Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 174: Bố cục

Chương 174: Bố cục Tiêu Phi liên tục gọi mấy người, đáng tiếc đối phương chỉ coi như không nghe thấy khiến Tiêu Phi tức giận dậm chân. "Đã không ai, vậy bảng hiệu cũng không cần giữ lại." Vương Thiên nói xong, nhấc một cái ghế, vung lên ném xuống! Bịch một tiếng, bảng hiệu bị ghế đập xuống, rơi trên mặt đất, răng rắc một tiếng gãy thành hai đoạn! Vương Thiên liếc qua rồi xoay người rời đi: "Hỏng rồi, không có giá trị sưu tầm, bỏ đi." Thấy cảnh này, Tiêu Phi tức giận hét lớn một tiếng, hai mắt lờ đờ rồi ngất tại chỗ. Mọi người đều biết, bảng hiệu Võ Quán nếu bị lấy đi, còn có cơ hội thắng trở về. Nhưng bị đập rồi, cơ bản không còn khả năng lấy lại được... Ra khỏi chiêu Dương Nam quán, Vương Thiên lập tức thẳng hướng chiêu Dương Đông quán... Hoàng hôn buông xuống, Trường Sa, Tiêu Tương Đế Vương Đại Hạ, trong phòng họp tầng cao nhất. "Rầm! Đây là có chuyện gì?!" Tiêu Viễn tức giận ném tập tài liệu trên tay xuống bàn! "Tiêu tổng, rất rõ ràng, Vương Thiên đang triển khai kế hoạch trả thù. Xem ra hắn đã bắt đầu áp dụng từ trước. Hắn đang lần lượt đạp đổ Võ Quán của chúng ta. Khí thế hung hăng, chúng ta nhất định phải sớm chuẩn bị." Một người nói. Tiêu Viễn nhíu mày nói: "Ta biết, nhưng mọi người phải hiểu. Chúng ta không có ai đủ sức ngăn cản Vũ Sư của hắn! Hai cao thủ ám kình mà chúng ta mời đều là người ngoại quốc, còn chưa tròn một năm, căn bản không thể ra tay." "Trong nước cũng có cao thủ, nhưng họ ẩn mình quá kín. Xem ra, chỉ có thể mời La đại sư, nếu hắn chịu ra tay, có lẽ vẫn có phần thắng. Dù sao, Sa Dịch Tịch trước mặt hắn, cũng tự xưng là học trò. Sa Dịch Tịch đánh không lại Vương Thiên, cũng không đánh lại La đại sư. La đại sư có khả năng chiến thắng Vương Thiên nhất." Tiêu Khánh Quốc nói. Tiêu Viễn gật đầu: "Vậy thì mời đi, tốt nhất là sớm ra tay. Cái tên khốn này phá quán nhanh quá, một ngày đã đá đổ bốn Võ Quán chiêu Dương, cứ đà này, nửa tháng nữa Võ Quán của chúng ta sẽ bị đạp đổ hết. Muốn mở lại thì tốn một khoản tiền không nhỏ." "Ừm, chỉ có thắng trở lại, mới có thể tiếp tục mở võ quán, nếu không chúng ta căn bản không thể quay về. Ta đi gặp La đại sư đây, hy vọng hắn chịu ra tay." Tiêu Khánh Quốc nói xong, đứng dậy rời đi. Tiêu Viễn nhìn những người khác, hỏi: "Còn chuyện gì khác không?" "Chủ tịch HĐQT, có chuyện này tôi phải nói với ngài, Phương Cách đang vượt mặt." Một người nói. Tiêu Viễn nhíu mày: "Phương Cách? Cái gã làm dao cạo râu? Bị Trần Giai Di chen ép sắp sập tiệm ấy hả? Hắn vượt mặt cũng bình thường thôi, đã không chuyển hình, hẳn phải chết không nghi ngờ." "Chủ tịch HĐQT, hôm qua Phương Cách mở họp báo, công bố với bên ngoài, bọn họ đã bí mật nghiên cứu phát triển một loại điện thoại di động mới nhất, điện thoại dùng hệ điều hành của họ, có thể tương thích hoàn hảo với tất cả phần mềm APP trên thị trường hiện tại, khả năng hoạt động liên tục cũng vô cùng khủng bố, tóm lại... điện thoại di động của hắn, toàn diện vượt trội các mặt so với những điện thoại đã có trên thị trường. Nếu đây là sự thật, đối với chúng ta mà nói đúng là một tai họa." Tiêu Đi ngưng trọng nói. Tiêu Viễn hít một hơi sâu, cũng không bối rối, mà bình tĩnh nói: "Đi điều tra xem hắn khoác lác, hay là có thật. Nếu thật sự có chuyện này, giúp ta hẹn gặp Phương Cách, công ty dao cạo râu của hắn sắp phá sản, trong tay chắc không có bao nhiêu tiền để vận hành. Có lẽ, đây đối với chúng ta mà nói là một cơ hội." Chỉ có điều, trong đầu hắn, theo bản năng hiện lên lời Vương Thiên đã nói trước đó, Võ Quán, điện thoại di động, địa ốc... "Hắn... không thể có năng lực lớn như vậy. Cho dù Hồ lão muốn ra tay cũng không thể, Hồ lão dù gì cũng là thương nhân Hồng Kông, đối với thương nhân đại lục mà chèn ép như vậy, Chính Phủ sẽ không đồng ý. Hồ lão cũng không phải người như vậy... Cho nên, chắc không có quan hệ gì với hắn." Tiêu Viễn nghĩ vậy. Mà lúc này, tại cao ốc của tập đoàn Trùng Hải, Trường Sa. "Lục tổng, cám ơn." Trần Giai Di từ phòng họp đi ra, thấy Lục tổng bước ra ngoài, liền cười nói. Lục tổng cười ha hả nói: "Trần đổng khách khí, cô nói chuyện với chủ tịch HĐQT thế nào rồi?" Trần Giai Di tự tin nói: "Chuyện đôi bên cùng có lợi, sao có thể không thành chứ? Huống hồ, tôi mang đầy thành ý tới mà." Lục tổng chúc mừng mấy câu rồi tiễn Trần Giai Di đi. "Lục Vân, lần này cậu lập công, nếu kế hoạch lần này thành công, vị trí của cậu có thể được thăng tiến." Ngay lúc này, chủ tịch HĐQT tập đoàn Trùng Hải, Dễ Đông Huy đi ra, vỗ vai Lục Vân cảm thán nói. "Chủ tịch HĐQT, chúng ta thật sự muốn động thủ với Tiêu Tương?" Lục Vân tuy đã nhận được tin tức từ chỗ Trần Giai Di, nhưng nghe Dễ Đông Huy nói ra, vẫn có chút rúng động. Dễ Đông Huy lạnh giọng nói: "Người nhà họ Tiêu quá tham lam, cứ mở võ quán thôi thì đã chẳng sao, đằng này còn muốn nhúng chàm cả Địa Sản của chúng ta! Đã sớm muốn thu dọn bọn họ, tiếc là, bọn họ gốc rễ quá sâu, chỉ dựa vào một mình Trùng Hải, không đối phó nổi bọn họ. Nhưng lần này thì khác, Trần Giai Di đã trở thành nhà sản xuất dao cạo râu số một Hoa Hạ, hiện tại dao cạo râu của cô ấy trên toàn thế giới cung không đủ cầu. Hơn nữa, cô ấy sắp tung ra sản phẩm mới, hiệu quả sản phẩm mới đó, anh không thể tưởng tượng nổi đâu. Cái mà cô ấy đưa ra không chỉ là một chiếc dao cạo râu, mà là một cuộc cách mạng! Đánh đổ những thương hiệu dao cạo râu cũ kỹ! Đến lúc đó, cô ta sẽ một mình độc bá thị trường, vị thế và tiền tài cũng sẽ tăng lên theo. Ngoài ra, Phương Cách cũng đã gọi điện cho tôi, điện thoại di động của hắn chắc anh cũng nghe qua rồi nhỉ? Nếu là thật... Hừ hừ, cộng thêm cái tên điên Vĩnh Hưng kia, núi Tiêu gia này, muốn sập rồi! Chúng ta cũng chỉ là từ đó thêm một tay mà thôi." Lục Vân là con rể của Dễ Đông Huy, đương nhiên sẽ không bị tránh hiềm nghi, cũng không nghĩ rằng Dễ Đông Huy sẽ lừa mình. Lập tức hít một hơi lạnh, trấn tĩnh nói: "Cái này... Nam Hồ tỉnh e là sắp biến thiên, nếu không cẩn thận, tất cả sẽ phải làm lại từ đầu." Dễ Đông Huy gật đầu: "Không sai, đây là một cơ hội! A Vân, cho cậu hai lựa chọn, một là ra ngoài tự thành lập công ty, thừa cơ mà lên. Hai là tiếp tục ở Trùng Hải, vững bước tăng lên." Lục Vân lập tức nói: "Loạn thế xuất anh hùng, tôi muốn ra ngoài tự làm!" Dễ Đông Huy hài lòng cười... Vương Thiên nhận được điện thoại của Trần Giai Di, trong mắt lóe lên một tia cười thâm trầm, lưới đã tung xuống rồi, tiếp theo chính là từ từ thu lưới, sau đó đem tập đoàn Tiêu Tương, con cá lớn này, hoàn toàn vây khốn, cuối cùng bóp nghẹt! Đã ra tay, Vương Thiên chưa bao giờ nghĩ sẽ cho tập đoàn Tiêu Tương cơ hội thở dốc, nếu đã kết thù, vậy để nó tan thành mây khói luôn thì hơn, để tránh sau này còn gây phiền phức! Hoặc là không ra tay, nếu ra tay thì phải diệt trừ hậu hoạn, một đòn tất sát! Về phần Tiêu Tình, Vương Thiên tin rằng, nàng càng mong Tiêu gia diệt vong, chứ không muốn tiếp tục nhìn nó như mặt trời giữa trưa, thao túng vận mệnh của nàng. Nghĩ đến đây, khóe miệng Vương Thiên nhẹ nhàng cong lên, cầm điện thoại lên gọi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận