Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2075: Đảo Ngược

Có lẽ Đại Ma Vương và Đế đại nhân cũng có thể sống sót, nhưng những người khác đều sẽ chết.
- Không được, đó không phải là con đường của ta, từ trước đến giờ con đường mà ta chọn vẫn không thay đổi, thứ ta muốn không phải là sự hủy diệt.
Chu Văn vào lòng bàn tay của Thủ Hộ giả của Kiến Thành, sức mạnh của thế giới bùng nổ.
Bùm!
Lại một lần nữa cơ thể của Chu Văn bị dập nát, hắn lại thất bại.
Chu Văn không tiến vào trò chơi nữa, hắn đứng trên bầu trời đầy sao, hắn cảm nhận được vũ trụ này sắp bị hủy diệt.
Sao trời nổ tung, vũ trụ đảo lộn, các sinh vật thuộc mọi chủng tộc chạy trốn trong sợ hãi, ngay cả những sinh vật trên bầu trời cũng hoảng loạn.
Toàn bộ vũ trụ trong tầm mắt của Chu Văn, hắn thu hồi ánh mắt.
Vũ trụ này thật sự quá lớn, có chút không thật, Chu Văn thu tầm mắt lại.
Siêu tinh hệ, cụm tinh hệ, thiên hà, Dải Ngân Hà, vành đai Cổ Đức, bản địa ngâm, bản tinh tế mây, Áo Nhĩ đặc biệt mây Thái Dương tinh hệ, Địa Cầu, khu vực phía đông, Quy Đức cổ thành.
Tầm mắt không ngừng tập trung, cuối cùng dừng lại ở những khuôn mặt quen thuộc.
Nha Nhi, Vương Lộc, Lý Huyền, Âu Dương Lam, Chu Lăng Phong. An Tĩnh, Trương Ngọc Trí, Phong Thu Nhà, Minh Tú, Tân Trăn các loại, từng gương mặt quen thuộc lướt qua trước mặt Chu Văn.
Chu Văn đột nhiên tỉnh ngộ, hắn biết được vì sao bản thân lại luôn từ chối việc thăng cấp lên tận thế bằng con đường kinh Mỹ Tiên, tại sao hắn lại không chịu sử dụng sức mạnh thật sự của tận thế.
Bởi vì đó chính là con đường đại diện cho sự hủy diệt, và cũng là sự sống mới, nếu không vũ trụ cũ không bị phá hủy, thì sẽ không thể xuất hiện một vũ trụ mới, đồng nghĩa với việc vũ trụ cũ sẽ bị lụi tàn.
Vũ Trụ cấp cấp đại diện cho sự sáng tạo, có nghĩa là tạo ra một vũ trụ mới, là một bản sao hoặc chính là hạt giống mới của vũ trụ ban đầu.
Hạt giống này sẽ hấp thụ dinh dưỡng từ vũ trụ cũ, bám rễ rồi nảy mầm, phát triển đến mức có thể thay thế vũ trụ cũ, điều đó có nghĩa vũ trụ cũ sẽ bị chết.
Tất nhiên, vũ trụ cũng có mạnh có yếu, có lớn có nhỏ, một vũ trụ mạnh mẽ có thể sinh ra vũ trụ mới, và có thể sẽ không bị biến mất.
Nhưng hiện tại trong vũ trụ này đã có thêm hai vũ trụ mới do Đại Ma Vương và Đế đại nhân tạo ra, nếu như cứ tiếp tục thăng Vũ Trụ cấp theo cách này thì liệu vũ trụ còn có thể chịu được hay không? Có lẽ nó sẽ sụp đổ ngay lập tức?
Chu Văn không dám đánh cược cũng không muốn cược.
- Tại sao cứ phải phá hủy cái cũ để tạo ra cái mới? Vũ trụ này đã sinh ra ta và nuôi dưỡng ta, và có những người trên vũ trụ này cho ta sự sống có người mà ta quý trọng, cho dù nó không hoàn mỹ, cho dù nó như thế nào, dù cho nó đã hứng chịu biết bao vết thương, cho dù nó đứng trên bờ vực của sự diệt vong. Thì với ta nó vẫn là vũ trụ hoàn hảo nhất, là vũ trụ mà ta mong muốn, cũng là lựa chọn duy nhất của ta, từ lúc ta sinh ra trên đời này, chuyện này đã được định sẵn.
Chu Văn ngẩng đầu, ánh mắt dần trở nên kiên định, sức mạnh của Tân Thế giới lan ra rồi hợp nhất với những mảnh vỡ của vũ trụ.
Dưới sự bảo vệ của Nhân Hoàng Cửu Thiên và Điềm Điềm, mặc dù Địa Cầu tạm thời không bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng, thế nhưng những vết thương trước đó vẫn làm cho Địa Cầu bị tàn phá nặng nề. Thành phố cổ Quy Đức nằm trên cùng của nhiều lớp thành cổ, mặc dù hầu hết con người bị biến thành động vật đã trở lại như lúc ban đầu nhờ sức mạnh của Nhân Hoàng Cửu Thiên, nhưng cảnh tượng trên bầu trời giống như ảo ảnh, làm cho bọn họ vô cùng kinh sợ.
Ở không gian khác thì giống như ngày tận thế, Đại Địa Băng Liệt, sông núi đảo ngược, khắp nơi đều là phế tích, trong vũ trụ tràn ngập mảnh vỡ của các vì sao.
Ai chứng kiến cảnh tượng này cũng không khỏi rùng mình, bọn họ giống như những con kiến, nếu không cẩn thận bước xuống, lập tức bị giẫm đạp cho đến chết.
Vương Lộc đang nhắm mắt cầu nguyện, Nha Nhi nhìn lên bầu trời đầy sao trong vòng tay của Âu Dương Lam.
Giữa lúc mọi người đang kinh sợ, đột nhiên cảm thấy trời đất rung chuyển, thành phố cổ trùng trùng điệp điệp đang chìm xuống, biến mất từng chút một.
Sông núi nứt nẻ, những tòa nhà sụp đổ, bị đảo ngược, nhanh chóng khôi phục bộ dạng ban đầu. Những mảnh vỡ bay lên một cách kì lạ, và trở lại vị trí vốn có của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận