Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 61: Hố Bồ Tát

Tứ Đại Thiên Vương hai mặt nhìn nhau, không ngờ Vương Thiên lại trơ tráo như vậy mà nói chuyện, thật sự không thể lọt tai nổi. Bốn người chắp tay, chúc mừng nói: "Một người hai cái chức vị, Tử Tiêu tiểu hữu tiền đồ vô lượng a."
Vương Thiên hai mắt trợn ngược, tiền đồ vô lượng cái khỉ ấy chứ! Đồ ngốc đều biết, thổ địa, Sơn Thần thứ này cùng cô hồn dã quỷ không sai biệt lắm, chẳng đáng một xu! Địa Tiên Giới không biết có bao nhiêu hạng thần cặn bã như vậy...
Mấy người đang nói chuyện, Tứ Đại Thiên Vương hồn nhiên không phát hiện, một bóng người tiến đến gần Nam Thiên Môn! Chính là Vương Thiên!
Vương Thiên học được Thất Thập Nhị Biến, tinh thông các loại biến hóa, ẩn thân, phân thân chẳng qua chỉ là tiểu đạo, tự nhiên dễ như trở bàn tay.
Nhờ Tứ Đại Thiên Vương, Vương Thiên thẳng đến Lăng Tiêu Bảo Điện mà đi. Mà phân thân của hắn, vẫn còn đang cùng Tứ Đại Thiên Vương lải nhải, Tứ Đại Thiên Vương không có Thần Nhãn, Vương Thiên lại có danh hiệu ẩn sĩ, thánh nhân che chở, bọn hắn làm sao phân biệt được thật giả.
Bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện có Linh Quan trấn giữ, vừa nhìn người đối diện, Vương Thiên lập tức vui mừng, quả nhiên là Vương Ma do ý chỉ của Cửu Long đảo Tứ Thánh sai đến!
Tuy nhiên Vương Ma lại không biết Vương Thiên, chỉ nhận biết Tử Tiêu, khoanh tay đứng ở đó, đôi mắt băng hàn vô cùng, uy nghiêm hỏi: "Tử Tiêu, ngươi không phải Chính Thần Thiên Đình, chỉ là phàm thần Hạ Giới, sao dám đến Lăng Tiêu Bảo Điện?"
Vương Thiên nghe vậy, đột nhiên gào khóc bắt đầu...
Vương Ma không ngờ Vương Thiên vậy mà chơi chiêu này, quả thực có chút trở tay không kịp. Đánh nhau thì hắn giỏi, dọa người cũng biết, chứ dỗ trẻ con thì chịu!
Bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Đế đang lên tảo triều, quần thần chia thành hai hàng, văn võ tách ra. Chính giữa, đứng một tên nhà sư, một thân áo cà sa rộng thùng thình, khuôn mặt hiền lành, chính là Văn Thù Bồ Tát, một trong mấy vị Bồ Tát của Linh Sơn.
"Nhập Bồ Tát nói, cuộc chiến Tây Phương kia, cũng chỉ là chuyện bé xé ra to" Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn Văn Trọng ra khỏi hàng, lạnh lùng hừ một tiếng, hiển nhiên là bất mãn với lời của Văn Thù Bồ Tát.
Văn Thù Bồ Tát mỉm cười nói: "Hai tộc Thổ tranh đấu, tuy không thể gọi là chuyện bé xé ra to, nhưng cũng không thể làm náo loạn lên Thiên Đình. Nếu thực sự kinh động đến Thượng Thiên, Phật Môn làm sao có thể ngồi yên mà không ra tay giải quyết cho họ được tự do, trả cho thế gian một khoảng thời gian hòa bình."
Văn Trọng đang định nói chuyện, liền nghe bên ngoài truyền đến tiếng khóc của trẻ con, nhíu mày, bất mãn nói: "Bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện, người nào ồn ào vậy?"
Chúng thần cũng có chút ngơ ngác, đây là tình huống gì, lúc nào Lăng Tiêu Bảo Điện thành nhà trẻ vậy. Đồng thời không ít người vụng trộm nhìn về phía Na Tra, Na Tra hai mắt trợn ngược, thiếu chút nữa thì ném gạch tới! Trẻ con khóc nhìn hắn làm gì, lẽ nào hắn biết khóc à?
"Ngoài điện ai đang khóc lóc vậy?" Ngọc Đế cũng mở miệng.
Vương Ma lập tức đáp: "Là Tử Tiêu Thổ Địa Thần kiêm Sơn Thần ở núi Tử Tiêu thuộc Địa Tiên giới đang khóc lóc! Xin mời Ngọc Đế định đoạt!"
Chúng thần nghe vậy, lập tức vui vẻ, không ngờ tên nhóc này lại làm ầm ĩ đến Thiên Đình! Cũng không biết hắn đến đây làm gì. Tuy nhiên, phần lớn mọi người đều cho rằng Tử Tiêu có lẽ sẽ bị đuổi ra ngoài, dù sao đây là Lăng Tiêu Bảo Điện, nơi quần thần hội họp, sao có thể dung túng một tiểu thần đến quấy rầy chứ. Nhưng mà...
"Để hắn vào đi." Ngọc Đế mới lên tiếng, chúng thần kinh ngạc, thổ địa, Sơn Thần mà vào Lăng Tiêu Bảo Điện ư, chuyện này... xưa nay chưa từng có!
Vương Thiên nghe thấy tiếng Ngọc Đế, lập tức ngừng khóc, bò dậy, phất tay áo, đung đưa đi qua bên cạnh Vương Ma. Vương Ma không hề chớp mắt, không nhìn Vương Thiên lấy một cái, mãi đến khi Vương Thiên đi rồi, hắn mới nhíu mày, có chút khó chịu...
Vào Lăng Tiêu Bảo Điện, Vương Thiên mới biết thế nào là kim bích huy hoàng! Cung điện có ngưu bức cỡ nào, thì Lăng Tiêu Bảo Điện này trên thì có Nhật Nguyệt Tinh Thần! Dưới có núi sông biển cả! Ở giữa mây trắng phiêu phiêu! Thế này sao lại là một cái đại điện, rõ ràng là cả một thế giới mà! Dùng một thế giới làm đại điện, chuyện xa xỉ như vậy, chắc chỉ có Thiên Đình và mấy vị thánh nhân mới có thể làm được.
"Tích lũy tiền! Sau này cũng phải làm một thế giới như vậy mà chơi đùa!" Vương Thiên quyết tâm trong lòng!
Nhìn thấy Ngọc Đế, Vương Thiên hành lễ. Trong Thiên Đình, chúng thần không ai quỳ xuống đất làm lễ, đều là chắp tay xoay người hành lễ, quỳ xuống đất cơ bản chỉ dành cho người cầu xin tha tội sắp chết.
Loại lễ nghi này, Vương Thiên còn có thể chấp nhận, nếu bắt quỳ xuống đất, vậy hắn coi như không đến. Hắn cũng sẽ không đến...
Lúc hành lễ, Vương Thiên liền chú ý tới Văn Thù Bồ Tát ở phía trên, Vương Thiên chưa từng thấy Văn Thù Bồ Tát, nhưng cũng nhìn ra người này không tầm thường. Trên đầu còn có tóc, đội thêm vòng, trông giống mấy cái bánh bao... Trong Phật giáo người có tóc, hiển nhiên không phải hòa thượng bình thường.
"Tử Tiêu, ngươi lần này đến Lăng Tiêu Bảo Điện, không biết có chuyện gì?" Ngọc Đế mở miệng.
Vương Thiên đảo mắt một vòng, ngồi xuống đất gào khóc bắt đầu, càng khóc càng đau lòng, khiến mọi người khó hiểu.
Quần thần nhìn nhau, nói thầm: "Đứa nhỏ này chỉ khóc mà không nói lời nào, là có ý gì vậy..."
Nhưng mà Ngọc Đế rất kiên nhẫn, mọi người cũng không tiện nói gì. Ngược lại Văn Thù Bồ Tát không chịu nổi, hắn tới đây là có chuyện, cứ kéo dài thế này, quá phiền phức. Vì vậy nói: "Tiểu thí chủ, sao ngươi lại đau lòng như vậy? Hiện tại Ngọc Đế ở trên, quần thần ở dưới, cứ nói ra, mọi người cũng có thể giúp ngươi giải quyết."
Vương Thiên kêu lên: "Thật không?"
"Đương nhiên là thật." Văn Thù Bồ Tát nói.
Vương Thiên lập tức bò dậy, xoa lau nước mắt nước mũi, sau đó nắm lấy áo cà sa của Văn Thù Bồ Tát, mặt lộ vẻ "ngươi là người tốt" nhìn Văn Thù Bồ Tát, nói: "Vậy ngươi có thể giúp ta không?"
Văn Thù Bồ Tát thấy Vương Thiên đem hết nước mắt nước mũi cọ lên áo cà sa của hắn, mặt đen lại, chỉ muốn đạp chết tên tiểu quỷ này! Còn có tâm tình nào giúp hắn, bất quá vẫn phải nể mặt mũi, không nổi giận, cười nói: "Đương nhiên là có thể."
Thấy cảnh này, không ít thiên thần đều âm thầm bật cười, trong lòng thầm mắng: "Tiểu tử này quá xấu rồi... nhưng làm tốt lắm!"
Vương Thiên nghiêm trang nói: "Vậy được rồi, cái tên Thượng Đế kia cướp địa bàn của ta, đánh nữ nhân của ta, đánh tiểu đệ của ta. Ngươi đi giúp ta đánh cho hắn khóc, được không?"
"Phốc!"
Không ít người không nhịn được, trực tiếp cười phá lên.
Văn Trọng cũng ngửa đầu nhìn lên trời, khóe môi nhếch lên một nụ cười. Vừa rồi bọn họ còn đang thảo luận về vấn đề chiến trường Tây Phương kia, dù là Olympia hay là Thiên Đường, trong mắt Thiên Đình đều chỉ là một phe thế lực. Hai thế lực này đột nhiên lao vào đánh nhau đã không tính là gì, lại còn kéo thêm mấy thế lực còn lại vào cùng nhau làm rối loạn thiên hạ, dân chúng lầm than. Thiên Đình không can dự, đang muốn phái người ra can thiệp thì Văn Thù Bồ Tát đã đến, lấy lý do Linh Sơn đã ra tay, sẽ nhanh chóng giải quyết chiến đấu, khiến cho Thiên Đình bớt lo, không muốn để Thiên Đình nhúng tay vào việc này.
Thiên Đình chúng thần đương nhiên không chịu, người sáng mắt đều nhìn ra, đây là Linh Sơn lại muốn thu thêm tiểu đệ, khuếch trương thế lực! Thế là nhao nhao phản đối, hai bên đang giằng co chưa dứt thì Vương Thiên tới... Chẳng ai ngờ rằng, chuyện mà Vương Thiên nói cũng lại là chuyện này!
"Cái này..." Văn Thù Bồ Tát trợn tròn mắt, hắn không thể ngờ được, Vương Thiên, một tên tiểu quỷ ở Đông Thắng Thần Châu mới sinh được hơn một tháng, vậy mà lại dính dáng đến Thiên Đường và Olympia ở Tây Ngưu Hạ Châu xa xôi!
Tuy nhiên, Văn Thù Bồ Tát cũng là người thông minh hơn người, lập tức cười nói: "Đương nhiên có thể, cuộc chiến đó sắp kết thúc rồi. Không biết nữ nhân, tiểu đệ của ngươi, rốt cuộc là những ai? Nếu bần tăng nhìn thấy, sẽ có thể giúp ngươi cứu họ." Lúc Văn Thù Bồ Tát nói những lời này, trong lòng khó chịu muốn chết. Cái tên tiểu quỷ chưa qua đầu gối này, đã có nữ nhân, mà một Bồ Tát như hắn thì đến cả nữ nhân cũng không có! Đã thế tên nhóc này, còn có cả tiểu đệ, đúng là chọc người phát tức!
Vương Thiên cười nói: "Vậy ta phải đa tạ Bồ Tát, xin hỏi Bồ Tát nói lời giữ lời, có thể bảo vệ họ bình an không?"
"Đó là tự nhiên, Linh Sơn ngay tại Tây Phương, nếu Văn Thù Bồ Tát ra tay, thì lại quá đơn giản rồi." Văn Trọng đột nhiên xen vào nói.
Văn Thù Bồ Tát cũng gật đầu, suy nghĩ, nếu có thể mượn chuyện nhỏ của Vương Thiên này làm cơ hội, Linh Sơn quang minh chính đại ra tay can thiệp vào cuộc chiến kia, Thiên Đình lại không nhúng tay vào, vậy thì còn gì bằng! Không có gì lớn hay nhỏ, chỉ cần có tiền lệ thì mọi việc đều dễ nói!
Văn Thù Bồ Tát tính toán trong lòng, lại không ngờ tiểu quỷ trước mắt này không phải tiểu quỷ mà là lão quỷ!
Vương Thiên hài lòng cười nói: "Vậy thì tốt quá! Bồ Tát, vậy ngươi mau ra tay đi, đây là danh sách tiểu đệ và danh sách nữ nhân của ta. Ta tin tưởng, trên địa bàn của ngươi, ngươi nhất định sẽ cứu được họ, đồng thời đảm bảo an toàn cho tính mạng và tài sản của họ, đúng không?"
Vương Thiên chớp mắt to long lanh, ngây thơ nhìn Văn Thù Bồ Tát.
Văn Thù Bồ Tát cười cười, UU đọc sách www. uukanshu.net tiếp nhận danh sách, hơi gật đầu, nhưng khi hắn nhìn thấy tên trên danh sách, theo bản năng đọc lên thì mặt liền tối sầm lại: "Zeus, Hera..."
Phốc!
Lại có người không nhịn được, tại chỗ cười lớn.
Văn Thù Bồ Tát không đọc tiếp, từ trên nhìn xuống cuối, nhưng vẫn không thấy đầu! Tuy nhiên Văn Thù Bồ Tát đã hiểu rõ, cái danh sách này dường như đã viết hết tất cả người của Olympia, hơn nữa còn có cả danh sách thổ địa và công trình kiến trúc nữa!
Thứ này rõ ràng không phải do Vương Thiên tùy tiện nghĩ ra, mà là lấy từ diễn đàn! Những thứ này, trong diễn đàn rất nhiều, không có gì lạ. Địa Tiên Giới hiện tại cũng là thời đại bùng nổ thông tin rồi, không lên mạng thì đúng là quá lạc hậu!
Văn Thù Bồ Tát đặt danh sách xuống, trầm giọng nói: "Tử Tiêu tiểu hữu, ngươi đang đùa với bần tăng đó sao? Zeus là tộc trưởng, xưng hiệu Thiên Không Chi Thần, Vạn Thần Chi Vương. Hắn sẽ làm tiểu đệ của ngươi? Hera, là hoàng hậu của Thần tộc Olympia, sẽ cho ngươi một đứa nhỏ chưa đầy tháng làm thuộc hạ? Athena là một trong mười hai vị thần chủ của Olympia, chiến lực không tầm thường, được mệnh danh là Nữ Chiến Thần. Nàng lại là nữ nhân của ngươi, cái này không phải quá hoang đường sao?"
Vương Thiên nhếch miệng cười nói: "Hoang đường hay không, ta nói không tính, có người nói mới tính! Ngươi hỏi Zeus bọn họ không phải sẽ biết sao, đương nhiên, ta cũng có thể thề với hệ thống, bọn họ đúng là tiểu đệ của ta! Nếu nói dối thì tùy tiện chết như thế nào cũng được!"
Lời này vừa thốt ra, cả hội trường xôn xao, ban đầu đều cho rằng Vương Thiên đến để gây rối, giờ xem ra, sự tình có vẻ không phải như vậy, có chút lớn rồi! Một Thổ Địa Thần thu cả một Thần tộc... chuyện này có thể sao... nhưng xem tình hình trước mắt, hình như là thật!
Văn Thù Bồ Tát thấy Vương Thiên thề với hệ thống, tự nhiên cũng không nghi ngờ gì, chỉ là sao cũng không nghĩ ra, sao Olympia lại thành người của Tử Tiêu, trước kia hắn chỉ khoe khoang khoác lác thôi, giờ thì khó rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận