Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 573: Miệng rộng hiệu ứng

"Đinh! Công pháp mới có thể bán cho Thương Thành, Thương Thành sẽ tiến hành ước định đẳng cấp, sau đó sẽ thu mua với giá tương ứng. Đương nhiên, ngươi cũng có thể không bán." Vương Thiên ngạc nhiên, hắn vẫn cho rằng hệ thống là vạn năng, mọi chuyện trên đời cần gì đều biết, cái gì cũng làm được, không đâu là không thể! Không ngờ, gã này hóa ra chỉ là một lái buôn hai mang! Từ chỗ tiểu thương buôn lậu như hắn nhập hàng, sau đó lại đầu cơ trục lợi với giá cao! Vương Thiên đưa ra nghi vấn, cũng không trông chờ hệ thống có thể trả lời, nhưng mà..."Đinh! Bản hệ thống sinh ra trước đã xuất hiện công pháp, thu thập ghi chép ở bên trong Thương Thành. Nhưng những công pháp mới phát sinh sau khi hệ thống ra đời, không bị cưỡng ép thu nạp, chỉ có thể thu mua." Vương Thiên lúc này mới hiểu ra, nếu không căn bản không thể giải thích được vì sao nó có nhiều công pháp đến vậy. Bất quá, cho dù là công pháp mới, có mấy ai có thể chống lại sự cám dỗ của Vạn Giới tệ? Đây lại là dựa theo giá của Thương Thành hệ thống, thu mua ngang giá! Không phải giá chợ đen, giá trị tuyệt đối! E rằng, rất nhiều người sẽ chọn bán? Nhưng mà vấn đề đến rồi, Vương Thiên lập tức hỏi: "Một cao thủ Tam Tinh Cửu Phẩm, tùy tiện cũng có thể sáng tạo ra đủ loại công pháp Tam Tinh tam phẩm? Những công pháp này đem ra bán tính theo mỗi bản ngàn vạn, chẳng phải là lừa bịp à?" Hệ thống nói: "Cao thủ Tam Tinh Cửu Phẩm, hệ thống chỉ lấy công pháp Tam Tinh Cửu Phẩm, thấp hơn cấp bậc này, vô luận thông qua đường tắt gì, hệ thống cũng không thu mua. Nếu như là hành vi chỉ để kiếm tiền, hệ thống sẽ cưỡng ép tịch thu công pháp đó." Vương Thiên lập tức giơ ngón tay cái lên nói: "Hệ thống huynh, ngươi trâu bò! Không hổ là cường quyền chính trị, bá khí! Đã ngươi nói vậy, công pháp của ta ngươi định cấp đi." "Đinh! Tam Tinh Cửu Phẩm!" Hệ thống trực tiếp cho một phẩm cấp. Vương Thiên nhếch miệng có chút bất mãn, công pháp này của hắn bản thân đã là Tam Tinh Cửu Phẩm « Vạn Tượng Chân Giải » dung hợp với những công pháp khác, kết quả đến chỗ hệ thống vẫn là Tam Tinh Cửu Phẩm! Chẳng lẽ không thể lên một chút à? Từ đó có thể thấy được, muốn đột phá cái ngưỡng Tam Tinh Cửu Phẩm này, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, đường còn dài. Vương Thiên nói: "Thanks, vậy thì... Hệ thống huynh, công pháp này của ta không bán ha." Sau đó hệ thống không có động tĩnh, Vương Thiên lại hỏi hai câu, xác định hệ thống không ở đây, nhẹ nhàng thở ra. Hắn không thiếu tiền, mà một công pháp, tuyệt đối là căn bản, gốc rễ của một người. Bị người học, hoặc bị người khác mang đi nghiên cứu triệt để, rồi quay lại nhắm vào mình, chẳng phải là tăng tốc độ t·ử v·o·ng sao? Tuy nhiên, người làm như vậy không nhiều, dù sao đây là một hành vi rất p·h·á sản. Nhưng mà, mọi thứ đều có ngoại lệ, vạn nhất thì sao? Quan trọng nhất là, hắn thật không thiếu tiền! "Công pháp của ta tên gì nhỉ? Đây thật sự là một vấn đề lãng phí tế bào não, thôi thì vẫn cứ gọi là Vạn Tượng Chân Giải đi, dù sao nó không ngừng dung hợp, tiến hóa, trời biết tương lai nó sẽ biến thành bộ dáng gì!" Vương Thiên nghĩ đến đây, cũng không nghĩ lung tung nữa, yên tâm ăn Nguyên Khí Đan, tích lũy Nguyên Khí cho tốt, chờ Nguyên Khí đủ lại đột phá. Sau đó tên này nhịn không được lại trông chờ, lần tiếp theo bị vây công, không có gì nhanh hơn việc thôn phệ để tăng tu vi cả... Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai trời vừa sáng, Vương Thiên nhìn Đông Phương Bạch còn đang tu luyện, sau đó mở diễn đàn thành Hạp Châu, liên hệ với Miệng Rộng: "Thế nào rồi?" "Mọi chuyện xong rồi! Cứ yên tâm đi, hôm nay tuyệt đối nổ tung!" Miệng Rộng chém đinh chặt sắt nói. Vương Thiên lúc này an tâm, để Đông Phương Bạch chuẩn bị mở phát sóng trực tiếp. Đông Phương Bạch nhận lời xong, tạo phòng phát sóng trực tiếp, sau đó...sau đó Đông Phương Bạch ngơ ngác. Vương Thiên không vào xem nên cũng không biết Đông Phương Bạch gặp chuyện gì, nói một tiếng Thái Nhị Chân Nhân, Hồ Thiên chuẩn bị đi xem tiết mục, lúc này mới bấm đăng nhập vào phòng Đông Phương Bạch. Mà giờ phút này, Đông Phương Bạch bỗng dưng muốn chửi thề và gi·ết người! Chỉ thấy, nàng vừa mở phòng, lập tức có một đám người tràn vào, tốc độ người tràn vào nhanh đến nỗi khiến nàng cảm thấy không thực tế! Nếu là ở phàm [bên trong] bằng vào sức ảnh hưởng của nàng và Vương Thiên, làm được điều này không khó. Nhưng đây là ở phàm [bên trên] mà, Vương Thiên lại đang là t·ội p·h·ạ·m truy nã, không hề lộ diện. Nàng chỉ là một người vô danh lặng lẽ, sao lại có nhiều người như vậy, lẽ nào quảng cáo hiệu quả tốt như vậy ư? Đông Phương Bạch còn chưa nghĩ thông suốt tình huống thì đã thấy có gì đó không đúng, đám người xông vào này, từng người đều hai mắt đỏ ngầu, tóc tai rối bù, da thịt khô khan, miệng khô quắt, dường như một đêm không ngủ, bộ dạng giận dữ bốc lên trời! Từng người trừng mắt nhìn Đông Phương Bạch, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy! Đông Phương Bạch còn chưa kịp mở miệng, đã nghe phía dưới có người lớn tiếng hô hào lên. "Chính là ả! Chính là cái con đàn bà thối tha này!" "Đúng, giống y như trong poster! Chính là cái tên khốn miệng rộng chết dẫm đó!" "Đệch mợ, nàng không biết là không thể thuê cái tên miệng rộng sao, cái tên vương bát đản kia tu luyện âm công, vừa tiếp xúc với sóng, liền chạy loạn, một đường điên cuồng gào thét, y như sét đánh!" "Cái tên vương bát đản kia hô cả đêm! Không ngừng nghỉ mà hô, ta cả đêm không ngủ!" "Cả nhà ta đều không ngủ!" "Âm công của tên vương bát đản kia rung hết cả óc, bịt tai cũng vô dụng, trực tiếp chui vào đầu! Còn uy hiếp chúng ta, không vào xem phát sóng trực tiếp, hắn sẽ ngày ngày hô! Mẹ kiếp! Ta không có tiền, nếu không nhất định sẽ treo thưởng cho hắn!" "Giống trên lầu!" "Ta cũng muốn treo thưởng hắn!" "Đều là tại con đàn bà này, UU đọc sách không tuân thủ quy tắc!" "Đúng, đúng, đúng! Từ sau chuyện của Dương Bách Vạn, Miệng Rộng không còn nhận phát sóng trực tiếp nữa. Mà con đàn bà này lại còn dám thuê hắn! Đúng là đủ khốn nạn!" "Đông Phương Bạch phải không, tự cô cút khỏi thành Hạp Châu, hay là muốn thế nào?" "Không sai, Đông Phương Bạch, tự cô cút ra ngoài đi!" "Đừng để chúng ta ra tay, đừng có hy vọng chúng ta sẽ tung hô cô! Cho dù cô có diễn hay đến đâu, chúng ta cũng không thèm xem! Ta đến, là để mắng cô đấy! Tổ cha cô!" "Giống trên lầu, cút nhanh đi, cút khỏi Hạp Châu, nơi này không chào đón cô!" Đông Phương Bạch nhìn hàng triệu người bên dưới đồng loạt nổi giận mắng, thực sự có chút ngơ ngác, tuy nhiên dù sao nàng cũng không phải người bình thường. Ở thế giới của nàng, nàng cũng từng bị người thiên hạ chửi, chỉ bất quá, nhiều người như vậy cùng tiến đến, chỉ thẳng vào mặt mà chửi, quả là lần đầu tiên. Không thể gi·ết lại, cũng là lần đầu! Đông Phương Bạch không hề sợ hãi, ngược lại còn ngẩng đầu, an tĩnh ngồi trong rừng trúc, một bộ hồng y nổi bật khác thường. Tay cầm bình rượu, tùy ý uống vào, có chút hài lòng... Nhưng mà đám người cũng không có ý định dừng lại, càng mắng càng hăng, lại có nhiều người nữa tiến vào, có nhiều người tham gia đội chửi bới. Khung cảnh vô cùng hỗn loạn... Khi số người càng ngày càng nhiều, đạt đến hơn một trăm triệu người, Đông Phương Bạch cuối cùng cũng đáp lời, chậm rãi đứng dậy, một tay chắp sau lưng, ưu nhã nhưng không mất bá khí, đối diện với mọi người! Nàng là bá chủ chân chính của một phương thế giới! Còn những người trước mặt, sớm đã định cư ở phàm [bên trên]. Thậm chí rất nhiều người ở thế giới cũ chỉ là tiểu tạp ngư, so với cường giả thế giới của mình, đâu chịu được ánh mắt của Đông Phương Bạch, theo bản năng tránh né, tiếng mắng cũng ít đi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận