Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 172: Ngược độc thân cẩu

"Ôi chao, nhìn bộ dạng vênh váo của ngươi kìa? Ngươi coi nơi này là Cảng Thành hả? Quán rượu đều là nhà ngươi mở chắc? Ta muốn đến thì ta đến, ngươi quản được à?" Thiếu nữ như gà chọi tức giận, kêu lên."Đào Tinh Tinh! Ngươi đi đâu ta không quản, ngươi đi theo ta làm gì?" Hồ Điệp tức giận nói.Thiếu nữ tới, chính là Đào Tinh Tinh, kẻ đối đầu không đội trời chung của Hồ Điệp từ nhỏ đến lớn. Đào Tinh Tinh đã sớm gọi điện thoại nói với nàng, muốn đến Vĩnh Hưng, chỉ là Hồ Điệp không ngờ, cái nha đầu này không chỉ đến Vĩnh Hưng, mà còn đi theo tới tận Chiêu Dương này."Ai thèm đi theo ngươi? Nhìn cái vẻ mặt khó ưa của ngươi kìa, ta theo ngươi làm gì? Ta đi theo Vương đại sư..." Đào Tinh Tinh nói đến đây, nhìn về phía Vương Thiên, nghiêng đầu, sức sống bừng bừng cười nói, khẽ khom người, tươi rói nói: "Vương đại sư, xin chào, tôi là Đào Tinh Tinh, ừm, đi cùng với tên đáng ghét kia làm lá chắn."Vương Thiên nhìn Đào Tinh Tinh, lại nhìn Hồ Điệp không phản bác, có chút bất đắc dĩ nói: "Đã là bạn bè, vậy để Hồ Điệp chiêu đãi ngươi đi. Đã nửa đêm rồi, sớm nghỉ ngơi một chút đi."Người bên cạnh Vương Thiên vốn đã đủ nhiều, tuy rằng cảm thấy nhân thủ vẫn không đủ, nhưng nhiều phụ nữ cũng phiền phức! Huống chi, Đào Tinh Tinh này nhìn qua liền biết không hợp với Hồ Điệp, hai người phụ nữ mà ở cùng nhau thì ồn ào hơn cả ngàn con vịt, Vương Thiên cũng không muốn quá phiền. Cho dù là mỹ nữ cũng không ngoại lệ!Vương Thiên đang định đóng cửa phòng, Đào Tinh Tinh vội kêu lên: "Vương đại sư, tôi không phải tìm cô ta, tôi là tới tìm ngài." "Tìm ta làm gì?" Vương Thiên bực mình, tuy hắn dáng dấp cũng được, cũng có chút bản lĩnh, nhưng cũng không đến mức mỹ nữ xúm lại chứ? Giống như Hồ Điệp, đi theo hắn, hoàn toàn là xem hắn như sư phụ mà đối đãi, muốn học bản lĩnh chứ không phải là loại tình cảm trai gái đó.Đào Tinh Tinh cũng nhận thấy Vương Thiên có chút mất kiên nhẫn, tuy không tức giận, trong mắt cô, những đại sư có bản lĩnh tính tình đều rất kỳ quái, cô đã quen rồi. Thế là Đào Tinh Tinh nói: "Đại sư, ngài xem, ngài đã nhận Hồ Điệp làm đồ đệ, có thể nhận thêm tôi không?" Đúng lúc này, trên đường ngoặt cầu thang, hai người đàn ông mặt mày ủ rũ buồn bực đi tới, nhìn bước chân lảo đảo kia thì biết đã uống không ít. Sau đó nhìn thấy Đào Tinh Tinh, Hồ Điệp, lại nhìn Vương Thiên. Hai người ngay tại chỗ liền khóc lớn hơn, quay người đi trở về, một người rên rỉ nói: "Cái thế giới gì vậy, đây đúng là ngược đãi cẩu độc thân, dưới lầu thì tình nhân ý hợp, về phòng còn có mỹ nữ xin làm đồ đệ, một đêm song phi...Thật là không sống nổi mà." "Đừng nói nữa, trong đầu ta bây giờ toàn là: Nhận thêm ta nữa, nhận thêm ta nữa...Sao không ai nói thế với ta chứ, haizz..." Một người khác vừa đi vừa khóc.Sau đó hai người thật sự xuống lầu.Trên lầu, Đào Tinh Tinh, Hồ Điệp và Vương Thiên chỉ cảm thấy có một trận gió thổi qua, tràn đầy xấu hổ!"Xin lỗi, ta không nhận đồ đệ. Vậy đi nhé." Vương Thiên vội đóng cửa, sau đó mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, trực tiếp lên giường đi ngủ!Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai, trời vừa sáng, Vương Thiên đứng lên, rửa mặt xong, vừa mở cửa phòng định gọi Hồ Điệp đi ăn sáng. Kết quả..."Vương đại sư, buổi sáng tốt lành!" Một thiếu nữ mặc áo vàng, quần bò xuất hiện trước mặt Vương Thiên, làm một biểu cảm đáng yêu. Trước mặt còn có một bàn ăn...Phía sau thiếu nữ, là một Hồ Điệp mặt mày khó chịu, dựa vào vách tường, khoanh tay, bĩu môi.Vương Thiên bất đắc dĩ nói: "Đào Tinh Tinh, cô đây là...?""Không có gì, tôi đây là người chăm chỉ, dậy sớm, liền giúp ngài đã đặt bữa sáng rồi. Ở đây có bữa sáng kiểu Tây, có cả kiểu Trung, còn có kiểu kết hợp cả Trung lẫn Tây. Vương đại sư, ngài muốn ăn gì?" Đào Tinh Tinh ân cần hỏi.Vương Thiên ngơ ngác mặt mày, đây là cái quái gì vậy?Phía sau Hồ Điệp, khinh bỉ nói: "Đúng vậy, quá chăm chỉ, đến trường thì không đúng giờ bao giờ, toàn ngủ quên thôi."Mặt Đào Tinh Tinh tối sầm, đột nhiên quay người, kêu lên: "Đồ đáng ghét, cô ghen tị vừa thôi!"Hồ Điệp bĩu môi, đi tới trước mặt Vương Thiên nói: "Sư phụ, con làm điểm tâm cho người rồi, ngay dưới lầu."Vương Thiên lại lần nữa trợn tròn mắt, thế này là sao? Đi theo Hồ Điệp sao? Nhưng mà thấy Đào Tinh Tinh mắt quầng thâm và tỉ mỉ chuẩn bị thì hắn cũng thật sự không tiện từ chối...Ăn của Đào Tinh Tinh? Có vẻ như Hồ Điệp sáng sớm làm điểm tâm cho hắn cũng không dễ dàng gì, chẳng phải sẽ càng làm người ta đau lòng sao?Cuối cùng đành..."
Vương Thiên trong phòng, nhìn hai phần bữa sáng, bất đắc dĩ bắt đầu ăn.Đào Tinh Tinh và Hồ Điệp, mỗi người một bên, ánh mắt không ngừng giao chiến trên không..."Hai người các ngươi, nếu không thể ăn cơm cho yên, thì cùng ra ngoài đi!" Vương Thiên khó chịu nói.Hai cô nàng lập tức im lặng trở lại, thành thật ăn cơm.Ăn điểm tâm xong, Vương Thiên mang theo Hồ Điệp chuẩn bị đi đến Võ Quán, Đào Tinh Tinh lại như đuôi theo sau, cứ muốn đi theo, khiến cho Vương Thiên cùng Hồ Điệp cũng bất đắc dĩ. Kết quả, ba người vừa ra khỏi cửa liền thấy hai anh chàng xui xẻo hôm qua, mặt tái nhợt vô lực trở về, sau đó thấy ba người từ cùng một phòng bước ra, lại khóc lóc rời đi.Vương Thiên lắc đầu nói: "Ta không cố ý mà..."Phía sau hai nàng, mặt đồng thời đỏ lên.Chiêu Dương, Tiêu Tương Võ Quán chiêu Dương nam quán!Quán chủ Tiêu Phi, đứng một bên, nhìn những học viên trong võ quán hăng say tập luyện theo Vũ sư, trên mặt nở một nụ cười nhẹ nhõm. Đúng lúc này, một giọng nữ đột nhiên từ bên ngoài vọng tới: "Ai là quán chủ?"Tiêu Phi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp trong bộ trang phục cao bồi bước đến, chân dài, eo thon, gương mặt xinh xắn mang theo chút ngạo nghễ, điều này dễ dàng kích phát ham muốn chinh phục của đàn ông. Tiêu Phi lập tức đứng dậy, cười nói: "Ta là quán chủ, mỹ nữ, có việc gì sao?""Không có gì, ta chỉ đến thông báo một tiếng, sư phụ ta đến thách đấu. Tự các ngươi biết mà liệu liệu đi." Người đến chính là Hồ Điệp."Thách đấu? Sư phụ ngươi? Sư phụ ngươi là ai?" Tiêu Phi sửng sốt, ở đất Chiêu Dương này, võ quán Tiêu gia là độc tôn, ai dám gây sự với bọn họ? Không muốn sống nữa sao?"Sư phụ ta chính là Vương Thiên!" Hồ Điệp nhếch miệng cười, sau đó nhìn quanh một lượt rồi nói: "Ta thấy, các ngươi nên chuẩn bị đóng cửa đi." "Nói khoác! Cái tên Vương Thiên kia ta gặp rồi, làm mấy cái video giả đăng lên, tự mình đánh bóng bản thân mà thôi! Hắn dám tới đây, để ta dạy cho hắn cách làm người!" Một tráng hán cao một mét chín dậm chân, giận dữ nói.Hồ Điệp không nói gì, chỉ dùng ánh mắt như nhìn người chết mà nhìn hắn, sau đó nói: "Sư phụ, thông báo xong rồi."Vừa dứt lời, Vương Thiên đã đi vào, phía sau còn có một thiếu nữ hoạt bát đi theo, đôi mắt to của thiếu nữ rất linh động, vẻ mặt rất hưng phấn, cũng rất kích động.Tiêu Phi liếc qua thiếu nữ kia, trong lòng có chút ngứa ngáy, thầm nghĩ: "Xem ra có tiếng tăm cũng tốt, xung quanh toàn là mỹ nữ. Tìm thời gian, ta cũng phải làm mấy cái video ghép đăng lên xem sao, biết đâu lại có thể ngày đêm hoan lạc, ha ha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận