Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 147: Không đủ tiền

Chương 147: Không đủ tiền Bành!
Kỳ Thừa lại lùi!
Nhưng lần này, Vương Thiên không để hắn lùi, mà là kéo lại giật trở về, khom người tiến lên, va chạm!
Bành!
Răng rắc!
Một tiếng xương đầu gãy răng rắc truyền đến, Kỳ Thừa lơ lửng bay lên!
Nhưng chuyện này vẫn chưa xong!
Vương Thiên khắc sâu ghi nhớ lời Jack dạy bảo, cách đấu chính là liều mạng! Có cơ hội liền ra tay tàn độc, không chút lưu tình!
Huống chi, Vương Thiên cho rằng Kỳ Thừa là do Tiêu Nhã mời đến đập phá quán của hắn, muốn hắn không mở được võ quán! Lại thêm chuyện trước đó Tiêu Nhã vũ nhục huynh đệ bọn họ, cản trở hắn cùng Tiêu Tình kết giao, thù mới hận cũ chồng chất, nộ hỏa trong người Vương Thiên bùng cháy! Muốn đá quán của ta? Chết!
Vương Thiên đột nhiên đuổi theo, Thái Cực vòng chùy!
Kỳ Thừa thấy được sát cơ điên cuồng trong mắt Vương Thiên, lòng kêu không ổn, thời điểm nguy cấp, hai tay đặt ở ngực, nghênh đỡ!
Nhưng mà!
Đông đông đông!
Trong nháy mắt ba chùy nện lên cánh tay Kỳ Thừa, Kỳ Thừa chỉ cảm thấy xương cánh tay muốn gãy mất! Trước đó đã bị đánh một chùy, ám kình thấm vào tận xương, đau đến không thể dùng bao nhiêu sức, đã định sẵn bại cục. Bây giờ lại trúng ba chùy, đau đớn khiến hắn nhe răng trợn mắt!
Tuy Kỳ Thừa cũng là người ngoan, giết người, từng thấy máu, đã từng liều mạng, lộn người trên không một cái, vậy mà từ bỏ phòng thủ, xoạc chân, nghiêng về phía trước, đấm thọc sườn huyệt Thái Dương Vương Thiên!
Vương Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, hai tay vẽ lên một vòng tròn lớn, Kỳ Thừa đã nỏ mạnh hết đà, lập tức bị Vương Thiên mang cơ thể lệch hướng! Vương Thiên chế trụ nắm đấm Kỳ Thừa, kéo một phát, hất lên, tiền hoa hồng!
Bịch một tiếng, nắm đấm của Kỳ Thừa đập mạnh vào ngực của chính mình!
Răng rắc!
Lại là một tiếng xương đầu gãy, nghe được tất cả mọi người tê da đầu!
Kỳ Thừa vẫn không chịu đứng lên, tay phải phản công, kết quả bị Vương Thiên bắt chước theo, mượn lực dùng lực, đập vào ngực phải hắn, răng rắc!
Lại thêm một cái xương gãy!
Nhưng mà vẫn chưa xong, nắm đấm Vương Thiên như mưa to ập tới, đông đông đông đông...
Trong nháy mắt ngũ quyền!
Lực từ đuôi đến đầu, đánh Kỳ Thừa liên tục phù không, không cách nào rơi xuống đất mượn lực, xương gãy không biết bao nhiêu cái, hai mắt trắng dã!
"Cút!" Vương Thiên áp sát một quyền, ném ra! Lực lượng khổng lồ, đá xanh dưới chân đều bị giẫm răng rắc một tiếng nổ tung!
Trong nháy mắt đó, Kỳ Thừa cảm nhận được uy hiếp tử vong, khí tức tử vong nồng đậm, khiến trong mắt hắn tràn đầy hoảng sợ, hắn chỉ muốn lớn tiếng chửi một câu: "Ta TM đến đá quán mà thôi, ngươi có nhất thiết phải đánh chết ta không?"
Kỳ Thừa cắn răng chịu đựng đau đớn kịch liệt, không bên trong xoay người, co rúm thành một đoàn!
Thấy cảnh này, Cung Ninh, Hồ Điệp cùng Trần Giai Di dù sao cũng là con gái, thấy cảnh người muốn chết, theo bản năng kêu lên: "Không được!"
Nhưng Vương Thiên phảng phất căn bản không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, một quyền thẳng tắp đánh qua!
Bịch một tiếng!
Kỳ Thừa chỉ cảm thấy phía sau lưng đau đớn một hồi!
Tiếp đó cả người như một quả bóng, theo cổng bay ra ngoài năm sáu mét nằm sấp trên mặt đất, không nhúc nhích. Nếu như không phải mắt còn chớp, có lẽ tất cả mọi người đều nghĩ hắn chết rồi!
Lúc này, Tôn mập mạp, Hồ lão, An lão, Phương Cách, Chu Côn, Xà Ý Hàm bọn người mới hoàn hồn từ màn giao đấu vừa rồi, Tôn mập mạp dẫn đầu kêu lên; "Trời ạ, Thiên Vương, ngươi không có đánh chết hắn đó chứ? Tuy quốc gia khá thoáng trong phương diện khiêu chiến võ quán, nhưng người chết thì dù sao cũng rắc rối."
Vương Thiên lại không trả lời Tôn mập mạp, mà đi tới cửa, nhìn Kỳ Thừa đang nằm sấp dưới đất nói: "Hôm nay võ quán của ta khai trương, muốn một chữ hỉ, nên tha cho ngươi một mạng. Tiện thể nhắn dùm ta một câu: ngày võ quán Thiên Vương khai trương, chính là ngày nàng đóng cửa!"
Kỳ Thừa nghe vậy, trong lòng đắng chát vô cùng, tiện thể nhắn? Những tên khốn kia đều ở đây, còn nhắn cái rắm gì!
Tuy Kỳ Thừa dù sao cũng là dân võ, dù gãy vài cái xương sườn, hai tay gần như phế, vẫn cố dùng đầu chống đỡ cơ thể, bò dậy, liếc Vương Thiên một cái rồi nói: "Đa tạ đã nương tay, có qua có lại, mấy người kia thuê ta đến. Yên tâm, về sau ta sẽ không tới Vĩnh Hưng nữa."
Vương Thiên thuận theo ánh mắt Kỳ Thừa nhìn qua, ánh mắt đảo đến đâu, đám người liền tránh sang một bên, trốn tránh, sợ bị Vương Thiên nhìn vào trong mắt. Trận chiến bạo liệt vừa rồi, nhìn bọn họ nhiệt huyết sôi trào, đồng thời cũng thấy lạnh cả tóc gáy! Đây còn là người sao? Lực kia, tốc độ kia... Cứ như những trận đấu loạn đả của đại cẩu hùng trên TV vậy, hoàn toàn không cùng một loại!
Lúc này Vương Thiên mới ngạc nhiên, không ngờ mình trút giận nhầm đối tượng! Nhưng nghĩ lại, đều là tới phá quán, không phế hắn đã là nương tay rồi! Cũng coi như thoải mái.
Chu Côn và Xà Ý Hàm thì vô cùng hưng phấn! Vốn đã biết Vương Thiên rất lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến thế! Dưới chân không phải sàn gỗ, mà là đá xanh a! Đá xanh cũng có thể giẫm nứt, vậy cần bao nhiêu sức lực?
Bọn họ lại không biết, đá nứt không phải là do man lực mà là do ám kình phá hoại từ bên trong, mới bị giẫm nứt...
Có người vui mừng có người buồn, những người trước đó nghỉ học, thì mặt đầy hối hận, mặc kệ nhân phẩm Vương Thiên thế nào, loại công phu chân chính này, bỏ qua cơ hội này, thì không còn chỗ nào khác nữa! Bọn họ muốn học, ai có thể dạy họ? Từng người vẻ mặt đau khổ, duy nhất có thể tự an ủi mình là: Nhân phẩm hắn kém, không theo hắn học là không để mình đi lạc vào đường tà...
Kỳ Thừa phức tạp nhìn Vương Thiên một cái rồi định rời đi.
"Chờ một chút!" Đúng lúc này, Cung Ninh kêu lên.
Kỳ Thừa quay người, ánh mắt hung dữ nhìn Cung Ninh, dọa Cung Ninh theo bản năng khẽ rùng mình.
"Đừng hù bạn ta." Giọng Vương Thiên vang lên, trực tiếp đè ép khí thế Kỳ Thừa xuống.
Kỳ Thừa mặt đối người khác có thể hung hãn, nhưng đối mặt với Vương Thiên thì lập tức cúi đầu, hừ một tiếng nói: "Nhóc con, làm gì?"
"Năm mươi vạn của ngươi không... không đủ bồi thường." Cung Ninh nói.
Kỳ Thừa ngạc nhiên, Vương Thiên ngạc nhiên, Tôn mập mạp ngạc nhiên... Những người khác cũng ngạc nhiên.
"Trời ạ, nhóc con, ngươi không phải là sư tử ngoạm đó chứ? Cái tên Cali đó có 50 vạn đó! Năm mươi vạn còn không đủ bồi thường sao?" Một phóng viên bước ra hỏi.
Cung Ninh lắc đầu, lấy ra một cuốn sổ nhỏ nói: "Đây là tất cả tài liệu ghi chép sửa chữa tiệm chúng ta, nhân lực, chi phí vật liệu các khoản đều được ghi lại, tổng cộng hết 1200 vạn! Các ngươi có thể tự xem... Cánh cửa bị Kỳ Thừa tiên sinh đạp gãy, là gỗ Giáng Long, giá cả gỗ Giáng Long thì không cần nói chứ? Giáng Long một tấc, vàng vạn lượng! Chỗ gỗ Giáng Long của chúng ta đã trị giá 58 vạn rồi. Còn có đá xanh trên đất, đá xanh từ Bạch Nham Đông Bắc vận tới, nơi đó là nơi có đá xanh tốt nhất thế giới, giá là 2800 một mét vuông, đây là nhờ có quan hệ nên mới có giá này. Thêm vào đó, chúng ta mời sư phụ có tay nghề tốt nhất Bản Địa, sư phụ phải mài từng tấc một phiến đá xanh cho bằng phẳng, đồng thời chạm trổ hoa văn, tiền công là năm trăm khối một phiến đá!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận