợi thổ huyết a

Chương 316: Đại Cát Đại Lợi thổ huyết Đao Trùng Thánh Thủ cũng không nói chuyện, đều đến mức này rồi, chỉ còn một trận chiến mà thôi! Thế là lập tức nói: "Mười vạn sao đủ? Hai mươi vạn!"
"Vậy ta liền theo tới bốn mươi vạn đi." Biển Thước nói.
Đao Trùng Thánh Thủ cùng Bạch Y Ngân Châm ngây người, nhìn nụ cười tự tin của Biển Thước, hai người hơi sợ hãi. Đúng lúc này, Bạch Y Ngân Châm nhỏ giọng nói: "Đao Ca, đừng bị hắn hù dọa, nhìn tay của hắn, tay hắn đang run! Hắn chắc chắn tâm lý không vững, hắn cũng sắp hết tiền rồi! Chi bằng nhất cổ tác khí?" Bạch Y Ngân Châm nói nhỏ.
"Tốt, nhất cổ tác khí!" Đao Trùng Thánh Thủ gật đầu, kêu lên: "Tám mươi vạn Vạn Giới tệ!"
Bạch Y Ngân Châm cũng đi theo kêu lên: "Ta cũng tám mươi vạn Vạn Giới tệ!"
Biển Thước nghe vậy, ngẩn ra một lát.
"Sao, sợ rồi à?" Bạch Y Ngân Châm thấy vậy, lập tức lên tiếng cười.
Biển Thước lại lắc đầu nói: "Không phải, ta cảm thấy, quá vô vị. Một trăm vạn đi."
"Ách..." Bạch Y Ngân Châm cùng Đao Trùng Thánh Thủ đồng thời trợn mắt há hốc mồm! Một trăm vạn, đây đã là giới hạn của bọn họ, tính cả số Vạn Giới tệ bọn họ lấy được từ nơi khác, toàn bộ gia sản hai người cũng chỉ có hơn một trăm hai mươi vạn! Một phát xuống một trăm vạn, về sau làm sao bây giờ?
"Nhìn vẻ mặt các ngươi kìa, có vẻ không hài lòng à. Vậy thì một trăm hai mươi vạn đi!" Biển Thước nói.
"Cái này..." Bạch Y Ngân Châm và Đao Trùng Thánh Thủ đồng thời bó tay, trán ai cũng đầy mồ hôi lạnh, tình huống trước mắt có chút không ổn rồi!
Đúng lúc này, có người hoảng sợ nói: "Mẹ kiếp! Bảng Xếp Hạng Tài Phú thay đổi rồi! Biển Thước vậy mà nổi danh trên bảng?"
Lời này vừa nói ra, Đao Trùng Thánh Thủ cùng Bạch Y Ngân Châm tại chỗ liền ngơ ngác, đây là tình huống gì? !
Bạch Y Ngân Châm mở Bảng xếp hạng ra xem, gần như hét lên: "Làm sao có thể? ! Ngươi gian lận! Hệ thống! Hệ thống đâu ra đây! Người này gian lận! Đã nói là không cho phép tiếp nhận trợ giúp từ người khác mà!" Bạch Y Ngân Châm thật sự muốn phát điên rồi! Vốn tưởng gặp phải một con kiến hôi y học, tiện tay một cước giết chết được rồi, chỉ coi như trò cười. Kết quả căn bản không phải kiến hôi, đây là cự nhân mà! Hắn đạp một cước, người ta không hề gì, lại muốn giết chết nàng! Bạch Y Ngân Châm có chết sống cũng không tin, một người trung y sẽ có nhiều tiền như vậy! Giải thích duy nhất, chính là Thiên Vương tạm thời cho hắn tiền!
Đao Trùng Thánh Thủ cũng đi theo kêu lên, thậm chí còn trực tiếp chỉ vào Thiên Vương nói: "Thiên Vương, ngươi quá đáng rồi! Cầm tiền của mình, cũng không cần chơi đểu chúng ta như vậy chứ? Ta thừa nhận ta là fan của Thần Hoàng, ta cũng không phải fan của ngươi. Sao? Không phải fan của ngươi, ngươi liền muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Ngươi thật cho rằng ngươi có thể độc bá toàn bộ topic phát sóng trực tiếp của Vạn Giới?"
Vương Thiên liếc nhìn Đao Trùng Thánh Thủ, khinh thường nói: "Chơi đểu các ngươi? Các ngươi xứng à?"
"Ngươi..." Đao Trùng Thánh Thủ chỉ vào Vương Thiên còn muốn nói gì nữa, chỉ nghe xung quanh đồng thời truyền đến một tiếng hét lớn.
"Đao Trùng Thánh Thủ, ngươi là cái thá gì? !"
"Sao lại nói chuyện với Thiên Vương như vậy?"
"Thiên Vương muốn làm thịt ngươi, còn cần phải lén lút kiểu này sao? Người ta đường đường chính chính cũng có thể giết chết ngươi cái thứ rác rưởi!"
"Cái nhà ngươi! Đao Trùng Thánh Thủ, ngươi bị chó điên à? Trước đó đã cắn người linh tinh, phun người ta Hoa Đà cái này không được, cái kia không được! Ừ thì, ta cũng thấy hắn không được, nhưng ta không nói... Khụ khụ... Lỡ nói sang chuyện khác rồi. Người ta Biển Thước nói một câu công bằng, ngươi cũng chửi, đủ kiểu gièm pha, đủ kiểu chèn ép! Bây giờ Thiên Vương cái gì cũng không làm, ngươi cũng xông tới cắn! Ngươi còn là bác sĩ hả? Sao không đi khám bệnh chó dại đi?"
"Đúng đó, à mà đúng là con chó rồi!"
"Đừng vũ nhục chó, chó nhà chúng ta ngoan lắm." ...
Hàng vạn người cùng nhau mắng to, đó là loại khung cảnh gì, tuyệt đối là... hỗn loạn, la hét, ù hết cả tai, loạn cả lên.
Bạch Y Ngân Châm vốn còn muốn giúp Đao Trùng Thánh Thủ mắng vài câu, kết quả nhìn thấy cảnh này, sợ tới mức im miệng ngay, không dám lên tiếng nữa. Đồng thời lại nhìn cái bảng xếp hạng kia, Biển Thước xếp thứ bảy! Mà người thứ tám cũng có hơn một ngàn vạn chủ! Vậy chẳng phải tiền của Biển Thước còn phải hơn một ngàn vạn sao? Nghĩ tới đây, Bạch Y Ngân Châm trong lòng toàn là vị đắng cùng hối hận, hối hận sao lại đi theo Đao Trùng Thánh Thủ nhảy vào cái hố sâu này vậy? Bản thân đến đây vốn không có chuyện gì... Mà bây giờ hối hận thì đã muộn rồi, nếu như không đủ tiền, rớt hạng còn không chỉ là mất mạng!
Đúng lúc này, Toán Tử Nhĩ nhảy ra ngoài, hô lớn: "Mọi người im lặng một chút!"
Là một con chó săn số một của Thiên Vương, tiếng hô của Toán Tử Nhĩ vẫn có tác dụng, quả nhiên hiện trường yên tĩnh trở lại.
Đao Trùng Thánh Thủ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy bị nhiều người mắng tức tới mức phổi muốn nổ tung, hiện tại xem như dễ chịu hơn rồi. Lần đầu tiên, hắn bắt đầu cảm kích cái tên Toán Tử Nhĩ này.
Nhưng mà câu nói kế tiếp của Toán Tử Nhĩ, trực tiếp khiến hắn thổ huyết...
Chỉ nghe Toán Tử Nhĩ nghiêm chỉnh nói: "Mọi người chú ý đến văn hóa chút, không nên mắng lung tung!"
Mọi người không hiểu, Toán Tử Nhĩ này rốt cuộc muốn làm gì? Sao còn đi giúp kẻ đối địch nói chuyện vậy?
Toán Tử Nhĩ tiếp tục nói: "Mọi người không cần nhìn ta như vậy, mọi người phải chú ý văn hóa mới đúng! Mắng người là không đúng, mắng chó cũng không hay! Ngoài ra, mọi người đều là fan của Thiên Vương, mọi người đều là người có tổ chức, có kỷ luật và văn minh! Là người văn minh, ta cảm thấy, mọi người không nên kêu loạn, ngươi mắng ta, ta mắng ngươi..."
Nghe tới đoạn trước, Đao Trùng Thánh Thủ còn gật gù, nhưng đến đoạn sau, sao cảm giác có mùi không đúng vậy!
Toán Tử Nhĩ nói tiếp: "Mọi người ai nấy mắng loạn hết lên, trông mọi người không có tính tổ chức và kỷ luật, vậy thế này đi! Để ta hô Đao Trùng Thánh Thủ! Mọi người hô đần độn! Cứ như vậy, đơn giản chút, đừng quá rườm rà, trọng điểm là khí thế! Còn cả giọng điệu! Quan trọng nhất là nhất định phải hô đồng thời! Còn cả ánh mắt, phải nhìn vào hắn! Không được phân tâm liếc mắt loạn xạ!"
Nói xong, Toán Tử Nhĩ vung tay lên: "Bắt đầu nha! Đao Trùng Thánh Thủ!"
Hơn bốn mươi triệu người trong đó có fan của Vương Thiên, cũng có phái Trung Lập, còn có fan của Thần Hoàng, còn có fan của những người khác, nhưng lúc này không quan trọng, mọi người đều chỉ muốn tham gia náo nhiệt, cùng nhau hô thôi! Thế là hơn bốn mươi triệu người đồng thời gào lên: "Đần độn!"
Một tiếng "đần độn" vang vọng trời đất, núi kêu biển gầm, mãnh liệt mà đến!
Đối diện với hơn bốn mươi triệu ánh mắt, cùng chung mối thù ánh mắt, trăm miệng một lời cùng một âm thanh, vẻn vẹn hai chữ chạm mặt tới trong nháy mắt, Đao Trùng Thánh Thủ chỉ cảm thấy trong lồng ngực một cơn giận xông phá hết thảy, dâng lên! Cổ họng có vị ngọt, oa!
Một ngụm máu tươi phun ra!
Hai mắt tối đen, suýt chút nữa bị tức ngất đi!
Toán Tử Nhĩ lại lên tiếng: "Thổ huyết rồi à? Ngươi hẳn là cao hứng mới đúng chứ, trên đời này, bị bốn mươi triệu người cùng nhau mắng, chắc ngươi là người đầu tiên đấy! Thiên cổ đệ nhất nhân à! Vinh dự thế này, chẳng lẽ ngươi không nên vui mừng sao?"
Lúc này, có người kêu lên: "Toán Tử Nhĩ, đừng nói nhảm, người ta vui đó, đang vui vẻ nên phun máu ăn mừng đó, ồ, may mắn ghê!"
"Được! Vậy mọi người cứ tiếp tục đi, để hắn hảo hảo may mắn may mắn, vui vẻ vui vẻ! Dù sao một hồi cược thua liền phải chết, tranh thủ lúc còn sống, phun thêm vài cái, vui ha vui ha! Ta thật đúng là một người tốt mà!" Toán Tử Nhĩ vừa nói xong câu cuối, toàn trường vang lên tiếng huýt sáo la ó một mảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận