Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 156: Tẩy Bạch

Tuần rễ thật sự muốn khóc, kêu lên: "Ta đánh nhau với gà còn oan uổng hơn nữa!""Đó là Đậu Nga...""Ta đánh nhau với ngỗng cũng còn oan uổng hơn!"Cảnh sát bắt người hàng loạt, tự nhiên thu hút sự chú ý của các phóng viên đối diện, một tin tức lớn như vậy, lập tức chụp vài tấm ảnh, cục trưởng Đổng chắc chắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, vậy mà trong lúc vô tình lại lên tin, còn được khen ngợi nữa chứ...Vương Thiên không phải kẻ ngốc, nhìn tình huống trước mắt một cái liền hiểu, cái ông cục trưởng Đổng này là đến nịnh bợ. Còn cái gã mặc áo sơ mi hoa kia, tám phần là do Chu Vũ mời đến cứu viện..."Chu Vũ, còn muốn ngoan cố chống lại?" Vương Thiên nhướn mày, lạnh lùng hỏi.Chu Vũ cứng cổ lại, đột ngột đứng lên, hét lớn: "Cái gì mà ngoan cố chống lại? Có bản lĩnh thì ngươi thắng hết bọn ta đi! Nếu không thì muốn đạp đổ Võ Quán của ta? Nằm mơ!"Vương Thiên nói: "Vậy thì cùng lên hết đi."“Cái gì?” Chu Vũ ngây người.Đám đệ tử của Chu Vũ cũng mộng mị, đây là cái tình huống gì? Cùng nhau lên?Có phóng viên thích hóng chuyện càng mở đếm tại hiện trường, sau đó hoảng sợ nói: "Vương quán chủ, bọn họ có đến sáu mươi người đó nha!"Chu Côn và Xà Ý Hàm cũng đi lên một bước nói: "Sư phụ, chúng ta cùng nhau lên với ngươi!"Hồ Điệp cũng kêu lên: "Còn có ta! Giày cao gót của ta đã đói khát không chịu được rồi!"Vương Thiên cười khổ một tiếng, vỗ vỗ đầu ba người nói: "Được rồi, một đám tép riu, không cần đến các ngươi động thủ. Các ngươi ở bên cạnh mà xem cho kỹ, học hỏi là được rồi. Đợi đến ngày sau, học võ thành tài rồi, tự nhiên sẽ có cơ hội cho các ngươi ra tay. Hôm nay..."Vương Thiên quay người, đối diện với đám người Chu Vũ bá khí vô cùng chỉ vào tất cả mọi người nói: "Ta muốn đánh một mình với sáu mươi người!""Tốt! Chính ngươi nói đó nhé!" Chu Vũ cũng sợ Vương Thiên, đánh đơn lẻ thì khẳng định đánh không lại. Hắn đang nghĩ, làm thế nào mới có lý do để quần ẩu đây, Vương Thiên tự mình vác chuyện ra, hắn tự nhiên vui vẻ đáp ứng."Vậy thì bắt đầu đi, ta rất vội." Vương Thiên nói xong, sải bước đi về phía trước!"Lên!" Chu Vũ từ trên ghế nhảy dựng lên, hét lớn một tiếng! Kết quả bên tai có một trận gió thổi qua, một cái túi ni lông từ trên lầu hai bay xuống, chả có cái gì hết!Chu Vũ nhìn lại, đám đệ tử của hắn một mặt do dự đứng đó, bộ dạng vẫn chưa quyết định. Từng người thì muốn xông lên, lại sợ hãi...Chu Vũ tức muốn chết, giận dữ nói: "Còn nhìn cái gì? Lên đi! Sáu mươi người đánh không lại một người à? Đoàn kết nhào lên, hắn đánh kiểu gì lại được chứ? Đây có phải phim đâu mà xếp hàng chờ bị đánh!""Sư phụ." Một người kêu lên.Chu Vũ tức giận nói: "Làm gì?""Sau lưng ngươi." Người kia nói.Chu Vũ vừa quay đầu lại, Bốp!Một quyền bay tới, Chu Vũ ngửa mặt ngã xuống đất, hai mắt tối sầm không còn biết gì.Đến khi Chu Vũ tỉnh lại, hắn vẫn đang ngồi trên ghế bành, chỉ là xung quanh lạnh lẽo, đám đệ tử thì đã biến mất. Bảng hiệu Võ Quán Đệ Nhất cũng không còn...Thấy vậy, đầu óc Chu Vũ trở nên mơ hồ, rồi cũng hiểu ra mọi chuyện, ủ rũ cúi đầu đi vào Võ Quán, ôm cánh tay khóc rống lên, hắn biết tất cả đã kết thúc... Hắn hối hận, đáng lẽ hắn không nên nghe Tôn Toàn Phúc dụ dỗ. Đáng tiếc, trên đời không có thuốc hối hận...Mà cùng lúc đó, các trang web lớn đều đồng loạt cập nhật một tin tức thời sự mới."Ghi chép công phu đại sư Vương Thiên đánh sập quán!"Điều thứ nhất là hình ảnh Vương Thiên gỡ bảng hiệu Võ Quán Tôn Gia; thứ hai là một đoạn video, Vương Thiên đi lên phía trước, sáu mươi đệ tử Võ Quán Đệ Nhất, sợ hãi lùi về sau, cuối cùng trơ mắt nhìn Vương Thiên gỡ bảng hiệu xuống, Chu Côn khiêng đi, lên xe rời đi.Đến đây, cư dân mạng lại được phen náo loạn."Cầu video đầy đủ cái tin đầu tiên đi a!""Đoán chừng không có đâu, tuy nhiên cái video thứ hai quá bá đạo!""Đúng vậy đó, Vương Thiên quá mạnh đi? Trước mặt sáu mươi người, lấy bảng hiệu đi mà không ai dám hó hé, ta nói thật, bá khí!"“Nói lấy là lấy, quá ngầu!""Sáu mươi người đó phế vật à? Đúng là lũ không khí! Võ Quán bị người ta gỡ bảng hiệu mà cũng không lên tiếng được, đúng là mất mặt!""Mất mặt cái gì? Võ quán bây giờ đều xem lợi nhuận là chính, gọi sư phụ, chứ thực ra chỉ là quan hệ tiền tài mà thôi. Ai sẽ vì cái võ quán của ngươi bán mạng?""Đúng đấy, chỉ là cường thân kiện thể thôi mà, dựa vào cái gì mà phải giúp võ quán của ngươi đánh nhau? Lại nói, Vương Thiên lợi hại như vậy, ai dám lên chứ?"“Lầu trên nói đúng."Tuy nhiên cũng có người lên tiếng chửi."Võ Quán Tôn Gia, Võ Quán Đệ Nhất từ đầu tới cuối không trêu chọc gì đến Vương Thiên nha? Vương Thiên mới khai trương võ quán đã dẹp tiệm của bọn họ, đây là muốn độc bá Vĩnh Hưng à!""Người này võ công tuy cao, nhưng trong lòng hẹp hòi, hạng người này, không thành đại sư được.""Ta cũng thấy vậy, đàn ông bụng dạ hẹp hòi."Mọi người đang chửi sướng miệng thì, một cái video thứ ba xuất hiện!Trong video, một gã đàn ông mặt mày chán nản ngồi trước ống kính."Chào mọi người, tôi là Bạch Thanh Tùng của Thanh Tùng Võ Quán. Đúng vậy, là Thanh Tùng Võ Quán ở Vĩnh Hưng, chắc nhiều người còn chưa nghe nói đến, nhưng điều đó cũng không quan trọng, bởi vì Thanh Tùng Võ Quán có lẽ sắp không còn tồn tại nữa. Đây là cuộc phỏng vấn mà tôi tự yêu cầu, bởi vì tôi muốn vạch trần!" Lời Bạch Thanh Tùng vừa nói ra, dưới khán đài liền ồ lên."Vạch trần tại chỗ luôn kìa! Phát trực tiếp luôn này!""Đặc sắc vậy sao? Có tin gì hay không đây? Chẳng lẽ có bí mật gì?""Vương Thiên bá đạo như thế, Bạch Thanh Tùng chắc là đi tìm viện trợ rồi? Nếu không hắn không có cách nào tiếp tục mở võ quán ở Vĩnh Hưng đâu!""Tôi muốn vạch trần chính là quán chủ Tôn Toàn Phúc của Võ Quán Tôn Gia, quán chủ Chu Vũ của Võ Quán Đệ Nhất và cả chuyện của tôi nữa. Chuyện trên mạng xôn xao vừa rồi, tin đồn Vương Thiên tìm tiểu tam, bắt cá hai tay, là do chúng tôi làm ra cả. Nói chính xác hơn, là do Tôn Toàn Phúc làm. Hắn tìm người chụp ảnh, sau đó tung lên mạng, còn tiến hành bôi nhọ. Mà tôi và Chu Vũ thì chịu trách nhiệm góp tiền, thuê người, hắc Vương Thiên. Không còn cách nào, võ công Vương Thiên quá cao, bọn tôi căn bản không phải đối thủ của hắn.Hắn còn đánh bại cả Bắc Xuyên Hùng, danh tiếng rất lớn. Một khi võ quán của hắn mở ra, nhất định sẽ hút phần lớn học sinh. Mà những võ quán nhỏ bản địa của bọn tôi, sẽ rất khó sống sót. Vì để sinh tồn, cho nên chúng tôi không còn cách nào khác phải làm vậy. Ít nhất, lúc đó tôi nghĩ như vậy."Mọi người trên mạng trực tiếp trợn tròn mắt, cạn lời..."Sau đó hàng ngàn tin nhắn, ngay lập tức lấp đầy màn hình!"Thảo nào Vương Thiên muốn đá quán của các ngươi! Đáng đời a! Người ta dựa vào bản lĩnh mở võ quán, các ngươi lại chơi xấu, sao không đi chết đi?""Cũng bởi vì bản lĩnh không bằng người, liền bày trò hãm hại người ta! Nếu không có chuyện hôm nay, chắc Vương Thiên vẫn sẽ bị bôi đen tiếp! Lũ tiểu nhân đê tiện!"“Đến giờ thì mọi chuyện đều rõ ràng rồi, tôi đã bảo rồi mà, Vương Thiên lúc trước đại chiến với Bắc Xuyên Hùng hào khí thế nào, căn bản không giống là một tên tiểu nhân đê tiện.”"Ai lúc trước nghi ngờ Vương Thiên và Hồ Điệp diễn trò đâu? Đi ra đây, ta muốn mắng cho chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận