Ta Tại Tu Tiên Thế Giới Mở Nông Trường

Chương 2098: Đồ trăm vạn chúng

Vương Long bất đắc dĩ, chỉ có thể rút lui trước trở về, sắc mặt khó coi hướng Vương Hạo phục mệnh, “chủ nhân, là ta vô năng, khiến ngài thất vọng!”
“Không sao, vốn là nên đánh một trận, cũng tốt chấn nhiếp một chút đám đạo chích.”
Nơi xa, Vương Hạo lẳng lặng nhìn, không vui không buồn, hắn đã sớm biết Huyền Nguyệt đảo không có dễ dàng chiếm được như vậy, xem như trung tâm biển yên tĩnh, phòng ngự của Huyền Nguyệt đảo khẳng định cũng là mạnh nhất.
Trì Vân Trùng ý chí chiến đấu cũng không mạnh như vậy, đoán chừng là muốn thăm dò một chút thực lực của hắn, sau đó mới đưa ra lựa chọn, nếu hoàn toàn trở mặt, Vương Long không có khả năng bình an trở về được.
Vương Hạo bấm pháp quyết, từng đạo kiếm khí xuất hiện, nhào về phía Huyền Nguyệt đảo, tiếp đó há miệng phun ra, Thanh Liên ma hỏa bay ra, trong nháy mắt hóa thành một cái hồ lớn cao trăm trượng.
Hồ lớn hướng về phía Huyền Nguyệt đảo phun ra một luồng hỏa diễm thô to, những nơi nó đi qua, hư không xuất hiện từng đạo vết rách lớn, một lượng lớn nước biển bốc hơi, sương mù tràn ngập.
Vương Văn cũng hiện thân, lấy ra vài lá ma phiên, sau khi đánh vào mấy đạo pháp quyết, nước biển bị ma khí cuốn ngược, xuất hiện từng vòng xoáy ma khí đường kính vạn trượng, nối liền trời đất, thanh thế to lớn!
Không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay, Vương Hạo không có ý định lưu tình, Dị Tộc chỉ biết sợ uy chứ không hiểu đức, lúc trước nể mặt bọn chúng, là Vương Hạo không muốn gia tăng thương vong cho tu sĩ Vương gia, đối phương đã cho thể diện mà không cần, không muốn thể diện, Vương Hạo liền cho chúng biết thế nào là thể diện!
Ma công của Vương Văn bây giờ không tính là đại thành, nhưng cũng đủ để sử dụng, lực phá hoại của vòng xoáy ma khí kinh người, những nơi đi qua, đất trời tối tăm, mọi thứ đều bị đánh nát!
Nếu như bỏ mặc không quan tâm, trên đảo dù có mười bộ đại trận cũng chống đỡ không nổi.
Trong mắt Trì Vân Trùng lóe lên vẻ tàn khốc, tay phải run lên, một đạo lam sắc quang mang bay ra, rất nhanh bành trướng thành một đạo thủy tiễn dài vạn trượng.
Ầm ầm, thủy tiễn đâm vào vòng xoáy ma khí, chấn động kịch liệt một hồi rồi cùng nhau tiêu tan!
Nhưng những vòng xoáy như vậy có tới chín cái, phá hủy một cái, vẫn còn tám cái, vẫn đang tiêu hao uy năng đại trận với tốc độ cực nhanh!
Trong tay Trì Vân Trùng một khối trận bàn xuất hiện vô số vết rách nhỏ, sắc mặt hắn biến đổi, vội vàng biến động pháp quyết, mấy vạn cột nước theo xung quanh Huyền Nguyệt đảo bay lên, ở trên không tụ hợp, cuối cùng hóa thành một đạo màn nước khổng lồ, bao phủ Huyền Nguyệt đảo.
Vòng xoáy ma khí xung kích màn nước, nhưng màn nước lại từ trong nước biển không ngừng bổ sung, vô cùng vô tận, trong thời gian ngắn không cách nào phá hủy!
“Các ngươi còn do dự cái gì, đi cuốn lấy hắn!” Trì Vân Trùng tức giận quát, thì ra trong lúc hắn giao chiến, hai vị Luyện Hư tu sĩ khác chỉ đứng xem, đến giờ vẫn chưa có ý ra tay trợ giúp.
Hai người không dám chống lại mệnh lệnh, lập tức thúc đẩy trận pháp công kích Vương Văn, về phần Vương Hạo, bọn họ thật không có lá gan kia, thứ nhất cảnh giới không bằng Vương Hạo, đừng nói đến việc Vương Hạo còn có tiền lệ vượt cấp chém giết, giết bọn hắn không khác gì chơi a?
Vương Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, bên ngoài thân kim quang vạn trượng, hư ảnh Cự Viên xuất hiện ở sau lưng, Cự Viên gầm lên một tiếng, vung nắm đấm ném ra một đạo quyền ảnh kinh khủng, mang theo tiếng rít đinh tai nhức óc, đánh về phía màn nước lam sắc!
Ầm ầm, màn nước vỡ tan tành!
“Cái này sao có thể?” Trì Vân Trùng trợn mắt há mồm, vội vàng thúc đẩy hai bộ trận pháp khác, ý đồ khôi phục lại phòng ngự cho Huyền Nguyệt đảo!
Nhưng hai bộ trận pháp phòng ngự đều bị phá, chỉ còn một bộ trận khốn và một bộ trận công kích, đối với tình hình hiện tại mà nói, căn bản không có tác dụng gì.
Vì quá sốt ruột, hắn trực tiếp triệu hồi pháp tướng của mình, đó là một con chim hình áng mây, nửa phần trên giống chim ưng, nửa phần dưới lại giống chim hạc.
Cự điểu vừa xuất hiện, há miệng phun ra một đám mây mù, mang theo âm thanh quỷ dị, trong nháy mắt bao phủ khu vực vạn dặm!
Vương Hạo có thể cảm giác được, bên trong đám mây mù kia, hẳn là một thế giới khác, tuyệt đối không thể tiến vào!
Lập tức thúc đẩy Cự Viên, phát ra tiếng gầm, một luồng sóng âm mờ mịt quét sạch, xua tan một mảng lớn mây mù, dẹp yên mười mấy ngọn núi!
Đồng thời, mấy trăm quả lôi cầu từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Trì Vân Trùng, ngũ hành từ quang bắn ra, tạo thành một luồng trọng lực mạnh mẽ, Trì Vân Trùng lập tức cảm thấy thân thể nặng tựa ức vạn cân, không thể nhúc nhích.
Hắn vội vàng lần nữa thúc đẩy pháp tướng, thả ra một đám tường vân, kéo hắn lên!
“Phá cho ta!”
Vương Hạo giận dữ quát, tiếng xé gió vang lớn, vô số kiếm khí từ trên trời giáng xuống, phủ kín cả đất trời đánh về phía Trì Vân Trùng.
Trì Vân Trùng vội vàng tế ra một cái khiên có vẻ như là một loại linh tài nào đó cô đọng thành, thuần túy tới cực hạn, không hề có một chút tạp chất, sau một hồi kim loại va chạm âm thanh, kiếm khí đều bị ngăn lại toàn bộ, trên tấm chắn chỉ thêm một ít chỗ lõm.
Trì Vân Trùng có khổ cũng không nói nên lời, hắn không giao đấu với Vương Hạo, cũng chưa từng thấy Vương Hạo ra tay, sự hiểu biết về Vương Hạo chỉ đơn thuần qua lời đồn.
Ban đầu hắn nghe những lời đồn này rất là khinh thường, cảm thấy có vẻ khoa trương đáng nghi, nhưng khi tự hắn thật sự giao thủ với Vương Hạo, phát hiện những tin đồn kia cũng không khuếch đại, thậm chí còn cảm thấy Vương Hạo so trong truyền thuyết càng lợi hại hơn!
Trì Vân Trùng lấy ra một mũi tên lệnh lam sắc, bên trên mũi tên lệnh tràn đầy phù văn phức tạp, tản ra chấn động linh khí kinh người.
Hắn đang muốn kích phát bảo vật này, thì đột nhiên cảm thấy một bóng ma tử vong bao phủ lấy mình.
Vương Hạo giờ phút này mở ra bàn tay trái La sát quỷ thủ, con mắt không tử linh hiện lên ở giữa lòng bàn tay, hào quang xám trắng bao phủ gần một nửa hòn đảo, khí thế tịch diệt hung ác cuồn cuộn mà ra!
Trì Vân Trùng hét thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi lớn, tu vi của hắn là cao nhất, mà cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng như thế, huống chi là những tu sĩ cấp thấp kia!
Tu sĩ Hóa Thần toàn bộ sắc mặt trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy, tu sĩ dưới Hóa Thần lập tức mất đi khả năng hành động, ngã xuống đất, sống chết không rõ!
Một đạo quyền ảnh lớn trăm trượng rơi xuống, Trì Vân Trùng từ trên không rơi xuống, một đạo kiếm khí trường long xuyên qua, thân thể của hắn như giấy, trong nháy mắt bị chém nát bấy, ngay cả tinh hồn cũng không thể trốn thoát.
Ở một bên khác, Vương Văn đang giao đấu có đi có về với hai vị tu sĩ Linh Tộc, hai tu sĩ Linh Tộc né tránh trên một ngọn núi, dùng trận pháp quấy rối, Vương Văn không làm gì được bọn họ, Vương Văn chủ yếu là bị giới hạn về cảnh giới, nếu không, với ma công của hắn, lấy một chọi hai vẫn có thể chiếm được ưu thế lớn!
Vương Hạo hai mắt nheo lại, cũng không đi trợ giúp Vương Văn, mà là nhìn về phía đại trận Huyền Nguyệt đảo đã muốn sụp đổ, trận pháp này vẫn có một số điểm tốt, ít nhất về mặt vật liệu, Linh Tộc so với Nhân Tộc hào phóng hơn, đến ngay cả Vương Hạo cũng không thể không bội phục sự giàu có của đối phương.
Nhưng dù tốt đến mấy hắn cũng không cần, nơi đây sau này sẽ là tuyến đầu của Nhân Tộc và Linh Tộc, tiếp tục sử dụng trận pháp của Linh Tộc, hắn sao có thể yên tâm? Những linh tài đó đều đã được khắc trận văn, coi như giữ lại, cũng không có tác dụng gì, tốt nhất là luyện chế nhiều một chút trận pháp cấp thấp.
Phía sau lưng hắn, hư ảnh Cự Viên biến mất, một lần nữa hiển hiện một hư ảnh người lớn cao to, một bên cánh tay đã ngưng thực, ở bụng có đồ án âm dương ngư, xoay tròn không ngừng!
Pháp tướng hình người rõ ràng so với pháp tướng Cự Viên trước đó mạnh hơn không ít, hai tay Cự Nhân kết ấn, ngưng tụ một đạo hào quang, hướng phía đại trận Huyền Nguyệt đảo bắn đi!
Ầm ầm tiếng vang, màn chắn trận pháp còn sót lại chỉ chống đỡ không quá một hơi thời gian đã hoàn toàn tan vỡ, hào quang lao tới chỗ cao phong nơi hai vị Linh Tộc Luyện Hư đang ở, trong nháy mắt san bằng nó thành bình địa.
Huyền Nguyệt đảo rung chuyển dữ dội, hơn nửa tu sĩ Linh Tộc cấp thấp bị đánh chết.
Vương Long bọn người nhìn trố mắt, đã mất đi năng lực ngôn ngữ, một mình giết ba vị Luyện Hư tu sĩ trong chớp mắt, đồ sát cả trăm vạn sinh linh, trên thế gian này lại có mấy người làm được?
Đúng lúc này, ở một bên hòn đảo bỗng nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu tím, ngay sau đó, có liên tiếp độn quang xuất hiện.
Một số ít người còn sống sót làm sao dám ở lại trên đảo, vội vàng trốn chạy.
“Chủ nhân, ta dẫn người đuổi theo giết!” Vương Long kịp phản ứng, vội vàng tỏ vẻ muốn chờ lệnh, liền muốn hướng về phía một độn quang đuổi theo.
Vương Hạo phất tay ngăn cản hắn, lạnh nhạt nói: “Không cần, để bọn chúng truyền bá một chút uy danh của ta cũng tốt, tránh sau này còn có kẻ không biết điều.”
Tại Phi Tiên thành, Vương Hạo sẽ cố gắng giữ thái độ khiêm tốn, nhưng không thích hợp ở những nơi hiểm ác thế này, ở nơi đây, chỉ có kẻ mạnh mới xứng tồn tại, danh khí càng lớn, càng không có ai dám đến trêu chọc ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận