Vạn Giới Live Stream Chi Đại Thổ Hào

Chương 164: Dẫn chương trình nhóm điên cuồng

Chương 164: Dẫn chương trình nhóm phát cuồng Đáng tiếc, do dự về góc độ, mặc dù là xe mui trần, nhưng vì cái kính râm lớn kia, đã quấn cả khăn lụa lên, căn bản không thấy rõ mặt đối phương.
"Kẻ ngốc này! Cứ tưởng mang kính râm, quấn khăn lụa ta cũng không nhận ra được, hừ hừ..." Hồ Điệp nhỏ giọng mắng.
Vương Thiên cười khổ nói: "Các ngươi đây là tình huống gì?"
Hồ Điệp mắt to chớp chớp, nghiêm trang nói: "Nàng là les, rõ chưa? Sư phụ, mắt thầy làm sao thế? Nàng là, ta không phải!"
Vương Thiên gật đầu nói: "Ồ, ngươi không phải."
"Thầy sao lại dùng cái giọng điệu gì vậy? Có thể nghiêm túc chút không? Tôi nói thật đó! Tôi thích đàn ông!" Hồ Điệp suýt chút nữa hét ầm lên, tiện tay mở máy thu âm, kết quả...
"Lý bác sĩ, theo anh thì hạng người nào dễ trở thành đồng tính luyến nhất?"
"Những người không đâu tự dưng hô mình là người có xu hướng tính dục bình thường, thích người khác giới, kỳ thực lại là đáng ngờ nhất. Người bình thường sẽ không cố ý nhấn mạnh xu hướng tính dục của mình, thậm chí còn kị không muốn nói... "
"Cái trò quái gì thế này!" Hồ Điệp vội vàng tắt máy thu âm, sau đó đạp phanh gấp, dừng bên đường, mặt đỏ bừng nói: "Sư phụ, tôi..."
"Không cần nói gì nữa, tôi hiểu." Vương Thiên ra vẻ mặt ta hiểu, chỉ có điều trong mắt ẩn chứa nụ cười xấu xa, kẻ ngốc cũng nhìn ra được.
Hồ Điệp im lặng nhìn trời, cái thế giới này là thế nào vậy!
Hồ Điệp cũng biết, có giải thích cũng vô ích, dứt khoát không giải thích nữa, ngoan ngoãn lái xe.
Một lát sau, Hồ Điệp tò mò hỏi: "Sư phụ, công tác bảo vệ môi trường của tỉnh Nam Hồ làm tốt nhỉ, đâu đâu cũng thấy cây, hơn nữa, thầy nhìn nhà cửa trong thôn họ đi, đều là biệt thự nhỏ hai ba tầng. Có điều hơi quê mùa, kiểu dáng cũ kỹ nhiều năm trước."
Vương Thiên nhìn mấy căn nhà và cây cối, lắc đầu nói: "Cô sống lâu ở Cảng Thành, đương nhiên không biết tình hình đại lục rồi. Đại lục phát triển nhanh chóng, kết quả là nông thôn bị bỏ hoang. Nông thôn hoang vắng dẫn đến tiền lương của công nhân bắt đầu tăng lên nhanh chóng, ít nhất là nhanh hơn so với nông dân. Nông dân làm một năm chưa chắc kiếm được bằng công nhân đi làm thuê hai ba tháng..."
Tỉnh Nam Hồ, huyện Vĩnh Hưng tuy là thành phố cấp địa khu, nhưng vì bản thân không có tài nguyên khoáng sản gì nên mức độ phát triển tổng thể tương đối kém, sắp bị chụp mũ là huyện nghèo. Ở nông thôn nơi đây cơ bản cứ mười hộ dân thì có chín hộ rưỡi đi làm thuê bên ngoài, lâu dài không về nhà. Nhưng khi họ kiếm được tiền, đều sẽ về xây một căn biệt thự mà người miền Bắc thường thấy, hoặc là một căn nhà bình thường trong mắt người miền Nam. Dù sao, miền Nam không giống miền Bắc, miền Bắc mùa đông lạnh giá, để chống lạnh, tường nhà phải rất dày, độ dày gấp đôi gấp ba so với miền Nam, lại còn phải làm thêm lớp cách nhiệt. Xây một tầng nhà ở miền Bắc, giá cả có thể xây hai tầng ở miền Nam...
Cho nên, về cơ bản, mức độ kinh tế của hai miền không khác biệt nhau lắm, nhưng về nhà cửa thì trông có vẻ như người miền Nam giàu có hơn một chút.
Người miền Nam đi làm thuê quá nhiều, tạo thành cảnh ruộng vườn đất đai ở nông thôn hoang vu khắp nơi, núi đồi cũng hoang tàn khắp nơi, hậu quả là thiên nhiên hấp thụ lại đất đai, khiến cho nông thôn ở đây không ngừng phát triển theo hướng phong cảnh tự nhiên thuần túy, bởi vậy đi trên đường nhỏ về quê lại có cảm giác như đang ở khu thắng cảnh tự nhiên, ngoại trừ đường xá hơi xấu ra thì không có gì tệ.
Nhưng cái đẹp này cũng không phải là vẻ đẹp thực sự, phía sau đó là cả một câu chuyện chua xót, nào là trẻ em bị bỏ lại, bà goá con côi, người già neo đơn...Đối với việc này, vẫn chưa có bất kỳ giải pháp nào thật sự hiệu quả để giải quyết.
Hồ Điệp nghe đến đây cũng cảm thấy hơi buồn...
Hồ Điệp hình như quyết tâm không đi đường lớn, điên cuồng lái xe khoảng một tiếng đồng hồ, cô nàng không chịu nổi nữa, lần nữa dừng xe tắt máy, xuống xe ngồi bệt xuống đất, không nhúc nhích.
"Sao thế?" Vương Thiên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở của Hồ Điệp, cười ha hả.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồ Điệp sắp nhăn nhúm thành một cục, kêu lên: "Sư phụ, thầy còn cười! Eo của tôi ơi, mông của tôi ơi...Đau quá, 55555..."
"Được rồi, lần sau giả vờ khóc thì trước hết bôi ít nước mắt đi đã. Lên xe đi, ta lái, cô ra phía sau nằm đi." Vương Thiên bất đắc dĩ cười cười, cô nàng này dù có quật cường, kiên cường đến đâu, cuối cùng vẫn chỉ là một cô tiểu thư nhà giàu. Không quen đi đường này, đương nhiên sẽ không chịu được.
Nhưng đối với Vương Thiên thì cũng không đến nỗi không chịu nổi, năm đó về quê thăm cha mẹ còn đi những con đường tệ hơn thế này nhiều, đã quen cả rồi.
Sau khi đi lòng vòng một vòng lớn ở đường quê, cuối cùng cũng ra đến đường lớn, lúc chạng vạng tối thì đến chợ Chiêu Dương, chọn một khách sạn Rừng Amazon tốt nhất ở địa phương, thuê hai phòng, để hành lý xuống, ăn tối đơn giản rồi về phòng nghỉ ngơi.
Vương Thiên đóng chặt cửa phòng, mở trang Vạn Giới phát sóng trực tiếp, tuy nhiên lần này, hắn không chọn nhập thân vào topic phát sóng trực tiếp, mà là chọn quan sát trên máy tính. Dù sao cũng là khách sạn, nên cẩn thận vẫn tốt hơn.
Hôm nay Vương Thiên không hẹn trước, hắn định tùy ý chọn một phòng phát sóng trực tiếp nào đó có hứng thú mà vào.
Trong kênh trò chuyện công cộng thì không ngừng hiện lên tin mới.
"Má ơi, hôm nay là tình hình gì thế? Mấy hôm trước cứ sau 10 giờ là cơ bản không có ai phát sóng trực tiếp. Sao hôm nay nhiều phòng phát sóng trực tiếp thế? Hơn nữa, trong phòng đó... "
"Ngươi không hiểu rồi, mấy hôm trước Thiên Vương đều chỉ định phòng phát sóng trực tiếp, những người được chỉ định kia đã quảng cáo rầm rộ rồi. Nhưng hôm nay, cho tới bây giờ, đều không có ai nói ra việc được Thiên Vương chỉ định cả, điều này có nghĩa là, hôm nay Thiên Vương rất có thể sẽ xuất hiện ngẫu nhiên trong phòng phát sóng trực tiếp của bất kỳ ai! Đây chính là cơ hội đấy!"
"Lầu trên nói có lý, bây giờ tôi đã hiểu tại sao nhiều dẫn chương trình lại phát cuồng thế rồi. Trước kia được Thiên Vương ghé thăm đã rất quý hiếm, có được sự ưu ái của hắn chắc chắn là một bước lên mây. Bây giờ, Diệt Vương tổ chức cùng Thiên Vương đại chiến, hơn nữa số tiền càng ngày càng nhiều, bây giờ chỉ cần một phòng phát sóng trực tiếp bình thường cũng có thể được ném hơn trăm triệu! Hơn trăm triệu đó! Đúng là thổ hào thứ thiệt! Cộng thêm cái uy của Thiên Vương, có thể khiến cho fan tăng một triệu chỉ trong nháy mắt. Đó chính là cơ hội thăng tiến! Bọn họ mà không điên thì mới lạ!"
"Các người không hiểu ý của tôi, ý tôi là, mấy dẫn chương trình này toàn mở cái quái gì vậy?! Vừa nãy xem một con mèo phát sóng trực tiếp, người đàn bà kia suýt nữa cởi hết rồi, tôi hoàn toàn không hiểu nổi, chúng ta đến đây đâu phải để xem đàn bà! Muốn xem đàn bà thì về thế giới của mình đi, cái loại đàn bà gì mà chẳng kiếm được? Nhất là Thiên Vương lợi hại như vậy, thiếu gì đàn bà chứ?"
"Đương nhiên là không thiếu rồi, Mary Rose vừa được hôn một cái mà đã được 5 triệu thưởng rồi. Cho nên cũng đừng trách họ lẳng lơ, đó cũng là cái vốn của người ta..."
"Đúng thế, có miếng ăn còn khoe mẽ, im im mà hưởng, nói ra làm gì?"
"Hắc hắc..."
Vương Thiên nhìn những bình luận này thì không có cảm giác gì nhiều, nhưng khi hắn mở các lựa chọn kênh phát sóng trực tiếp, thì hoàn toàn ngây người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận