Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 48: Lý Tiểu Long

Chương 48: Lý Tiểu Long
Bởi vì hệ thống hạn chế, sát khí của bọn họ thậm chí không thể dùng bất kỳ phương pháp nào để đem võ công của mình tại phàm giới lan truyền, vô luận là giao dịch, hay là tin nhắn riêng đều không được.
Cho nên Vương Thiên dứt khoát, những người này lại xuất hiện, trực tiếp xem nhẹ!
Mắt thấy mình có 8 triệu Đại Dương trong tay, chậm chạp không dùng được, Vương Thiên thật sự rất gấp.
Đúng lúc này, một tin tức hấp dẫn sự chú ý của Vương Thiên.
"Tuyệt Quyền Đạo đại sư Lý Tiểu Long, vào khoảng trưa mai mở phát sóng trực tiếp, hiện trường giảng dạy Tuyệt Quyền Đạo! Cũng có người thật đối kháng diễn luyện, đi qua đi ngang qua, đừng bỏ lỡ nhé!"
"Lý Tiểu Long? Đây là ai? Tuyệt Quyền Đạo, đây là cái gì?" Vương Thiên không hiểu ra sao, nhưng là có kinh nghiệm từ Dương Lộ thiện trước đây, Vương Thiên cũng không dám xem thường những bậc thầy giảng võ chân chính này, tranh thủ thời gian ghi vào nhắc nhở trên điện thoại, lúc này mới rời khỏi topic phát sóng trực tiếp Vạn Giới.
Kết quả, đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Thiên vang lên, xem xét, lại là Tiểu Lạt Tiêu Tiêu Tình gọi đến!
"Tình nhi, hôm nay vậy mà không phải ngồi chờ điện thoại của ta, mà là chủ động gọi đến? Có chuyện gì à?" Vương Thiên cười ha hả hỏi.
"Thiên ca... Em..." Tình nhi ấp úng nói.
Vương Thiên nhướng mày: "Có chuyện em cứ nói, làm gì mà ấp úng vậy. Em khách khí với ta à?"
Tình nhi cười khổ nói: "Chỉ là chuyện này sẽ làm anh có chút khó xử..."
Vương Thiên hơi trầm mặc một chút, sau đó hỏi: "Là chuyện của Tiêu Nhã?"
Tiêu Tình ừ một tiếng, liền không dám nói tiếp nữa, qua điện thoại, Vương Thiên đều có thể cảm giác được Tiêu Tình có chút sợ sệt, lập tức cảm thấy buồn cười, cười nói: "Sao thế, Tiểu Lạt Tiêu nhà chúng ta cũng biết sợ?"
Tiêu Tình nũng nịu nói nhỏ: "Chẳng phải tại anh người xấu xa này với chị gái của em không hợp nhau sao, em muốn giúp chị ấy, nhưng lại sợ anh không vui... Cho nên... có chút sợ..."
Vương Thiên cười ha ha nói: "Em là em, nàng là nàng, nàng tìm ta làm gì, ta cũng sẽ không đáp ứng. Nhưng mà em khác biệt, nói đi, có chuyện gì. Ta không đảm bảo nhất định sẽ đồng ý với em, nhưng mà ta nhất định sẽ cân nhắc cẩn thận."
"Cái này đều không quan trọng đâu, quan trọng là, anh không thể giận em..." Tiêu Tình làm nũng nói.
Vương Thiên ha ha cười nói: "Được, không giận, nói đi."
"Là như vầy, có một người đến từ nước Z đến Vĩnh Hưng. Anh cũng biết, Võ Quán lớn nhất Vĩnh Hưng chính là Võ Quán Tiêu Tương của chị gái em, là Phân Quán Vĩnh Hưng. Người nước Z kia tựa hồ đến thách đấu... Chị gái em biết người đó, võ sư dưới trướng của chị ấy căn bản không phải là đối thủ của đối phương. Thậm chí có hai người vừa mới thuê, vừa nghe tên của đối phương đã lập tức xin từ chức. Mấy tên kia, thật là yếu đuối..." Tiêu Tình phàn nàn nói.
Vương Thiên vừa nghe nói là người nước Z đến Vĩnh Hưng thách đấu, lông mày lần nữa nhíu chặt, theo lý mà nói, người nước Z cho dù muốn thách đấu cũng không thể tới một huyện thành nhỏ như vậy được chứ? Thách đấu võ quán như vậy cũng vô ích, danh tiếng của bọn họ chỉ có giảm chứ không tăng. Sát khí của bọn họ càng phải đến các thành phố lớn thách đấu mới đúng...
Như vậy, đối phương nếu không phải vì danh tiếng mà đến, vậy thì chính là có thù oán.
Vương Thiên lập tức nghĩ đến Lưu Chí Hào và Xuyên Dã Thứ Lang! Lúc trước Lưu Chí Hào tấn công hắn, cũng đã nói Xuyên Dã Thứ Lang đi tìm người, sau đó người của đảo quốc liền đến. Chuyện lại trùng hợp như vậy sao?
Nhưng mà, người mà Xuyên Dã Thứ Lang tìm đến giúp đỡ, không phải nên tìm hắn sao? Sao lại đi thách đấu Võ Quán Tiêu Tương trước rồi?
Trong đầu Vương Thiên toàn là dấu chấm hỏi, liền hỏi: "Tình nhi, chuyện này em biết bao nhiêu? Còn nữa, Võ Quán Tiêu Tương không phải là Võ Quán Liên Tỏa sao? Chị của em gặp phải cao thủ thách đấu có thể hướng tổng quản thỉnh cầu trợ giúp mà? Ta không tin Võ Quán Tiêu Tương lớn như vậy mà không có một cao thủ nào."
Tiêu Tình thấy Vương Thiên hỏi nghiêm túc, cũng không còn nũng nịu, nghiêm túc nói: "Em biết cũng không nhiều. Nói vậy, Tổ Địa của Tiêu gia chúng ta chính là An Vĩnh ở dưới Vĩnh Hưng. Cho nên tất cả con cái trong nhà, trước khi thi lên đại học đều phải về Vĩnh Hưng đi học. Về sau theo thời gian trôi qua, quy củ này bị sửa đổi, chỉ có con cái của Huyết Mạch Trực Hệ mới có thể bị đưa về đây. Em và chị gái đều lớn lên ở Vĩnh Hưng, về sau chị gái em thi đại học rồi ra nước ngoài, năm nay mới vừa về nước.
Anh cũng biết, loại gia tộc lớn này, nói dễ nghe một chút thì là nhà giàu sang, hào môn. Nói khó nghe thì chính là Đồng Tước Đài, người ở bên trong nhìn thì phong quang, nhưng trên thực tế lại bị các loại xiềng xích trói buộc, căn bản không thể tự do theo đuổi những gì mình muốn.
Nhưng mà chị gái em lại là một người khác biệt... Ân, thật ra thì cả hai chị em đều là người khác biệt. Em với chị gái em không muốn bị gia tộc hạn chế, nhưng em không dám nhảy ra khiêu chiến mấy lão gia hỏa trong gia tộc đó. Mà chị gái của em thì dám...
Điều kiện chính là, nàng dùng thời gian ba năm, đem Võ Quán Vĩnh Hưng kinh doanh thành Đại Võ Quán trong cả nước! Đồng thời chuyển thua lỗ thành có lợi nhuận, doanh thu phải tăng gấp ba! Nhưng mà, Chủ Quán sẽ không cho chị gái em bất kỳ ủng hộ nào cả! Nói cách khác, Võ Quán Vĩnh Hưng tuy treo bảng hiệu của Võ Quán Tiêu Tương, nhưng trên thực tế đã không còn quan hệ gì với Võ Quán Tiêu Tương nữa rồi. Tất cả mọi thứ ở đó đều là một tay chị gái em gánh vác.
Cho nên, căn bản là không có người bên ngoài nào có thể giúp đỡ... Đương nhiên, nàng có thể dùng tiền để mời cao thủ quốc tế đến ứng chiến, nhưng mà giá cả quá cao, chị ấy không kham nổi.
Em cũng lo lắng cho chị ấy, cho nên bên cạnh chị ấy có một Tiểu Nội Quỷ của em, đó là do chính chị ấy nói cho em biết. Chuyện này anh tuyệt đối đừng nhắc với chị ấy nhé, nếu không Tiểu Nội Quỷ của em sẽ không còn, về sau chị ấy muốn làm gì em cũng không biết, em thật sự lo lắng ngày nào đó chị ấy làm chuyện điên rồ. Thiên ca, em biết chị gái của em đã làm gì với anh, mặc kệ lúc ấy chị ấy có nguyên nhân gì, việc chị ấy vũ nhục nhân cách của anh, chính là chị ấy sai. Em không mong anh có thể tha thứ cho chị ấy, nhưng mà em vẫn muốn anh giúp chị ấy. . . Dù sao chị ấy cũng là chị gái của em, hơn nữa đối xử với em rất tốt. Trong gia tộc, cũng chỉ có mình chị ấy là tốt với em nhất thôi, ba của em còn không tốt với em bằng chị ấy."
Vương Thiên không nói gì, mà là đang phân tích lời của Tiêu Tình. Hiện tại hắn đã hiểu, vì sao lại có chuyện trùng hợp như thế, trên xe lửa đụng phải Nhị tiểu thư Tiêu gia, hóa ra người nhà bọn họ cũng sẽ học ở Vĩnh Hưng, sau đó thi ra ngoài.
Đồng thời, Vương Thiên cũng đã hiểu vì sao Tiêu Nhã cả ngày cứ giữ cái mặt chết kia, nếu là đổi một người khác, e rằng đã sớm suy sụp, áp lực khổng lồ đó sẽ ép người không thở nổi. Nhưng vì tự do, nhất định phải cắn răng chống đỡ, lại còn không có ai để dựa vào...
Nghĩ đến đây, Vương Thiên bắt đầu có chút đồng cảm với Tiêu Nhã, mặc dù hắn vẫn chán ghét người phụ nữ đó, còn về chuyện giúp đỡ nàng? Vương Thiên thật sự chưa nghĩ tới!
Tiếp theo, Vương Thiên cũng đã hiểu tại sao Tiêu Tình lại đến cầu cứu rồi, không có ai có thể giúp Tiêu Nhã, hoặc là võ quán của nàng bị đánh bại, sau đó không vực dậy nổi, thậm chí còn bị dẹp tiệm. Rồi sau đó ngoan ngoãn trở về gia tộc, làm một đứa con cháu ngoan ngoãn, nghe theo sự sắp xếp của gia tộc.
Hoặc là, liền chỉ có một con đường chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận