Ta Tại Tu Tiên Thế Giới Mở Nông Trường

Chương 1269: Thông Thiên tháp thí luyện

Chương 1269: Thông thiên tháp thí luyện
“Nguyên từ tinh!” Vương Hạo Tiên sững sờ, ánh mắt trở nên nóng rực, một khối nhỏ nguyên từ tinh có từ lực mạnh hơn một tòa Nguyên Từ Sơn lớn khoảng mười trượng, tìm được một khối liền có thể khiến Vương Hạo nắm giữ lực lượng nguyên từ tăng lên gấp bội!
Lực lượng nguyên từ mặc dù lực sát thương bình thường, nhưng lại là thủ đoạn khốn địch tuyệt hảo, tỷ như trọng lực trận thường thấy nhất, có thể khiến địch nhân sa vào trong đó, nếu không có lực lượng nguyên từ hoặc thần thông nghịch thiên khác, căn bản không thể giãy dụa thoát ra.
Nguyên từ tinh lại càng hiếm có, Bí Cảnh này, Vương Hạo đã quyết định rồi, không ai có thể ngăn cản!
Chính xác mà nói, không phải hắn mà là muốn để người nhà họ Vương đi, đây cũng rất dễ thôi, ngoại trừ mấy người hắn khá quen, còn có thể tổ chức một trận thi đấu trong tộc, chọn ra một số tộc nhân ưu tú!
Là Lão Tổ tông làm việc, đoán chừng bọn họ sẽ cảm thấy rất vinh hạnh!
Vương Hạo lại tự mình động viên vài câu, hứa hẹn ban thưởng, dù là núi đao biển lửa, xuất sinh nhập tử cũng không đáng kể!
Khí Linh vẫn cần một khoảng thời gian, Vương Hạo không thể chờ nàng được, nhưng cũng không sao, Tinh Vực Truyền Tống Trận đã xây xong, sau này hai nơi giao thông sẽ thuận tiện hơn, Vương Hạo có thể thường xuyên trở về.
Trở lại Phiếu Miểu đảo, Vương Hạo liền tuyên bố hai mệnh lệnh, một là tổ chức thi đấu trong tộc, ban thưởng phong phú, hai là triệu tập những tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh có pháp thuật mạnh mẽ những năm gần đây đến Phiếu Miểu đảo.
Sau khi hạ xong hai mệnh lệnh này, hắn lại đâm đầu vào phòng bế quan, việc thao tác cụ thể tự có Vương Học Minh và những người khác, không cần hắn quản.
Một tháng sau, cuộc thi đấu lớn trong tộc sẽ được tổ chức vào hôm nay!
Một tòa tiểu viện u tĩnh nào đó có diện tích cực lớn, trong sân trồng một vài kỳ hoa dị thảo, ở chính giữa là một tòa lầu các màu xanh chạm ngọc điêu lan!
Tống Tâm Nhị đẩy cửa phòng đi ra, trên mặt mang theo nụ cười tươi!
Tuy là thi đấu trong tộc, nhưng Tống Tâm Nhị là đệ tử của Vương Hạo, nàng muốn tham gia, không ai dám ngăn cản!
Nàng cũng không quan tâm mấy phần thưởng kia, nàng chỉ thích hưởng thụ quá trình đánh cho đối phương tê liệt người!
Lần này tham gia thi đấu trong tộc chỉ có tu sĩ Kim Đan và tu sĩ Nguyên Anh, số lượng không tính là nhiều, dù sao chuẩn bị gấp gáp, tộc nhân ở các địa khu khác căn bản không thể đến được, người có thể tham gia cơ bản là tộc nhân Vương gia ở Phiếu Miểu đảo, Vạn Hỏa Hải Vực, Bắc Li đảo, ở những nơi này, tổng số tộc nhân trên Kim Đan không quá ngàn người, lại không thể để bọn họ bỏ dở hết việc trong tay đến tham gia, số người đăng ký cũng chỉ có năm sáu trăm!
Trong đó tu sĩ Nguyên Anh có hơn hai mươi vị, còn lại đều là tu sĩ Kim Đan!
Tống Tâm Nhị rời khỏi chỗ ở, hóa thành một đạo độn quang phá không mà đi, nàng có thể thấy rõ rất nhiều tộc nhân Vương Gia hướng về phía diễn võ trường to lớn bay đi, số tu sĩ tham gia không nhiều, nhưng có rất nhiều người xem náo nhiệt, quan sát tu sĩ Cao Giai đối chiến, cũng có lợi cho việc tăng lên thực lực tộc nhân Vương Gia, và cũng sẽ không bị cấm chỉ!
“Keng keng keng!”
Một hồi tiếng chuông vang lên, một đạo độn quang màu đỏ từ trên trời giáng xuống, rơi vào chính giữa đài cao, chính là Vương Học Minh, hắn theo Trúc Cơ đã được Vương Hạo giao cho chức gia chủ, bây giờ đã làm gia chủ gần năm trăm năm, mặc dù bối phận không cao, nhưng uy vọng gần như chỉ sau Vương Hạo và Vương Quang An những thế hệ trước.
Thậm chí uy vọng của Vương Diên Chiêu cũng không bằng hắn.
“Lần này thi đấu trong tộc là do Lão Tổ truyền miệng, ta tự mình chủ trì, hạng nhất có thể nhận được một Thượng Phẩm Linh Bảo, hạng hai là Trung Phẩm Linh Bảo, cứ thế mà suy ra, chỉ cần các ngươi đứng trong top mười, tệ nhất cũng có thể nhận được một bình đan dược giúp tăng tiến tu vi, Kim Đan tu sĩ ban thưởng có một trăm người, phần thưởng có Hạ Phẩm Linh Bảo, pháp bảo, tứ giai Linh Phù, đan dược vân vân! Lần này kết quả sẽ còn được trình lên Lão Tổ, các ngươi phải thể hiện cho tốt một chút, biết chưa?”
Âm thanh của Vương Học Minh không lớn, nhưng rõ ràng truyền tới tai mọi người ở diễn võ trường!
“Vâng, gia chủ!”
Các tộc nhân đồng thanh cao giọng đáp ứng!
“Lần này giao đấu khác với trước kia, không còn là hai người đối chiến, mà là vượt ải,” hắn khoát tay, một tòa Bảo Tháp màu vàng từ trong ống tay áo bay ra, rơi xuống giữa diễn võ trường, không ngừng phình lớn, cho đến tận mây cao!
“Một, hai, ba, bốn... một trăm, lại có một trăm hai mươi tầng, tháp cao thật!”
Một gã tộc nhân kinh hãi nói.
Vương Học Minh đảo mắt một vòng, rất hài lòng với dáng vẻ rung động của tộc nhân, lúc trước hắn nhìn thấy tháp này, cũng có khác gì bây giờ đâu!
“Đây là Lão Tổ luyện chế Thông thiên tháp cho gia tộc, cũng là một tòa tháp thí luyện, các ngươi tiến vào tháp này, sẽ gặp phải Yêu Thú tấn công, thực lực Yêu Thú ở các tầng càng lên càng mạnh, ai xông qua được nhiều tầng người đó sẽ chiến thắng, nếu số tầng bằng nhau thì người nào dùng thời gian ít hơn người đó thắng!”
Thông thiên tháp là Vương Hạo yêu cầu Khí Linh luyện chế, không sai, chính là hàng nhái của Vạn Tiên Tháp, bảo vật này không chỉ có thể dùng để đối địch, bình thường còn có thể dùng làm nơi thí luyện của tộc nhân Vương Gia.
“Cắt, có gì hay, cô nương ta còn tưởng là đánh đấm gì đó, thế nào lại là đánh Yêu Thú, ta không tham gia, ta đi đây!”
Mọi người bị Thông thiên tháp làm cho rung động, Tống Tâm Nhị lại thất vọng lớn tiếng nói, đánh với Yêu Thú có gì thú vị, nàng đã giết đủ rồi, năm cỗ hóa thân kia của Vương Hạo cần tinh huyết Yêu Thú, quá nửa đều là nàng thu thập, bây giờ nhìn thấy Yêu Thú đã thấy buồn nôn, nàng không làm đâu!
Dứt lời, nàng liền hóa thành một đạo độn quang, trở về Động Phủ của mình!
Mọi người nhao nhao liếc nhìn, nhưng thấy là ma vương Tống Tâm Nhị thì không ai dám ý kiến gì!
Trên đài cao Vương Học Minh lắc đầu, theo bối phận, Tống Tâm Nhị là mợ của hắn, vẫn là ái đồ của Vương Hạo, hắn cũng không dám nói gì.
“Im lặng, thế nào, các ngươi cũng muốn rời đi sao?”
Mọi người lập tức im như thóc, Vương Học Minh hài lòng gật đầu, “Theo thứ tự bốc thăm, lần lượt tiến vào, hai mươi người là một tổ, tổ thứ nhất vào trước, tổ thứ hai đợi tổ thứ nhất ra khỏi tháp rồi mới vào!”
Thông thiên tháp có giới hạn số người, nhiều nhất có thể cho phép hai mươi người đồng thời vượt ải!
Tộc nhân Vương Gia xếp hàng dài, bắt đầu lần lượt vào tháp, người vào trước đều là tu sĩ Kim Đan.
Vương Tu Viễn là tộc nhân mang chữ Tu, là Hỏa Mộc song Linh Căn, tư chất không tệ, bây giờ mới có một trăm ba mươi tuổi, đã đạt tu vi Kim Đan trung kỳ!
Hắn bốc thăm được số một, là người đầu tiên tiến vào Thông thiên tháp.
Tầng thứ nhất của Thông thiên tháp là một căn phòng thật lớn, nhìn có chút xa hoa, ngay cả cái bàn cũng ánh lên linh quang, vật liệu chế tạo cũng bất phàm!
“Hoan nghênh đến với Thông thiên thí luyện tháp, mời lên sân khấu!” Một giọng nữ lạnh lùng vang lên!
Vương Tu Viễn theo chỉ dẫn, đứng vào giữa một sân khấu, trong nháy mắt cảm giác có chút hoảng hốt, đến một gian phòng trống lớn hơn nghìn trượng, trong phòng không có gì, bốn phía vách tường, sàn nhà và trần nhà đều trải rộng cấm chế, hiển nhiên là sợ đấu pháp sẽ làm hư nơi này mà bố trí.
“Thí luyện bắt đầu, đánh bại Yêu Thú huyễn hóa có thể tiến đến tầng tiếp theo, nếu không địch lại, hô “ta nhận thua” ba chữ, Yêu Thú sẽ dừng tấn công, ngươi cũng sẽ bị truyền tống ra khỏi tháp!”
Không đợi hắn quan sát nhiều, giọng nữ lạnh lùng lại vang lên, linh quang trên một bên vách tường lóe lên, một con cóc Yêu Thú nhất giai Hạ Phẩm được huyễn hóa ra, thấy Vương Tu Viễn thì không cần biết lập tức phát động công kích.
Vương Tu Viễn dù sao cũng ở Kim Đan kỳ, chỉ cần đưa tay đánh một quyền, thậm chí thuật pháp cũng không cần dùng tới, đầu cóc tinh kia đã bị hắn đánh thành từng đốm linh quang.
Hoa mắt một chút, hắn đi đến tầng thứ hai, ngoài màu sắc của vách tường khác biệt thì hầu như mọi thứ đều giống tầng một!
Bạn cần đăng nhập để bình luận